Tác giả:

Chiếc xe buýt cỡ vừa chạy vòng qua một khúc cua trên đường, bánh trước bên phải cán phải một hòn đá, thân xe rung lắc. Hạ La va đầu vào cửa kính xe và tỉnh giấc. Mở mắt ra, một hồ nước xanh biếc hiện ra trước mắt, mặt hồ yên ả bao la, phản chiếu những đám mây bông trên trời, bờ hồ có cát trắng mịn, trông mềm mại và mịn màng. Nếu không biết chắc rằng xe đang chạy về vùng Tạng, có lẽ cô sẽ tưởng đây là một bãi biển nào đó. Hạ La ngồi thẳng dậy, dụi mắt, nhìn kỹ hồ nước. Xung quanh hồ không một bóng người, vô cùng yên tĩnh, như một viên ngọc sapphire cô độc nằm giữa thung lũng, bị thế giới lãng quên. Trong thoáng chốc, tim cô như bị đánh trúng, vội vàng đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cô gấp gáp nói: “Bác tài, dừng xe.” Người lái xe trần trùng trục, ngoái đầu nhìn cô một cái, nghi hoặc: “Chưa tới nơi mà.” Hạ La nhìn chằm chằm vào hồ nước: “Cháu xuống ở đây.” Người lái xe đảo tròn mắt hai cái, ria mép nhếch lên: “Vậy số tiền còn lại tôi không trả lại đâu nhé.” Hạ La ậm ừ không để tâm. Người lái…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...