Trong nắng sớm, Tô Lệ dột nhiên từ trên giường ngồi dậy, há mồm th ở dốc. Nàng bàn tay thon gầy vỗ ngực, động tác đình trệ, hai mắt vô hồn, phảng phất thất thần. Sau một lúc lâu sửng sốt, nàng cầm lấy di động, gọi vào dãy số đã sớm khắc vào trong tâm. Điện thoại thực nhanh bị tiếp nhận, âm thanh của Ứng Phi Yên lười biếng từ tính: “Làm sao vậy bảo bối, nhớ tôi sao? Không phải 10 giờ ở hôn lễ sẽ nhìn thấy sao, tôi rất mong chờ bộ dạng em mặc sa rê, nhất định rất đẹp.” Nếu như mọi khi, Tô Lệ nghe được lời này, nội tâm sớm đã gợn sóng nhộn nhạo, nhung hiện tại, nàng không hề dao động, ngón tay gắt gao chà xác di dộng. Nàng âm thanh khàn khàn hỏi: “Chị mấy ngày trước… Có phải gặp qua, một người tên Giang Chước Dạ?” Ứng Phi Yên trầm mặc một chút, cười hỏi: “Em hỏi cái này để làm gì, chúng ta chút nữa kết hôn, em còn không tin tưởng tôi? Tôi luôn đối với hoa cỏ ở giới giải trí đều không hứng thú, em cũng biết.” Tay Tô Lệ run lên, nàng nắm lấy di động, không màng mồ hôi lạnh trong lòng bàn…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...