“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời…

Chương 357

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… Diện tích hầm ủ phân xanh quá lớn, cô luôn lo lắng các nhân viên phía sau lấy thức ăn thao tác không hợp lý sẽ dẫn đến toàn bộ hầm ủ phân xanh bị bỏ.Sử dụng thức ăn ủ phân xanh đóng túi tiện lợi hơn nhiều, không có nhiều thứ phải xem xét, hơn nữa túi nhựa có thể sử dụng đi sử dụng lại nhiều lần, không coi là lãng phí.Lần này tổng cộng mua 100 túi nhựa, đủ để toàn bộ cơ sở nguồn sữa cung cấp thức ăn thô cho bò dê sử dụng.Ngô và đậu nành gần như thu hoạch cùng lúc, cả đại đội bận rộn sục sôi ngất trời, hoàn toàn không để ý tới có một nhóm người lạ đến đại đội.Trương Thiên và các thím hàng xóm đứng trên đồng bẻ bắp ngô, thỉnh thoảng trò chuyện được mấy câu.Mồ hôi trên trán thuận theo má trượt xuống, ướt đẫm cổ áo, cô cởi mũ ra quạt mát, cảm thấy hơi mát một chút, đang định tiếp tục làm việc, bên bờ ruộng truyền đến tiếng gọi.“Trương Thiên, có người tìm cô này!”DTVTrương Thiên nhìn lên, nhưng khoảng cách quá xa, thêm vào những thân cây ngô cao ngút che khuất, cô nhìn không rõ.Người thím bên cạnh nói:“Nhóc Thiên, cháu mau đi đi, nói không chừng là có chuyện quan trọng gì đó tìm cháu.”Tuy Trương Thiên là xưởng trưởng của xưởng sữa đại đội nhưng mỗi khi nhìn thấy Trương Thiên ngồi xổm trên cánh đồng làm việc, họ luôn quen gọi cô là “cô nhóc”.Trương Thiên lau mồ hôi, gật đầu nói:“Được, vậy cháu đi qua nghỉ ngơi một lát, đợi xong việc sẽ quay lại.”“Đi đi, đi đi.”Các thím phía sau tiễn Trương Thiên đi, sau đó quay người tiếp tục bẻ bắp ngô.Trương Thiên xuyên qua rừng ngô, mượn tay của đội viên dùng sức leo lên bờ ruộng.“Xin chào các đồng chí.”Trương Thiên cởi găng tay, bắt tay với những người đang đợi cô.Mấy người đàn ông tìm cô ba mươi mấy tuổi, mặc áo Tôn Trung Sơn, người đàn ông đứng đầu trong mắt có vẻ kinh ngạc, vươn tay bắt lấy.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-357.html.]“Xin chào đồng chí Trương Thiên, tôi là Khúc Thường, lãnh đạo bên trên cử tôi đến kiểm tra tình hình xưởng.”Khúc Thường vẻ mặt nghiêm túc nói.Trương Thiên hiểu ra, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhạt lịch sự.“Chào mừng đồng chí Khúc Thường đến kiểm tra xưởng, tôi là Trương Thiên, người phụ trách xưởng sữa, xin hỏi đồng chí Khúc Thường chủ yếu muốn hiểu những gì?”Cô đi trước dẫn đường, không quên chào hỏi vài người khác.“Chúng tôi muốn xem giấy phép sản xuất cũng như các thủ tục tương ứng của xưởng, nghe đồng chí Triệu Tùng nói, những thứ này đều ở bên đồng chí, chúng tôi cần xác minh một chút để xác định không có vấn đề gì.”Khúc Thường nói.Trương Thiên nhướng mày, trong lòng vui mừng, lúc đầu mình do đời sau luôn luôn vì vấn đề thủ tục giấy tờ, nên đã đặc biệt làm phiền ông nội Trương Đại Ngưu làm các giấy tờ tương ứng.Bây giờ xem ra, thực sự có dự đoán trước.“Những hồ sơ đó tôi đều cất giữ ở nhà, mời mấy vị đi cùng tôi.”Cô mỉm cười, dẫn mấy người họ đến nhà họ Trương.Thứ quan trọng như hồ sơ cô đương nhiên không để trong nhà mà để trong không gian.Trong nhà chỉ có bà nội ở nhà, những người khác đều đã đi làm ngoài cánh đồng.Trương Thiên nhờ bà nội giúp rót trà thảo dược cho họ, cô sang phòng bên cạnh giả vờ lấy đồ.Cô đi vòng quanh phòng rồi mới mang hồ sơ đến phòng khách.Mấy người họ hiếm lạ nhìn tivi trong nhà, Khúc Thường thấy Trương Thiên vào, hơi ngại ngùng ho một tiếng.“Không ngờ trong nhà đồng chí Trương Thiên lại có tivi.”Anh ta nhìn Trương Thiên, ánh mắt có ý dò xét.Điều này Trương Thiên không hề sợ chút nào, tiền mua chiếc tivi này chính đáng, hoàn toàn có thể điều tra.“Xưởng sữa của đại đội chúng tôi mấy năm gần đây thu nhập khá tốt, trong tay mọi người có tiền, đương nhiên muốn sống tốt hơn, tôi không có tivi, chiếc tivi này lúc đầu tiêu tốn tiền lương một năm của tôi, ngoài ra, gia đình tôi cũng đưa một ít tiền, cũng may tôi là người nông thôn, ăn ở không cần dùng tiền, nên mới dám tiêu hết tiền lương của một năm.”

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… Diện tích hầm ủ phân xanh quá lớn, cô luôn lo lắng các nhân viên phía sau lấy thức ăn thao tác không hợp lý sẽ dẫn đến toàn bộ hầm ủ phân xanh bị bỏ.Sử dụng thức ăn ủ phân xanh đóng túi tiện lợi hơn nhiều, không có nhiều thứ phải xem xét, hơn nữa túi nhựa có thể sử dụng đi sử dụng lại nhiều lần, không coi là lãng phí.Lần này tổng cộng mua 100 túi nhựa, đủ để toàn bộ cơ sở nguồn sữa cung cấp thức ăn thô cho bò dê sử dụng.Ngô và đậu nành gần như thu hoạch cùng lúc, cả đại đội bận rộn sục sôi ngất trời, hoàn toàn không để ý tới có một nhóm người lạ đến đại đội.Trương Thiên và các thím hàng xóm đứng trên đồng bẻ bắp ngô, thỉnh thoảng trò chuyện được mấy câu.Mồ hôi trên trán thuận theo má trượt xuống, ướt đẫm cổ áo, cô cởi mũ ra quạt mát, cảm thấy hơi mát một chút, đang định tiếp tục làm việc, bên bờ ruộng truyền đến tiếng gọi.“Trương Thiên, có người tìm cô này!”DTVTrương Thiên nhìn lên, nhưng khoảng cách quá xa, thêm vào những thân cây ngô cao ngút che khuất, cô nhìn không rõ.Người thím bên cạnh nói:“Nhóc Thiên, cháu mau đi đi, nói không chừng là có chuyện quan trọng gì đó tìm cháu.”Tuy Trương Thiên là xưởng trưởng của xưởng sữa đại đội nhưng mỗi khi nhìn thấy Trương Thiên ngồi xổm trên cánh đồng làm việc, họ luôn quen gọi cô là “cô nhóc”.Trương Thiên lau mồ hôi, gật đầu nói:“Được, vậy cháu đi qua nghỉ ngơi một lát, đợi xong việc sẽ quay lại.”“Đi đi, đi đi.”Các thím phía sau tiễn Trương Thiên đi, sau đó quay người tiếp tục bẻ bắp ngô.Trương Thiên xuyên qua rừng ngô, mượn tay của đội viên dùng sức leo lên bờ ruộng.“Xin chào các đồng chí.”Trương Thiên cởi găng tay, bắt tay với những người đang đợi cô.Mấy người đàn ông tìm cô ba mươi mấy tuổi, mặc áo Tôn Trung Sơn, người đàn ông đứng đầu trong mắt có vẻ kinh ngạc, vươn tay bắt lấy.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-357.html.]“Xin chào đồng chí Trương Thiên, tôi là Khúc Thường, lãnh đạo bên trên cử tôi đến kiểm tra tình hình xưởng.”Khúc Thường vẻ mặt nghiêm túc nói.Trương Thiên hiểu ra, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhạt lịch sự.“Chào mừng đồng chí Khúc Thường đến kiểm tra xưởng, tôi là Trương Thiên, người phụ trách xưởng sữa, xin hỏi đồng chí Khúc Thường chủ yếu muốn hiểu những gì?”Cô đi trước dẫn đường, không quên chào hỏi vài người khác.“Chúng tôi muốn xem giấy phép sản xuất cũng như các thủ tục tương ứng của xưởng, nghe đồng chí Triệu Tùng nói, những thứ này đều ở bên đồng chí, chúng tôi cần xác minh một chút để xác định không có vấn đề gì.”Khúc Thường nói.Trương Thiên nhướng mày, trong lòng vui mừng, lúc đầu mình do đời sau luôn luôn vì vấn đề thủ tục giấy tờ, nên đã đặc biệt làm phiền ông nội Trương Đại Ngưu làm các giấy tờ tương ứng.Bây giờ xem ra, thực sự có dự đoán trước.“Những hồ sơ đó tôi đều cất giữ ở nhà, mời mấy vị đi cùng tôi.”Cô mỉm cười, dẫn mấy người họ đến nhà họ Trương.Thứ quan trọng như hồ sơ cô đương nhiên không để trong nhà mà để trong không gian.Trong nhà chỉ có bà nội ở nhà, những người khác đều đã đi làm ngoài cánh đồng.Trương Thiên nhờ bà nội giúp rót trà thảo dược cho họ, cô sang phòng bên cạnh giả vờ lấy đồ.Cô đi vòng quanh phòng rồi mới mang hồ sơ đến phòng khách.Mấy người họ hiếm lạ nhìn tivi trong nhà, Khúc Thường thấy Trương Thiên vào, hơi ngại ngùng ho một tiếng.“Không ngờ trong nhà đồng chí Trương Thiên lại có tivi.”Anh ta nhìn Trương Thiên, ánh mắt có ý dò xét.Điều này Trương Thiên không hề sợ chút nào, tiền mua chiếc tivi này chính đáng, hoàn toàn có thể điều tra.“Xưởng sữa của đại đội chúng tôi mấy năm gần đây thu nhập khá tốt, trong tay mọi người có tiền, đương nhiên muốn sống tốt hơn, tôi không có tivi, chiếc tivi này lúc đầu tiêu tốn tiền lương một năm của tôi, ngoài ra, gia đình tôi cũng đưa một ít tiền, cũng may tôi là người nông thôn, ăn ở không cần dùng tiền, nên mới dám tiêu hết tiền lương của một năm.”

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… Diện tích hầm ủ phân xanh quá lớn, cô luôn lo lắng các nhân viên phía sau lấy thức ăn thao tác không hợp lý sẽ dẫn đến toàn bộ hầm ủ phân xanh bị bỏ.Sử dụng thức ăn ủ phân xanh đóng túi tiện lợi hơn nhiều, không có nhiều thứ phải xem xét, hơn nữa túi nhựa có thể sử dụng đi sử dụng lại nhiều lần, không coi là lãng phí.Lần này tổng cộng mua 100 túi nhựa, đủ để toàn bộ cơ sở nguồn sữa cung cấp thức ăn thô cho bò dê sử dụng.Ngô và đậu nành gần như thu hoạch cùng lúc, cả đại đội bận rộn sục sôi ngất trời, hoàn toàn không để ý tới có một nhóm người lạ đến đại đội.Trương Thiên và các thím hàng xóm đứng trên đồng bẻ bắp ngô, thỉnh thoảng trò chuyện được mấy câu.Mồ hôi trên trán thuận theo má trượt xuống, ướt đẫm cổ áo, cô cởi mũ ra quạt mát, cảm thấy hơi mát một chút, đang định tiếp tục làm việc, bên bờ ruộng truyền đến tiếng gọi.“Trương Thiên, có người tìm cô này!”DTVTrương Thiên nhìn lên, nhưng khoảng cách quá xa, thêm vào những thân cây ngô cao ngút che khuất, cô nhìn không rõ.Người thím bên cạnh nói:“Nhóc Thiên, cháu mau đi đi, nói không chừng là có chuyện quan trọng gì đó tìm cháu.”Tuy Trương Thiên là xưởng trưởng của xưởng sữa đại đội nhưng mỗi khi nhìn thấy Trương Thiên ngồi xổm trên cánh đồng làm việc, họ luôn quen gọi cô là “cô nhóc”.Trương Thiên lau mồ hôi, gật đầu nói:“Được, vậy cháu đi qua nghỉ ngơi một lát, đợi xong việc sẽ quay lại.”“Đi đi, đi đi.”Các thím phía sau tiễn Trương Thiên đi, sau đó quay người tiếp tục bẻ bắp ngô.Trương Thiên xuyên qua rừng ngô, mượn tay của đội viên dùng sức leo lên bờ ruộng.“Xin chào các đồng chí.”Trương Thiên cởi găng tay, bắt tay với những người đang đợi cô.Mấy người đàn ông tìm cô ba mươi mấy tuổi, mặc áo Tôn Trung Sơn, người đàn ông đứng đầu trong mắt có vẻ kinh ngạc, vươn tay bắt lấy.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-357.html.]“Xin chào đồng chí Trương Thiên, tôi là Khúc Thường, lãnh đạo bên trên cử tôi đến kiểm tra tình hình xưởng.”Khúc Thường vẻ mặt nghiêm túc nói.Trương Thiên hiểu ra, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhạt lịch sự.“Chào mừng đồng chí Khúc Thường đến kiểm tra xưởng, tôi là Trương Thiên, người phụ trách xưởng sữa, xin hỏi đồng chí Khúc Thường chủ yếu muốn hiểu những gì?”Cô đi trước dẫn đường, không quên chào hỏi vài người khác.“Chúng tôi muốn xem giấy phép sản xuất cũng như các thủ tục tương ứng của xưởng, nghe đồng chí Triệu Tùng nói, những thứ này đều ở bên đồng chí, chúng tôi cần xác minh một chút để xác định không có vấn đề gì.”Khúc Thường nói.Trương Thiên nhướng mày, trong lòng vui mừng, lúc đầu mình do đời sau luôn luôn vì vấn đề thủ tục giấy tờ, nên đã đặc biệt làm phiền ông nội Trương Đại Ngưu làm các giấy tờ tương ứng.Bây giờ xem ra, thực sự có dự đoán trước.“Những hồ sơ đó tôi đều cất giữ ở nhà, mời mấy vị đi cùng tôi.”Cô mỉm cười, dẫn mấy người họ đến nhà họ Trương.Thứ quan trọng như hồ sơ cô đương nhiên không để trong nhà mà để trong không gian.Trong nhà chỉ có bà nội ở nhà, những người khác đều đã đi làm ngoài cánh đồng.Trương Thiên nhờ bà nội giúp rót trà thảo dược cho họ, cô sang phòng bên cạnh giả vờ lấy đồ.Cô đi vòng quanh phòng rồi mới mang hồ sơ đến phòng khách.Mấy người họ hiếm lạ nhìn tivi trong nhà, Khúc Thường thấy Trương Thiên vào, hơi ngại ngùng ho một tiếng.“Không ngờ trong nhà đồng chí Trương Thiên lại có tivi.”Anh ta nhìn Trương Thiên, ánh mắt có ý dò xét.Điều này Trương Thiên không hề sợ chút nào, tiền mua chiếc tivi này chính đáng, hoàn toàn có thể điều tra.“Xưởng sữa của đại đội chúng tôi mấy năm gần đây thu nhập khá tốt, trong tay mọi người có tiền, đương nhiên muốn sống tốt hơn, tôi không có tivi, chiếc tivi này lúc đầu tiêu tốn tiền lương một năm của tôi, ngoài ra, gia đình tôi cũng đưa một ít tiền, cũng may tôi là người nông thôn, ăn ở không cần dùng tiền, nên mới dám tiêu hết tiền lương của một năm.”

Chương 357