Nhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai…
Chương 131: Khách Hàng Đến Từ Khu Nhà Giàu (1)
[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh NhấtTác giả: Tô Nhiễm CửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai… Người đàn ông này thật là, còn chưa sử dụng hết sức ở trong bộ đội sao, tại sao về nhà vẫn còn nhiều sức như vậy.Sau khi đánh răng rửa mặt xong, đi xuống lầu thấy trên mặt bàn có bữa sáng nóng hổi, sữa đậu nành vừa miệng thì Bạch Vi có chút chần chừ suy nghĩ, thật ra cơ thể cũng không phải không thoải mái như vậy, cũng không phải lần đầu tiên, mấy ngày này cô đã thích ứng rất tốt.Cơm nước xong xuôi, dọn dẹp bàn ăn một chút, sau đó Bạch Vi đeo túi xách nhỏ lên lưng rồi đạp xe đến cửa hàng.Sau khi dọn dẹp cửa hàng như thường lệ, thỉnh thoảng Bạch Vi sẽ làm chút trang sức, thỉnh thoảng thì Tần Lan Lan sẽ tới nói chuyện, hai người cũng có thể trò chuyện một chút.Khi bện đến chiếc vòng tay thứ hai, bên ngoài có tiếng bước chân từ từ truyền đến, sau đó, chuông gió ở cửa ra vào vang lên.Bây giờ vẫn chưa vào thời điểm quá lạnh, mọi người đi đường chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng, mà người phụ nữ đang đi vào này lại mặc một bộ áo lông nhìn rất đắt tiền.Trên cổ tay đeo đồng hồ, trên mười ngón tay đeo ba chiếc nhẫn, đều không cùng kiểu dáng. Còn ở trên cổ thì đeo dây chuyền kim cương, trên tóc còn có kẹp tóc, bây giờ ở trên người của người phụ nữ này viết rất nhiều chữ giàu có.Có lẽ đây là lần đầu người này đến cửa hàng, cô ta nhìn cái này rồi nhìn cái kia trong cửa hàng, trông hết sức mới lạ.Bạch Vi không tiếp tục làm việc nữa, yên lặng đứng ở bên quầy.Sau khi xem xong thì người phụ nữ đi đến vị trí cách Bạch Vi không xa hỏi: "Tất cả đồ ở trong cửa hàng này là do tự tay cô làm sao?"Bây giờ vẫn tương đối dễ để nhận ra đồ trang sức là đồ thủ công tự làm hay là do máy móc làm ra, gần như chỉ cần nhìn một chút là sẽ phát hiện ra.Bạch Vi cười nhẹ trả lời: "Đúng vậy, tất cả đồ trang sức trong cửa hàng đều là do tôi làm."Nếu tự mình làm, vậy thì được.Người phụ nữ lại hỏi: "Ở đây có nhận làm đồ đặt riêng không?"Đồ đặt riêng, tức là sẽ làm một bộ trang sức mà khách hàng muốn, nhưng mà thành phẩm làm ra phải khiến khách hàng hài lòng.Bạch Vi vẫn có lòng tin này, cô cười cười hỏi: "Xin hỏi cô muốn dùng với mục đích gì?""Vũ hội, tôi muốn có bộ trang sức phù hợp với bộ trang phục của tôi, một bộ trang sức đầy đủ. Nhưng mà cô chỉ có thời gian một tháng, bởi vì vũ hội này sẽ được tổ chức sau một tháng nữa.""Có thể, cửa hàng chúng tôi có thể làm đồ trang sức riêng."Bạch Vi có chút hưng phấn, đây là khách hàng đầu tiên đến đây đặt làm riêng một bộ trang sức sau khi cô mở cửa hàng.Mặc dù làm đồ trang sức riêng có chút phiền phức, cần phải thiết kế phù hợp với trang phục, còn phải có màu sắc phù hợp, cùng đủ loại chỉ tiết, tất cả đều cần phải bàn bạc với khách hàng.Nếu như khách hàng là người dễ nói chuyện thì còn tốt, mọi người có thể bàn bạc với nhau, nhưng nếu khách hàng là người khó tính, hoặc ít nói thì có khi sửa một chi tiết cũng phải đến 18 lần, sau đó lại chọn bản thiết kế đầu tiên, Bạch Vi cũng không muốn có một cuộc làm ăn như vậy.Ở đời trước, trong cửa hàng trang sức của cô cũng có rất nhiều sản phẩm mà những nơi khác không có, cũng có không ít người tìm cô để chế tác riêng cho mình, nhưng mà bởi vì thời gian hoàn thành một sản phẩm quá dài cho nên Bạch Vi không thường xuyên nhận.Nhưng mà, nếu có người đặt riêng thì đó nhất định sẽ là một đơn hàng lớn.Bạch Vi liếc mắt một cái, lập tức biết là người phụ nữ này không thiếu tiền, muốn chế tác đồ riêng thì cũng là chuyện bình thường, hơn nữa, những món đồ mà cô ta mặc ở trên người cũng không hề rẻ.Đối với khách hàng lớn, từ trước đến nay Bạch Vi sẽ kiên nhẫn hơn một chút, cô liền dò hỏi: "Cô có thể nói kỹ hơn một chút được không?"
Người đàn ông này thật là, còn chưa sử dụng hết sức ở trong bộ đội sao, tại sao về nhà vẫn còn nhiều sức như vậy.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, đi xuống lầu thấy trên mặt bàn có bữa sáng nóng hổi, sữa đậu nành vừa miệng thì Bạch Vi có chút chần chừ suy nghĩ, thật ra cơ thể cũng không phải không thoải mái như vậy, cũng không phải lần đầu tiên, mấy ngày này cô đã thích ứng rất tốt.
Cơm nước xong xuôi, dọn dẹp bàn ăn một chút, sau đó Bạch Vi đeo túi xách nhỏ lên lưng rồi đạp xe đến cửa hàng.
Sau khi dọn dẹp cửa hàng như thường lệ, thỉnh thoảng Bạch Vi sẽ làm chút trang sức, thỉnh thoảng thì Tần Lan Lan sẽ tới nói chuyện, hai người cũng có thể trò chuyện một chút.
Khi bện đến chiếc vòng tay thứ hai, bên ngoài có tiếng bước chân từ từ truyền đến, sau đó, chuông gió ở cửa ra vào vang lên.
Bây giờ vẫn chưa vào thời điểm quá lạnh, mọi người đi đường chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng, mà người phụ nữ đang đi vào này lại mặc một bộ áo lông nhìn rất đắt tiền.
Trên cổ tay đeo đồng hồ, trên mười ngón tay đeo ba chiếc nhẫn, đều không cùng kiểu dáng. Còn ở trên cổ thì đeo dây chuyền kim cương, trên tóc còn có kẹp tóc, bây giờ ở trên người của người phụ nữ này viết rất nhiều chữ giàu có.
Có lẽ đây là lần đầu người này đến cửa hàng, cô ta nhìn cái này rồi nhìn cái kia trong cửa hàng, trông hết sức mới lạ.
Bạch Vi không tiếp tục làm việc nữa, yên lặng đứng ở bên quầy.
Sau khi xem xong thì người phụ nữ đi đến vị trí cách Bạch Vi không xa hỏi: "Tất cả đồ ở trong cửa hàng này là do tự tay cô làm sao?"
Bây giờ vẫn tương đối dễ để nhận ra đồ trang sức là đồ thủ công tự làm hay là do máy móc làm ra, gần như chỉ cần nhìn một chút là sẽ phát hiện ra.
Bạch Vi cười nhẹ trả lời: "Đúng vậy, tất cả đồ trang sức trong cửa hàng đều là do tôi làm."
Nếu tự mình làm, vậy thì được.
Người phụ nữ lại hỏi: "Ở đây có nhận làm đồ đặt riêng không?"
Đồ đặt riêng, tức là sẽ làm một bộ trang sức mà khách hàng muốn, nhưng mà thành phẩm làm ra phải khiến khách hàng hài lòng.
Bạch Vi vẫn có lòng tin này, cô cười cười hỏi: "Xin hỏi cô muốn dùng với mục đích gì?"
"Vũ hội, tôi muốn có bộ trang sức phù hợp với bộ trang phục của tôi, một bộ trang sức đầy đủ. Nhưng mà cô chỉ có thời gian một tháng, bởi vì vũ hội này sẽ được tổ chức sau một tháng nữa."
"Có thể, cửa hàng chúng tôi có thể làm đồ trang sức riêng."
Bạch Vi có chút hưng phấn, đây là khách hàng đầu tiên đến đây đặt làm riêng một bộ trang sức sau khi cô mở cửa hàng.
Mặc dù làm đồ trang sức riêng có chút phiền phức, cần phải thiết kế phù hợp với trang phục, còn phải có màu sắc phù hợp, cùng đủ loại chỉ tiết, tất cả đều cần phải bàn bạc với khách hàng.
Nếu như khách hàng là người dễ nói chuyện thì còn tốt, mọi người có thể bàn bạc với nhau, nhưng nếu khách hàng là người khó tính, hoặc ít nói thì có khi sửa một chi tiết cũng phải đến 18 lần, sau đó lại chọn bản thiết kế đầu tiên, Bạch Vi cũng không muốn có một cuộc làm ăn như vậy.
Ở đời trước, trong cửa hàng trang sức của cô cũng có rất nhiều sản phẩm mà những nơi khác không có, cũng có không ít người tìm cô để chế tác riêng cho mình, nhưng mà bởi vì thời gian hoàn thành một sản phẩm quá dài cho nên Bạch Vi không thường xuyên nhận.
Nhưng mà, nếu có người đặt riêng thì đó nhất định sẽ là một đơn hàng lớn.
Bạch Vi liếc mắt một cái, lập tức biết là người phụ nữ này không thiếu tiền, muốn chế tác đồ riêng thì cũng là chuyện bình thường, hơn nữa, những món đồ mà cô ta mặc ở trên người cũng không hề rẻ.
Đối với khách hàng lớn, từ trước đến nay Bạch Vi sẽ kiên nhẫn hơn một chút, cô liền dò hỏi: "Cô có thể nói kỹ hơn một chút được không?"
[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh NhấtTác giả: Tô Nhiễm CửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai… Người đàn ông này thật là, còn chưa sử dụng hết sức ở trong bộ đội sao, tại sao về nhà vẫn còn nhiều sức như vậy.Sau khi đánh răng rửa mặt xong, đi xuống lầu thấy trên mặt bàn có bữa sáng nóng hổi, sữa đậu nành vừa miệng thì Bạch Vi có chút chần chừ suy nghĩ, thật ra cơ thể cũng không phải không thoải mái như vậy, cũng không phải lần đầu tiên, mấy ngày này cô đã thích ứng rất tốt.Cơm nước xong xuôi, dọn dẹp bàn ăn một chút, sau đó Bạch Vi đeo túi xách nhỏ lên lưng rồi đạp xe đến cửa hàng.Sau khi dọn dẹp cửa hàng như thường lệ, thỉnh thoảng Bạch Vi sẽ làm chút trang sức, thỉnh thoảng thì Tần Lan Lan sẽ tới nói chuyện, hai người cũng có thể trò chuyện một chút.Khi bện đến chiếc vòng tay thứ hai, bên ngoài có tiếng bước chân từ từ truyền đến, sau đó, chuông gió ở cửa ra vào vang lên.Bây giờ vẫn chưa vào thời điểm quá lạnh, mọi người đi đường chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng, mà người phụ nữ đang đi vào này lại mặc một bộ áo lông nhìn rất đắt tiền.Trên cổ tay đeo đồng hồ, trên mười ngón tay đeo ba chiếc nhẫn, đều không cùng kiểu dáng. Còn ở trên cổ thì đeo dây chuyền kim cương, trên tóc còn có kẹp tóc, bây giờ ở trên người của người phụ nữ này viết rất nhiều chữ giàu có.Có lẽ đây là lần đầu người này đến cửa hàng, cô ta nhìn cái này rồi nhìn cái kia trong cửa hàng, trông hết sức mới lạ.Bạch Vi không tiếp tục làm việc nữa, yên lặng đứng ở bên quầy.Sau khi xem xong thì người phụ nữ đi đến vị trí cách Bạch Vi không xa hỏi: "Tất cả đồ ở trong cửa hàng này là do tự tay cô làm sao?"Bây giờ vẫn tương đối dễ để nhận ra đồ trang sức là đồ thủ công tự làm hay là do máy móc làm ra, gần như chỉ cần nhìn một chút là sẽ phát hiện ra.Bạch Vi cười nhẹ trả lời: "Đúng vậy, tất cả đồ trang sức trong cửa hàng đều là do tôi làm."Nếu tự mình làm, vậy thì được.Người phụ nữ lại hỏi: "Ở đây có nhận làm đồ đặt riêng không?"Đồ đặt riêng, tức là sẽ làm một bộ trang sức mà khách hàng muốn, nhưng mà thành phẩm làm ra phải khiến khách hàng hài lòng.Bạch Vi vẫn có lòng tin này, cô cười cười hỏi: "Xin hỏi cô muốn dùng với mục đích gì?""Vũ hội, tôi muốn có bộ trang sức phù hợp với bộ trang phục của tôi, một bộ trang sức đầy đủ. Nhưng mà cô chỉ có thời gian một tháng, bởi vì vũ hội này sẽ được tổ chức sau một tháng nữa.""Có thể, cửa hàng chúng tôi có thể làm đồ trang sức riêng."Bạch Vi có chút hưng phấn, đây là khách hàng đầu tiên đến đây đặt làm riêng một bộ trang sức sau khi cô mở cửa hàng.Mặc dù làm đồ trang sức riêng có chút phiền phức, cần phải thiết kế phù hợp với trang phục, còn phải có màu sắc phù hợp, cùng đủ loại chỉ tiết, tất cả đều cần phải bàn bạc với khách hàng.Nếu như khách hàng là người dễ nói chuyện thì còn tốt, mọi người có thể bàn bạc với nhau, nhưng nếu khách hàng là người khó tính, hoặc ít nói thì có khi sửa một chi tiết cũng phải đến 18 lần, sau đó lại chọn bản thiết kế đầu tiên, Bạch Vi cũng không muốn có một cuộc làm ăn như vậy.Ở đời trước, trong cửa hàng trang sức của cô cũng có rất nhiều sản phẩm mà những nơi khác không có, cũng có không ít người tìm cô để chế tác riêng cho mình, nhưng mà bởi vì thời gian hoàn thành một sản phẩm quá dài cho nên Bạch Vi không thường xuyên nhận.Nhưng mà, nếu có người đặt riêng thì đó nhất định sẽ là một đơn hàng lớn.Bạch Vi liếc mắt một cái, lập tức biết là người phụ nữ này không thiếu tiền, muốn chế tác đồ riêng thì cũng là chuyện bình thường, hơn nữa, những món đồ mà cô ta mặc ở trên người cũng không hề rẻ.Đối với khách hàng lớn, từ trước đến nay Bạch Vi sẽ kiên nhẫn hơn một chút, cô liền dò hỏi: "Cô có thể nói kỹ hơn một chút được không?"