Triệu Đại Thiện lại uống đến say mèm, loạng choạng bước vào nhà. Thấy hắn giơ tay lên, ta theo bản năng ôm c.h.ặ.t con gái vào lòng. Nhưng khi nhắm mắt lại, đợi mãi cũng không thấy những cú đấm, cú đá quen thuộc trút xuống người. Hôm nay… lại không bị đánh. Chẳng lẽ hắn thắng bạc ở sòng? Ta còn chưa kịp nghĩ kỹ thì hắn đã dùng dây thừng to bằng ngón cái trói c.h.ặ.t hai mẹ con ta, còn thắt nút chec. "Phu quân, chàng định làm gì vậy?" Ta hoảng hốt, vùng vẫy hỏi hắn. Thế nhưng, hắn chẳng đáp lời, chỉ im lặng nhóm lửa, cầm kẹp than bên cạnh cho vào lò lửa nướng. Ngọn lửa trong lò bùng lên ngày càng mạnh, tim ta cũng đập loạn nhịp. Sống bên Triệu Đại Thiện suốt bảy năm, tính tình hắn thế nào ta hiểu rõ. Dù tên hắn có chữ “Thiện,” nhưng con người hắn lại vừa độc ác vừa bẩn thỉu. Không những lười biếng ăn chơi, mà còn ham mê cờ bạc, uống rượu như nước. Uống say thì mẹ con ta chịu trận, còn khi thua bạc cũng chẳng yên thân. Giờ hắn càng im lặng, ta lại càng thấy sợ hãi. Giọng ta run rẩy cất…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...