“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời…
Chương 659
Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… Thời gian trôi đi từng chút một, trong lúc chờ đợi, đến thời điểm đỉnh cao của thị trường chứng khoán.Lúc này, các nhà đầu tư chứng khoán trên toàn thế giới đều phát cuồng, mỗi ngày có vô số người bán xe bán nhà, đổ toàn bộ tiền kiếm được vào thị trường chứng khoán, sau đó nhìn nó điên cuồng tăng.Bốn chữ số, năm chữ số, sáu chữ số…Con số càng nhiều, những người này càng trở nên điên cuồng.Có người mang theo chăn đến sở giao dịch chứng khoán, việc đầu tiên khi thức dậy mỗi sáng là mở to mắt, kiểm tra xem cổ phiếu mình mua hôm nay đã tăng bao nhiêu.Trương Thiên vượt qua những con người điên cuồng này, đến quầy tiếp tân, lấy hóa đơn của mình ra.“Xin chào, tôi tìm quản lý.”Người ở quầy lễ tân vẫn là người đó, cô ấy vẫn nhớ rõ Trương Thiên, bật cười và dẫn Trương Thiên đến phòng quản lý.“Trương!” Người quản lý tiến đến bắt tay Trương Thiên, ông ta trông phúc hậu hơn so với năm ngoái, khi cười, mắt ông ta nheo lại thành một đường kẻ.Trương Thiên chào hỏi xã giao qua loa với ông ta vài câu, sau đó đi thẳng vào vấn đề.“Tôi muốn bán hết tất cả những cổ phiếu này, chỉ giữ lại một vài loại này.” Trương Thiên lấy danh sách đã chuẩn bị sẵn đưa cho ông ta.Người quản lý trợn tròn mắt, không thể tin được: “Trương, cô biết mình đang nói gì không? Bây giờ là lúc thị trường tăng điên cuồng nhất! Bây giờ mà bán ra cô sẽ kiếm được ít tiền hơn rất nhiều!”Trương Thiên đương nhiên biết, nhưng dựa vào trí nhớ và tình hình hiện tại, cô phán đoán mấy ngày sẽ là những ngày đỉnh cao, sau đó sẽ liên tục giảm xuống và d.a.o động ngang, nhưng sẽ không vượt quá con số hiện tại, khoảng hơn một tháng sau, toàn bộ thị trường chứng khoán sẽ sụp đổ.“Tôi chắc chắn muốn bán, giá cổ phiếu hiện tại quá điên cuồng, trở nên không bình thường.” Trương Thiên còn khuyên ông ta: “Jim, nếu ông có nhiều cổ phiếu, tốt nhất nên xử lý sớm, để tránh sau này tiền vốn sẽ bị kẹt.”Jim cười gượng: “Trương, cô suy nghĩ quá nhiều rồi, nhiều chuyên gia đều nói rằng sau này còn tăng mạnh nữa.”Nhìn vẻ mặt của ông ta, rõ ràng là không tin.Lời hay không ngăn được kẻ muốn chết, Trương Thiên cho rằng mình đã làm đủ.“Vậy được thôi, nhưng tôi vẫn muốn bán, phiền ông xử lý giúp tôi.”DTV[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-659.html.]Jim nhìn những thứ trên danh sách mà tiếc nuối, nhưng đây đều là tài sản của Trương Thiên, ông ta chỉ có thể làm theo.“Vậy cô phải đợi hai ngày nữa, bán tháo nhiều cổ phiếu như vậy không phải là chuyện dễ.”Trương Thiên hoàn toàn hiểu: “Ông cứ từ từ, tốt nhất là hoàn thành trong tuần này.”“Được.”Không biết cuối cùng sẽ thu được bao nhiêu tiền? Trương Thiên thầm mong đợi.Hôm nay tại Đại sứ quán Hoa Quốc ở Mỹ đã xảy ra một sự kiện lớn.“Cô nói quyên góp bao nhiêu?” Lãnh sự hít một hơi lạnh, mắt mở to hỏi Trương Thiên.Trương Thiên nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, ghé sát nói nhỏ:“Anh nói nhỏ thôi, chỉ là quyên tiền thôi, có cần ngạc nhiên vậy không?”Không thấy mọi người xung quanh đều nhìn sang đây à.Lãnh sự mặt đầy ấm ức, há to miệng rồi nhắm lại, anh ta tăng tốc dẫn Trương Thiên đi vào văn phòng của mình.Anh ta rót hai cốc nước cho mình và Trương Thiên, sau đó mới tiếp tục chủ đề vừa rồi.“Cô vừa nói định quyên góp bao nhiêu?”Trương Thiên lấy ra tờ phiếu thanh toán mà bên phía Jim gửi cho mình.“Năm ngoái tôi đến đây làm việc, tiện tay mua ít cổ phiếu, thấy bây giờ giá cổ phiếu tăng cao quá, lo sợ gặp vấn đề nên đã bán bớt cổ phiếu, sau đó đổi thành hai trăm triệu triệu đô la Mỹ.”Lãnh sự suýt chút nữa thì ngất, anh ta nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u gối, dốc hết sức lực hỏi tiếp.Đây là một trăm triệu đô la Mỹ đó!Phải biết rằng, ngoại tệ quốc gia mỗi năm cũng chỉ hơn hai tỷ, bây giờ đột nhiên có thêm một trăm triệu ngoại tệ, có thể mua được bao nhiêu thứ chứ!Rồi cô định quyên góp một trăm triệu cho quốc gia?
Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… Thời gian trôi đi từng chút một, trong lúc chờ đợi, đến thời điểm đỉnh cao của thị trường chứng khoán.Lúc này, các nhà đầu tư chứng khoán trên toàn thế giới đều phát cuồng, mỗi ngày có vô số người bán xe bán nhà, đổ toàn bộ tiền kiếm được vào thị trường chứng khoán, sau đó nhìn nó điên cuồng tăng.Bốn chữ số, năm chữ số, sáu chữ số…Con số càng nhiều, những người này càng trở nên điên cuồng.Có người mang theo chăn đến sở giao dịch chứng khoán, việc đầu tiên khi thức dậy mỗi sáng là mở to mắt, kiểm tra xem cổ phiếu mình mua hôm nay đã tăng bao nhiêu.Trương Thiên vượt qua những con người điên cuồng này, đến quầy tiếp tân, lấy hóa đơn của mình ra.“Xin chào, tôi tìm quản lý.”Người ở quầy lễ tân vẫn là người đó, cô ấy vẫn nhớ rõ Trương Thiên, bật cười và dẫn Trương Thiên đến phòng quản lý.“Trương!” Người quản lý tiến đến bắt tay Trương Thiên, ông ta trông phúc hậu hơn so với năm ngoái, khi cười, mắt ông ta nheo lại thành một đường kẻ.Trương Thiên chào hỏi xã giao qua loa với ông ta vài câu, sau đó đi thẳng vào vấn đề.“Tôi muốn bán hết tất cả những cổ phiếu này, chỉ giữ lại một vài loại này.” Trương Thiên lấy danh sách đã chuẩn bị sẵn đưa cho ông ta.Người quản lý trợn tròn mắt, không thể tin được: “Trương, cô biết mình đang nói gì không? Bây giờ là lúc thị trường tăng điên cuồng nhất! Bây giờ mà bán ra cô sẽ kiếm được ít tiền hơn rất nhiều!”Trương Thiên đương nhiên biết, nhưng dựa vào trí nhớ và tình hình hiện tại, cô phán đoán mấy ngày sẽ là những ngày đỉnh cao, sau đó sẽ liên tục giảm xuống và d.a.o động ngang, nhưng sẽ không vượt quá con số hiện tại, khoảng hơn một tháng sau, toàn bộ thị trường chứng khoán sẽ sụp đổ.“Tôi chắc chắn muốn bán, giá cổ phiếu hiện tại quá điên cuồng, trở nên không bình thường.” Trương Thiên còn khuyên ông ta: “Jim, nếu ông có nhiều cổ phiếu, tốt nhất nên xử lý sớm, để tránh sau này tiền vốn sẽ bị kẹt.”Jim cười gượng: “Trương, cô suy nghĩ quá nhiều rồi, nhiều chuyên gia đều nói rằng sau này còn tăng mạnh nữa.”Nhìn vẻ mặt của ông ta, rõ ràng là không tin.Lời hay không ngăn được kẻ muốn chết, Trương Thiên cho rằng mình đã làm đủ.“Vậy được thôi, nhưng tôi vẫn muốn bán, phiền ông xử lý giúp tôi.”DTV[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-659.html.]Jim nhìn những thứ trên danh sách mà tiếc nuối, nhưng đây đều là tài sản của Trương Thiên, ông ta chỉ có thể làm theo.“Vậy cô phải đợi hai ngày nữa, bán tháo nhiều cổ phiếu như vậy không phải là chuyện dễ.”Trương Thiên hoàn toàn hiểu: “Ông cứ từ từ, tốt nhất là hoàn thành trong tuần này.”“Được.”Không biết cuối cùng sẽ thu được bao nhiêu tiền? Trương Thiên thầm mong đợi.Hôm nay tại Đại sứ quán Hoa Quốc ở Mỹ đã xảy ra một sự kiện lớn.“Cô nói quyên góp bao nhiêu?” Lãnh sự hít một hơi lạnh, mắt mở to hỏi Trương Thiên.Trương Thiên nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, ghé sát nói nhỏ:“Anh nói nhỏ thôi, chỉ là quyên tiền thôi, có cần ngạc nhiên vậy không?”Không thấy mọi người xung quanh đều nhìn sang đây à.Lãnh sự mặt đầy ấm ức, há to miệng rồi nhắm lại, anh ta tăng tốc dẫn Trương Thiên đi vào văn phòng của mình.Anh ta rót hai cốc nước cho mình và Trương Thiên, sau đó mới tiếp tục chủ đề vừa rồi.“Cô vừa nói định quyên góp bao nhiêu?”Trương Thiên lấy ra tờ phiếu thanh toán mà bên phía Jim gửi cho mình.“Năm ngoái tôi đến đây làm việc, tiện tay mua ít cổ phiếu, thấy bây giờ giá cổ phiếu tăng cao quá, lo sợ gặp vấn đề nên đã bán bớt cổ phiếu, sau đó đổi thành hai trăm triệu triệu đô la Mỹ.”Lãnh sự suýt chút nữa thì ngất, anh ta nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u gối, dốc hết sức lực hỏi tiếp.Đây là một trăm triệu đô la Mỹ đó!Phải biết rằng, ngoại tệ quốc gia mỗi năm cũng chỉ hơn hai tỷ, bây giờ đột nhiên có thêm một trăm triệu ngoại tệ, có thể mua được bao nhiêu thứ chứ!Rồi cô định quyên góp một trăm triệu cho quốc gia?
Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà XưởngTác giả: Triệu Linh Nhi (赵灵儿)Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Trương Đại Ngưu, mau ra đây, nếu không chúng tôi sẽ trực tiếp xông vào!” “Phản đối bóc lột! Phản đối áp bức!” “Trương Đại Ngưu! Mau ra đây!” Trương Thiên cố gắng mở to mắt, chống tay lên mặt đất choáng váng đứng dậy, sau khi nhớ ra bản thân đang ở đâu thì ngay lập tức cảm thấy tuyệt vọng không thôi. Bên ngoài là Hồng Tụ Tử(*), trong nhà còn có rất nhiều đồ cổ văn vật, dựa theo ký ức của nguyên chủ, ngôi nhà này rất nhanh sẽ vợ con ly tán, cửa nát nhà tan. (*) Hồng Tụ Tử (tay áo đỏ) là một tổ chức lãnh đạo của sinh viên, họ đã gây ra những tổn thất không thể bù đắp được cho Trung Quốc. Mà nguyên chủ lại là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết viết về những năm 60, sau này cô sẽ gặp phải một tên đàn ông tệ bạc, lừa mất cả tâm và thân. Lúc tên cặn bã kia trở về thành phố, nguyên chủ cũng không màng bản thân đang có thai mà chạy tới Thượng Hải để tìm anh ta, cuối cùng bởi vì vượt đèn đỏ mà bị xe tông chết. “Cái số mệnh khỉ gió gì thế này?!” Cô không nhịn được mà chửi thầm một câu, đồng thời… Thời gian trôi đi từng chút một, trong lúc chờ đợi, đến thời điểm đỉnh cao của thị trường chứng khoán.Lúc này, các nhà đầu tư chứng khoán trên toàn thế giới đều phát cuồng, mỗi ngày có vô số người bán xe bán nhà, đổ toàn bộ tiền kiếm được vào thị trường chứng khoán, sau đó nhìn nó điên cuồng tăng.Bốn chữ số, năm chữ số, sáu chữ số…Con số càng nhiều, những người này càng trở nên điên cuồng.Có người mang theo chăn đến sở giao dịch chứng khoán, việc đầu tiên khi thức dậy mỗi sáng là mở to mắt, kiểm tra xem cổ phiếu mình mua hôm nay đã tăng bao nhiêu.Trương Thiên vượt qua những con người điên cuồng này, đến quầy tiếp tân, lấy hóa đơn của mình ra.“Xin chào, tôi tìm quản lý.”Người ở quầy lễ tân vẫn là người đó, cô ấy vẫn nhớ rõ Trương Thiên, bật cười và dẫn Trương Thiên đến phòng quản lý.“Trương!” Người quản lý tiến đến bắt tay Trương Thiên, ông ta trông phúc hậu hơn so với năm ngoái, khi cười, mắt ông ta nheo lại thành một đường kẻ.Trương Thiên chào hỏi xã giao qua loa với ông ta vài câu, sau đó đi thẳng vào vấn đề.“Tôi muốn bán hết tất cả những cổ phiếu này, chỉ giữ lại một vài loại này.” Trương Thiên lấy danh sách đã chuẩn bị sẵn đưa cho ông ta.Người quản lý trợn tròn mắt, không thể tin được: “Trương, cô biết mình đang nói gì không? Bây giờ là lúc thị trường tăng điên cuồng nhất! Bây giờ mà bán ra cô sẽ kiếm được ít tiền hơn rất nhiều!”Trương Thiên đương nhiên biết, nhưng dựa vào trí nhớ và tình hình hiện tại, cô phán đoán mấy ngày sẽ là những ngày đỉnh cao, sau đó sẽ liên tục giảm xuống và d.a.o động ngang, nhưng sẽ không vượt quá con số hiện tại, khoảng hơn một tháng sau, toàn bộ thị trường chứng khoán sẽ sụp đổ.“Tôi chắc chắn muốn bán, giá cổ phiếu hiện tại quá điên cuồng, trở nên không bình thường.” Trương Thiên còn khuyên ông ta: “Jim, nếu ông có nhiều cổ phiếu, tốt nhất nên xử lý sớm, để tránh sau này tiền vốn sẽ bị kẹt.”Jim cười gượng: “Trương, cô suy nghĩ quá nhiều rồi, nhiều chuyên gia đều nói rằng sau này còn tăng mạnh nữa.”Nhìn vẻ mặt của ông ta, rõ ràng là không tin.Lời hay không ngăn được kẻ muốn chết, Trương Thiên cho rằng mình đã làm đủ.“Vậy được thôi, nhưng tôi vẫn muốn bán, phiền ông xử lý giúp tôi.”DTV[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-659.html.]Jim nhìn những thứ trên danh sách mà tiếc nuối, nhưng đây đều là tài sản của Trương Thiên, ông ta chỉ có thể làm theo.“Vậy cô phải đợi hai ngày nữa, bán tháo nhiều cổ phiếu như vậy không phải là chuyện dễ.”Trương Thiên hoàn toàn hiểu: “Ông cứ từ từ, tốt nhất là hoàn thành trong tuần này.”“Được.”Không biết cuối cùng sẽ thu được bao nhiêu tiền? Trương Thiên thầm mong đợi.Hôm nay tại Đại sứ quán Hoa Quốc ở Mỹ đã xảy ra một sự kiện lớn.“Cô nói quyên góp bao nhiêu?” Lãnh sự hít một hơi lạnh, mắt mở to hỏi Trương Thiên.Trương Thiên nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, ghé sát nói nhỏ:“Anh nói nhỏ thôi, chỉ là quyên tiền thôi, có cần ngạc nhiên vậy không?”Không thấy mọi người xung quanh đều nhìn sang đây à.Lãnh sự mặt đầy ấm ức, há to miệng rồi nhắm lại, anh ta tăng tốc dẫn Trương Thiên đi vào văn phòng của mình.Anh ta rót hai cốc nước cho mình và Trương Thiên, sau đó mới tiếp tục chủ đề vừa rồi.“Cô vừa nói định quyên góp bao nhiêu?”Trương Thiên lấy ra tờ phiếu thanh toán mà bên phía Jim gửi cho mình.“Năm ngoái tôi đến đây làm việc, tiện tay mua ít cổ phiếu, thấy bây giờ giá cổ phiếu tăng cao quá, lo sợ gặp vấn đề nên đã bán bớt cổ phiếu, sau đó đổi thành hai trăm triệu triệu đô la Mỹ.”Lãnh sự suýt chút nữa thì ngất, anh ta nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u gối, dốc hết sức lực hỏi tiếp.Đây là một trăm triệu đô la Mỹ đó!Phải biết rằng, ngoại tệ quốc gia mỗi năm cũng chỉ hơn hai tỷ, bây giờ đột nhiên có thêm một trăm triệu ngoại tệ, có thể mua được bao nhiêu thứ chứ!Rồi cô định quyên góp một trăm triệu cho quốc gia?