“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời…

Chương 290

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… Trên mặt cô có chút xin lỗi:“Chị có lẽ sẽ khá vất vả.”Đường Quyên không cảm thấy vất vả chút nào.“Chị còn làm nhiều việc hơn ở trang trại bò sữa quốc doanh, lương mỗi tháng chỉ 30 đồng, bây giờ chị đến xưởng sữa Hồng Quang, chị nhất định sẽ làm việc chăm chỉ!”38 đồng! Còn bao ăn bao ở, trừ đi tiền cơm thì một tháng tiết kiệm được không ít tiền, mỗi ngày còn có thể nhận được nửa cân sữa, bọn trẻ ở nhà đúng lúc dùng được, đợi sau này không uống nữa còn có thể bán đi.Chuyện tốt như vậy, chút đường đó chẳng là gì!Chị ấy thậm chí còn có chút vui mừng mình bị sa thải, nếu không sẽ không gặp được công việc tốt như vậy.Trương Thiên không biết gì về chuyện đó, giải thích rõ ràng mọi việc bèn trực tiếp về.Khi về đến nhà, đúng lúc nhìn thấy Triệu Tùng ngồi trong phòng khách nhà mình xem tivi.Cô đặt túi xuống, trong mắt hiện lên một chút tò mò.“Sao anh lại đến đây? Tìm tôi có chuyện gì không?”Triệu Tùng gật đầu, ngồi ngay ngắn, hai tay đặt lên đầu gối.“Tôi đã phân phối số sữa dư cho các quầy dịch vụ, tất cả đều bán hết, tôi nghe ngóng được, người ra tay đối phó chúng ta là Diêu Cách Mệnh giám đốc mới đến của trang trại bò sữa quốc doanh.”Trương Thiên cau mày, trong mắt có chút hứng thú.Anh chàng này đã rút khỏi chợ đen nhiều năm rồi nhưng thông tin vẫn nhanh như vậy.“Còn nữa không.”DTVCô treo áo khoác lên giá áo rồi đổi chiếc áo bông cô mặc ở nhà vào.Ánh mắt Triệu Tùng dừng lại trên chiếc áo bông cô đang mặc trong vài giây, sau đó anh nói tiếp:“Tôi đã nhờ vài anh em giúp đỡ, lý do Diêu Cách Mệnh gây rắc rối cho xưởng sữa rất… kỳ lạ.”Anh có chút khó khăn nói ra mấy chữ này, vẻ mặt bối rối.Trương Thiên ngồi xếp bằng trên giường đất, năm một nắm đậu phộng trên bàn bên cạnh giường đất.“Lý do là gì?”[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-290.html.]Cô cũng rất tò mò, cô và Diêu Cách Mệnh chưa hề quen biết, còn chưa gặp mặt nhau, sao lại nhìn chằm chằm vào cô kiếm chuyện?Triệu Tùng cau mày sắp xếp lại lời nói, chậm rãi nói:“Theo anh ta nói, anh ta không vừa mắt một người phụ nữ làm xưởng trưởng của xưởng sữa, cho rằng phụ nữ nên ở nhà làm việc nhà nuôi dạy con cái, đây mới là thiên chức của phụ nữ.”Thành thật mà nói, khi anh nghe được lý do này, có chút không biết phải phản ứng thế nào.Thủ trưởng đã nói, phụ nữ có thể nắm giữ nửa bầu trời, sao những người này còn có loại tư tưởng phong kiến như vậy?Trương Thiên không có phản ứng gì, kiếp trước cô đã nghe những lời tương tự quá nhiều lần, cái gì mà có thể hoàn thành nhiệm vụ chắc chắn là nịnh lãnh đạo, hoặc làm một dự án lớn, phần lớn là ngủ với đàn ông, v.v.Đời này lại là lần đầu tiên nghe được những lời bàn luận như vậy.Cô chế nhạo một tiếng, ném vỏ đậu phộng xuống đất.“Anh ta tìm người nào làm chỗ dựa trong thành phố, anh có điều tra được không?”Triệu Tùng gật đầu:“Không thành vấn đề.”Anh em lúc trước của anh có một số người kiếm ăn khá tốt, những người còn lại bị anh nhét vào đội giao sữa, bình thường cũng qua lại nhiều với nhau, lần này chính là tìm người chuốc rượu hỏi ra.Trương Thiên lấy tờ báo hôm nay ra đọc:“Vậy thì cứ như vậy đi, anh ta có thể tìm người, chẳng lẽ chúng ta không thể tìm sao?”Nực cười!Phía sau cô là bí thư, người đứng đầu huyện thành!Tuy nhiên, chuyện nhỏ này cô cũng ngại nhờ bí thư giúp đỡ, tỏ ra như cô không đủ năng lực vậy.Đối phương tìm người giúp đỡ, cô sẽ tìm người còn lớn hơn chỗ dựa của đối phương!Xem ai hơn ai!Triệu Tùng ngồi cạnh Trương Thiên báo cáo.“Người thân thiết với Diêu Cách Mệnh không có nhiều, trong đó người quan trọng nhất chính là một cán bộ của Ủy ban Cách mạng, nghe nói là trợ lý bên cạnh của phó nhủ nhiệm, có quan hệ họ hàng với anh ta.”Suy cho cùng là mới đến huyện thành, nền móng chưa vững chắc, có thể trở thành lãnh đạo của trang trại bò sữa cũng là vì người họ hàng đó ra sức mới thành.

Trên mặt cô có chút xin lỗi:

“Chị có lẽ sẽ khá vất vả.”

Đường Quyên không cảm thấy vất vả chút nào.

“Chị còn làm nhiều việc hơn ở trang trại bò sữa quốc doanh, lương mỗi tháng chỉ 30 đồng, bây giờ chị đến xưởng sữa Hồng Quang, chị nhất định sẽ làm việc chăm chỉ!”

38 đồng! Còn bao ăn bao ở, trừ đi tiền cơm thì một tháng tiết kiệm được không ít tiền, mỗi ngày còn có thể nhận được nửa cân sữa, bọn trẻ ở nhà đúng lúc dùng được, đợi sau này không uống nữa còn có thể bán đi.

Chuyện tốt như vậy, chút đường đó chẳng là gì!

Chị ấy thậm chí còn có chút vui mừng mình bị sa thải, nếu không sẽ không gặp được công việc tốt như vậy.

Trương Thiên không biết gì về chuyện đó, giải thích rõ ràng mọi việc bèn trực tiếp về.

Khi về đến nhà, đúng lúc nhìn thấy Triệu Tùng ngồi trong phòng khách nhà mình xem tivi.

Cô đặt túi xuống, trong mắt hiện lên một chút tò mò.

“Sao anh lại đến đây? Tìm tôi có chuyện gì không?”

Triệu Tùng gật đầu, ngồi ngay ngắn, hai tay đặt lên đầu gối.

“Tôi đã phân phối số sữa dư cho các quầy dịch vụ, tất cả đều bán hết, tôi nghe ngóng được, người ra tay đối phó chúng ta là Diêu Cách Mệnh giám đốc mới đến của trang trại bò sữa quốc doanh.”

Trương Thiên cau mày, trong mắt có chút hứng thú.

Anh chàng này đã rút khỏi chợ đen nhiều năm rồi nhưng thông tin vẫn nhanh như vậy.

“Còn nữa không.”

DTV

Cô treo áo khoác lên giá áo rồi đổi chiếc áo bông cô mặc ở nhà vào.

Ánh mắt Triệu Tùng dừng lại trên chiếc áo bông cô đang mặc trong vài giây, sau đó anh nói tiếp:

“Tôi đã nhờ vài anh em giúp đỡ, lý do Diêu Cách Mệnh gây rắc rối cho xưởng sữa rất… kỳ lạ.”

Anh có chút khó khăn nói ra mấy chữ này, vẻ mặt bối rối.

Trương Thiên ngồi xếp bằng trên giường đất, năm một nắm đậu phộng trên bàn bên cạnh giường đất.

“Lý do là gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - 

https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-290.html

.]

Cô cũng rất tò mò, cô và Diêu Cách Mệnh chưa hề quen biết, còn chưa gặp mặt nhau, sao lại nhìn chằm chằm vào cô kiếm chuyện?

Triệu Tùng cau mày sắp xếp lại lời nói, chậm rãi nói:

“Theo anh ta nói, anh ta không vừa mắt một người phụ nữ làm xưởng trưởng của xưởng sữa, cho rằng phụ nữ nên ở nhà làm việc nhà nuôi dạy con cái, đây mới là thiên chức của phụ nữ.”

Thành thật mà nói, khi anh nghe được lý do này, có chút không biết phải phản ứng thế nào.

Thủ trưởng đã nói, phụ nữ có thể nắm giữ nửa bầu trời, sao những người này còn có loại tư tưởng phong kiến như vậy?

Trương Thiên không có phản ứng gì, kiếp trước cô đã nghe những lời tương tự quá nhiều lần, cái gì mà có thể hoàn thành nhiệm vụ chắc chắn là nịnh lãnh đạo, hoặc làm một dự án lớn, phần lớn là ngủ với đàn ông, v.v.

Đời này lại là lần đầu tiên nghe được những lời bàn luận như vậy.

Cô chế nhạo một tiếng, ném vỏ đậu phộng xuống đất.

“Anh ta tìm người nào làm chỗ dựa trong thành phố, anh có điều tra được không?”

Triệu Tùng gật đầu:

“Không thành vấn đề.”

Anh em lúc trước của anh có một số người kiếm ăn khá tốt, những người còn lại bị anh nhét vào đội giao sữa, bình thường cũng qua lại nhiều với nhau, lần này chính là tìm người chuốc rượu hỏi ra.

Trương Thiên lấy tờ báo hôm nay ra đọc:

“Vậy thì cứ như vậy đi, anh ta có thể tìm người, chẳng lẽ chúng ta không thể tìm sao?”

Nực cười!

Phía sau cô là bí thư, người đứng đầu huyện thành!

Tuy nhiên, chuyện nhỏ này cô cũng ngại nhờ bí thư giúp đỡ, tỏ ra như cô không đủ năng lực vậy.

Đối phương tìm người giúp đỡ, cô sẽ tìm người còn lớn hơn chỗ dựa của đối phương!

Xem ai hơn ai!

Triệu Tùng ngồi cạnh Trương Thiên báo cáo.

“Người thân thiết với Diêu Cách Mệnh không có nhiều, trong đó người quan trọng nhất chính là một cán bộ của Ủy ban Cách mạng, nghe nói là trợ lý bên cạnh của phó nhủ nhiệm, có quan hệ họ hàng với anh ta.”

Suy cho cùng là mới đến huyện thành, nền móng chưa vững chắc, có thể trở thành lãnh đạo của trang trại bò sữa cũng là vì người họ hàng đó ra sức mới thành.

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… Trên mặt cô có chút xin lỗi:“Chị có lẽ sẽ khá vất vả.”Đường Quyên không cảm thấy vất vả chút nào.“Chị còn làm nhiều việc hơn ở trang trại bò sữa quốc doanh, lương mỗi tháng chỉ 30 đồng, bây giờ chị đến xưởng sữa Hồng Quang, chị nhất định sẽ làm việc chăm chỉ!”38 đồng! Còn bao ăn bao ở, trừ đi tiền cơm thì một tháng tiết kiệm được không ít tiền, mỗi ngày còn có thể nhận được nửa cân sữa, bọn trẻ ở nhà đúng lúc dùng được, đợi sau này không uống nữa còn có thể bán đi.Chuyện tốt như vậy, chút đường đó chẳng là gì!Chị ấy thậm chí còn có chút vui mừng mình bị sa thải, nếu không sẽ không gặp được công việc tốt như vậy.Trương Thiên không biết gì về chuyện đó, giải thích rõ ràng mọi việc bèn trực tiếp về.Khi về đến nhà, đúng lúc nhìn thấy Triệu Tùng ngồi trong phòng khách nhà mình xem tivi.Cô đặt túi xuống, trong mắt hiện lên một chút tò mò.“Sao anh lại đến đây? Tìm tôi có chuyện gì không?”Triệu Tùng gật đầu, ngồi ngay ngắn, hai tay đặt lên đầu gối.“Tôi đã phân phối số sữa dư cho các quầy dịch vụ, tất cả đều bán hết, tôi nghe ngóng được, người ra tay đối phó chúng ta là Diêu Cách Mệnh giám đốc mới đến của trang trại bò sữa quốc doanh.”Trương Thiên cau mày, trong mắt có chút hứng thú.Anh chàng này đã rút khỏi chợ đen nhiều năm rồi nhưng thông tin vẫn nhanh như vậy.“Còn nữa không.”DTVCô treo áo khoác lên giá áo rồi đổi chiếc áo bông cô mặc ở nhà vào.Ánh mắt Triệu Tùng dừng lại trên chiếc áo bông cô đang mặc trong vài giây, sau đó anh nói tiếp:“Tôi đã nhờ vài anh em giúp đỡ, lý do Diêu Cách Mệnh gây rắc rối cho xưởng sữa rất… kỳ lạ.”Anh có chút khó khăn nói ra mấy chữ này, vẻ mặt bối rối.Trương Thiên ngồi xếp bằng trên giường đất, năm một nắm đậu phộng trên bàn bên cạnh giường đất.“Lý do là gì?”[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-290.html.]Cô cũng rất tò mò, cô và Diêu Cách Mệnh chưa hề quen biết, còn chưa gặp mặt nhau, sao lại nhìn chằm chằm vào cô kiếm chuyện?Triệu Tùng cau mày sắp xếp lại lời nói, chậm rãi nói:“Theo anh ta nói, anh ta không vừa mắt một người phụ nữ làm xưởng trưởng của xưởng sữa, cho rằng phụ nữ nên ở nhà làm việc nhà nuôi dạy con cái, đây mới là thiên chức của phụ nữ.”Thành thật mà nói, khi anh nghe được lý do này, có chút không biết phải phản ứng thế nào.Thủ trưởng đã nói, phụ nữ có thể nắm giữ nửa bầu trời, sao những người này còn có loại tư tưởng phong kiến như vậy?Trương Thiên không có phản ứng gì, kiếp trước cô đã nghe những lời tương tự quá nhiều lần, cái gì mà có thể hoàn thành nhiệm vụ chắc chắn là nịnh lãnh đạo, hoặc làm một dự án lớn, phần lớn là ngủ với đàn ông, v.v.Đời này lại là lần đầu tiên nghe được những lời bàn luận như vậy.Cô chế nhạo một tiếng, ném vỏ đậu phộng xuống đất.“Anh ta tìm người nào làm chỗ dựa trong thành phố, anh có điều tra được không?”Triệu Tùng gật đầu:“Không thành vấn đề.”Anh em lúc trước của anh có một số người kiếm ăn khá tốt, những người còn lại bị anh nhét vào đội giao sữa, bình thường cũng qua lại nhiều với nhau, lần này chính là tìm người chuốc rượu hỏi ra.Trương Thiên lấy tờ báo hôm nay ra đọc:“Vậy thì cứ như vậy đi, anh ta có thể tìm người, chẳng lẽ chúng ta không thể tìm sao?”Nực cười!Phía sau cô là bí thư, người đứng đầu huyện thành!Tuy nhiên, chuyện nhỏ này cô cũng ngại nhờ bí thư giúp đỡ, tỏ ra như cô không đủ năng lực vậy.Đối phương tìm người giúp đỡ, cô sẽ tìm người còn lớn hơn chỗ dựa của đối phương!Xem ai hơn ai!Triệu Tùng ngồi cạnh Trương Thiên báo cáo.“Người thân thiết với Diêu Cách Mệnh không có nhiều, trong đó người quan trọng nhất chính là một cán bộ của Ủy ban Cách mạng, nghe nói là trợ lý bên cạnh của phó nhủ nhiệm, có quan hệ họ hàng với anh ta.”Suy cho cùng là mới đến huyện thành, nền móng chưa vững chắc, có thể trở thành lãnh đạo của trang trại bò sữa cũng là vì người họ hàng đó ra sức mới thành.

Chương 290