Nửa đêm, tôi bị đánh thức. Khi tôi bật đèn ngủ lên, tôi thấy Lạc Lạc đang ngồi trên gối, nghiêm túc nhìn tôi. Ánh mắt của con bé không giống ánh mắt của một đứa trẻ ba tuổi rưỡi, khiến tôi hơi giật mình. "Mẹ còn ngủ được à?” Khi con bé mở miệng, giọng điệu vô cùng bình tĩnh. "Mẹ kiếp!" Tôi lùi lại vì sốc, và nhiều suy đoán ngẫu nhiên nhanh chóng hiện lên trong đầu tôi. Bị quỷ ám, bị ma nhập, hay hoán đổi thân x.á.c? Lạc Lạc thở dài, dịch cái m.ô.n.g nhỏ của mình và chuyển đến trước mặt tôi. “Mẹ à, con đã du hành ngược thời gian trở lại hai mươi năm trước.” Tôi choáng váng và chạm vào trán con bé. Bé con không sốt sao lại nói bậy, chắc là bị ám rồi! Lạc Lạc dùng bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm hất tay tôi ra, giận dữ nói: “Con là con gái của mẹ, và đó là sự thật. Cha con sức khỏe yếu, mất sớm. Mẹ vì quá yêu nên cha có thế nào thì mẹ cũng phải ngủ với cha. Hai người chưa kết hôn đã gạt ông bà ngoại ở với nhau. Sau khi có thai, cha qua đời thì một mình mẹ nuôi con, cũng không dám cho ông bà…

Chương 27

Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay CaoTác giả: Nhất Phủng Vọng ThưTruyện Đô Thị, Truyện Xuyên KhôngNửa đêm, tôi bị đánh thức. Khi tôi bật đèn ngủ lên, tôi thấy Lạc Lạc đang ngồi trên gối, nghiêm túc nhìn tôi. Ánh mắt của con bé không giống ánh mắt của một đứa trẻ ba tuổi rưỡi, khiến tôi hơi giật mình. "Mẹ còn ngủ được à?” Khi con bé mở miệng, giọng điệu vô cùng bình tĩnh. "Mẹ kiếp!" Tôi lùi lại vì sốc, và nhiều suy đoán ngẫu nhiên nhanh chóng hiện lên trong đầu tôi. Bị quỷ ám, bị ma nhập, hay hoán đổi thân x.á.c? Lạc Lạc thở dài, dịch cái m.ô.n.g nhỏ của mình và chuyển đến trước mặt tôi. “Mẹ à, con đã du hành ngược thời gian trở lại hai mươi năm trước.” Tôi choáng váng và chạm vào trán con bé. Bé con không sốt sao lại nói bậy, chắc là bị ám rồi! Lạc Lạc dùng bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm hất tay tôi ra, giận dữ nói: “Con là con gái của mẹ, và đó là sự thật. Cha con sức khỏe yếu, mất sớm. Mẹ vì quá yêu nên cha có thế nào thì mẹ cũng phải ngủ với cha. Hai người chưa kết hôn đã gạt ông bà ngoại ở với nhau. Sau khi có thai, cha qua đời thì một mình mẹ nuôi con, cũng không dám cho ông bà… Bởi vì lời nói của Lạc Lạc, vô số đàn ông đã tự tiến cử.Tôi thật sự vừa vui vừa khổ não.Khi tôi đang bối rối không biết phải làm gì thì Thẩm Lục nói rằng vợ anh ấy muốn gặp tôi.Lạc Lạc đưa tôi đến đó.Khoảnh khắc nhìn thấy người thật, sự xinh đẹp ấy đã khiến tôi muốn khóc!Cô ấy mặc chiếc váy dài màu trắng, lặng lẽ ngồi cắm hoa, mái tóc dài như thác nước, khí chất trầm lặng."Dì Chu, đây là mẹ con. Mẹ ơi, đây là vợ của chú Thẩm Lục, dì Chu Lê."Chu Lê ngẩng đầu mỉm cười với tôi: “Xin chào.”Ôi, trái tim tôi sắp tan chảy."Xin chào, em tên là Giang Nguyệt."Điều đáng ngạc nhiên là tôi và Chu Lê có rất nhiều chủ đề để nói, và chúng tôi dường như rất đồng cảm với nhau, cứ như thể chúng tôi đã biết nhau từ rất lâu!Cô ấy cũng thay đổi từ vẻ đẹp trầm lặng lúc ban đầu thành một người phụ nữ vui tính, hài hước."Ha ha ha Giang Nguyệt, chị nói cho em biết, Thẩm Lục đuổi theo chị buồn cười lắm."[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c38-het.html.]Cô ấy cười đến không còn hình tượng gì, đang hào hứng nói về những chuyện đáng xấu hổ của Thẩm Lục.Tôi mở to mắt khi nghe điều này: “Em luôn nghĩ Thẩm Lục là người rất lạnh lùng…”"Ha ha ha ha, tất cả chỉ là ngụy trang thôi. Anh ta từng giả vờ là một chủ tịch độc đoán, kiêu ngạo, suốt ngày cứ bảo: ‘Nữ nhân, cô đã thành công khiến ta chú ý’ đấy.”“Khụ... khụ.” Thẩm Lục từ phía sau ho khan hai tiếng.Tôi quay lại và nhìn thấy một người khác đang đi theo Thẩm Lục.Chính xác là người mà tôi đã thấy ở lễ trao giải ngày đó.Trong khoảnh khắc, tim tôi ngừng đập và sau đó điên cuồng đập nhanh."Đây là..."Chu Lê giải thích: “Đây là em trai chị, Chu Dư Hành.”Tôi đưa tay ra: “Xin chào.”Chu Dư Hành cũng nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay về phía tôi: "Xin chào Giang Nguyệt."Giây phút này, tôi nghĩ rằng mình có thể thử tìm cha cho Lạc Lạc rồi.Lạc Lạc, đợi mẹ nhé!- HẾT-

Bởi vì lời nói của Lạc Lạc, vô số đàn ông đã tự tiến cử.

Tôi thật sự vừa vui vừa khổ não.

Khi tôi đang bối rối không biết phải làm gì thì Thẩm Lục nói rằng vợ anh ấy muốn gặp tôi.

Lạc Lạc đưa tôi đến đó.

Khoảnh khắc nhìn thấy người thật, sự xinh đẹp ấy đã khiến tôi muốn khóc!

Cô ấy mặc chiếc váy dài màu trắng, lặng lẽ ngồi cắm hoa, mái tóc dài như thác nước, khí chất trầm lặng.

"Dì Chu, đây là mẹ con. Mẹ ơi, đây là vợ của chú Thẩm Lục, dì Chu Lê."

Chu Lê ngẩng đầu mỉm cười với tôi: “Xin chào.”

Ôi, trái tim tôi sắp tan chảy.

"Xin chào, em tên là Giang Nguyệt."

Điều đáng ngạc nhiên là tôi và Chu Lê có rất nhiều chủ đề để nói, và chúng tôi dường như rất đồng cảm với nhau, cứ như thể chúng tôi đã biết nhau từ rất lâu!

Cô ấy cũng thay đổi từ vẻ đẹp trầm lặng lúc ban đầu thành một người phụ nữ vui tính, hài hước.

"Ha ha ha Giang Nguyệt, chị nói cho em biết, Thẩm Lục đuổi theo chị buồn cười lắm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - 

https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c38-het.html

.]

Cô ấy cười đến không còn hình tượng gì, đang hào hứng nói về những chuyện đáng xấu hổ của Thẩm Lục.

Tôi mở to mắt khi nghe điều này: “Em luôn nghĩ Thẩm Lục là người rất lạnh lùng…”

"Ha ha ha ha, tất cả chỉ là ngụy trang thôi. Anh ta từng giả vờ là một chủ tịch độc đoán, kiêu ngạo, suốt ngày cứ bảo: ‘Nữ nhân, cô đã thành công khiến ta chú ý’ đấy.”

“Khụ... khụ.” Thẩm Lục từ phía sau ho khan hai tiếng.

Tôi quay lại và nhìn thấy một người khác đang đi theo Thẩm Lục.

Chính xác là người mà tôi đã thấy ở lễ trao giải ngày đó.

Trong khoảnh khắc, tim tôi ngừng đập và sau đó điên cuồng đập nhanh.

"Đây là..."

Chu Lê giải thích: “Đây là em trai chị, Chu Dư Hành.”

Tôi đưa tay ra: “Xin chào.”

Chu Dư Hành cũng nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay về phía tôi: "Xin chào Giang Nguyệt."

Giây phút này, tôi nghĩ rằng mình có thể thử tìm cha cho Lạc Lạc rồi.

Lạc Lạc, đợi mẹ nhé!

- HẾT-

Con Gái Ba Tuổi Đưa Tôi Bay CaoTác giả: Nhất Phủng Vọng ThưTruyện Đô Thị, Truyện Xuyên KhôngNửa đêm, tôi bị đánh thức. Khi tôi bật đèn ngủ lên, tôi thấy Lạc Lạc đang ngồi trên gối, nghiêm túc nhìn tôi. Ánh mắt của con bé không giống ánh mắt của một đứa trẻ ba tuổi rưỡi, khiến tôi hơi giật mình. "Mẹ còn ngủ được à?” Khi con bé mở miệng, giọng điệu vô cùng bình tĩnh. "Mẹ kiếp!" Tôi lùi lại vì sốc, và nhiều suy đoán ngẫu nhiên nhanh chóng hiện lên trong đầu tôi. Bị quỷ ám, bị ma nhập, hay hoán đổi thân x.á.c? Lạc Lạc thở dài, dịch cái m.ô.n.g nhỏ của mình và chuyển đến trước mặt tôi. “Mẹ à, con đã du hành ngược thời gian trở lại hai mươi năm trước.” Tôi choáng váng và chạm vào trán con bé. Bé con không sốt sao lại nói bậy, chắc là bị ám rồi! Lạc Lạc dùng bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm hất tay tôi ra, giận dữ nói: “Con là con gái của mẹ, và đó là sự thật. Cha con sức khỏe yếu, mất sớm. Mẹ vì quá yêu nên cha có thế nào thì mẹ cũng phải ngủ với cha. Hai người chưa kết hôn đã gạt ông bà ngoại ở với nhau. Sau khi có thai, cha qua đời thì một mình mẹ nuôi con, cũng không dám cho ông bà… Bởi vì lời nói của Lạc Lạc, vô số đàn ông đã tự tiến cử.Tôi thật sự vừa vui vừa khổ não.Khi tôi đang bối rối không biết phải làm gì thì Thẩm Lục nói rằng vợ anh ấy muốn gặp tôi.Lạc Lạc đưa tôi đến đó.Khoảnh khắc nhìn thấy người thật, sự xinh đẹp ấy đã khiến tôi muốn khóc!Cô ấy mặc chiếc váy dài màu trắng, lặng lẽ ngồi cắm hoa, mái tóc dài như thác nước, khí chất trầm lặng."Dì Chu, đây là mẹ con. Mẹ ơi, đây là vợ của chú Thẩm Lục, dì Chu Lê."Chu Lê ngẩng đầu mỉm cười với tôi: “Xin chào.”Ôi, trái tim tôi sắp tan chảy."Xin chào, em tên là Giang Nguyệt."Điều đáng ngạc nhiên là tôi và Chu Lê có rất nhiều chủ đề để nói, và chúng tôi dường như rất đồng cảm với nhau, cứ như thể chúng tôi đã biết nhau từ rất lâu!Cô ấy cũng thay đổi từ vẻ đẹp trầm lặng lúc ban đầu thành một người phụ nữ vui tính, hài hước."Ha ha ha Giang Nguyệt, chị nói cho em biết, Thẩm Lục đuổi theo chị buồn cười lắm."[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c38-het.html.]Cô ấy cười đến không còn hình tượng gì, đang hào hứng nói về những chuyện đáng xấu hổ của Thẩm Lục.Tôi mở to mắt khi nghe điều này: “Em luôn nghĩ Thẩm Lục là người rất lạnh lùng…”"Ha ha ha ha, tất cả chỉ là ngụy trang thôi. Anh ta từng giả vờ là một chủ tịch độc đoán, kiêu ngạo, suốt ngày cứ bảo: ‘Nữ nhân, cô đã thành công khiến ta chú ý’ đấy.”“Khụ... khụ.” Thẩm Lục từ phía sau ho khan hai tiếng.Tôi quay lại và nhìn thấy một người khác đang đi theo Thẩm Lục.Chính xác là người mà tôi đã thấy ở lễ trao giải ngày đó.Trong khoảnh khắc, tim tôi ngừng đập và sau đó điên cuồng đập nhanh."Đây là..."Chu Lê giải thích: “Đây là em trai chị, Chu Dư Hành.”Tôi đưa tay ra: “Xin chào.”Chu Dư Hành cũng nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay về phía tôi: "Xin chào Giang Nguyệt."Giây phút này, tôi nghĩ rằng mình có thể thử tìm cha cho Lạc Lạc rồi.Lạc Lạc, đợi mẹ nhé!- HẾT-

Chương 27