“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời…

Chương 456

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… “Tiền này chính là đại đội Hồng Quang quyên góp, chính phủ của chúng ta cũng không thể bỏ qua, căn cứ theo chính sách, chuyển mười sáu vạn ra sữa chữa quốc lộ từ huyện thành đến dưới sông Nhu.”Tài chính tổng cộng hai mươi sáu vạn, cũng đủ sữa chữa xong hai mươi km này.“Vậy chúng ta có thể trực tiếp sửa đường lộ nhựa, dù sao thì tài chính rất sung túc, Hồng Quang bên kia cũng nói nếu không đủ thì bọn họ có thể bỏ thêm năm vạn dùng để sửa đường.” Phó bộ trưởng Ngô bổ sung.Bí thư Tạ gật gật đầu, mấy người cũng không để ý tới lời nói của chủ nhiệm Liễu, tiếp tục nói.Qua mấy ngày, cấp trên gửi thông báo xuống bảo trong huyện tu sửa quốc lộ từ huyện thành đến thành phố Song Điền, để cho thành phố dễ dàng vận chuyển hàng hóa đến huyện Thuần.Không nói đến hiện giờ nội bộ chính quyền huyện rung chuyển thế nào, tin tức này vừa ra thì Trương Thiên đã nhận được tin rồi.Ông cụ bí thư Triệu ở công xã biết tin tức rất nhanh, sau khi biết được tin tức này thì lập tức gọi điện thoại cho bên đại đội Hồng Quang.“Thật quá đáng!” Trương Mạch Đa vỗ lên mặt bàn thật mạnh, vẻ mặt dữ tợn, hai mắt đỏ đậm.“Tiền này là chúng ta chuẩn bị dùng để tu sửa đoạn đường của chúng ta, vậy mà cấp trên lại muốn đổi sang đường bên công xã Kim Hoa?!”Chú ấy vừa vừa tủi thân vừa phẫn nộ, đáy lòng dâng lên một loại cảm giác phản bội khó hiểu.Những cán bộ khác của đại đội khó có thể chịu đựng được kết quả này, kêu la muốn vào trong huyện tìm lãnh đạo hỏi rõ ràng.Hai người Trương Thiên và Trương Đại Ngưu đều không nói chuyện.DTV“Chuyện lần này có lẽ có liên quan tới ván cờ của lãnh đạo cấp trên.” Trương Thiên mở miệng trước.Trương Mạch Đa nghe thấy lời này, bình tĩnh trong chớp mắt:“Sao lại nói vậy?”Trương Thiên thở dài nói ra suy đoán của mình.“Sang năm nhiệm kỳ bí thư Tạ sắp tới rồi, nếu không có chuyện bất ngờ gì thì ông ấy sẽ trực tiếp thăng chức, như vậy vị trí bí thư huyện đời kế tiếp chắc chắn sẽ đổi thành một người khác ngồi, việc sửa đường này của đại đội chúng ta là một chiến tích, cũng là một công việc béo bở trong mắt rất nhiều người, có thể là muốn mượn việc này để thử bí thư Tạ, cũng có thể là vì tính toán sau này.”Những người khác ngẫm lại, hình như cũng có thể.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-456.html.]Sắc mặt lập tức khó coi hơn.Trương Mạch Đa cười khổ:“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”Trương Thiên đột nhiên cười cười:“Không vội, tiền của chúng ta còn chưa đưa ra mà, trước tiên nhìn xem phía bí thư Tạ làm sao.”Đúng như lời của Trương Thiên, chuyện này là ván cờ giữa các lãnh đạo trong huyện.“Rốt cuộc là ai làm?!” Bí thư Tạ nghiến răng nghiến lợi ném bút trong tay lên bàn.Trợ lý bên cạnh không dám đáp lời, yên lặng nhặt bút lên bỏ lại trong ống đựng bút.Bí thư Tạ chỉ là phát tiết cảm xúc, cũng không phải muốn người khác giải đáp cho chính mình.Ngực của ông ấy phập phồng kịch liệt, sau vài lần hít sâu thì mới miễn cưỡng bình tĩnh lại.“Chuyện lần này có vấn đề.” Ông ấy nhẹ giọng nói, tầm mắt nhìn về phía ngăn kéo bên cạnh mình.Ông ấy duỗi tay kéo ngăn kéo ra, lấy một cuốn sổ nhỏ màu đỏ ra, mở ra, ghi chép bên trong đều là tên người và số điện thoại.Trên bàn có một chiếc điện thoại, ông ấy đè con số lại chuyển động, rất nhanh đã gọi đi.“Xin chào, là chủ nhiệm Lý đúng không? Tôi là Tạ An…”Bọn Trương Thiên hoàn toàn không biết gì về sóng gió trong thành, cũng may chỉ cần không có tiêu đề màu đỏ trên đầu hồ sơ thì chuyện này vẫn chưa được giải quyết.Trợ lý của bí thư dặn dò bọn Trương Thiên, nhất định phải có kiên nhẫn, rất nhanh thì mọi chuyện sẽ nhanh chóng thay đổi.“Đại đội trưởng! Không thay đổi! Không thay đổi! Vẫn tu sửa đường bên phía của chúng ta!”Cả nhà của Trương Thiên ăn mì sợi, Trương Mạch Đa vui mừng kích động chạy vào cửa.

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… “Tiền này chính là đại đội Hồng Quang quyên góp, chính phủ của chúng ta cũng không thể bỏ qua, căn cứ theo chính sách, chuyển mười sáu vạn ra sữa chữa quốc lộ từ huyện thành đến dưới sông Nhu.”Tài chính tổng cộng hai mươi sáu vạn, cũng đủ sữa chữa xong hai mươi km này.“Vậy chúng ta có thể trực tiếp sửa đường lộ nhựa, dù sao thì tài chính rất sung túc, Hồng Quang bên kia cũng nói nếu không đủ thì bọn họ có thể bỏ thêm năm vạn dùng để sửa đường.” Phó bộ trưởng Ngô bổ sung.Bí thư Tạ gật gật đầu, mấy người cũng không để ý tới lời nói của chủ nhiệm Liễu, tiếp tục nói.Qua mấy ngày, cấp trên gửi thông báo xuống bảo trong huyện tu sửa quốc lộ từ huyện thành đến thành phố Song Điền, để cho thành phố dễ dàng vận chuyển hàng hóa đến huyện Thuần.Không nói đến hiện giờ nội bộ chính quyền huyện rung chuyển thế nào, tin tức này vừa ra thì Trương Thiên đã nhận được tin rồi.Ông cụ bí thư Triệu ở công xã biết tin tức rất nhanh, sau khi biết được tin tức này thì lập tức gọi điện thoại cho bên đại đội Hồng Quang.“Thật quá đáng!” Trương Mạch Đa vỗ lên mặt bàn thật mạnh, vẻ mặt dữ tợn, hai mắt đỏ đậm.“Tiền này là chúng ta chuẩn bị dùng để tu sửa đoạn đường của chúng ta, vậy mà cấp trên lại muốn đổi sang đường bên công xã Kim Hoa?!”Chú ấy vừa vừa tủi thân vừa phẫn nộ, đáy lòng dâng lên một loại cảm giác phản bội khó hiểu.Những cán bộ khác của đại đội khó có thể chịu đựng được kết quả này, kêu la muốn vào trong huyện tìm lãnh đạo hỏi rõ ràng.Hai người Trương Thiên và Trương Đại Ngưu đều không nói chuyện.DTV“Chuyện lần này có lẽ có liên quan tới ván cờ của lãnh đạo cấp trên.” Trương Thiên mở miệng trước.Trương Mạch Đa nghe thấy lời này, bình tĩnh trong chớp mắt:“Sao lại nói vậy?”Trương Thiên thở dài nói ra suy đoán của mình.“Sang năm nhiệm kỳ bí thư Tạ sắp tới rồi, nếu không có chuyện bất ngờ gì thì ông ấy sẽ trực tiếp thăng chức, như vậy vị trí bí thư huyện đời kế tiếp chắc chắn sẽ đổi thành một người khác ngồi, việc sửa đường này của đại đội chúng ta là một chiến tích, cũng là một công việc béo bở trong mắt rất nhiều người, có thể là muốn mượn việc này để thử bí thư Tạ, cũng có thể là vì tính toán sau này.”Những người khác ngẫm lại, hình như cũng có thể.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-456.html.]Sắc mặt lập tức khó coi hơn.Trương Mạch Đa cười khổ:“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”Trương Thiên đột nhiên cười cười:“Không vội, tiền của chúng ta còn chưa đưa ra mà, trước tiên nhìn xem phía bí thư Tạ làm sao.”Đúng như lời của Trương Thiên, chuyện này là ván cờ giữa các lãnh đạo trong huyện.“Rốt cuộc là ai làm?!” Bí thư Tạ nghiến răng nghiến lợi ném bút trong tay lên bàn.Trợ lý bên cạnh không dám đáp lời, yên lặng nhặt bút lên bỏ lại trong ống đựng bút.Bí thư Tạ chỉ là phát tiết cảm xúc, cũng không phải muốn người khác giải đáp cho chính mình.Ngực của ông ấy phập phồng kịch liệt, sau vài lần hít sâu thì mới miễn cưỡng bình tĩnh lại.“Chuyện lần này có vấn đề.” Ông ấy nhẹ giọng nói, tầm mắt nhìn về phía ngăn kéo bên cạnh mình.Ông ấy duỗi tay kéo ngăn kéo ra, lấy một cuốn sổ nhỏ màu đỏ ra, mở ra, ghi chép bên trong đều là tên người và số điện thoại.Trên bàn có một chiếc điện thoại, ông ấy đè con số lại chuyển động, rất nhanh đã gọi đi.“Xin chào, là chủ nhiệm Lý đúng không? Tôi là Tạ An…”Bọn Trương Thiên hoàn toàn không biết gì về sóng gió trong thành, cũng may chỉ cần không có tiêu đề màu đỏ trên đầu hồ sơ thì chuyện này vẫn chưa được giải quyết.Trợ lý của bí thư dặn dò bọn Trương Thiên, nhất định phải có kiên nhẫn, rất nhanh thì mọi chuyện sẽ nhanh chóng thay đổi.“Đại đội trưởng! Không thay đổi! Không thay đổi! Vẫn tu sửa đường bên phía của chúng ta!”Cả nhà của Trương Thiên ăn mì sợi, Trương Mạch Đa vui mừng kích động chạy vào cửa.

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… “Tiền này chính là đại đội Hồng Quang quyên góp, chính phủ của chúng ta cũng không thể bỏ qua, căn cứ theo chính sách, chuyển mười sáu vạn ra sữa chữa quốc lộ từ huyện thành đến dưới sông Nhu.”Tài chính tổng cộng hai mươi sáu vạn, cũng đủ sữa chữa xong hai mươi km này.“Vậy chúng ta có thể trực tiếp sửa đường lộ nhựa, dù sao thì tài chính rất sung túc, Hồng Quang bên kia cũng nói nếu không đủ thì bọn họ có thể bỏ thêm năm vạn dùng để sửa đường.” Phó bộ trưởng Ngô bổ sung.Bí thư Tạ gật gật đầu, mấy người cũng không để ý tới lời nói của chủ nhiệm Liễu, tiếp tục nói.Qua mấy ngày, cấp trên gửi thông báo xuống bảo trong huyện tu sửa quốc lộ từ huyện thành đến thành phố Song Điền, để cho thành phố dễ dàng vận chuyển hàng hóa đến huyện Thuần.Không nói đến hiện giờ nội bộ chính quyền huyện rung chuyển thế nào, tin tức này vừa ra thì Trương Thiên đã nhận được tin rồi.Ông cụ bí thư Triệu ở công xã biết tin tức rất nhanh, sau khi biết được tin tức này thì lập tức gọi điện thoại cho bên đại đội Hồng Quang.“Thật quá đáng!” Trương Mạch Đa vỗ lên mặt bàn thật mạnh, vẻ mặt dữ tợn, hai mắt đỏ đậm.“Tiền này là chúng ta chuẩn bị dùng để tu sửa đoạn đường của chúng ta, vậy mà cấp trên lại muốn đổi sang đường bên công xã Kim Hoa?!”Chú ấy vừa vừa tủi thân vừa phẫn nộ, đáy lòng dâng lên một loại cảm giác phản bội khó hiểu.Những cán bộ khác của đại đội khó có thể chịu đựng được kết quả này, kêu la muốn vào trong huyện tìm lãnh đạo hỏi rõ ràng.Hai người Trương Thiên và Trương Đại Ngưu đều không nói chuyện.DTV“Chuyện lần này có lẽ có liên quan tới ván cờ của lãnh đạo cấp trên.” Trương Thiên mở miệng trước.Trương Mạch Đa nghe thấy lời này, bình tĩnh trong chớp mắt:“Sao lại nói vậy?”Trương Thiên thở dài nói ra suy đoán của mình.“Sang năm nhiệm kỳ bí thư Tạ sắp tới rồi, nếu không có chuyện bất ngờ gì thì ông ấy sẽ trực tiếp thăng chức, như vậy vị trí bí thư huyện đời kế tiếp chắc chắn sẽ đổi thành một người khác ngồi, việc sửa đường này của đại đội chúng ta là một chiến tích, cũng là một công việc béo bở trong mắt rất nhiều người, có thể là muốn mượn việc này để thử bí thư Tạ, cũng có thể là vì tính toán sau này.”Những người khác ngẫm lại, hình như cũng có thể.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-456.html.]Sắc mặt lập tức khó coi hơn.Trương Mạch Đa cười khổ:“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”Trương Thiên đột nhiên cười cười:“Không vội, tiền của chúng ta còn chưa đưa ra mà, trước tiên nhìn xem phía bí thư Tạ làm sao.”Đúng như lời của Trương Thiên, chuyện này là ván cờ giữa các lãnh đạo trong huyện.“Rốt cuộc là ai làm?!” Bí thư Tạ nghiến răng nghiến lợi ném bút trong tay lên bàn.Trợ lý bên cạnh không dám đáp lời, yên lặng nhặt bút lên bỏ lại trong ống đựng bút.Bí thư Tạ chỉ là phát tiết cảm xúc, cũng không phải muốn người khác giải đáp cho chính mình.Ngực của ông ấy phập phồng kịch liệt, sau vài lần hít sâu thì mới miễn cưỡng bình tĩnh lại.“Chuyện lần này có vấn đề.” Ông ấy nhẹ giọng nói, tầm mắt nhìn về phía ngăn kéo bên cạnh mình.Ông ấy duỗi tay kéo ngăn kéo ra, lấy một cuốn sổ nhỏ màu đỏ ra, mở ra, ghi chép bên trong đều là tên người và số điện thoại.Trên bàn có một chiếc điện thoại, ông ấy đè con số lại chuyển động, rất nhanh đã gọi đi.“Xin chào, là chủ nhiệm Lý đúng không? Tôi là Tạ An…”Bọn Trương Thiên hoàn toàn không biết gì về sóng gió trong thành, cũng may chỉ cần không có tiêu đề màu đỏ trên đầu hồ sơ thì chuyện này vẫn chưa được giải quyết.Trợ lý của bí thư dặn dò bọn Trương Thiên, nhất định phải có kiên nhẫn, rất nhanh thì mọi chuyện sẽ nhanh chóng thay đổi.“Đại đội trưởng! Không thay đổi! Không thay đổi! Vẫn tu sửa đường bên phía của chúng ta!”Cả nhà của Trương Thiên ăn mì sợi, Trương Mạch Đa vui mừng kích động chạy vào cửa.

Chương 456