“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời…

Chương 543

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… Hai người đi được hai bước, đã nghe thấy người bên cạnh bàn tán.“Tôi nhớ là ở phía trước, có một người bán đồng hồ, chỗ anh ta có rất nhiều đồng hồ, toàn là hàng mới! Quan trọng là không cần phiếu vẫn có thể mua!”“Sao tôi không thấy nhỉ? Anh có nhớ nhầm chỗ không?”“Trí nhớ tôi rất tốt, tuyệt đối không nhớ nhầm! Í, anh xem, ngay phía trước kìa!”Trương Thiên nhìn qua, vừa hay cô nhìn thấy bên cạnh quầy bán thức ăn cho lợn cách đó năm mét, Triệu Hữu Đức đang đứng sau một cái thùng lớn, anh ta đưa một chiếc đồng hồ cho người đàn ông phía trước, đồng thời thuận tay nhận lấy mấy tờ tiền lớn từ người bên cạnh.Đối với việc có người bắt đầu bày hàng buôn bán, Trương Thiên không cảm thấy bất ngờ, chỉ là không nghĩ rằng trong số những người buôn bán lại có Triệu Hữu Đức.“Chẳng lẽ anh ta thực sự thấy tình hình tốt hơn, đặc biệt trở về buôn bán để dưỡng già sao.”Trương Thiên lẩm bẩm.“Cái gì.”Triệu Tùng đứng bên cạnh không nghe rõ, cúi đầu hỏi.Trương Thiên lắc đầu, cười khẽ nói:“Không có gì, chúng ta đi chỗ khác xem đi.”Cô không thích Triệu Hữu Đức, tự nhiên cũng không muốn mua đồ của ông ta.“Nhà hết đường đỏ rồi, chúng ta đi mua ít đường đỏ nhé.”Triệu Tùng đi trước mở đường, để vợ có thể dễ dàng đi qua đám đông.Trương Thiên gật đầu:“Được.”Đám đông chen chúc, một lát sau bóng dáng hai người đã biến mất trong chợ.Mà gian hàng đồng hồ đeo tay vốn đã náo nhiệt lại càng thêm náo nhiệt.“Đừng chen lấn! Nếu còn chen lấn nữa, tôi sẽ không bán cho đâu!”Triệu Hữu Đức bị đám người chen lấn nhiều lần giẫm lên chân, thật sự không chịu nổi, quay lại giận dữ quát đám người phía sau.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-543.html.]Bị anh ta quát lên như vậy, những người lo lắng không mua được đồng hồ đang chen lấn cũng dừng lại, ngoan ngoãn đứng ở phía sau.“Như vậy mới đúng chứ.”Triệu Hữu Đức rất hài lòng, sau đó nhận tiền từ người đàn ông đứng phía trước.“Tôi nói lại lần nữa, những chiếc đồng hồ này đều là hàng tôi lấy từ nhà máy sản xuất, vì vậy giá rẻ hơn so với bán ở cửa hàng, tuyệt đối không phải hàng giả!”Người đàn ông đứng trước gấp gáp nói:“Tôi đã đưa tiền rồi, nhanh đưa đồng hồ cho tôi đi!”Lúc này Triệu Hữu Đức mới cười tươi quay người, từ trong thùng đựng đầy đồng hồ sau lưng, lấy ra một chiếc đồng hồ được bọc trong túi nhựa trong suốt.“Này, đồng hồ giá ba mươi tệ.”Người đàn ông cầm chiếc đồng hồ có vẻ kém chất lượng trên tay, vẻ mặt đầy nghi ngờ:“Không đúng, chẳng phải nói đồng hồ ở đây chất lượng rất tốt sao? Tôi đã bỏ ra ba mươi tệ, không lý nào lại mua được chiếc đồng hồ thế này?”Chiếc đồng hồ trên tay anh ta là đồng hồ thạch anh thông thường, khác ở chỗ dây đeo làm bằng cao su, nhựa, còn có mùi nhựa khó chịu.DTVTriệu Hữu Đức trợn mắt, giọng nói mang chút khinh thường.“Ba mươi tệ mà còn muốn mua đồng hồ kiểu gì nữa? Mua được đồng hồ đã là tốt rồi, anh thử đi cửa hàng bách hóa xem đi, nếu ba mươi tệ mà mua được đồng hồ ở đó, tôi đổi họ theo anh luôn!”Sắc mặt người đàn ông có chút khó coi, hơi ngượng ngùng nói:“Tôi nghe người ta nói ba mươi tệ là có thể mua được đồng hồ tốt ở đây, nào ngờ ba mươi tệ chỉ mua được cái này, tôi còn tưởng là loại đồng hồ treo trên giá kia.”Nói xong, anh ta chỉ vào chiếc đồng hồ thạch anh lấp lánh trên giá đỡ của cái thùng. Dưới ánh nắng, dây đeo bằng thép không gỉ sáng lấp lánh, ngay cả mặt kính bên ngoài cũng nhìn khác hẳn. Còn có kiểu dáng đơn giản lại thời trang, nhìn giống hệt hàng bán ở cửa hàng bách hóa.Triệu Hữu Đức liếc nhìn đồng hồ, nhẹ nhàng nói:“Đó là chiếc đồng hồ tốt nhất ở đây, đương nhiên giá phải đắt hơn.”Người đàn ông do dự một giây, sau đó quyết định hỏi:“Chiếc đồng hồ đó giá bao nhiêu?”Anh ta sắp phải đi xem mắt, nếu có một chiếc đồng hồ đẹp trên tay, chắc chắn đối phương sẽ đồng ý lấy anh ta.

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… Hai người đi được hai bước, đã nghe thấy người bên cạnh bàn tán.“Tôi nhớ là ở phía trước, có một người bán đồng hồ, chỗ anh ta có rất nhiều đồng hồ, toàn là hàng mới! Quan trọng là không cần phiếu vẫn có thể mua!”“Sao tôi không thấy nhỉ? Anh có nhớ nhầm chỗ không?”“Trí nhớ tôi rất tốt, tuyệt đối không nhớ nhầm! Í, anh xem, ngay phía trước kìa!”Trương Thiên nhìn qua, vừa hay cô nhìn thấy bên cạnh quầy bán thức ăn cho lợn cách đó năm mét, Triệu Hữu Đức đang đứng sau một cái thùng lớn, anh ta đưa một chiếc đồng hồ cho người đàn ông phía trước, đồng thời thuận tay nhận lấy mấy tờ tiền lớn từ người bên cạnh.Đối với việc có người bắt đầu bày hàng buôn bán, Trương Thiên không cảm thấy bất ngờ, chỉ là không nghĩ rằng trong số những người buôn bán lại có Triệu Hữu Đức.“Chẳng lẽ anh ta thực sự thấy tình hình tốt hơn, đặc biệt trở về buôn bán để dưỡng già sao.”Trương Thiên lẩm bẩm.“Cái gì.”Triệu Tùng đứng bên cạnh không nghe rõ, cúi đầu hỏi.Trương Thiên lắc đầu, cười khẽ nói:“Không có gì, chúng ta đi chỗ khác xem đi.”Cô không thích Triệu Hữu Đức, tự nhiên cũng không muốn mua đồ của ông ta.“Nhà hết đường đỏ rồi, chúng ta đi mua ít đường đỏ nhé.”Triệu Tùng đi trước mở đường, để vợ có thể dễ dàng đi qua đám đông.Trương Thiên gật đầu:“Được.”Đám đông chen chúc, một lát sau bóng dáng hai người đã biến mất trong chợ.Mà gian hàng đồng hồ đeo tay vốn đã náo nhiệt lại càng thêm náo nhiệt.“Đừng chen lấn! Nếu còn chen lấn nữa, tôi sẽ không bán cho đâu!”Triệu Hữu Đức bị đám người chen lấn nhiều lần giẫm lên chân, thật sự không chịu nổi, quay lại giận dữ quát đám người phía sau.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-543.html.]Bị anh ta quát lên như vậy, những người lo lắng không mua được đồng hồ đang chen lấn cũng dừng lại, ngoan ngoãn đứng ở phía sau.“Như vậy mới đúng chứ.”Triệu Hữu Đức rất hài lòng, sau đó nhận tiền từ người đàn ông đứng phía trước.“Tôi nói lại lần nữa, những chiếc đồng hồ này đều là hàng tôi lấy từ nhà máy sản xuất, vì vậy giá rẻ hơn so với bán ở cửa hàng, tuyệt đối không phải hàng giả!”Người đàn ông đứng trước gấp gáp nói:“Tôi đã đưa tiền rồi, nhanh đưa đồng hồ cho tôi đi!”Lúc này Triệu Hữu Đức mới cười tươi quay người, từ trong thùng đựng đầy đồng hồ sau lưng, lấy ra một chiếc đồng hồ được bọc trong túi nhựa trong suốt.“Này, đồng hồ giá ba mươi tệ.”Người đàn ông cầm chiếc đồng hồ có vẻ kém chất lượng trên tay, vẻ mặt đầy nghi ngờ:“Không đúng, chẳng phải nói đồng hồ ở đây chất lượng rất tốt sao? Tôi đã bỏ ra ba mươi tệ, không lý nào lại mua được chiếc đồng hồ thế này?”Chiếc đồng hồ trên tay anh ta là đồng hồ thạch anh thông thường, khác ở chỗ dây đeo làm bằng cao su, nhựa, còn có mùi nhựa khó chịu.DTVTriệu Hữu Đức trợn mắt, giọng nói mang chút khinh thường.“Ba mươi tệ mà còn muốn mua đồng hồ kiểu gì nữa? Mua được đồng hồ đã là tốt rồi, anh thử đi cửa hàng bách hóa xem đi, nếu ba mươi tệ mà mua được đồng hồ ở đó, tôi đổi họ theo anh luôn!”Sắc mặt người đàn ông có chút khó coi, hơi ngượng ngùng nói:“Tôi nghe người ta nói ba mươi tệ là có thể mua được đồng hồ tốt ở đây, nào ngờ ba mươi tệ chỉ mua được cái này, tôi còn tưởng là loại đồng hồ treo trên giá kia.”Nói xong, anh ta chỉ vào chiếc đồng hồ thạch anh lấp lánh trên giá đỡ của cái thùng. Dưới ánh nắng, dây đeo bằng thép không gỉ sáng lấp lánh, ngay cả mặt kính bên ngoài cũng nhìn khác hẳn. Còn có kiểu dáng đơn giản lại thời trang, nhìn giống hệt hàng bán ở cửa hàng bách hóa.Triệu Hữu Đức liếc nhìn đồng hồ, nhẹ nhàng nói:“Đó là chiếc đồng hồ tốt nhất ở đây, đương nhiên giá phải đắt hơn.”Người đàn ông do dự một giây, sau đó quyết định hỏi:“Chiếc đồng hồ đó giá bao nhiêu?”Anh ta sắp phải đi xem mắt, nếu có một chiếc đồng hồ đẹp trên tay, chắc chắn đối phương sẽ đồng ý lấy anh ta.

Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… Hai người đi được hai bước, đã nghe thấy người bên cạnh bàn tán.“Tôi nhớ là ở phía trước, có một người bán đồng hồ, chỗ anh ta có rất nhiều đồng hồ, toàn là hàng mới! Quan trọng là không cần phiếu vẫn có thể mua!”“Sao tôi không thấy nhỉ? Anh có nhớ nhầm chỗ không?”“Trí nhớ tôi rất tốt, tuyệt đối không nhớ nhầm! Í, anh xem, ngay phía trước kìa!”Trương Thiên nhìn qua, vừa hay cô nhìn thấy bên cạnh quầy bán thức ăn cho lợn cách đó năm mét, Triệu Hữu Đức đang đứng sau một cái thùng lớn, anh ta đưa một chiếc đồng hồ cho người đàn ông phía trước, đồng thời thuận tay nhận lấy mấy tờ tiền lớn từ người bên cạnh.Đối với việc có người bắt đầu bày hàng buôn bán, Trương Thiên không cảm thấy bất ngờ, chỉ là không nghĩ rằng trong số những người buôn bán lại có Triệu Hữu Đức.“Chẳng lẽ anh ta thực sự thấy tình hình tốt hơn, đặc biệt trở về buôn bán để dưỡng già sao.”Trương Thiên lẩm bẩm.“Cái gì.”Triệu Tùng đứng bên cạnh không nghe rõ, cúi đầu hỏi.Trương Thiên lắc đầu, cười khẽ nói:“Không có gì, chúng ta đi chỗ khác xem đi.”Cô không thích Triệu Hữu Đức, tự nhiên cũng không muốn mua đồ của ông ta.“Nhà hết đường đỏ rồi, chúng ta đi mua ít đường đỏ nhé.”Triệu Tùng đi trước mở đường, để vợ có thể dễ dàng đi qua đám đông.Trương Thiên gật đầu:“Được.”Đám đông chen chúc, một lát sau bóng dáng hai người đã biến mất trong chợ.Mà gian hàng đồng hồ đeo tay vốn đã náo nhiệt lại càng thêm náo nhiệt.“Đừng chen lấn! Nếu còn chen lấn nữa, tôi sẽ không bán cho đâu!”Triệu Hữu Đức bị đám người chen lấn nhiều lần giẫm lên chân, thật sự không chịu nổi, quay lại giận dữ quát đám người phía sau.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-543.html.]Bị anh ta quát lên như vậy, những người lo lắng không mua được đồng hồ đang chen lấn cũng dừng lại, ngoan ngoãn đứng ở phía sau.“Như vậy mới đúng chứ.”Triệu Hữu Đức rất hài lòng, sau đó nhận tiền từ người đàn ông đứng phía trước.“Tôi nói lại lần nữa, những chiếc đồng hồ này đều là hàng tôi lấy từ nhà máy sản xuất, vì vậy giá rẻ hơn so với bán ở cửa hàng, tuyệt đối không phải hàng giả!”Người đàn ông đứng trước gấp gáp nói:“Tôi đã đưa tiền rồi, nhanh đưa đồng hồ cho tôi đi!”Lúc này Triệu Hữu Đức mới cười tươi quay người, từ trong thùng đựng đầy đồng hồ sau lưng, lấy ra một chiếc đồng hồ được bọc trong túi nhựa trong suốt.“Này, đồng hồ giá ba mươi tệ.”Người đàn ông cầm chiếc đồng hồ có vẻ kém chất lượng trên tay, vẻ mặt đầy nghi ngờ:“Không đúng, chẳng phải nói đồng hồ ở đây chất lượng rất tốt sao? Tôi đã bỏ ra ba mươi tệ, không lý nào lại mua được chiếc đồng hồ thế này?”Chiếc đồng hồ trên tay anh ta là đồng hồ thạch anh thông thường, khác ở chỗ dây đeo làm bằng cao su, nhựa, còn có mùi nhựa khó chịu.DTVTriệu Hữu Đức trợn mắt, giọng nói mang chút khinh thường.“Ba mươi tệ mà còn muốn mua đồng hồ kiểu gì nữa? Mua được đồng hồ đã là tốt rồi, anh thử đi cửa hàng bách hóa xem đi, nếu ba mươi tệ mà mua được đồng hồ ở đó, tôi đổi họ theo anh luôn!”Sắc mặt người đàn ông có chút khó coi, hơi ngượng ngùng nói:“Tôi nghe người ta nói ba mươi tệ là có thể mua được đồng hồ tốt ở đây, nào ngờ ba mươi tệ chỉ mua được cái này, tôi còn tưởng là loại đồng hồ treo trên giá kia.”Nói xong, anh ta chỉ vào chiếc đồng hồ thạch anh lấp lánh trên giá đỡ của cái thùng. Dưới ánh nắng, dây đeo bằng thép không gỉ sáng lấp lánh, ngay cả mặt kính bên ngoài cũng nhìn khác hẳn. Còn có kiểu dáng đơn giản lại thời trang, nhìn giống hệt hàng bán ở cửa hàng bách hóa.Triệu Hữu Đức liếc nhìn đồng hồ, nhẹ nhàng nói:“Đó là chiếc đồng hồ tốt nhất ở đây, đương nhiên giá phải đắt hơn.”Người đàn ông do dự một giây, sau đó quyết định hỏi:“Chiếc đồng hồ đó giá bao nhiêu?”Anh ta sắp phải đi xem mắt, nếu có một chiếc đồng hồ đẹp trên tay, chắc chắn đối phương sẽ đồng ý lấy anh ta.

Chương 543