Nhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai…
Chương 117: Bàn Luận Giá Cả Xong (1)
[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh NhấtTác giả: Tô Nhiễm CửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai… Quả nhiên, Thẩm Quyên không thèm để ý nói: "Không phải chúng ta cũng có nhà sao, chỉ có mỗi hai người là mẹ và ba của con ở, con và Tiểu Lục cũng có chỗ ở, còn mua nhà làm gì?"Đã ở căn nhà đó mười mấy năm, nếu ba bốn người ở trong đó thì cũng không phải chen chúc.Hơn nữa Thẩm Quyên cùng Bạch Diệu Thiên chỉ có Bạch Vi là một đứa con gái, trăm năm về sau, căn nhà này vẫn là của Bạch Vĩ.Thẩm Quyên cảm thấy hoàn toàn không cần nhiều nhà như vậy.Bạch Vi cũng biết ý của mẹ mình cho nên ăn hai miếng cơm, nghĩ nghĩ còn nói: "Mẹ, thật ra nhà ở cũng là một nhu yếu phẩm, tất cả mọi người đều muốn có hộ khẩu ở trong thành, mà chuyện mua nhà là chuyện thiết yếu nhất.""Hơn nữa, bây giờ giá nhà cũng không đắt, có rất nhiều người đã ngầm bắt đầu mua nhà với số lượng lớn. Bây giờ giá nhà càng ngày càng cao hơn, con cảm thấy nên mua vào lúc này, nếu chờ sau này thì chỉ sợ càng lúc giá sẽ càng đắt."Bạch Vi giống như đang nói chuyện phiếm, không ngừng nói về tác dụng của việc mua nhà, nhìn thấy Thẩm Quyên lộ ra nét mặt như đang suy nghĩ thì liền không ngừng cố gắng thuyết phục. "Mẹ, có rất nhiều người đều cảm thấy cầm tiên Ở trong tay mới là tốt nhất, nhưng mà nếu cứ giữ tiền ở trong tay mình, một là không thể sinh thêm tiền, hai là không thể bảo quản được giá trị của nó, dù sao thì tạm thời nhà mình cũng không cần dùng đến số tiền này."Nhưng mà nếu như chúng ta mua một căn nhà thì sao, cho dù mình không ở thì cũng có thể cho thuê, lỡ như quốc gia thu lại hoặc phá dỡ thì chúng ta cũng sẽ nhận được một khoản tiền lớn."Bạch Vi ăn cơm xong, bưng hoa quả đi đến bên cạnh Thẩm Quyên, bản thân ăn nhưng cũng không quên bón cho mẹ.Thẩm Quyên thì sao, bà cũng lắng nghe lời con gái nói, càng nghĩ càng thấy đúng.Mặc dù bà không biết cũng như không hiểu về mấy thứ như chính sách, tăng giá trị này, nhưng mà bà hiểu chuyện cho thuê nhà.Hơn nữa, bây giờ Bạch Vi ga cho quân nhân, Lục Tư Đình cũng là đời thứ ba tòng quân trong nhà, nói không chừng trong nhà còn có tin tức nội bộ gì đó thì sao?Nhưng mà bởi vì không thể nói rõ cho nên mới ám chỉ nhắc nhở con gái bà sao?Thẩm Quyên càng nghĩ càng thấy đúng.Dù sao tiền cũng chỉ để ở trong nhà, không bằng nghe lời của con gái, mang tiền đi mua nhà.Con gái ruột cũng không thể nào lừa bà được đúng không?Thẩm Quyên liền gật đầu nói: "Được, đêm nay trở về mẹ sẽ nói chuyện này với ba con.""Hì hì, mẹ là người anh minh nhất!"Bạch Vi vuốt mông ngựa, hai người cùng nhau ăn xong một bát hoa quả lớn.Giữa trưa, thời tiết vẫn còn có chút nóng, Tần Lan Lan cũng không có việc gì cần làm ở trong cửa hàng nhà mình cho nên tới nói chuyện phiếm, không nghĩ tới cô ấy cùng Thẩm Quyên nói chuyện rất hợp nhau.Bạch Vi ở bên này có tiến triển thuận lợi, Lục Tư Đình cũng gần như vậy.Giữa trưa vào lúc ăn cơm trưa, Lục Tư Đình đi đường vòng, đi qua nhà ăn mà Lục Tư Dĩnh thường xuyên đến.Quả nhiên, Lục Tư Dĩnh đang ăn cơm.Bây giờ không có nhiều người ở căn tin, Lục Tư Dĩnh lấy những món ăn mà mình thích, thời điểm quét thẻ, có một đôi tay đưa thẻ cho dì làm việc ở căn tin."Xin chào, tôi cũng lấy một phần tương tự, trả tiền cho hai phần."Lục Tư Đình nói xong thì nhanh chóng lấy phần đồ ăn giống như Lục Tư Dĩnh.Khẩu vị của hai người đều tốt như nhau, bày đầy một bàn đồ ăn, tất cả đều nhanh chóng tiến vào bụng của hai người."Chị, em cùng Vi Vi chuẩn bị mua nhà, chị có muốn mua mấy căn không?""Bây giờ có rất nhiều người thích đổi tiền thành tài sản cố định, giống như nhà ở, như vậy cũng có thể bảo đảm giá trị của tiền, bây giờ giá hàng hóa đang dần dần dâng lên, tiền đặt ở trong tay cũng không có tác dụng øì, không bằng đổi thành vật hữu dụng."
Quả nhiên, Thẩm Quyên không thèm để ý nói: "Không phải chúng ta cũng có nhà sao, chỉ có mỗi hai người là mẹ và ba của con ở, con và Tiểu Lục cũng có chỗ ở, còn mua nhà làm gì?"
Đã ở căn nhà đó mười mấy năm, nếu ba bốn người ở trong đó thì cũng không phải chen chúc.
Hơn nữa Thẩm Quyên cùng Bạch Diệu Thiên chỉ có Bạch Vi là một đứa con gái, trăm năm về sau, căn nhà này vẫn là của Bạch Vĩ.
Thẩm Quyên cảm thấy hoàn toàn không cần nhiều nhà như vậy.
Bạch Vi cũng biết ý của mẹ mình cho nên ăn hai miếng cơm, nghĩ nghĩ còn nói: "Mẹ, thật ra nhà ở cũng là một nhu yếu phẩm, tất cả mọi người đều muốn có hộ khẩu ở trong thành, mà chuyện mua nhà là chuyện thiết yếu nhất."
"Hơn nữa, bây giờ giá nhà cũng không đắt, có rất nhiều người đã ngầm bắt đầu mua nhà với số lượng lớn. Bây giờ giá nhà càng ngày càng cao hơn, con cảm thấy nên mua vào lúc này, nếu chờ sau này thì chỉ sợ càng lúc giá sẽ càng đắt."
Bạch Vi giống như đang nói chuyện phiếm, không ngừng nói về tác dụng của việc mua nhà, nhìn thấy Thẩm Quyên lộ ra nét mặt như đang suy nghĩ thì liền không ngừng cố gắng thuyết phục. "Mẹ, có rất nhiều người đều cảm thấy cầm tiên Ở trong tay mới là tốt nhất, nhưng mà nếu cứ giữ tiền ở trong tay mình, một là không thể sinh thêm tiền, hai là không thể bảo quản được giá trị của nó, dù sao thì tạm thời nhà mình cũng không cần dùng đến số tiền này.
"Nhưng mà nếu như chúng ta mua một căn nhà thì sao, cho dù mình không ở thì cũng có thể cho thuê, lỡ như quốc gia thu lại hoặc phá dỡ thì chúng ta cũng sẽ nhận được một khoản tiền lớn."
Bạch Vi ăn cơm xong, bưng hoa quả đi đến bên cạnh Thẩm Quyên, bản thân ăn nhưng cũng không quên bón cho mẹ.
Thẩm Quyên thì sao, bà cũng lắng nghe lời con gái nói, càng nghĩ càng thấy đúng.
Mặc dù bà không biết cũng như không hiểu về mấy thứ như chính sách, tăng giá trị này, nhưng mà bà hiểu chuyện cho thuê nhà.
Hơn nữa, bây giờ Bạch Vi ga cho quân nhân, Lục Tư Đình cũng là đời thứ ba tòng quân trong nhà, nói không chừng trong nhà còn có tin tức nội bộ gì đó thì sao?
Nhưng mà bởi vì không thể nói rõ cho nên mới ám chỉ nhắc nhở con gái bà sao?
Thẩm Quyên càng nghĩ càng thấy đúng.
Dù sao tiền cũng chỉ để ở trong nhà, không bằng nghe lời của con gái, mang tiền đi mua nhà.
Con gái ruột cũng không thể nào lừa bà được đúng không?
Thẩm Quyên liền gật đầu nói: "Được, đêm nay trở về mẹ sẽ nói chuyện này với ba con."
"Hì hì, mẹ là người anh minh nhất!"
Bạch Vi vuốt mông ngựa, hai người cùng nhau ăn xong một bát hoa quả lớn.
Giữa trưa, thời tiết vẫn còn có chút nóng, Tần Lan Lan cũng không có việc gì cần làm ở trong cửa hàng nhà mình cho nên tới nói chuyện phiếm, không nghĩ tới cô ấy cùng Thẩm Quyên nói chuyện rất hợp nhau.
Bạch Vi ở bên này có tiến triển thuận lợi, Lục Tư Đình cũng gần như vậy.
Giữa trưa vào lúc ăn cơm trưa, Lục Tư Đình đi đường vòng, đi qua nhà ăn mà Lục Tư Dĩnh thường xuyên đến.
Quả nhiên, Lục Tư Dĩnh đang ăn cơm.
Bây giờ không có nhiều người ở căn tin, Lục Tư Dĩnh lấy những món ăn mà mình thích, thời điểm quét thẻ, có một đôi tay đưa thẻ cho dì làm việc ở căn tin.
"Xin chào, tôi cũng lấy một phần tương tự, trả tiền cho hai phần."
Lục Tư Đình nói xong thì nhanh chóng lấy phần đồ ăn giống như Lục Tư Dĩnh.
Khẩu vị của hai người đều tốt như nhau, bày đầy một bàn đồ ăn, tất cả đều nhanh chóng tiến vào bụng của hai người.
"Chị, em cùng Vi Vi chuẩn bị mua nhà, chị có muốn mua mấy căn không?"
"Bây giờ có rất nhiều người thích đổi tiền thành tài sản cố định, giống như nhà ở, như vậy cũng có thể bảo đảm giá trị của tiền, bây giờ giá hàng hóa đang dần dần dâng lên, tiền đặt ở trong tay cũng không có tác dụng øì, không bằng đổi thành vật hữu dụng."
[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh NhấtTác giả: Tô Nhiễm CửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai… Quả nhiên, Thẩm Quyên không thèm để ý nói: "Không phải chúng ta cũng có nhà sao, chỉ có mỗi hai người là mẹ và ba của con ở, con và Tiểu Lục cũng có chỗ ở, còn mua nhà làm gì?"Đã ở căn nhà đó mười mấy năm, nếu ba bốn người ở trong đó thì cũng không phải chen chúc.Hơn nữa Thẩm Quyên cùng Bạch Diệu Thiên chỉ có Bạch Vi là một đứa con gái, trăm năm về sau, căn nhà này vẫn là của Bạch Vĩ.Thẩm Quyên cảm thấy hoàn toàn không cần nhiều nhà như vậy.Bạch Vi cũng biết ý của mẹ mình cho nên ăn hai miếng cơm, nghĩ nghĩ còn nói: "Mẹ, thật ra nhà ở cũng là một nhu yếu phẩm, tất cả mọi người đều muốn có hộ khẩu ở trong thành, mà chuyện mua nhà là chuyện thiết yếu nhất.""Hơn nữa, bây giờ giá nhà cũng không đắt, có rất nhiều người đã ngầm bắt đầu mua nhà với số lượng lớn. Bây giờ giá nhà càng ngày càng cao hơn, con cảm thấy nên mua vào lúc này, nếu chờ sau này thì chỉ sợ càng lúc giá sẽ càng đắt."Bạch Vi giống như đang nói chuyện phiếm, không ngừng nói về tác dụng của việc mua nhà, nhìn thấy Thẩm Quyên lộ ra nét mặt như đang suy nghĩ thì liền không ngừng cố gắng thuyết phục. "Mẹ, có rất nhiều người đều cảm thấy cầm tiên Ở trong tay mới là tốt nhất, nhưng mà nếu cứ giữ tiền ở trong tay mình, một là không thể sinh thêm tiền, hai là không thể bảo quản được giá trị của nó, dù sao thì tạm thời nhà mình cũng không cần dùng đến số tiền này."Nhưng mà nếu như chúng ta mua một căn nhà thì sao, cho dù mình không ở thì cũng có thể cho thuê, lỡ như quốc gia thu lại hoặc phá dỡ thì chúng ta cũng sẽ nhận được một khoản tiền lớn."Bạch Vi ăn cơm xong, bưng hoa quả đi đến bên cạnh Thẩm Quyên, bản thân ăn nhưng cũng không quên bón cho mẹ.Thẩm Quyên thì sao, bà cũng lắng nghe lời con gái nói, càng nghĩ càng thấy đúng.Mặc dù bà không biết cũng như không hiểu về mấy thứ như chính sách, tăng giá trị này, nhưng mà bà hiểu chuyện cho thuê nhà.Hơn nữa, bây giờ Bạch Vi ga cho quân nhân, Lục Tư Đình cũng là đời thứ ba tòng quân trong nhà, nói không chừng trong nhà còn có tin tức nội bộ gì đó thì sao?Nhưng mà bởi vì không thể nói rõ cho nên mới ám chỉ nhắc nhở con gái bà sao?Thẩm Quyên càng nghĩ càng thấy đúng.Dù sao tiền cũng chỉ để ở trong nhà, không bằng nghe lời của con gái, mang tiền đi mua nhà.Con gái ruột cũng không thể nào lừa bà được đúng không?Thẩm Quyên liền gật đầu nói: "Được, đêm nay trở về mẹ sẽ nói chuyện này với ba con.""Hì hì, mẹ là người anh minh nhất!"Bạch Vi vuốt mông ngựa, hai người cùng nhau ăn xong một bát hoa quả lớn.Giữa trưa, thời tiết vẫn còn có chút nóng, Tần Lan Lan cũng không có việc gì cần làm ở trong cửa hàng nhà mình cho nên tới nói chuyện phiếm, không nghĩ tới cô ấy cùng Thẩm Quyên nói chuyện rất hợp nhau.Bạch Vi ở bên này có tiến triển thuận lợi, Lục Tư Đình cũng gần như vậy.Giữa trưa vào lúc ăn cơm trưa, Lục Tư Đình đi đường vòng, đi qua nhà ăn mà Lục Tư Dĩnh thường xuyên đến.Quả nhiên, Lục Tư Dĩnh đang ăn cơm.Bây giờ không có nhiều người ở căn tin, Lục Tư Dĩnh lấy những món ăn mà mình thích, thời điểm quét thẻ, có một đôi tay đưa thẻ cho dì làm việc ở căn tin."Xin chào, tôi cũng lấy một phần tương tự, trả tiền cho hai phần."Lục Tư Đình nói xong thì nhanh chóng lấy phần đồ ăn giống như Lục Tư Dĩnh.Khẩu vị của hai người đều tốt như nhau, bày đầy một bàn đồ ăn, tất cả đều nhanh chóng tiến vào bụng của hai người."Chị, em cùng Vi Vi chuẩn bị mua nhà, chị có muốn mua mấy căn không?""Bây giờ có rất nhiều người thích đổi tiền thành tài sản cố định, giống như nhà ở, như vậy cũng có thể bảo đảm giá trị của tiền, bây giờ giá hàng hóa đang dần dần dâng lên, tiền đặt ở trong tay cũng không có tác dụng øì, không bằng đổi thành vật hữu dụng."