Chiều hoàng hôn giữa mùa hè, trời vẫn chưa tối hẳn. Mặt đất bị mặt trời nung nóng suốt cả ngày, bốc lên hơi nóng khiến cơn gió chiều cũng mang theo hơi nóng nực, chẳng những không mang lại một chút mát mẻ mà còn khiến người ta thêm phần khó chịu.  Lộ Trình Trình cầm hộp đồ ăn của khách, ngồi trên bậc thềm trước biệt thự, thực sự đã đợi quá lâu. Không biết vì nóng hay vì đói mà đầu óc cậu quay cuồng, chiếc áo thun đã ướt đẫm mồ hôi, hộp đồ ăn trong tay vẫn không ngừng tỏa ra mùi thơm, khiến bụng cậu càng đói cồn cào hơn. Cậu lấy chiếc điện thoại cũ mà cửa hàng phát cho mình để dùng tạm ra xem, kiên nhẫn đã cạn, cuối cùng cậu nhận ra công việc này thực sự không phù hợp với mình. Cậu không định đợi thêm nữa, mà hộp cơm này, mang về cửa hàng cũng không thể bán lại, chi bằng tự ăn luôn, rồi về giải thích với ông chủ sau. Tìm được lý do hợp lý cho hành động của mình, Lộ Trình Trình từ bỏ sự giằng co cuối cùng, đưa tay mở hộp cơm. Nhưng có lẽ ông trời cố tình trêu chọc cậu, vừa đưa miếng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...