Tác giả:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai…

Chương 134: Một Trăm Tệ, Còn Không Cần Nguyên Liệu Quý Giá Sao? (2)

[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh NhấtTác giả: Tô Nhiễm CửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai… Chiếc váy màu đỏ dài chấm gót, xẻ tà từ bắp chân, lộ ra làn da trắng, bên hông có nếp gấp để tôn dáng người, thiết kế ở vai để lộ ra chiếc cổ thon dài, chỉ có điều ở phía trên hơi trống vắng, cần thứ gì đó để tô điểm.Lúc Tần Tuyết Minh ở bên ngoài, cô ấy sẽ là một người cao quý lạnh lùng, còn khi trong nhà thì sẽ thả lỏng hơn rất nhiều.Cô ấy đi lòng vòng trước gương, nói: "BO váy này của tôi chủ yếu mang nét cao quý, Tần Tuyết Minh tôi ở đây cũng được coi là người có mặt mũi, quần áo của tôi nhất định phải là hàng cao cấp."Bạch Vi gật gật đầu, ánh mắt nhìn qua toàn bộ căn phòng để quần áo này, phát hiện phong cách trang phục trong này đều tương tự nhau.Nếu không phải cao quý thì sẽ là đoan trang, nhưng mà không có chút ngoại lệ, tất cả quần áo đều là đồ đẹp tinh xảo.Tần Tuyết Minh lại nói: "Tháng sau sẽ vào mùa đông, thời tiết sẽ có chút lạnh, cho nên tôi sẽ mặc thêm một chiếc áo choàng trắng."Bạch Vĩ lập tức nhìn sang chiếc áo choàng ở trên ghế. Tần Tuyết Minh cầm lấy áo choàng rồi mặc lên, khí chất liền hoàn toàn khác biệt.Ánh mắt của Bạch Vi sáng lấp lánh, nhìn bộ đồ trên người Tần Tuyết Minh, trong lòng có chút suy nghĩ.Chỉ có điều, trước khi làm sản phẩm thì phải có bản thảo thiết kế, ở đây lại không có công cụ gì, hiển nhiên là không vẽ được.Hơn nữa, bây giờ Bạch Vi chỉ có chút linh cảm mà thôi, nếu vẽ xuống thì sẽ phải vẽ trọn bộ trang SỨC.Bạch Vi nói: "Tôi đã có linh cảm, đợi chút nữa về cửa hàng thì tôi sẽ vẽ bản thảo thiết kế, cô Tần, nếu hai ngày nữa có thời gian rảnh rỗi thì cô có thể đến cửa hàng của tôi xem."Đây chính là đồng ý sao?Tần Tuyết Minh không khỏi nhìn về phía Bạch Vi, cô gái trẻ tuổi đứng ở nơi đó, tự tin lại điềm tĩnh, giống như đang tỏa sáng.Quả nhiên là người trẻ tuổi, đúng là nhiệt tình.Đối với các loại trang sức hoặc quần áo được làm riêng này, nếu không phải là người có kinh nghiệm lâu năm thì cũng sẽ là người có lòng tin với bản thân, người có kinh nghiệm một hai chục năm cũng không dám nhận công việc này.Nhưng nếu như sản phẩm cuối cùng không làm hài lòng khách hàng thì Tần Tuyết Minh cũng không chỉ trả lại đơn hàng một cách đơn giản như vậy.Cô ấy thật sự thật hy vọng cô gái 20 tuổi trước mặt có thể làm ra món trang sức khiến cô ấy hài lòng."Được, nói chuyện giá tiền đi."Tần Tuyết Minh lộ ra nụ cười đầu tiên trong ngày hôm nay: "Bình thường cô Bạch làm đồ trang sức làm riêng như vậy thì thu phí như thế nào?"Thật ra giá của những món đồ làm riêng cũng không khác mấy, thứ quan trọng nhất vẫn là nguyên liệu."Đồ làm riêng sẽ có thiết kế, công sức làm, nguyên liệu, còn có phí mua trọn bộ. Trọn một bộ trang sức cũng phải có tám đến chín loại trang sức, nguyên liệu cũng khác nhau, đến cuối cùng thì giá cả và chất lượng cũng sẽ khác nhau."Bạch Vi nghĩ nghĩ, nói: "Có lẽ giá của mỗi loại trang sức sẽ từ sáu đến chín tệ..."Tần Tuyết Minh nghe gần hết thì nói: "Như vậy đi, cô cũng không cần tính toán, tất cả chỉ phí trang sức cùng công làm, tôi trả cho cô 100 tệ có được không? Tôi cũng không cần nguyên liệu quá quý giá, chỉ cần có thể phối với chiếc váy này của tôi, nhìn giống như của một người thiết kế là đủ rồi."Một trăm tệ, còn không cần nguyên liệu quý giá?Bạch Vi nhìn về phía Tần Tuyết Minh, dừng một chút, cũng đúng, dù sao thì người ta cũng ở công quán Murphy, chắc hẳn là trong nhà cũng có nhiều vàng bạc, kim cương châu báu.Có lễ sau khi đến cửa hàng thì cô ấy đã bị khả năng của cô hấp dẫn.Chỉ muốn phối với bộ đồ này mà thôi, còn không yêu cầu về nguyên liệu, như vậy thì cô sẽ kiếm được rất nhiều lời trong 100 tệ này.Không có lý nào mà Bạch Vi lại không đồng ý, cô gật đầu nói: "Được, cô Tần, ba ngày sau, cô chỉ cần đến cửa hàng của tôi chọn kiểu dáng là được.""Ừ"

Chiếc váy màu đỏ dài chấm gót, xẻ tà từ bắp chân, lộ ra làn da trắng, bên hông có nếp gấp để tôn dáng người, thiết kế ở vai để lộ ra chiếc cổ thon dài, chỉ có điều ở phía trên hơi trống vắng, cần thứ gì đó để tô điểm.

Lúc Tần Tuyết Minh ở bên ngoài, cô ấy sẽ là một người cao quý lạnh lùng, còn khi trong nhà thì sẽ thả lỏng hơn rất nhiều.

Cô ấy đi lòng vòng trước gương, nói: "BO váy này của tôi chủ yếu mang nét cao quý, Tần Tuyết Minh tôi ở đây cũng được coi là người có mặt mũi, quần áo của tôi nhất định phải là hàng cao cấp."

Bạch Vi gật gật đầu, ánh mắt nhìn qua toàn bộ căn phòng để quần áo này, phát hiện phong cách trang phục trong này đều tương tự nhau.

Nếu không phải cao quý thì sẽ là đoan trang, nhưng mà không có chút ngoại lệ, tất cả quần áo đều là đồ đẹp tinh xảo.

Tần Tuyết Minh lại nói: "Tháng sau sẽ vào mùa đông, thời tiết sẽ có chút lạnh, cho nên tôi sẽ mặc thêm một chiếc áo choàng trắng."

Bạch Vĩ lập tức nhìn sang chiếc áo choàng ở trên ghế. Tần Tuyết Minh cầm lấy áo choàng rồi mặc lên, khí chất liền hoàn toàn khác biệt.

Ánh mắt của Bạch Vi sáng lấp lánh, nhìn bộ đồ trên người Tần Tuyết Minh, trong lòng có chút suy nghĩ.

Chỉ có điều, trước khi làm sản phẩm thì phải có bản thảo thiết kế, ở đây lại không có công cụ gì, hiển nhiên là không vẽ được.

Hơn nữa, bây giờ Bạch Vi chỉ có chút linh cảm mà thôi, nếu vẽ xuống thì sẽ phải vẽ trọn bộ trang SỨC.

Bạch Vi nói: "Tôi đã có linh cảm, đợi chút nữa về cửa hàng thì tôi sẽ vẽ bản thảo thiết kế, cô Tần, nếu hai ngày nữa có thời gian rảnh rỗi thì cô có thể đến cửa hàng của tôi xem."

Đây chính là đồng ý sao?

Tần Tuyết Minh không khỏi nhìn về phía Bạch Vi, cô gái trẻ tuổi đứng ở nơi đó, tự tin lại điềm tĩnh, giống như đang tỏa sáng.

Quả nhiên là người trẻ tuổi, đúng là nhiệt tình.

Đối với các loại trang sức hoặc quần áo được làm riêng này, nếu không phải là người có kinh nghiệm lâu năm thì cũng sẽ là người có lòng tin với bản thân, người có kinh nghiệm một hai chục năm cũng không dám nhận công việc này.

Nhưng nếu như sản phẩm cuối cùng không làm hài lòng khách hàng thì Tần Tuyết Minh cũng không chỉ trả lại đơn hàng một cách đơn giản như vậy.

Cô ấy thật sự thật hy vọng cô gái 20 tuổi trước mặt có thể làm ra món trang sức khiến cô ấy hài lòng.

"Được, nói chuyện giá tiền đi."

Tần Tuyết Minh lộ ra nụ cười đầu tiên trong ngày hôm nay: "Bình thường cô Bạch làm đồ trang sức làm riêng như vậy thì thu phí như thế nào?"

Thật ra giá của những món đồ làm riêng cũng không khác mấy, thứ quan trọng nhất vẫn là nguyên liệu.

"Đồ làm riêng sẽ có thiết kế, công sức làm, nguyên liệu, còn có phí mua trọn bộ. Trọn một bộ trang sức cũng phải có tám đến chín loại trang sức, nguyên liệu cũng khác nhau, đến cuối cùng thì giá cả và chất lượng cũng sẽ khác nhau."

Bạch Vi nghĩ nghĩ, nói: "Có lẽ giá của mỗi loại trang sức sẽ từ sáu đến chín tệ..."

Tần Tuyết Minh nghe gần hết thì nói: "Như vậy đi, cô cũng không cần tính toán, tất cả chỉ phí trang sức cùng công làm, tôi trả cho cô 100 tệ có được không? Tôi cũng không cần nguyên liệu quá quý giá, chỉ cần có thể phối với chiếc váy này của tôi, nhìn giống như của một người thiết kế là đủ rồi."

Một trăm tệ, còn không cần nguyên liệu quý giá?

Bạch Vi nhìn về phía Tần Tuyết Minh, dừng một chút, cũng đúng, dù sao thì người ta cũng ở công quán Murphy, chắc hẳn là trong nhà cũng có nhiều vàng bạc, kim cương châu báu.

Có lễ sau khi đến cửa hàng thì cô ấy đã bị khả năng của cô hấp dẫn.

Chỉ muốn phối với bộ đồ này mà thôi, còn không yêu cầu về nguyên liệu, như vậy thì cô sẽ kiếm được rất nhiều lời trong 100 tệ này.

Không có lý nào mà Bạch Vi lại không đồng ý, cô gật đầu nói: "Được, cô Tần, ba ngày sau, cô chỉ cần đến cửa hàng của tôi chọn kiểu dáng là được."

"Ừ"

[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh NhấtTác giả: Tô Nhiễm CửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai… Chiếc váy màu đỏ dài chấm gót, xẻ tà từ bắp chân, lộ ra làn da trắng, bên hông có nếp gấp để tôn dáng người, thiết kế ở vai để lộ ra chiếc cổ thon dài, chỉ có điều ở phía trên hơi trống vắng, cần thứ gì đó để tô điểm.Lúc Tần Tuyết Minh ở bên ngoài, cô ấy sẽ là một người cao quý lạnh lùng, còn khi trong nhà thì sẽ thả lỏng hơn rất nhiều.Cô ấy đi lòng vòng trước gương, nói: "BO váy này của tôi chủ yếu mang nét cao quý, Tần Tuyết Minh tôi ở đây cũng được coi là người có mặt mũi, quần áo của tôi nhất định phải là hàng cao cấp."Bạch Vi gật gật đầu, ánh mắt nhìn qua toàn bộ căn phòng để quần áo này, phát hiện phong cách trang phục trong này đều tương tự nhau.Nếu không phải cao quý thì sẽ là đoan trang, nhưng mà không có chút ngoại lệ, tất cả quần áo đều là đồ đẹp tinh xảo.Tần Tuyết Minh lại nói: "Tháng sau sẽ vào mùa đông, thời tiết sẽ có chút lạnh, cho nên tôi sẽ mặc thêm một chiếc áo choàng trắng."Bạch Vĩ lập tức nhìn sang chiếc áo choàng ở trên ghế. Tần Tuyết Minh cầm lấy áo choàng rồi mặc lên, khí chất liền hoàn toàn khác biệt.Ánh mắt của Bạch Vi sáng lấp lánh, nhìn bộ đồ trên người Tần Tuyết Minh, trong lòng có chút suy nghĩ.Chỉ có điều, trước khi làm sản phẩm thì phải có bản thảo thiết kế, ở đây lại không có công cụ gì, hiển nhiên là không vẽ được.Hơn nữa, bây giờ Bạch Vi chỉ có chút linh cảm mà thôi, nếu vẽ xuống thì sẽ phải vẽ trọn bộ trang SỨC.Bạch Vi nói: "Tôi đã có linh cảm, đợi chút nữa về cửa hàng thì tôi sẽ vẽ bản thảo thiết kế, cô Tần, nếu hai ngày nữa có thời gian rảnh rỗi thì cô có thể đến cửa hàng của tôi xem."Đây chính là đồng ý sao?Tần Tuyết Minh không khỏi nhìn về phía Bạch Vi, cô gái trẻ tuổi đứng ở nơi đó, tự tin lại điềm tĩnh, giống như đang tỏa sáng.Quả nhiên là người trẻ tuổi, đúng là nhiệt tình.Đối với các loại trang sức hoặc quần áo được làm riêng này, nếu không phải là người có kinh nghiệm lâu năm thì cũng sẽ là người có lòng tin với bản thân, người có kinh nghiệm một hai chục năm cũng không dám nhận công việc này.Nhưng nếu như sản phẩm cuối cùng không làm hài lòng khách hàng thì Tần Tuyết Minh cũng không chỉ trả lại đơn hàng một cách đơn giản như vậy.Cô ấy thật sự thật hy vọng cô gái 20 tuổi trước mặt có thể làm ra món trang sức khiến cô ấy hài lòng."Được, nói chuyện giá tiền đi."Tần Tuyết Minh lộ ra nụ cười đầu tiên trong ngày hôm nay: "Bình thường cô Bạch làm đồ trang sức làm riêng như vậy thì thu phí như thế nào?"Thật ra giá của những món đồ làm riêng cũng không khác mấy, thứ quan trọng nhất vẫn là nguyên liệu."Đồ làm riêng sẽ có thiết kế, công sức làm, nguyên liệu, còn có phí mua trọn bộ. Trọn một bộ trang sức cũng phải có tám đến chín loại trang sức, nguyên liệu cũng khác nhau, đến cuối cùng thì giá cả và chất lượng cũng sẽ khác nhau."Bạch Vi nghĩ nghĩ, nói: "Có lẽ giá của mỗi loại trang sức sẽ từ sáu đến chín tệ..."Tần Tuyết Minh nghe gần hết thì nói: "Như vậy đi, cô cũng không cần tính toán, tất cả chỉ phí trang sức cùng công làm, tôi trả cho cô 100 tệ có được không? Tôi cũng không cần nguyên liệu quá quý giá, chỉ cần có thể phối với chiếc váy này của tôi, nhìn giống như của một người thiết kế là đủ rồi."Một trăm tệ, còn không cần nguyên liệu quý giá?Bạch Vi nhìn về phía Tần Tuyết Minh, dừng một chút, cũng đúng, dù sao thì người ta cũng ở công quán Murphy, chắc hẳn là trong nhà cũng có nhiều vàng bạc, kim cương châu báu.Có lễ sau khi đến cửa hàng thì cô ấy đã bị khả năng của cô hấp dẫn.Chỉ muốn phối với bộ đồ này mà thôi, còn không yêu cầu về nguyên liệu, như vậy thì cô sẽ kiếm được rất nhiều lời trong 100 tệ này.Không có lý nào mà Bạch Vi lại không đồng ý, cô gật đầu nói: "Được, cô Tần, ba ngày sau, cô chỉ cần đến cửa hàng của tôi chọn kiểu dáng là được.""Ừ"

Chương 134: Một Trăm Tệ, Còn Không Cần Nguyên Liệu Quý Giá Sao? (2)