"Em muốn anh hôn em..." Một khuôn mặt trái xoan trắng nõn lắc lư trước mắt, đôi mắt hạnh long lanh chan chứa tình ý khiến Trương Vũ cảm thấy xao xuyến. Nhưng một giọng nói lạc lõng đã cắt ngang dòng hồi tưởng của cậu. "Ký tên vào đây, tiền thuê nhà trả trước một tháng, cọc ba tháng, tổng cộng là bốn nghìn tám." Những ngón tay đeo nhẫn vàng mập mạp của bà chủ nhà chỉ vào hai tờ giấy mỏng trên bàn gỗ lim. Bà ta vừa nói vừa liếc nhìn chàng trai trẻ đến thuê nhà đang ngồi đối diện. Khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt trong veo ánh lên vẻ ngây thơ của người mới bước vào xã hội, dáng người cao ráo, cánh tay lộ ra từ chiếc áo phông ngắn tay màu trắng cho thấy cậu ấy thường xuyên tập thể dục. Giá mà mình trẻ lại hai mươi tuổi... Trương Vũ nhìn tờ giấy, ngẩng đầu hỏi. "Người thuê nhà còn lại thì sao?" Bà chủ nhà chỉ ra ngoài cửa chính đang mở, đây là tầng một, dựa vào mặt phố, ở cuối con phố có một bóng lưng mặc quần short bò, áo khoác chống nắng màu xanh, mái tóc ngắn ngang vai. Khoảng cách hơi xa,…

Chương 97

Sống Cùng Người Yêu Cũ - Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTác giả: Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Em muốn anh hôn em..." Một khuôn mặt trái xoan trắng nõn lắc lư trước mắt, đôi mắt hạnh long lanh chan chứa tình ý khiến Trương Vũ cảm thấy xao xuyến. Nhưng một giọng nói lạc lõng đã cắt ngang dòng hồi tưởng của cậu. "Ký tên vào đây, tiền thuê nhà trả trước một tháng, cọc ba tháng, tổng cộng là bốn nghìn tám." Những ngón tay đeo nhẫn vàng mập mạp của bà chủ nhà chỉ vào hai tờ giấy mỏng trên bàn gỗ lim. Bà ta vừa nói vừa liếc nhìn chàng trai trẻ đến thuê nhà đang ngồi đối diện. Khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt trong veo ánh lên vẻ ngây thơ của người mới bước vào xã hội, dáng người cao ráo, cánh tay lộ ra từ chiếc áo phông ngắn tay màu trắng cho thấy cậu ấy thường xuyên tập thể dục. Giá mà mình trẻ lại hai mươi tuổi... Trương Vũ nhìn tờ giấy, ngẩng đầu hỏi. "Người thuê nhà còn lại thì sao?" Bà chủ nhà chỉ ra ngoài cửa chính đang mở, đây là tầng một, dựa vào mặt phố, ở cuối con phố có một bóng lưng mặc quần short bò, áo khoác chống nắng màu xanh, mái tóc ngắn ngang vai. Khoảng cách hơi xa,… Trương Vũ nhìn thấy khuôn mặt Tô Vân Hi ló ra từ phía trên, đầu cậu dường như đang gối lên thứ gì đó mềm mại.Trương Vũ hơi mơ màng nhìn trần nhà.“Trần nhà, rộng quá.”Tô Vân Hi bực mình.“Tôi biết tôi n.g.ự.c lép rồi, cậu không cần phải nhấn mạnh!!! Cậu đúng là đồ tồi, vừa tỉnh dậy đã nói những lời bất lịch sự như vậy!”Trương Vũ hỏi.“Vậy bây giờ mình đang nằm trên đùi cậu à?”Tô Vân Hi gật đầu.“Đúng vậy đúng vậy, cảm giác nằm trên đùi con gái thế nào, rất thoải mái đúng không, cậu thích lắm đúng không?”Trương Vũ thật sự rất thích.Trước đây khi hai người hẹn hò ở quán cà phê, cậu cũng thích nằm trên đùi Tô Vân Hi, nằm nghiêng, rèm cửa nhẹ nhàng lay động, chóp mũi liền ngửi thấy mùi hương trên người Tô Vân Hi, mùi hương thoang thoảng, giống như mùi hoa dành dành, hương thơm thanh mát của mùa hè.Tóm lại Trương Vũ rất thích mùi hương đó, lúc này cậu lại ngửi thấy mùi hoa dành dành, liền hít hít mũi.Tô Vân Hi thấy hành động của người đàn ông này, mặt hơi đỏ lên.“Biến thái… Cậu, cậu đang làm gì vậy?”Trương Vũ đầu óc không tỉnh táo lắm nói.“Mùi hương của cậu rất thơm.”Tô Vân Hi quay đầu đi “phì” một tiếng.“Thơm chỗ nào, trên tay tôi chỉ có mùi nước rửa bát thôi, cậu có muốn ngửi không?”Nói rồi cô liền đưa bàn tay nhỏ bé mềm mại của mình ra trước mặt Trương Vũ lắc lắc.Lại nghe thấy Trương Vũ khẽ nói.“Muốn.”Tô Vân Hi sững sờ, người đàn ông này vẫn chưa tỉnh rượu sao?Cô đặt tay trước mặt Trương Vũ, rồi nhỏ giọng nói.“Nếu cậu muốn ngửi thì cho cậu ngửi đấy, tôi nói trước nhé, chỉ có mùi nước rửa bát thôi, chẳng thơm chút nào, thật là, các cậu đều say cả rồi, hại tôi phải rửa bát một mình.”Trương Vũ nhẹ nhàng đưa tay phải ra, nắm lấy tay Tô Vân Hi, cậu không dùng sức, nắm lấy những ngón tay thon dài mềm mại của Tô Vân Hi, giống như đang dịu dàng nắm tay cô vậy.Tô Vân Hi cảm nhận được hành động của Trương Vũ, rõ ràng hai người đã nắm tay nhau rất nhiều lần rồi, không biết tại sao chỉ bị cậu nắm tay như vậy, cô lại cảm thấy ngại ngùng không chịu được.Trương Vũ lúc say rượu hoàn toàn khác với bình thường!Bình thường trông cậu đáng ghét bao nhiêu thì bây giờ lại ngoan ngoãn bấy nhiêu, người đàn ông này có cần phải hiểu biết về sự dễ thương trái ngược như vậy không!Trương Vũ nhẹ nhàng kéo ngón tay Tô Vân Hi đến trước mặt mình.Những ngón tay thon dài, mỗi ngón đều trắng trẻo mịn màng, ngay cả móng tay cũng đẹp như vậy.Cậu nhẹ nhàng đặt mu bàn tay Tô Vân Hi trước mặt mình, rồi dịu dàng hôn lên tay cô.Mặt Tô Vân Hi đỏ bừng, cả người ngồi thẳng dậy, cơ thể cứng đờ.Không phải chứ!Không phải là ngửi sao?!Sao cậu lại hôn lên rồi!!Chương 60: Nhiệm vụ công tácTô Vân Hi nhìn Trương Vũ đang mơ mơ màng màng, muốn biết cậu ta là giả vờ không tỉnh táo hay thật sự không tỉnh táo, không nói không rằng liền làm ra chuyện như vậy.Nhưng cậu ta nhắm mắt, bộ dạng sắp ngủ, rõ ràng là đang trong trạng thái mơ màng.Tô Vân Hi cảm nhận được hơi ấm từ ngón tay truyền đến, còn có đôi môi mềm mại của người đàn ông này, tim đập hơi nhanh.Nhưng cô không rút tay lại, mà nhìn Trương Vũ.Anh bạn à anh định làm gì đây?Tô Vân Hi thậm chí còn muốn lấy điện thoại ra chụp ảnh, sau này cho Trương Vũ xem, biểu cảm của cậu ta nhất định sẽ rất đặc sắc.Tô Vân Hi lén lút lấy điện thoại ra, rồi giả vờ xem tiểu thuyết, chụp một bức ảnh.Người đàn ông này cũng khá ăn ảnh.Chỉ là một bàn tay, có gì mà hôn chứ?Tô Vân Hi ho nhẹ một tiếng rồi hỏi.“Thế nào, mùi gì vậy? Tôi đã nói là chỉ có mùi nước rửa bát thôi mà, mùi vừa khô vừa chát đúng không.”Trương Vũ thì nhắm mắt, như đang ngủ gật nói.“Là mùi tôi thích…”Tô Vân Hi đỏ mặt, khoan đã, lúc này cậu nói cái gì vậy?!Cô nhỏ giọng đáp lại.“Thích?”Chẳng lẽ…Trương Vũ lại nói tiếp.“Mùi hoa dành dành.”Tô Vân Hi thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là thích mùi hoa dành dành, không ngờ cậu lại thích loại hoa này, nhưng mà cậu nói chuyện có thể đừng ngắt quãng như vậy được không.Thật là dọa c.h.ế.t tôi rồi.Trương Vũ nói xong, lại nhắm mắt lại, hình như là buồn ngủ, rồi ngủ thiếp đi.

Sống Cùng Người Yêu Cũ - Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTác giả: Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Em muốn anh hôn em..." Một khuôn mặt trái xoan trắng nõn lắc lư trước mắt, đôi mắt hạnh long lanh chan chứa tình ý khiến Trương Vũ cảm thấy xao xuyến. Nhưng một giọng nói lạc lõng đã cắt ngang dòng hồi tưởng của cậu. "Ký tên vào đây, tiền thuê nhà trả trước một tháng, cọc ba tháng, tổng cộng là bốn nghìn tám." Những ngón tay đeo nhẫn vàng mập mạp của bà chủ nhà chỉ vào hai tờ giấy mỏng trên bàn gỗ lim. Bà ta vừa nói vừa liếc nhìn chàng trai trẻ đến thuê nhà đang ngồi đối diện. Khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt trong veo ánh lên vẻ ngây thơ của người mới bước vào xã hội, dáng người cao ráo, cánh tay lộ ra từ chiếc áo phông ngắn tay màu trắng cho thấy cậu ấy thường xuyên tập thể dục. Giá mà mình trẻ lại hai mươi tuổi... Trương Vũ nhìn tờ giấy, ngẩng đầu hỏi. "Người thuê nhà còn lại thì sao?" Bà chủ nhà chỉ ra ngoài cửa chính đang mở, đây là tầng một, dựa vào mặt phố, ở cuối con phố có một bóng lưng mặc quần short bò, áo khoác chống nắng màu xanh, mái tóc ngắn ngang vai. Khoảng cách hơi xa,… Trương Vũ nhìn thấy khuôn mặt Tô Vân Hi ló ra từ phía trên, đầu cậu dường như đang gối lên thứ gì đó mềm mại.Trương Vũ hơi mơ màng nhìn trần nhà.“Trần nhà, rộng quá.”Tô Vân Hi bực mình.“Tôi biết tôi n.g.ự.c lép rồi, cậu không cần phải nhấn mạnh!!! Cậu đúng là đồ tồi, vừa tỉnh dậy đã nói những lời bất lịch sự như vậy!”Trương Vũ hỏi.“Vậy bây giờ mình đang nằm trên đùi cậu à?”Tô Vân Hi gật đầu.“Đúng vậy đúng vậy, cảm giác nằm trên đùi con gái thế nào, rất thoải mái đúng không, cậu thích lắm đúng không?”Trương Vũ thật sự rất thích.Trước đây khi hai người hẹn hò ở quán cà phê, cậu cũng thích nằm trên đùi Tô Vân Hi, nằm nghiêng, rèm cửa nhẹ nhàng lay động, chóp mũi liền ngửi thấy mùi hương trên người Tô Vân Hi, mùi hương thoang thoảng, giống như mùi hoa dành dành, hương thơm thanh mát của mùa hè.Tóm lại Trương Vũ rất thích mùi hương đó, lúc này cậu lại ngửi thấy mùi hoa dành dành, liền hít hít mũi.Tô Vân Hi thấy hành động của người đàn ông này, mặt hơi đỏ lên.“Biến thái… Cậu, cậu đang làm gì vậy?”Trương Vũ đầu óc không tỉnh táo lắm nói.“Mùi hương của cậu rất thơm.”Tô Vân Hi quay đầu đi “phì” một tiếng.“Thơm chỗ nào, trên tay tôi chỉ có mùi nước rửa bát thôi, cậu có muốn ngửi không?”Nói rồi cô liền đưa bàn tay nhỏ bé mềm mại của mình ra trước mặt Trương Vũ lắc lắc.Lại nghe thấy Trương Vũ khẽ nói.“Muốn.”Tô Vân Hi sững sờ, người đàn ông này vẫn chưa tỉnh rượu sao?Cô đặt tay trước mặt Trương Vũ, rồi nhỏ giọng nói.“Nếu cậu muốn ngửi thì cho cậu ngửi đấy, tôi nói trước nhé, chỉ có mùi nước rửa bát thôi, chẳng thơm chút nào, thật là, các cậu đều say cả rồi, hại tôi phải rửa bát một mình.”Trương Vũ nhẹ nhàng đưa tay phải ra, nắm lấy tay Tô Vân Hi, cậu không dùng sức, nắm lấy những ngón tay thon dài mềm mại của Tô Vân Hi, giống như đang dịu dàng nắm tay cô vậy.Tô Vân Hi cảm nhận được hành động của Trương Vũ, rõ ràng hai người đã nắm tay nhau rất nhiều lần rồi, không biết tại sao chỉ bị cậu nắm tay như vậy, cô lại cảm thấy ngại ngùng không chịu được.Trương Vũ lúc say rượu hoàn toàn khác với bình thường!Bình thường trông cậu đáng ghét bao nhiêu thì bây giờ lại ngoan ngoãn bấy nhiêu, người đàn ông này có cần phải hiểu biết về sự dễ thương trái ngược như vậy không!Trương Vũ nhẹ nhàng kéo ngón tay Tô Vân Hi đến trước mặt mình.Những ngón tay thon dài, mỗi ngón đều trắng trẻo mịn màng, ngay cả móng tay cũng đẹp như vậy.Cậu nhẹ nhàng đặt mu bàn tay Tô Vân Hi trước mặt mình, rồi dịu dàng hôn lên tay cô.Mặt Tô Vân Hi đỏ bừng, cả người ngồi thẳng dậy, cơ thể cứng đờ.Không phải chứ!Không phải là ngửi sao?!Sao cậu lại hôn lên rồi!!Chương 60: Nhiệm vụ công tácTô Vân Hi nhìn Trương Vũ đang mơ mơ màng màng, muốn biết cậu ta là giả vờ không tỉnh táo hay thật sự không tỉnh táo, không nói không rằng liền làm ra chuyện như vậy.Nhưng cậu ta nhắm mắt, bộ dạng sắp ngủ, rõ ràng là đang trong trạng thái mơ màng.Tô Vân Hi cảm nhận được hơi ấm từ ngón tay truyền đến, còn có đôi môi mềm mại của người đàn ông này, tim đập hơi nhanh.Nhưng cô không rút tay lại, mà nhìn Trương Vũ.Anh bạn à anh định làm gì đây?Tô Vân Hi thậm chí còn muốn lấy điện thoại ra chụp ảnh, sau này cho Trương Vũ xem, biểu cảm của cậu ta nhất định sẽ rất đặc sắc.Tô Vân Hi lén lút lấy điện thoại ra, rồi giả vờ xem tiểu thuyết, chụp một bức ảnh.Người đàn ông này cũng khá ăn ảnh.Chỉ là một bàn tay, có gì mà hôn chứ?Tô Vân Hi ho nhẹ một tiếng rồi hỏi.“Thế nào, mùi gì vậy? Tôi đã nói là chỉ có mùi nước rửa bát thôi mà, mùi vừa khô vừa chát đúng không.”Trương Vũ thì nhắm mắt, như đang ngủ gật nói.“Là mùi tôi thích…”Tô Vân Hi đỏ mặt, khoan đã, lúc này cậu nói cái gì vậy?!Cô nhỏ giọng đáp lại.“Thích?”Chẳng lẽ…Trương Vũ lại nói tiếp.“Mùi hoa dành dành.”Tô Vân Hi thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là thích mùi hoa dành dành, không ngờ cậu lại thích loại hoa này, nhưng mà cậu nói chuyện có thể đừng ngắt quãng như vậy được không.Thật là dọa c.h.ế.t tôi rồi.Trương Vũ nói xong, lại nhắm mắt lại, hình như là buồn ngủ, rồi ngủ thiếp đi.

Sống Cùng Người Yêu Cũ - Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTác giả: Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Em muốn anh hôn em..." Một khuôn mặt trái xoan trắng nõn lắc lư trước mắt, đôi mắt hạnh long lanh chan chứa tình ý khiến Trương Vũ cảm thấy xao xuyến. Nhưng một giọng nói lạc lõng đã cắt ngang dòng hồi tưởng của cậu. "Ký tên vào đây, tiền thuê nhà trả trước một tháng, cọc ba tháng, tổng cộng là bốn nghìn tám." Những ngón tay đeo nhẫn vàng mập mạp của bà chủ nhà chỉ vào hai tờ giấy mỏng trên bàn gỗ lim. Bà ta vừa nói vừa liếc nhìn chàng trai trẻ đến thuê nhà đang ngồi đối diện. Khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt trong veo ánh lên vẻ ngây thơ của người mới bước vào xã hội, dáng người cao ráo, cánh tay lộ ra từ chiếc áo phông ngắn tay màu trắng cho thấy cậu ấy thường xuyên tập thể dục. Giá mà mình trẻ lại hai mươi tuổi... Trương Vũ nhìn tờ giấy, ngẩng đầu hỏi. "Người thuê nhà còn lại thì sao?" Bà chủ nhà chỉ ra ngoài cửa chính đang mở, đây là tầng một, dựa vào mặt phố, ở cuối con phố có một bóng lưng mặc quần short bò, áo khoác chống nắng màu xanh, mái tóc ngắn ngang vai. Khoảng cách hơi xa,… Trương Vũ nhìn thấy khuôn mặt Tô Vân Hi ló ra từ phía trên, đầu cậu dường như đang gối lên thứ gì đó mềm mại.Trương Vũ hơi mơ màng nhìn trần nhà.“Trần nhà, rộng quá.”Tô Vân Hi bực mình.“Tôi biết tôi n.g.ự.c lép rồi, cậu không cần phải nhấn mạnh!!! Cậu đúng là đồ tồi, vừa tỉnh dậy đã nói những lời bất lịch sự như vậy!”Trương Vũ hỏi.“Vậy bây giờ mình đang nằm trên đùi cậu à?”Tô Vân Hi gật đầu.“Đúng vậy đúng vậy, cảm giác nằm trên đùi con gái thế nào, rất thoải mái đúng không, cậu thích lắm đúng không?”Trương Vũ thật sự rất thích.Trước đây khi hai người hẹn hò ở quán cà phê, cậu cũng thích nằm trên đùi Tô Vân Hi, nằm nghiêng, rèm cửa nhẹ nhàng lay động, chóp mũi liền ngửi thấy mùi hương trên người Tô Vân Hi, mùi hương thoang thoảng, giống như mùi hoa dành dành, hương thơm thanh mát của mùa hè.Tóm lại Trương Vũ rất thích mùi hương đó, lúc này cậu lại ngửi thấy mùi hoa dành dành, liền hít hít mũi.Tô Vân Hi thấy hành động của người đàn ông này, mặt hơi đỏ lên.“Biến thái… Cậu, cậu đang làm gì vậy?”Trương Vũ đầu óc không tỉnh táo lắm nói.“Mùi hương của cậu rất thơm.”Tô Vân Hi quay đầu đi “phì” một tiếng.“Thơm chỗ nào, trên tay tôi chỉ có mùi nước rửa bát thôi, cậu có muốn ngửi không?”Nói rồi cô liền đưa bàn tay nhỏ bé mềm mại của mình ra trước mặt Trương Vũ lắc lắc.Lại nghe thấy Trương Vũ khẽ nói.“Muốn.”Tô Vân Hi sững sờ, người đàn ông này vẫn chưa tỉnh rượu sao?Cô đặt tay trước mặt Trương Vũ, rồi nhỏ giọng nói.“Nếu cậu muốn ngửi thì cho cậu ngửi đấy, tôi nói trước nhé, chỉ có mùi nước rửa bát thôi, chẳng thơm chút nào, thật là, các cậu đều say cả rồi, hại tôi phải rửa bát một mình.”Trương Vũ nhẹ nhàng đưa tay phải ra, nắm lấy tay Tô Vân Hi, cậu không dùng sức, nắm lấy những ngón tay thon dài mềm mại của Tô Vân Hi, giống như đang dịu dàng nắm tay cô vậy.Tô Vân Hi cảm nhận được hành động của Trương Vũ, rõ ràng hai người đã nắm tay nhau rất nhiều lần rồi, không biết tại sao chỉ bị cậu nắm tay như vậy, cô lại cảm thấy ngại ngùng không chịu được.Trương Vũ lúc say rượu hoàn toàn khác với bình thường!Bình thường trông cậu đáng ghét bao nhiêu thì bây giờ lại ngoan ngoãn bấy nhiêu, người đàn ông này có cần phải hiểu biết về sự dễ thương trái ngược như vậy không!Trương Vũ nhẹ nhàng kéo ngón tay Tô Vân Hi đến trước mặt mình.Những ngón tay thon dài, mỗi ngón đều trắng trẻo mịn màng, ngay cả móng tay cũng đẹp như vậy.Cậu nhẹ nhàng đặt mu bàn tay Tô Vân Hi trước mặt mình, rồi dịu dàng hôn lên tay cô.Mặt Tô Vân Hi đỏ bừng, cả người ngồi thẳng dậy, cơ thể cứng đờ.Không phải chứ!Không phải là ngửi sao?!Sao cậu lại hôn lên rồi!!Chương 60: Nhiệm vụ công tácTô Vân Hi nhìn Trương Vũ đang mơ mơ màng màng, muốn biết cậu ta là giả vờ không tỉnh táo hay thật sự không tỉnh táo, không nói không rằng liền làm ra chuyện như vậy.Nhưng cậu ta nhắm mắt, bộ dạng sắp ngủ, rõ ràng là đang trong trạng thái mơ màng.Tô Vân Hi cảm nhận được hơi ấm từ ngón tay truyền đến, còn có đôi môi mềm mại của người đàn ông này, tim đập hơi nhanh.Nhưng cô không rút tay lại, mà nhìn Trương Vũ.Anh bạn à anh định làm gì đây?Tô Vân Hi thậm chí còn muốn lấy điện thoại ra chụp ảnh, sau này cho Trương Vũ xem, biểu cảm của cậu ta nhất định sẽ rất đặc sắc.Tô Vân Hi lén lút lấy điện thoại ra, rồi giả vờ xem tiểu thuyết, chụp một bức ảnh.Người đàn ông này cũng khá ăn ảnh.Chỉ là một bàn tay, có gì mà hôn chứ?Tô Vân Hi ho nhẹ một tiếng rồi hỏi.“Thế nào, mùi gì vậy? Tôi đã nói là chỉ có mùi nước rửa bát thôi mà, mùi vừa khô vừa chát đúng không.”Trương Vũ thì nhắm mắt, như đang ngủ gật nói.“Là mùi tôi thích…”Tô Vân Hi đỏ mặt, khoan đã, lúc này cậu nói cái gì vậy?!Cô nhỏ giọng đáp lại.“Thích?”Chẳng lẽ…Trương Vũ lại nói tiếp.“Mùi hoa dành dành.”Tô Vân Hi thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là thích mùi hoa dành dành, không ngờ cậu lại thích loại hoa này, nhưng mà cậu nói chuyện có thể đừng ngắt quãng như vậy được không.Thật là dọa c.h.ế.t tôi rồi.Trương Vũ nói xong, lại nhắm mắt lại, hình như là buồn ngủ, rồi ngủ thiếp đi.

Chương 97