Tác giả:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai…

Chương 143: Mặc Dù Bây Giờ Nhận Sai Nhưng Mà Sau Này Sẽ Tiếp Tục Vi Phạm (1)

[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh NhấtTác giả: Tô Nhiễm CửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai… "Ừ, nói cái gì?" Lục Tư Đình phối hợp nói."Mẹ em nói, buổi tối chúng ta nên đốt nhang muỗi ở trong phòng, nếu không thì muỗi ở trong phòng sẽ đốt không ngủ được, anh nhìn cổ em xem, có phải có rất nhiều vết đỏ không?"Bạch Vi nói xong, răng rắc một tiếng, cắn một miếng lớn vào quả đảo.Lục Tư Đình ngẩng đầu nhìn lại theo bản năng, liền nhìn sang bên cổ của Bạch Vi có mấy vết tích màu đỏ sậm.Trải qua cả ngày, những vết tích kia đã không còn nổi bật như buổi sáng, nhưng vẫn có thể khiến cho Lục Tư Đình vừa liếc mắt liên thấy.Cái này... Là con muỗi cắn sao?Lại nhìn bộ dáng Bạch Vi giống như cười mà không phải cười, Lục Tư Đình liền hiểu ra trong nháy mắt.Vậy mà lại bị mẹ vợ bắt quả tang loại chuyện này, đúng thực sự là... Quá lúng túng.Lục Tư Đình trầm mặc xuống, tốc độ càng nhanh, nhanh chóng rửa xong đống bát.Sau khi ăn đào xong thì Bạch Vi rửa tay, bắt đầu giáo dục nói: "Anh không thể làm như vậy được, đây còn là mẹ em thấy được, nếu để cho người ngoài nhìn thấy thì phải làm sao bây giờ?""Buổi sáng không có mấy khách hàng, vốn là em mở cửa hàng muộn hơn những người khác một chút, nếu như để bọn họ nhìn thấy thì sẽ không biết bọn họ nói gì."Gương mặt nhỏ của Bạch Vi ủ rũ nói: "Hơn nữa cho dù đó là mẹ em nhìn thấy thì em cũng sẽ cảm thấy lúng túng, anh cũng không biết, buổi chiều em vô cùng sợ mẹ sẽ hỏi gì đó, nếu như mẹ thật sự hỏi thì em phải làm sao?"Lục Tư Đình rửa bát xong, anh giống như một học sinh tiểu học phạm sai lầm, đứng ở một bên ngoan ngoãn nghe dạy dỗ.Chờ Bạch Vi nói xong thì anh mới thân thiết đề nghị: "Nếu không thì như vậy đi, sau này chúng ta mua thêm hai chiếc áo len cao cổ, sau này em sẽ mặc áo len cao cổ ra ngoài.""Bà xã à, em nhìn xem, bây giờ trời cũng lạnh, áo len cao cổ có thể bảo vệ cổ, giữ ấm lại còn đẹp mắt, như vậy thật tốt."Lục Tư Đình nói xong thì còn mang nét mặt muốn được khen ngợi, Bạch Vi nghe vậy thì càng tức giận hơn.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻAnh có ý tứ gì, mua thêm hai cái áo len cao cổ?Không phải ý của anh là, mặc dù bây giờ nhận sai, nhưng mà sau này sẽ tiếp tục vi phạm, vì không muốn để người ngoài thấy cho nên hôm nào cũng phải mặc áo len cao cổ sao.Nếu không thì Lục Tư Đình sẽ nói là sau này mình sẽ không làm vậy chứ không phải bảo cô mặc áo len cao cổ.Lục Tư Đình lại không để lời nói của cô ở trong lòng."Anh, Lục Tư Đình!"Bạch Vi càng nghĩ càng tức giận, trực tiếp liền đưa tay muốn cào anh.Lục Tư Đình nhanh chóng ném khăn tay vào bồn, sau đó xoay người chạy.Anh tránh được rất nhanh, nhưng Bạch Vi lại không buông tha, đuổi theo Lục Tư Đình, giống như nếu không đuổi theo anh để cào một trận thì thề sẽ không bỏ qua.Phòng bếp lại lớn như vậy, Bạch Vi thật sự đuổi kịp Lục Tư Đình, sau khi bắt được hai đến ba lần thì hai người lại chạy đến phòng khách.Nhưng mà trong phòng khách có tương đối nhiều đồ gia dụng, Lục Tư Đình gặp rất nhiều chướng ngại vật, cuối cùng anh thực sự không biết phải chạy đi đâu, dứt khoát quay người bắt lấy hai tay của Bạch VI.Ghế sô pha ở ngay sau lưng Bạch Vi, Lục Tư Đình trực tiếp đè lên Bạch Vi hai người cùng nhau ngã xuống sô pha. Bạch Vi vẫn còn chưa hết giận, bị Lục Tư Đình đè lên thì không ngừng động chân động tay, có ý đồ lật đổ Lục Tư Đình.Không nói đến chuyện Lục Tư Đình là quân nhân, dù sao thì anh cũng là người đàn ông cao 1m8, dáng người gầy gò, vậy mà anh lại dùng cơ thể cao lớn của mình trực tiếp đè lên người Bạch Vi cho nên Bạch Vi không thể nào tránh đi được.Lần này đến phiên Lục Tư Đình chiếm thế thượng phong, anh trực tiếp đè lên Bạch Vi, sau đó bắt đầu cù cô.Nách, bên eo, bàn tay lớn di chuyển khắp nơi khiến Bạch Vi không nhịn được cười.

"Ừ, nói cái gì?" Lục Tư Đình phối hợp nói.

"Mẹ em nói, buổi tối chúng ta nên đốt nhang muỗi ở trong phòng, nếu không thì muỗi ở trong phòng sẽ đốt không ngủ được, anh nhìn cổ em xem, có phải có rất nhiều vết đỏ không?"

Bạch Vi nói xong, răng rắc một tiếng, cắn một miếng lớn vào quả đảo.

Lục Tư Đình ngẩng đầu nhìn lại theo bản năng, liền nhìn sang bên cổ của Bạch Vi có mấy vết tích màu đỏ sậm.

Trải qua cả ngày, những vết tích kia đã không còn nổi bật như buổi sáng, nhưng vẫn có thể khiến cho Lục Tư Đình vừa liếc mắt liên thấy.

Cái này... Là con muỗi cắn sao?

Lại nhìn bộ dáng Bạch Vi giống như cười mà không phải cười, Lục Tư Đình liền hiểu ra trong nháy mắt.

Vậy mà lại bị mẹ vợ bắt quả tang loại chuyện này, đúng thực sự là... Quá lúng túng.

Lục Tư Đình trầm mặc xuống, tốc độ càng nhanh, nhanh chóng rửa xong đống bát.

Sau khi ăn đào xong thì Bạch Vi rửa tay, bắt đầu giáo dục nói: "Anh không thể làm như vậy được, đây còn là mẹ em thấy được, nếu để cho người ngoài nhìn thấy thì phải làm sao bây giờ?"

"Buổi sáng không có mấy khách hàng, vốn là em mở cửa hàng muộn hơn những người khác một chút, nếu như để bọn họ nhìn thấy thì sẽ không biết bọn họ nói gì."

Gương mặt nhỏ của Bạch Vi ủ rũ nói: "Hơn nữa cho dù đó là mẹ em nhìn thấy thì em cũng sẽ cảm thấy lúng túng, anh cũng không biết, buổi chiều em vô cùng sợ mẹ sẽ hỏi gì đó, nếu như mẹ thật sự hỏi thì em phải làm sao?"

Lục Tư Đình rửa bát xong, anh giống như một học sinh tiểu học phạm sai lầm, đứng ở một bên ngoan ngoãn nghe dạy dỗ.

Chờ Bạch Vi nói xong thì anh mới thân thiết đề nghị: "Nếu không thì như vậy đi, sau này chúng ta mua thêm hai chiếc áo len cao cổ, sau này em sẽ mặc áo len cao cổ ra ngoài."

"Bà xã à, em nhìn xem, bây giờ trời cũng lạnh, áo len cao cổ có thể bảo vệ cổ, giữ ấm lại còn đẹp mắt, như vậy thật tốt."

Lục Tư Đình nói xong thì còn mang nét mặt muốn được khen ngợi, Bạch Vi nghe vậy thì càng tức giận hơn.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Anh có ý tứ gì, mua thêm hai cái áo len cao cổ?

Không phải ý của anh là, mặc dù bây giờ nhận sai, nhưng mà sau này sẽ tiếp tục vi phạm, vì không muốn để người ngoài thấy cho nên hôm nào cũng phải mặc áo len cao cổ sao.

Nếu không thì Lục Tư Đình sẽ nói là sau này mình sẽ không làm vậy chứ không phải bảo cô mặc áo len cao cổ.

Lục Tư Đình lại không để lời nói của cô ở trong lòng.

"Anh, Lục Tư Đình!"

Bạch Vi càng nghĩ càng tức giận, trực tiếp liền đưa tay muốn cào anh.

Lục Tư Đình nhanh chóng ném khăn tay vào bồn, sau đó xoay người chạy.

Anh tránh được rất nhanh, nhưng Bạch Vi lại không buông tha, đuổi theo Lục Tư Đình, giống như nếu không đuổi theo anh để cào một trận thì thề sẽ không bỏ qua.

Phòng bếp lại lớn như vậy, Bạch Vi thật sự đuổi kịp Lục Tư Đình, sau khi bắt được hai đến ba lần thì hai người lại chạy đến phòng khách.

Nhưng mà trong phòng khách có tương đối nhiều đồ gia dụng, Lục Tư Đình gặp rất nhiều chướng ngại vật, cuối cùng anh thực sự không biết phải chạy đi đâu, dứt khoát quay người bắt lấy hai tay của Bạch VI.

Ghế sô pha ở ngay sau lưng Bạch Vi, Lục Tư Đình trực tiếp đè lên Bạch Vi hai người cùng nhau ngã xuống sô pha. Bạch Vi vẫn còn chưa hết giận, bị Lục Tư Đình đè lên thì không ngừng động chân động tay, có ý đồ lật đổ Lục Tư Đình.

Không nói đến chuyện Lục Tư Đình là quân nhân, dù sao thì anh cũng là người đàn ông cao 1m8, dáng người gầy gò, vậy mà anh lại dùng cơ thể cao lớn của mình trực tiếp đè lên người Bạch Vi cho nên Bạch Vi không thể nào tránh đi được.

Lần này đến phiên Lục Tư Đình chiếm thế thượng phong, anh trực tiếp đè lên Bạch Vi, sau đó bắt đầu cù cô.

Nách, bên eo, bàn tay lớn di chuyển khắp nơi khiến Bạch Vi không nhịn được cười.

[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh NhấtTác giả: Tô Nhiễm CửuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Thất Liên Hoa “Vi Vi à, dì Hồng Mai của con lại chọn cho con một đối tượng đấy, qua hai ngày con tranh thủ thời gian đi ăn cơm tán ngẫu với người ta đi?” Người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị nói với cô gái trẻ tuổi đang xem TV. “Mẹ, con thật sự không muốn xem mắt mà, con không sốt ruột, con còn trẻ, không cần phải đi xem mắt.” Bạch Vi đang xem TV, nghe thấy vậy thì nhíu mày nói. Mẹ của cô - Thẩm Quyên nói: “Đứa trẻ ngốc, xem mắt thì phải sớm chút, con xem mắt sớm thì đó là con được lựa chọn, chờ sau này con lớn tuổi rồi, thì đó là người ta chọn con!” Bạch Vi rất tự tin nói: “Không phải đâu, con xinh gái, dáng người cũng được, trình độ học vấn cũng không tệ, có một công việc đàng hoàng, cho dù có ba mươi tuổi thì cũng là con chọn người khác.” Mẹ cô Thẩm Quyên lại nói: “Con nghĩ cái gì vậy! Phụ nữ qua hai mươi lăm, người ta đều do dự một chút, con nghĩ đi, con yêu đương cũng không thể nào lập tức kết hôn đúng chứ? Hai mươi hai tuổi yêu đương một hai năm, hai mươi ba hai… "Ừ, nói cái gì?" Lục Tư Đình phối hợp nói."Mẹ em nói, buổi tối chúng ta nên đốt nhang muỗi ở trong phòng, nếu không thì muỗi ở trong phòng sẽ đốt không ngủ được, anh nhìn cổ em xem, có phải có rất nhiều vết đỏ không?"Bạch Vi nói xong, răng rắc một tiếng, cắn một miếng lớn vào quả đảo.Lục Tư Đình ngẩng đầu nhìn lại theo bản năng, liền nhìn sang bên cổ của Bạch Vi có mấy vết tích màu đỏ sậm.Trải qua cả ngày, những vết tích kia đã không còn nổi bật như buổi sáng, nhưng vẫn có thể khiến cho Lục Tư Đình vừa liếc mắt liên thấy.Cái này... Là con muỗi cắn sao?Lại nhìn bộ dáng Bạch Vi giống như cười mà không phải cười, Lục Tư Đình liền hiểu ra trong nháy mắt.Vậy mà lại bị mẹ vợ bắt quả tang loại chuyện này, đúng thực sự là... Quá lúng túng.Lục Tư Đình trầm mặc xuống, tốc độ càng nhanh, nhanh chóng rửa xong đống bát.Sau khi ăn đào xong thì Bạch Vi rửa tay, bắt đầu giáo dục nói: "Anh không thể làm như vậy được, đây còn là mẹ em thấy được, nếu để cho người ngoài nhìn thấy thì phải làm sao bây giờ?""Buổi sáng không có mấy khách hàng, vốn là em mở cửa hàng muộn hơn những người khác một chút, nếu như để bọn họ nhìn thấy thì sẽ không biết bọn họ nói gì."Gương mặt nhỏ của Bạch Vi ủ rũ nói: "Hơn nữa cho dù đó là mẹ em nhìn thấy thì em cũng sẽ cảm thấy lúng túng, anh cũng không biết, buổi chiều em vô cùng sợ mẹ sẽ hỏi gì đó, nếu như mẹ thật sự hỏi thì em phải làm sao?"Lục Tư Đình rửa bát xong, anh giống như một học sinh tiểu học phạm sai lầm, đứng ở một bên ngoan ngoãn nghe dạy dỗ.Chờ Bạch Vi nói xong thì anh mới thân thiết đề nghị: "Nếu không thì như vậy đi, sau này chúng ta mua thêm hai chiếc áo len cao cổ, sau này em sẽ mặc áo len cao cổ ra ngoài.""Bà xã à, em nhìn xem, bây giờ trời cũng lạnh, áo len cao cổ có thể bảo vệ cổ, giữ ấm lại còn đẹp mắt, như vậy thật tốt."Lục Tư Đình nói xong thì còn mang nét mặt muốn được khen ngợi, Bạch Vi nghe vậy thì càng tức giận hơn.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻAnh có ý tứ gì, mua thêm hai cái áo len cao cổ?Không phải ý của anh là, mặc dù bây giờ nhận sai, nhưng mà sau này sẽ tiếp tục vi phạm, vì không muốn để người ngoài thấy cho nên hôm nào cũng phải mặc áo len cao cổ sao.Nếu không thì Lục Tư Đình sẽ nói là sau này mình sẽ không làm vậy chứ không phải bảo cô mặc áo len cao cổ.Lục Tư Đình lại không để lời nói của cô ở trong lòng."Anh, Lục Tư Đình!"Bạch Vi càng nghĩ càng tức giận, trực tiếp liền đưa tay muốn cào anh.Lục Tư Đình nhanh chóng ném khăn tay vào bồn, sau đó xoay người chạy.Anh tránh được rất nhanh, nhưng Bạch Vi lại không buông tha, đuổi theo Lục Tư Đình, giống như nếu không đuổi theo anh để cào một trận thì thề sẽ không bỏ qua.Phòng bếp lại lớn như vậy, Bạch Vi thật sự đuổi kịp Lục Tư Đình, sau khi bắt được hai đến ba lần thì hai người lại chạy đến phòng khách.Nhưng mà trong phòng khách có tương đối nhiều đồ gia dụng, Lục Tư Đình gặp rất nhiều chướng ngại vật, cuối cùng anh thực sự không biết phải chạy đi đâu, dứt khoát quay người bắt lấy hai tay của Bạch VI.Ghế sô pha ở ngay sau lưng Bạch Vi, Lục Tư Đình trực tiếp đè lên Bạch Vi hai người cùng nhau ngã xuống sô pha. Bạch Vi vẫn còn chưa hết giận, bị Lục Tư Đình đè lên thì không ngừng động chân động tay, có ý đồ lật đổ Lục Tư Đình.Không nói đến chuyện Lục Tư Đình là quân nhân, dù sao thì anh cũng là người đàn ông cao 1m8, dáng người gầy gò, vậy mà anh lại dùng cơ thể cao lớn của mình trực tiếp đè lên người Bạch Vi cho nên Bạch Vi không thể nào tránh đi được.Lần này đến phiên Lục Tư Đình chiếm thế thượng phong, anh trực tiếp đè lên Bạch Vi, sau đó bắt đầu cù cô.Nách, bên eo, bàn tay lớn di chuyển khắp nơi khiến Bạch Vi không nhịn được cười.

Chương 143: Mặc Dù Bây Giờ Nhận Sai Nhưng Mà Sau Này Sẽ Tiếp Tục Vi Phạm (1)