"Em muốn anh hôn em..." Một khuôn mặt trái xoan trắng nõn lắc lư trước mắt, đôi mắt hạnh long lanh chan chứa tình ý khiến Trương Vũ cảm thấy xao xuyến. Nhưng một giọng nói lạc lõng đã cắt ngang dòng hồi tưởng của cậu. "Ký tên vào đây, tiền thuê nhà trả trước một tháng, cọc ba tháng, tổng cộng là bốn nghìn tám." Những ngón tay đeo nhẫn vàng mập mạp của bà chủ nhà chỉ vào hai tờ giấy mỏng trên bàn gỗ lim. Bà ta vừa nói vừa liếc nhìn chàng trai trẻ đến thuê nhà đang ngồi đối diện. Khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt trong veo ánh lên vẻ ngây thơ của người mới bước vào xã hội, dáng người cao ráo, cánh tay lộ ra từ chiếc áo phông ngắn tay màu trắng cho thấy cậu ấy thường xuyên tập thể dục. Giá mà mình trẻ lại hai mươi tuổi... Trương Vũ nhìn tờ giấy, ngẩng đầu hỏi. "Người thuê nhà còn lại thì sao?" Bà chủ nhà chỉ ra ngoài cửa chính đang mở, đây là tầng một, dựa vào mặt phố, ở cuối con phố có một bóng lưng mặc quần short bò, áo khoác chống nắng màu xanh, mái tóc ngắn ngang vai. Khoảng cách hơi xa,…

Chương 302

Sống Cùng Người Yêu Cũ - Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTác giả: Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Em muốn anh hôn em..." Một khuôn mặt trái xoan trắng nõn lắc lư trước mắt, đôi mắt hạnh long lanh chan chứa tình ý khiến Trương Vũ cảm thấy xao xuyến. Nhưng một giọng nói lạc lõng đã cắt ngang dòng hồi tưởng của cậu. "Ký tên vào đây, tiền thuê nhà trả trước một tháng, cọc ba tháng, tổng cộng là bốn nghìn tám." Những ngón tay đeo nhẫn vàng mập mạp của bà chủ nhà chỉ vào hai tờ giấy mỏng trên bàn gỗ lim. Bà ta vừa nói vừa liếc nhìn chàng trai trẻ đến thuê nhà đang ngồi đối diện. Khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt trong veo ánh lên vẻ ngây thơ của người mới bước vào xã hội, dáng người cao ráo, cánh tay lộ ra từ chiếc áo phông ngắn tay màu trắng cho thấy cậu ấy thường xuyên tập thể dục. Giá mà mình trẻ lại hai mươi tuổi... Trương Vũ nhìn tờ giấy, ngẩng đầu hỏi. "Người thuê nhà còn lại thì sao?" Bà chủ nhà chỉ ra ngoài cửa chính đang mở, đây là tầng một, dựa vào mặt phố, ở cuối con phố có một bóng lưng mặc quần short bò, áo khoác chống nắng màu xanh, mái tóc ngắn ngang vai. Khoảng cách hơi xa,… "Lúc đó DINK còn là một từ mới mẻ, bây giờ thì khác rồi, mọi người đều không sinh con, cũng không yêu đương, những người sinh con lại có vẻ kỳ lạ."Tô Vân Hi gẩy gẩy cơm trong bát."Chủ yếu là có thể không có thời gian... à, ý tôi không phải là công việc bận rộn, phải tăng ca nhiều đâu."Tô Vân Hi vội vàng đính chính lời nói của mình, thể hiện khát vọng sống mãnh liệt.Hứa Du Tình thấy Tô Vân Hi như vậy cũng thấy thú vị, không sửa lưng cô nữa."Nhưng đúng là áp lực bây giờ lớn hơn thời của chúng tôi nhiều."Cô ấy nói nhỏ."Thời đó chúng tôi chưa đến giờ tan làm đã chuẩn bị về rồi, dù sao trong tay cũng không có mấy dự án, không giống như bây giờ, vừa vào công ty cái gì cũng không biết đã được giao ba dự án, đôi khi tôi cũng tự hỏi mấy bạn sinh viên mới ra trường làm sao mà hoàn thành hết được?"Cô ấy vừa nói vừa thở dài, phát ra tiếng thở dài của một người đi trước trong công việc."Nhưng mà, công ty chúng ta vẫn có đầy đủ quyền lợi và bảo đảm, trừ việc tăng ca ra, nếu cậu thực sự muốn sinh con thì có thể trao đổi trước với tôi, vẫn có chế độ nghỉ thai sản.""Hơn nữa, có chuyện gì về công việc cứ hỏi tôi cũng được, dù sao tôi cũng đã làm việc nhiều năm rồi, kinh nghiệm vẫn rất dồi dào."Tô Vân Hi gật đầu."Ừm... Cảm ơn chị Du Tình!"Tâm trạng cô càng thêm phức tạp khi nghe những điều thực tế như vậy.Nói đúng hơn là cô vẫn luôn nghĩ đến những điều tốt đẹp nên đã trốn tránh một số vấn đề.Tô Vân Hi trở về nhà.Dạo này Trương Vũ hình như đang bận chuyện gì đó.Tô Vân Hi cũng không biết, tuy là vợ chồng nhưng hai người vẫn sẽ dành cho nhau một chút không gian riêng tư.Đây là điều mà hai người giỏi nhất, dành cho đối phương không gian cá nhân khi họ cần.Hai đứa câm với nhau là hợp nhất.Tô Vân Hi đang nghĩ sau khi trở thành vợ chồng có nên làm gì đó nữa không.Xong rồi, hoàn toàn không có kinh nghiệm!Lần đầu tiên kết hôn với người ta!Trương Vũ thấy Tô Vân Hi về nhà, liền ôm cô.Trương Vũ chỉ đang đau đầu không biết nên tặng cô quà sinh nhật gì hơn một tháng nữa.Ai lại chuẩn bị quà sinh nhật trước cả tháng chứ?Trương Vũ thì có.Trương Vũ ôm Tô Vân Hi, xoa đầu cô."Sinh nhật em muốn gì?"Tô Vân Hi vùng vẫy thoát khỏi vòng tay Trương Vũ, cảnh giác nhìn anh."Anh là ai!"Trương Vũ chỉ vào mình nói."Chồng em."Tô Vân Hi nhìn Trương Vũ từ trên xuống dưới."Không đúng, chồng tôi sẽ không hỏi tôi, anh ấy sẽ âm thầm chuẩn bị thứ gì đó, rồi cuối cùng tạo bất ngờ cho vợ! Tuy rằng bất ngờ đó cũng không hẳn là bất ngờ."Trương Vũ ôm tim."Đau lòng quá."Tô Vân Hi tiến lên một bước, nhẹ nhàng xoa n.g.ự.c Trương Vũ, giống như đang dỗ dành anh, lại giống như đang sàm sỡ."Không không không, vẫn rất bất ngờ, em rất thích! Thực sự rất thích!"Trương Vũ quay đầu đi, giả vờ đau lòng.Tô Vân Hi có chút bất ngờ, người đàn ông này bây giờ càng ngày càng biết diễn, cũng thú vị đấy.Những chuyện trước đây không biết làm bây giờ cũng biết làm rồi.Cô vừa xoa xoa lồng n.g.ự.c săn chắc của Trương Vũ vừa hỏi."Chỉ là em thấy anh sẽ không hỏi em, có hơi bất ngờ, sao anh lại đột nhiên nghĩ đến việc hỏi em một câu?"Trương Vũ quay lại nói."Nói sao nhỉ, bây giờ anh cảm thấy tặng quà nên hỏi ý kiến của đối phương, so với bất ngờ, đối phương nhận được thứ mình cần sẽ vui hơn đúng không?"Tô Vân Hi nở nụ cười."Trương Vũ nhà em trưởng thành rồi đấy."Trương Vũ hơi bất lực."Giọng điệu này của em, sao cứ như đang coi anh là trẻ con vậy?"Tô Vân Hi "hừ hừ" một tiếng nói."Anh chưa từng nghe nói con gái thích một người là sẽ vô thức coi người đó như trẻ con à?"Trương Vũ lắc đầu."Thật sự sẽ như vậy sao?"Tô Vân Hi gật đầu."Đúng vậy, thích một người đàn ông là sẽ vô thức lo lắng cho anh ấy, rồi đút cho anh ấy ăn các thứ, chỉ là cuối cùng người đàn ông nhà mình cứ thế mà béo lên, dáng người mất đi, đến lúc đó vẫn thích."Trên mặt Trương Vũ lộ rõ vẻ lo lắng."Anh nghĩ mình có thể kiên trì đến năm bốn mươi tuổi."Tô Vân Hi suy nghĩ."Hay là nói về câu hỏi anh vừa hỏi em đi."Trương Vũ lại hỏi một lần nữa."Em muốn quà gì?"Chương 179: Trương Vũ làm nũng

Sống Cùng Người Yêu Cũ - Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTác giả: Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Em muốn anh hôn em..." Một khuôn mặt trái xoan trắng nõn lắc lư trước mắt, đôi mắt hạnh long lanh chan chứa tình ý khiến Trương Vũ cảm thấy xao xuyến. Nhưng một giọng nói lạc lõng đã cắt ngang dòng hồi tưởng của cậu. "Ký tên vào đây, tiền thuê nhà trả trước một tháng, cọc ba tháng, tổng cộng là bốn nghìn tám." Những ngón tay đeo nhẫn vàng mập mạp của bà chủ nhà chỉ vào hai tờ giấy mỏng trên bàn gỗ lim. Bà ta vừa nói vừa liếc nhìn chàng trai trẻ đến thuê nhà đang ngồi đối diện. Khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt trong veo ánh lên vẻ ngây thơ của người mới bước vào xã hội, dáng người cao ráo, cánh tay lộ ra từ chiếc áo phông ngắn tay màu trắng cho thấy cậu ấy thường xuyên tập thể dục. Giá mà mình trẻ lại hai mươi tuổi... Trương Vũ nhìn tờ giấy, ngẩng đầu hỏi. "Người thuê nhà còn lại thì sao?" Bà chủ nhà chỉ ra ngoài cửa chính đang mở, đây là tầng một, dựa vào mặt phố, ở cuối con phố có một bóng lưng mặc quần short bò, áo khoác chống nắng màu xanh, mái tóc ngắn ngang vai. Khoảng cách hơi xa,… "Lúc đó DINK còn là một từ mới mẻ, bây giờ thì khác rồi, mọi người đều không sinh con, cũng không yêu đương, những người sinh con lại có vẻ kỳ lạ."Tô Vân Hi gẩy gẩy cơm trong bát."Chủ yếu là có thể không có thời gian... à, ý tôi không phải là công việc bận rộn, phải tăng ca nhiều đâu."Tô Vân Hi vội vàng đính chính lời nói của mình, thể hiện khát vọng sống mãnh liệt.Hứa Du Tình thấy Tô Vân Hi như vậy cũng thấy thú vị, không sửa lưng cô nữa."Nhưng đúng là áp lực bây giờ lớn hơn thời của chúng tôi nhiều."Cô ấy nói nhỏ."Thời đó chúng tôi chưa đến giờ tan làm đã chuẩn bị về rồi, dù sao trong tay cũng không có mấy dự án, không giống như bây giờ, vừa vào công ty cái gì cũng không biết đã được giao ba dự án, đôi khi tôi cũng tự hỏi mấy bạn sinh viên mới ra trường làm sao mà hoàn thành hết được?"Cô ấy vừa nói vừa thở dài, phát ra tiếng thở dài của một người đi trước trong công việc."Nhưng mà, công ty chúng ta vẫn có đầy đủ quyền lợi và bảo đảm, trừ việc tăng ca ra, nếu cậu thực sự muốn sinh con thì có thể trao đổi trước với tôi, vẫn có chế độ nghỉ thai sản.""Hơn nữa, có chuyện gì về công việc cứ hỏi tôi cũng được, dù sao tôi cũng đã làm việc nhiều năm rồi, kinh nghiệm vẫn rất dồi dào."Tô Vân Hi gật đầu."Ừm... Cảm ơn chị Du Tình!"Tâm trạng cô càng thêm phức tạp khi nghe những điều thực tế như vậy.Nói đúng hơn là cô vẫn luôn nghĩ đến những điều tốt đẹp nên đã trốn tránh một số vấn đề.Tô Vân Hi trở về nhà.Dạo này Trương Vũ hình như đang bận chuyện gì đó.Tô Vân Hi cũng không biết, tuy là vợ chồng nhưng hai người vẫn sẽ dành cho nhau một chút không gian riêng tư.Đây là điều mà hai người giỏi nhất, dành cho đối phương không gian cá nhân khi họ cần.Hai đứa câm với nhau là hợp nhất.Tô Vân Hi đang nghĩ sau khi trở thành vợ chồng có nên làm gì đó nữa không.Xong rồi, hoàn toàn không có kinh nghiệm!Lần đầu tiên kết hôn với người ta!Trương Vũ thấy Tô Vân Hi về nhà, liền ôm cô.Trương Vũ chỉ đang đau đầu không biết nên tặng cô quà sinh nhật gì hơn một tháng nữa.Ai lại chuẩn bị quà sinh nhật trước cả tháng chứ?Trương Vũ thì có.Trương Vũ ôm Tô Vân Hi, xoa đầu cô."Sinh nhật em muốn gì?"Tô Vân Hi vùng vẫy thoát khỏi vòng tay Trương Vũ, cảnh giác nhìn anh."Anh là ai!"Trương Vũ chỉ vào mình nói."Chồng em."Tô Vân Hi nhìn Trương Vũ từ trên xuống dưới."Không đúng, chồng tôi sẽ không hỏi tôi, anh ấy sẽ âm thầm chuẩn bị thứ gì đó, rồi cuối cùng tạo bất ngờ cho vợ! Tuy rằng bất ngờ đó cũng không hẳn là bất ngờ."Trương Vũ ôm tim."Đau lòng quá."Tô Vân Hi tiến lên một bước, nhẹ nhàng xoa n.g.ự.c Trương Vũ, giống như đang dỗ dành anh, lại giống như đang sàm sỡ."Không không không, vẫn rất bất ngờ, em rất thích! Thực sự rất thích!"Trương Vũ quay đầu đi, giả vờ đau lòng.Tô Vân Hi có chút bất ngờ, người đàn ông này bây giờ càng ngày càng biết diễn, cũng thú vị đấy.Những chuyện trước đây không biết làm bây giờ cũng biết làm rồi.Cô vừa xoa xoa lồng n.g.ự.c săn chắc của Trương Vũ vừa hỏi."Chỉ là em thấy anh sẽ không hỏi em, có hơi bất ngờ, sao anh lại đột nhiên nghĩ đến việc hỏi em một câu?"Trương Vũ quay lại nói."Nói sao nhỉ, bây giờ anh cảm thấy tặng quà nên hỏi ý kiến của đối phương, so với bất ngờ, đối phương nhận được thứ mình cần sẽ vui hơn đúng không?"Tô Vân Hi nở nụ cười."Trương Vũ nhà em trưởng thành rồi đấy."Trương Vũ hơi bất lực."Giọng điệu này của em, sao cứ như đang coi anh là trẻ con vậy?"Tô Vân Hi "hừ hừ" một tiếng nói."Anh chưa từng nghe nói con gái thích một người là sẽ vô thức coi người đó như trẻ con à?"Trương Vũ lắc đầu."Thật sự sẽ như vậy sao?"Tô Vân Hi gật đầu."Đúng vậy, thích một người đàn ông là sẽ vô thức lo lắng cho anh ấy, rồi đút cho anh ấy ăn các thứ, chỉ là cuối cùng người đàn ông nhà mình cứ thế mà béo lên, dáng người mất đi, đến lúc đó vẫn thích."Trên mặt Trương Vũ lộ rõ vẻ lo lắng."Anh nghĩ mình có thể kiên trì đến năm bốn mươi tuổi."Tô Vân Hi suy nghĩ."Hay là nói về câu hỏi anh vừa hỏi em đi."Trương Vũ lại hỏi một lần nữa."Em muốn quà gì?"Chương 179: Trương Vũ làm nũng

Sống Cùng Người Yêu Cũ - Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTác giả: Nhất Oản Lương Diện Đa Phóng LạpTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường"Em muốn anh hôn em..." Một khuôn mặt trái xoan trắng nõn lắc lư trước mắt, đôi mắt hạnh long lanh chan chứa tình ý khiến Trương Vũ cảm thấy xao xuyến. Nhưng một giọng nói lạc lõng đã cắt ngang dòng hồi tưởng của cậu. "Ký tên vào đây, tiền thuê nhà trả trước một tháng, cọc ba tháng, tổng cộng là bốn nghìn tám." Những ngón tay đeo nhẫn vàng mập mạp của bà chủ nhà chỉ vào hai tờ giấy mỏng trên bàn gỗ lim. Bà ta vừa nói vừa liếc nhìn chàng trai trẻ đến thuê nhà đang ngồi đối diện. Khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt trong veo ánh lên vẻ ngây thơ của người mới bước vào xã hội, dáng người cao ráo, cánh tay lộ ra từ chiếc áo phông ngắn tay màu trắng cho thấy cậu ấy thường xuyên tập thể dục. Giá mà mình trẻ lại hai mươi tuổi... Trương Vũ nhìn tờ giấy, ngẩng đầu hỏi. "Người thuê nhà còn lại thì sao?" Bà chủ nhà chỉ ra ngoài cửa chính đang mở, đây là tầng một, dựa vào mặt phố, ở cuối con phố có một bóng lưng mặc quần short bò, áo khoác chống nắng màu xanh, mái tóc ngắn ngang vai. Khoảng cách hơi xa,… "Lúc đó DINK còn là một từ mới mẻ, bây giờ thì khác rồi, mọi người đều không sinh con, cũng không yêu đương, những người sinh con lại có vẻ kỳ lạ."Tô Vân Hi gẩy gẩy cơm trong bát."Chủ yếu là có thể không có thời gian... à, ý tôi không phải là công việc bận rộn, phải tăng ca nhiều đâu."Tô Vân Hi vội vàng đính chính lời nói của mình, thể hiện khát vọng sống mãnh liệt.Hứa Du Tình thấy Tô Vân Hi như vậy cũng thấy thú vị, không sửa lưng cô nữa."Nhưng đúng là áp lực bây giờ lớn hơn thời của chúng tôi nhiều."Cô ấy nói nhỏ."Thời đó chúng tôi chưa đến giờ tan làm đã chuẩn bị về rồi, dù sao trong tay cũng không có mấy dự án, không giống như bây giờ, vừa vào công ty cái gì cũng không biết đã được giao ba dự án, đôi khi tôi cũng tự hỏi mấy bạn sinh viên mới ra trường làm sao mà hoàn thành hết được?"Cô ấy vừa nói vừa thở dài, phát ra tiếng thở dài của một người đi trước trong công việc."Nhưng mà, công ty chúng ta vẫn có đầy đủ quyền lợi và bảo đảm, trừ việc tăng ca ra, nếu cậu thực sự muốn sinh con thì có thể trao đổi trước với tôi, vẫn có chế độ nghỉ thai sản.""Hơn nữa, có chuyện gì về công việc cứ hỏi tôi cũng được, dù sao tôi cũng đã làm việc nhiều năm rồi, kinh nghiệm vẫn rất dồi dào."Tô Vân Hi gật đầu."Ừm... Cảm ơn chị Du Tình!"Tâm trạng cô càng thêm phức tạp khi nghe những điều thực tế như vậy.Nói đúng hơn là cô vẫn luôn nghĩ đến những điều tốt đẹp nên đã trốn tránh một số vấn đề.Tô Vân Hi trở về nhà.Dạo này Trương Vũ hình như đang bận chuyện gì đó.Tô Vân Hi cũng không biết, tuy là vợ chồng nhưng hai người vẫn sẽ dành cho nhau một chút không gian riêng tư.Đây là điều mà hai người giỏi nhất, dành cho đối phương không gian cá nhân khi họ cần.Hai đứa câm với nhau là hợp nhất.Tô Vân Hi đang nghĩ sau khi trở thành vợ chồng có nên làm gì đó nữa không.Xong rồi, hoàn toàn không có kinh nghiệm!Lần đầu tiên kết hôn với người ta!Trương Vũ thấy Tô Vân Hi về nhà, liền ôm cô.Trương Vũ chỉ đang đau đầu không biết nên tặng cô quà sinh nhật gì hơn một tháng nữa.Ai lại chuẩn bị quà sinh nhật trước cả tháng chứ?Trương Vũ thì có.Trương Vũ ôm Tô Vân Hi, xoa đầu cô."Sinh nhật em muốn gì?"Tô Vân Hi vùng vẫy thoát khỏi vòng tay Trương Vũ, cảnh giác nhìn anh."Anh là ai!"Trương Vũ chỉ vào mình nói."Chồng em."Tô Vân Hi nhìn Trương Vũ từ trên xuống dưới."Không đúng, chồng tôi sẽ không hỏi tôi, anh ấy sẽ âm thầm chuẩn bị thứ gì đó, rồi cuối cùng tạo bất ngờ cho vợ! Tuy rằng bất ngờ đó cũng không hẳn là bất ngờ."Trương Vũ ôm tim."Đau lòng quá."Tô Vân Hi tiến lên một bước, nhẹ nhàng xoa n.g.ự.c Trương Vũ, giống như đang dỗ dành anh, lại giống như đang sàm sỡ."Không không không, vẫn rất bất ngờ, em rất thích! Thực sự rất thích!"Trương Vũ quay đầu đi, giả vờ đau lòng.Tô Vân Hi có chút bất ngờ, người đàn ông này bây giờ càng ngày càng biết diễn, cũng thú vị đấy.Những chuyện trước đây không biết làm bây giờ cũng biết làm rồi.Cô vừa xoa xoa lồng n.g.ự.c săn chắc của Trương Vũ vừa hỏi."Chỉ là em thấy anh sẽ không hỏi em, có hơi bất ngờ, sao anh lại đột nhiên nghĩ đến việc hỏi em một câu?"Trương Vũ quay lại nói."Nói sao nhỉ, bây giờ anh cảm thấy tặng quà nên hỏi ý kiến của đối phương, so với bất ngờ, đối phương nhận được thứ mình cần sẽ vui hơn đúng không?"Tô Vân Hi nở nụ cười."Trương Vũ nhà em trưởng thành rồi đấy."Trương Vũ hơi bất lực."Giọng điệu này của em, sao cứ như đang coi anh là trẻ con vậy?"Tô Vân Hi "hừ hừ" một tiếng nói."Anh chưa từng nghe nói con gái thích một người là sẽ vô thức coi người đó như trẻ con à?"Trương Vũ lắc đầu."Thật sự sẽ như vậy sao?"Tô Vân Hi gật đầu."Đúng vậy, thích một người đàn ông là sẽ vô thức lo lắng cho anh ấy, rồi đút cho anh ấy ăn các thứ, chỉ là cuối cùng người đàn ông nhà mình cứ thế mà béo lên, dáng người mất đi, đến lúc đó vẫn thích."Trên mặt Trương Vũ lộ rõ vẻ lo lắng."Anh nghĩ mình có thể kiên trì đến năm bốn mươi tuổi."Tô Vân Hi suy nghĩ."Hay là nói về câu hỏi anh vừa hỏi em đi."Trương Vũ lại hỏi một lần nữa."Em muốn quà gì?"Chương 179: Trương Vũ làm nũng

Chương 302