Tháng 1 năm 1978, sau núi thôn Tần gia. Ánh mắt Lưu Nhị lộ ra dâm tà nhìn cô gái té xỉu trên mặt đất, hắn ta nuốt nước miếng một cái. Cả người đều có chút run rẩy…… Thật sự rất kích động. Không nghĩ tới Lưu Nhị hắn lại có bực này diễm phúc. Phải biết rằng Dung Yên này chính là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất làng trên xóm dưới. Nhìn xem làn da này, khuôn mặt này…… Bóng loáng non mịn, không hề giống cô gái nông thôn một chút nào. Hôm nay…… Hắn muốn nếm thức ăn tươi, hơn nữa còn được một người vợ miễn phí. Nghĩ đến đây hắn liền không thể nhịn được nữa mà cởi bỏ quần áo…… đang chuẩn bị nhào lên. Bỗng nhiên cô gái nằm dưới đất lại mở mắt ra. Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra một hàm răng vàng khè cười nói: “Dung Yên, cô tỉnh lại thật đúng lúc, như vậy mới thú vi, yên tâm, tôi sẽ nhẹ nhàng một chút, từ hôm nay trở đi cô chính là vợ của tôi rồi……”Nói xong liền nhào về phía Dung Yên. Dung Yên nhìn người đang nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa hiểu được hiện tại đang có chuyện gì xảy…
Chương 249
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu AnhTác giả: Đông Cầu VươngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTháng 1 năm 1978, sau núi thôn Tần gia. Ánh mắt Lưu Nhị lộ ra dâm tà nhìn cô gái té xỉu trên mặt đất, hắn ta nuốt nước miếng một cái. Cả người đều có chút run rẩy…… Thật sự rất kích động. Không nghĩ tới Lưu Nhị hắn lại có bực này diễm phúc. Phải biết rằng Dung Yên này chính là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất làng trên xóm dưới. Nhìn xem làn da này, khuôn mặt này…… Bóng loáng non mịn, không hề giống cô gái nông thôn một chút nào. Hôm nay…… Hắn muốn nếm thức ăn tươi, hơn nữa còn được một người vợ miễn phí. Nghĩ đến đây hắn liền không thể nhịn được nữa mà cởi bỏ quần áo…… đang chuẩn bị nhào lên. Bỗng nhiên cô gái nằm dưới đất lại mở mắt ra. Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra một hàm răng vàng khè cười nói: “Dung Yên, cô tỉnh lại thật đúng lúc, như vậy mới thú vi, yên tâm, tôi sẽ nhẹ nhàng một chút, từ hôm nay trở đi cô chính là vợ của tôi rồi……”Nói xong liền nhào về phía Dung Yên. Dung Yên nhìn người đang nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa hiểu được hiện tại đang có chuyện gì xảy… Cậu ấy và em gái hoàn toàn có thể học chung một bộ sách được mà.“Chị dâu, tụi em học chung một bộ sách là được rồi, có thể trả lại một bộ được không?”Dung Yên nheo mắt nhìn cậu bé tiết kiệm này, hỏi lại một câu:“Em nói xem?”Tần Dư:……“Được rồi, đây không phải chuyện em nên quan tâm đâu, em hãy học tập chăm chỉ cho chị, nếu không thì, số tiền lì xì còn lại của em... Chính là tiền mua sách giáo khoa cho em đó.”Tần Dư vừa nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.Đó là một số tiền không nhỏ đối với cậu ấy.Tần Mai rất quý trọng sách giáo khoa mới, cô bé cẩn thận mở trang đầu tiên...Phương pháp giảng dạy của Dung Yên rất nhanh gọn, nhưng vẫn có thể khiến hai anh em nghe hiểu…Nhìn thời gian trên đồng hồ, đã gần mười giờ rồi,“Được rồi, hai đứa về ngủ trước đi, sáng mai dậy sớm đọc bài khóa, đặc biệt là Tần Dư, em phải đọc thuộc lòng cho chị.“Sao lại điểm danh cậu ấy chứ? Vì cho rằng cậu ấy sẽ không học thuộc sao?“Này, năm đồng của em đây, cầm lấy đi!” Dung Yên lấy năm đồng ở trong tui ra và đưa cho cậu bé.Ban đầu, cô vốn nghĩ rằng tiền này ngày mai mới trả lại cho Tần Dư, nhưng bây giờ cô nghĩ đến chuyện thằng bé có thể vì năm đồng này mà buổi tối ngủ không ngon, cho nên cô trả lại cho cậu bé trước!Ánh mắt của Tần Dư dừng lại ở tờ tiền kia,“...Cho chị là cho chị, em không lấy...”Dung Yên trực tiếp nhét tiền vào tay cậu bé.“Chị cũng không muốn lấy tiền của em, cầm lấy đi, nhưng mà, nếu như em không học thuộc bài, ngày mai chị sẽ phạt em một đồng đó.”Cậu ấy cảm thấy mình không thể giữ được năm đồng này.“Được rồi, hai em nên đi ngủ rồi.” Dung Yên nói xong đứng dậy rời đi.Trở lại phòng, cô nhìn thấy Tần Dã đang ngủ say... Xem ra anh chàng nói mình không mệt là nói dối.Vì vậy cô nhẹ chân nhẹ tay bước đến, nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ của anh chàng này... Không thể không nói, dáng vẻ khi đang ngủ cũng rất vô hại, hơn nữa cũng rất đẹp trai.Rất hấp dẫn cô.Cô đắm chìm trong nam sắc một lúc, sau đó chuẩn bị đi ngủDung Yên vừa vén chăn nằm xuống, Tần Dã vốn đã ngủ say, giây tiếp theo liền mở mắt ra:“Vợ…”“Em làm anh tỉnh giấc à?” Lúc nãy Dung Yên nhìn thấy anh đang ngủ rất say.“Không, anh đang đợi em...” Sự cảnh giác của anh đã rất cao, cho dù anh đang ngủ say, một giây sau anh cũng sẽ tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu đó.Dung Yên:……Anh chàng này không phải vẫn còn nghĩ về chuyện đó chứ?“Vợ à...” Giọng nói này nghe có chút trầm thấp.Dung Yên có thể cảm nhận được nhiệt độ dưới chăn đang dần tăng lên.Một giây tiếp theo, cô bị Tần Dã ôm chặt, anh lật người lại...Ba ngày trên tàu, Tần Chân và La Thành cuối cùng cũng về đến nhà.Anh ấy không nghỉ một lát, mà đi thẳng đến nhà ông nội Tần.Ông nội của Tần Dã sống một mình trong sân, ông đang đánh cờ với người bạn già trong sân.Tần Chân nhanh chóng bước đến:“Ông nội cả, có tin vui.”Ông Tần nhìn Tần Chân,“Có tin tức gì tốt?”Chủ yếu là vì quá thất vọng, cho nên ông ấy nhất thời không nghĩ đến chuyện kia.Tần Chân nhìn thấy người đánh cờ với ông ấy là ông Trần, anh ấy biết bọn họ đều rất thân thiết, cho nên anh ấy không có gì phải lo lắng.“Ông nội cả, cháu nói trước, ông đừng kích động quá nhé.”Ông Tần nhìn anh ấy một cái,“Có chuyện gì thì nói nhanh đi, có rắm cũng mau nói, đừng ấp a ấp úng nữa.”Sức khỏe của ông ấy không được tốt lắm, nhưng ông ấy không phải là người sẽ c.h.ế.t sau khi bị kích thích.Ông Trần ở bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt của Tần Chân, ông ấy vội vàng hỏi:“Tần Chân, lần này không phải cháu đi tìm người sao? Chẳng lẽ tìm được người rồi sao?”Sau khi ông Tần nghe bạn ông ấy nhắc nhở mới nhớ đến chuyện này, lập tức đứng dậy, vẻ mặt cũng trở nên kích độngGiọng nói có chút run rẩy:“...Có phải tìm được rồi không?”“Ông nội cả, tin tức này của cháu... Ông đừng kích động, uống ngụm nước bình tĩnh lại đã.”Nếu không thì xảy ra chuyện gì đó, ông nội anh ấy có thể sẽ đánh c.h.ế.t anh ấy.Ông Tần muốn đánh Tần Chân luôn rồi.“Uống nước gì chứ? Cháu mau nói đi.”Tần Chân:“Vậy được rồi! Cháu tìm được người rồi, cậu ấy tên Tần Dã, năm nay hai mươi mốt tuổi, bên dưới còn có một cặp em trai em gái sinh đôi nữa, còn về bà nội của cậu ấy, cũng chính là bà nội cả...”Anh ấy dừng lại một lúc, nhìn biểu cảm trên khuôn mặt ông Tần.Ông Tần vội vàng sốt ruột mà hỏi:“Cô, cô ấy thế nào?”Giọng điệu của Tần Chân nặng nề hơn mấy phần,“Ông nội cả, bà nội cả khi sinh chú của cháu thì đã c.h.ế.t vì khó sinh, còn chú của cháu... tức là cha của Tần Dã, và vợ của chú ấy đã qua đời cách đây vài năm, cho nên, ông nén đau thương nhé.”Tần Chân vừa nghe thấy lời này thì gần như kiệt sức mà ngã xuống ghế.Điều này khiến Tần Chân rất lo lắng,“Ông nội cả...”Ông Trần nhìn thấy dáng vẻ của người bạn già như vậy, ông ấy cũng sốt ruột: “Lão Tần, chờ chút...Đừng chỉ nghĩ đến chuyện này, còn có một tin tức tốt, không phải ông còn có hai đứa cháu trai và một đứa cháu gái sao.”
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu AnhTác giả: Đông Cầu VươngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTháng 1 năm 1978, sau núi thôn Tần gia. Ánh mắt Lưu Nhị lộ ra dâm tà nhìn cô gái té xỉu trên mặt đất, hắn ta nuốt nước miếng một cái. Cả người đều có chút run rẩy…… Thật sự rất kích động. Không nghĩ tới Lưu Nhị hắn lại có bực này diễm phúc. Phải biết rằng Dung Yên này chính là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất làng trên xóm dưới. Nhìn xem làn da này, khuôn mặt này…… Bóng loáng non mịn, không hề giống cô gái nông thôn một chút nào. Hôm nay…… Hắn muốn nếm thức ăn tươi, hơn nữa còn được một người vợ miễn phí. Nghĩ đến đây hắn liền không thể nhịn được nữa mà cởi bỏ quần áo…… đang chuẩn bị nhào lên. Bỗng nhiên cô gái nằm dưới đất lại mở mắt ra. Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra một hàm răng vàng khè cười nói: “Dung Yên, cô tỉnh lại thật đúng lúc, như vậy mới thú vi, yên tâm, tôi sẽ nhẹ nhàng một chút, từ hôm nay trở đi cô chính là vợ của tôi rồi……”Nói xong liền nhào về phía Dung Yên. Dung Yên nhìn người đang nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa hiểu được hiện tại đang có chuyện gì xảy… Cậu ấy và em gái hoàn toàn có thể học chung một bộ sách được mà.“Chị dâu, tụi em học chung một bộ sách là được rồi, có thể trả lại một bộ được không?”Dung Yên nheo mắt nhìn cậu bé tiết kiệm này, hỏi lại một câu:“Em nói xem?”Tần Dư:……“Được rồi, đây không phải chuyện em nên quan tâm đâu, em hãy học tập chăm chỉ cho chị, nếu không thì, số tiền lì xì còn lại của em... Chính là tiền mua sách giáo khoa cho em đó.”Tần Dư vừa nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.Đó là một số tiền không nhỏ đối với cậu ấy.Tần Mai rất quý trọng sách giáo khoa mới, cô bé cẩn thận mở trang đầu tiên...Phương pháp giảng dạy của Dung Yên rất nhanh gọn, nhưng vẫn có thể khiến hai anh em nghe hiểu…Nhìn thời gian trên đồng hồ, đã gần mười giờ rồi,“Được rồi, hai đứa về ngủ trước đi, sáng mai dậy sớm đọc bài khóa, đặc biệt là Tần Dư, em phải đọc thuộc lòng cho chị.“Sao lại điểm danh cậu ấy chứ? Vì cho rằng cậu ấy sẽ không học thuộc sao?“Này, năm đồng của em đây, cầm lấy đi!” Dung Yên lấy năm đồng ở trong tui ra và đưa cho cậu bé.Ban đầu, cô vốn nghĩ rằng tiền này ngày mai mới trả lại cho Tần Dư, nhưng bây giờ cô nghĩ đến chuyện thằng bé có thể vì năm đồng này mà buổi tối ngủ không ngon, cho nên cô trả lại cho cậu bé trước!Ánh mắt của Tần Dư dừng lại ở tờ tiền kia,“...Cho chị là cho chị, em không lấy...”Dung Yên trực tiếp nhét tiền vào tay cậu bé.“Chị cũng không muốn lấy tiền của em, cầm lấy đi, nhưng mà, nếu như em không học thuộc bài, ngày mai chị sẽ phạt em một đồng đó.”Cậu ấy cảm thấy mình không thể giữ được năm đồng này.“Được rồi, hai em nên đi ngủ rồi.” Dung Yên nói xong đứng dậy rời đi.Trở lại phòng, cô nhìn thấy Tần Dã đang ngủ say... Xem ra anh chàng nói mình không mệt là nói dối.Vì vậy cô nhẹ chân nhẹ tay bước đến, nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ của anh chàng này... Không thể không nói, dáng vẻ khi đang ngủ cũng rất vô hại, hơn nữa cũng rất đẹp trai.Rất hấp dẫn cô.Cô đắm chìm trong nam sắc một lúc, sau đó chuẩn bị đi ngủDung Yên vừa vén chăn nằm xuống, Tần Dã vốn đã ngủ say, giây tiếp theo liền mở mắt ra:“Vợ…”“Em làm anh tỉnh giấc à?” Lúc nãy Dung Yên nhìn thấy anh đang ngủ rất say.“Không, anh đang đợi em...” Sự cảnh giác của anh đã rất cao, cho dù anh đang ngủ say, một giây sau anh cũng sẽ tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu đó.Dung Yên:……Anh chàng này không phải vẫn còn nghĩ về chuyện đó chứ?“Vợ à...” Giọng nói này nghe có chút trầm thấp.Dung Yên có thể cảm nhận được nhiệt độ dưới chăn đang dần tăng lên.Một giây tiếp theo, cô bị Tần Dã ôm chặt, anh lật người lại...Ba ngày trên tàu, Tần Chân và La Thành cuối cùng cũng về đến nhà.Anh ấy không nghỉ một lát, mà đi thẳng đến nhà ông nội Tần.Ông nội của Tần Dã sống một mình trong sân, ông đang đánh cờ với người bạn già trong sân.Tần Chân nhanh chóng bước đến:“Ông nội cả, có tin vui.”Ông Tần nhìn Tần Chân,“Có tin tức gì tốt?”Chủ yếu là vì quá thất vọng, cho nên ông ấy nhất thời không nghĩ đến chuyện kia.Tần Chân nhìn thấy người đánh cờ với ông ấy là ông Trần, anh ấy biết bọn họ đều rất thân thiết, cho nên anh ấy không có gì phải lo lắng.“Ông nội cả, cháu nói trước, ông đừng kích động quá nhé.”Ông Tần nhìn anh ấy một cái,“Có chuyện gì thì nói nhanh đi, có rắm cũng mau nói, đừng ấp a ấp úng nữa.”Sức khỏe của ông ấy không được tốt lắm, nhưng ông ấy không phải là người sẽ c.h.ế.t sau khi bị kích thích.Ông Trần ở bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt của Tần Chân, ông ấy vội vàng hỏi:“Tần Chân, lần này không phải cháu đi tìm người sao? Chẳng lẽ tìm được người rồi sao?”Sau khi ông Tần nghe bạn ông ấy nhắc nhở mới nhớ đến chuyện này, lập tức đứng dậy, vẻ mặt cũng trở nên kích độngGiọng nói có chút run rẩy:“...Có phải tìm được rồi không?”“Ông nội cả, tin tức này của cháu... Ông đừng kích động, uống ngụm nước bình tĩnh lại đã.”Nếu không thì xảy ra chuyện gì đó, ông nội anh ấy có thể sẽ đánh c.h.ế.t anh ấy.Ông Tần muốn đánh Tần Chân luôn rồi.“Uống nước gì chứ? Cháu mau nói đi.”Tần Chân:“Vậy được rồi! Cháu tìm được người rồi, cậu ấy tên Tần Dã, năm nay hai mươi mốt tuổi, bên dưới còn có một cặp em trai em gái sinh đôi nữa, còn về bà nội của cậu ấy, cũng chính là bà nội cả...”Anh ấy dừng lại một lúc, nhìn biểu cảm trên khuôn mặt ông Tần.Ông Tần vội vàng sốt ruột mà hỏi:“Cô, cô ấy thế nào?”Giọng điệu của Tần Chân nặng nề hơn mấy phần,“Ông nội cả, bà nội cả khi sinh chú của cháu thì đã c.h.ế.t vì khó sinh, còn chú của cháu... tức là cha của Tần Dã, và vợ của chú ấy đã qua đời cách đây vài năm, cho nên, ông nén đau thương nhé.”Tần Chân vừa nghe thấy lời này thì gần như kiệt sức mà ngã xuống ghế.Điều này khiến Tần Chân rất lo lắng,“Ông nội cả...”Ông Trần nhìn thấy dáng vẻ của người bạn già như vậy, ông ấy cũng sốt ruột: “Lão Tần, chờ chút...Đừng chỉ nghĩ đến chuyện này, còn có một tin tức tốt, không phải ông còn có hai đứa cháu trai và một đứa cháu gái sao.”
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu AnhTác giả: Đông Cầu VươngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTháng 1 năm 1978, sau núi thôn Tần gia. Ánh mắt Lưu Nhị lộ ra dâm tà nhìn cô gái té xỉu trên mặt đất, hắn ta nuốt nước miếng một cái. Cả người đều có chút run rẩy…… Thật sự rất kích động. Không nghĩ tới Lưu Nhị hắn lại có bực này diễm phúc. Phải biết rằng Dung Yên này chính là nữ thanh niên trí thức xinh đẹp nhất làng trên xóm dưới. Nhìn xem làn da này, khuôn mặt này…… Bóng loáng non mịn, không hề giống cô gái nông thôn một chút nào. Hôm nay…… Hắn muốn nếm thức ăn tươi, hơn nữa còn được một người vợ miễn phí. Nghĩ đến đây hắn liền không thể nhịn được nữa mà cởi bỏ quần áo…… đang chuẩn bị nhào lên. Bỗng nhiên cô gái nằm dưới đất lại mở mắt ra. Lưu Nhị hơi sửng sốt, ngay sau đó lộ ra một hàm răng vàng khè cười nói: “Dung Yên, cô tỉnh lại thật đúng lúc, như vậy mới thú vi, yên tâm, tôi sẽ nhẹ nhàng một chút, từ hôm nay trở đi cô chính là vợ của tôi rồi……”Nói xong liền nhào về phía Dung Yên. Dung Yên nhìn người đang nhào tới, tuy rằng cô vẫn chưa hiểu được hiện tại đang có chuyện gì xảy… Cậu ấy và em gái hoàn toàn có thể học chung một bộ sách được mà.“Chị dâu, tụi em học chung một bộ sách là được rồi, có thể trả lại một bộ được không?”Dung Yên nheo mắt nhìn cậu bé tiết kiệm này, hỏi lại một câu:“Em nói xem?”Tần Dư:……“Được rồi, đây không phải chuyện em nên quan tâm đâu, em hãy học tập chăm chỉ cho chị, nếu không thì, số tiền lì xì còn lại của em... Chính là tiền mua sách giáo khoa cho em đó.”Tần Dư vừa nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.Đó là một số tiền không nhỏ đối với cậu ấy.Tần Mai rất quý trọng sách giáo khoa mới, cô bé cẩn thận mở trang đầu tiên...Phương pháp giảng dạy của Dung Yên rất nhanh gọn, nhưng vẫn có thể khiến hai anh em nghe hiểu…Nhìn thời gian trên đồng hồ, đã gần mười giờ rồi,“Được rồi, hai đứa về ngủ trước đi, sáng mai dậy sớm đọc bài khóa, đặc biệt là Tần Dư, em phải đọc thuộc lòng cho chị.“Sao lại điểm danh cậu ấy chứ? Vì cho rằng cậu ấy sẽ không học thuộc sao?“Này, năm đồng của em đây, cầm lấy đi!” Dung Yên lấy năm đồng ở trong tui ra và đưa cho cậu bé.Ban đầu, cô vốn nghĩ rằng tiền này ngày mai mới trả lại cho Tần Dư, nhưng bây giờ cô nghĩ đến chuyện thằng bé có thể vì năm đồng này mà buổi tối ngủ không ngon, cho nên cô trả lại cho cậu bé trước!Ánh mắt của Tần Dư dừng lại ở tờ tiền kia,“...Cho chị là cho chị, em không lấy...”Dung Yên trực tiếp nhét tiền vào tay cậu bé.“Chị cũng không muốn lấy tiền của em, cầm lấy đi, nhưng mà, nếu như em không học thuộc bài, ngày mai chị sẽ phạt em một đồng đó.”Cậu ấy cảm thấy mình không thể giữ được năm đồng này.“Được rồi, hai em nên đi ngủ rồi.” Dung Yên nói xong đứng dậy rời đi.Trở lại phòng, cô nhìn thấy Tần Dã đang ngủ say... Xem ra anh chàng nói mình không mệt là nói dối.Vì vậy cô nhẹ chân nhẹ tay bước đến, nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ của anh chàng này... Không thể không nói, dáng vẻ khi đang ngủ cũng rất vô hại, hơn nữa cũng rất đẹp trai.Rất hấp dẫn cô.Cô đắm chìm trong nam sắc một lúc, sau đó chuẩn bị đi ngủDung Yên vừa vén chăn nằm xuống, Tần Dã vốn đã ngủ say, giây tiếp theo liền mở mắt ra:“Vợ…”“Em làm anh tỉnh giấc à?” Lúc nãy Dung Yên nhìn thấy anh đang ngủ rất say.“Không, anh đang đợi em...” Sự cảnh giác của anh đã rất cao, cho dù anh đang ngủ say, một giây sau anh cũng sẽ tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu đó.Dung Yên:……Anh chàng này không phải vẫn còn nghĩ về chuyện đó chứ?“Vợ à...” Giọng nói này nghe có chút trầm thấp.Dung Yên có thể cảm nhận được nhiệt độ dưới chăn đang dần tăng lên.Một giây tiếp theo, cô bị Tần Dã ôm chặt, anh lật người lại...Ba ngày trên tàu, Tần Chân và La Thành cuối cùng cũng về đến nhà.Anh ấy không nghỉ một lát, mà đi thẳng đến nhà ông nội Tần.Ông nội của Tần Dã sống một mình trong sân, ông đang đánh cờ với người bạn già trong sân.Tần Chân nhanh chóng bước đến:“Ông nội cả, có tin vui.”Ông Tần nhìn Tần Chân,“Có tin tức gì tốt?”Chủ yếu là vì quá thất vọng, cho nên ông ấy nhất thời không nghĩ đến chuyện kia.Tần Chân nhìn thấy người đánh cờ với ông ấy là ông Trần, anh ấy biết bọn họ đều rất thân thiết, cho nên anh ấy không có gì phải lo lắng.“Ông nội cả, cháu nói trước, ông đừng kích động quá nhé.”Ông Tần nhìn anh ấy một cái,“Có chuyện gì thì nói nhanh đi, có rắm cũng mau nói, đừng ấp a ấp úng nữa.”Sức khỏe của ông ấy không được tốt lắm, nhưng ông ấy không phải là người sẽ c.h.ế.t sau khi bị kích thích.Ông Trần ở bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt của Tần Chân, ông ấy vội vàng hỏi:“Tần Chân, lần này không phải cháu đi tìm người sao? Chẳng lẽ tìm được người rồi sao?”Sau khi ông Tần nghe bạn ông ấy nhắc nhở mới nhớ đến chuyện này, lập tức đứng dậy, vẻ mặt cũng trở nên kích độngGiọng nói có chút run rẩy:“...Có phải tìm được rồi không?”“Ông nội cả, tin tức này của cháu... Ông đừng kích động, uống ngụm nước bình tĩnh lại đã.”Nếu không thì xảy ra chuyện gì đó, ông nội anh ấy có thể sẽ đánh c.h.ế.t anh ấy.Ông Tần muốn đánh Tần Chân luôn rồi.“Uống nước gì chứ? Cháu mau nói đi.”Tần Chân:“Vậy được rồi! Cháu tìm được người rồi, cậu ấy tên Tần Dã, năm nay hai mươi mốt tuổi, bên dưới còn có một cặp em trai em gái sinh đôi nữa, còn về bà nội của cậu ấy, cũng chính là bà nội cả...”Anh ấy dừng lại một lúc, nhìn biểu cảm trên khuôn mặt ông Tần.Ông Tần vội vàng sốt ruột mà hỏi:“Cô, cô ấy thế nào?”Giọng điệu của Tần Chân nặng nề hơn mấy phần,“Ông nội cả, bà nội cả khi sinh chú của cháu thì đã c.h.ế.t vì khó sinh, còn chú của cháu... tức là cha của Tần Dã, và vợ của chú ấy đã qua đời cách đây vài năm, cho nên, ông nén đau thương nhé.”Tần Chân vừa nghe thấy lời này thì gần như kiệt sức mà ngã xuống ghế.Điều này khiến Tần Chân rất lo lắng,“Ông nội cả...”Ông Trần nhìn thấy dáng vẻ của người bạn già như vậy, ông ấy cũng sốt ruột: “Lão Tần, chờ chút...Đừng chỉ nghĩ đến chuyện này, còn có một tin tức tốt, không phải ông còn có hai đứa cháu trai và một đứa cháu gái sao.”