Edit by Thanh tỷ Chương 398: Thiếu tinh hạch Tần Hàn Vũ biết tính Bảo Bảo quật cường, thế nhưng anh cũng nhìn ra nơi mềm mại dưới đáy lòng cô, không có cô đồng ý, vật nhỏ này sao dám chạy đến chỗ anh cơ chứ. Tần Hàn Vũ điểm nhẹ một cái lên chóp mũi hồng hồng của Đỗ Quyên, sau đó đặt nó lên đùi, khởi động xe tiếp tục lên đường. Vân Hoán vươn tay ôm vai Tần Nhất, để cô dựa vào mình, ba người dọc đường đều im lặng không ai nói chuyện. Thành phố H đã là một thành phố bỏ hoang, bên trong một chút hơi người cũng đều không có. Tận thế đã kéo dài được mấy năm, vật tư trong thành đã bị lục soát gần như không còn. Ngày thường có rất ít người đến đây, nếu có người đến cũng là vì săn gϊếŧ Zombie và bán thú nhân. Tần Hàn Vũ tìm một chỗ khuất dừng xe lại, Tần Nhất vung tay lên, thu ô tô vào trong không gian. Vân Hoán đặt Tịch ở trên vai, sau đó nắm tay Tần Nhất đi về phía trước. Tần Hàn Vũ theo phía sau, tiểu Linh Hồ nằm sấp trên vai anh. Vận khí của Tần Nhất không tệ, đi dạo lung tung trên đường…
Chương 652: Tương ngộ (2)
[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!Tác giả: Lưu Ly Chi NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEdit by Thanh tỷ Chương 398: Thiếu tinh hạch Tần Hàn Vũ biết tính Bảo Bảo quật cường, thế nhưng anh cũng nhìn ra nơi mềm mại dưới đáy lòng cô, không có cô đồng ý, vật nhỏ này sao dám chạy đến chỗ anh cơ chứ. Tần Hàn Vũ điểm nhẹ một cái lên chóp mũi hồng hồng của Đỗ Quyên, sau đó đặt nó lên đùi, khởi động xe tiếp tục lên đường. Vân Hoán vươn tay ôm vai Tần Nhất, để cô dựa vào mình, ba người dọc đường đều im lặng không ai nói chuyện. Thành phố H đã là một thành phố bỏ hoang, bên trong một chút hơi người cũng đều không có. Tận thế đã kéo dài được mấy năm, vật tư trong thành đã bị lục soát gần như không còn. Ngày thường có rất ít người đến đây, nếu có người đến cũng là vì săn gϊếŧ Zombie và bán thú nhân. Tần Hàn Vũ tìm một chỗ khuất dừng xe lại, Tần Nhất vung tay lên, thu ô tô vào trong không gian. Vân Hoán đặt Tịch ở trên vai, sau đó nắm tay Tần Nhất đi về phía trước. Tần Hàn Vũ theo phía sau, tiểu Linh Hồ nằm sấp trên vai anh. Vận khí của Tần Nhất không tệ, đi dạo lung tung trên đường… Chương 652: Tương ngộ (2)Thế nhưng Công tử của chúng ta là ai, dù cho trong lòng có chút chột dạ, nhưng trên mặt vẫn lạnh nhạt như nước: "Sao lại tới đây?"Vân Hoán giận quá hóa cười: "Tại sao anh tới, em không biết ư?"Vân Hoán như vậy khiến cho người ta cảm thấy rất khủng bố, đặc biệt là trong trong mắt Cao Phong Quý, ông ta hiện tại dám chắc trăm phần trăm Tần Nhất đã đắc tội Đế thiếu.Ngược lại, Tần Nhất hoàn toàn không cảm thấy đáng sợ chút nào, trái lại cảm thấy Vân Hoán hiện tại không hiểu sao có chút đáng yêu.Vân Hoán làm mặt lạnh, thế nhưng Tần Nhất lại thấy được vị chua đầy người cùng sự giận dỗi trong mắt anh, người này á, ghen rùi."Đế, Đế thiếu, ngài xem, Tần Nhất ở chỗ này. Chúng tôi không biết Tần Nhất đắc tội ngài, người bây giờ ở ngay đây, ngài cứ việc mang đi."Cao Phong Quý run run rẩy rẩy, không chút do dự đẩy Tần Nhất ra. Ông ta bây giờ vô cùng hối hận, sớm biết ông ta không nên vì tham món lợi nhỏ làm mờ, nghĩ giữ Tần Nhất lại, căn cứ bọn hắn có thể càng thêm mạnh."Cha, sao cha có thể như thế! Tần Nhất, Tần Nhất cũng coi như người một nhà chúng ta rồi." Cao Nghiên tức giận, cô ta biết ngay mà, cha cô ta khẳng định sẽ từ bỏ Tần Nhất."Một nhà cái gì, kết hôn cái gì, hai người còn chưa tuyên thệ đâu, không tính không tính." Cao Phong Quý cứng cổ, không chịu thừa nhận.Làm sao có thể thừa nhận chứ, một khi thừa nhận, nếu như Vân Hoán giận lây sang Cao gia bọn hắn thì phải làm sao."Cha..." Cao Nghiên là thật sự tức giận.Hai cha con Cao gia đang vì Tần Nhất mà cãi cọ qua lại, nào biết Tần Nhất hoàn toàn không hề lo lắng."Em ấy, đúng là không bớt lo." Vân Hoán cuối cùng vẫn nhận thua trước, đối diện mắt phượng xinh đẹp lóng lánh như ngọc của Tần Nhất, tất cả tức giận trong lòng đều tan thành mây khói.Bảo bối động lòng người như vậy, sao anh có thể thật sự tức giận đây?Chỉ là, trừng phạt nên có thì anh tuyệt sẽ không bỏ qua.Ai bảo tiểu gia hỏa này dám cùng người khác "bỏ trốn".Cao Nghiên và Cao Phong Quý vẻ mặt mờ mịt nhìn Vân Hoán thân mật xoa đầu Tần Nhất, cưng chiều hiện rõ trên mặt anh.Ối cha mẹ ơi, bọn họ đang nhìn thấy cái gì?Tại sao Đế thiếu một giây trước còn nổi giận đùng đùng, một giây sau đã trở nên ôn nhu?Ôn nhu? Cao Phong Quý dùng sức xoa xoa mắt mình, lần nữa xác nhận bản thân không có nhìn nhầm, từ lúc nào, từ lúc nào Diêm Vương Vân Hoán sẽ cười ôn nhu như vậy?Rốt cuộc Tần Nhất này là ai?Tần Nhất hoàn toàn không cảm kích, khuôn mặt tuấn tú nhàn nhạt: "Anh còn chưa nói cho em biết sao anh lại tới đây?"Tần Nhất rất tò mò, tại sao anh lại biết vị trí của cô, hơn nữa còn có thể chính xác tìm tới chỗ cô."Anh có thể không đến à, còn không đến, người nào đó liền muốn kết hôn." Người mình yêu muốn kết hôn, cô dâu lại không phải mình, cái này mẹ nó thật sự có chút nhức trứng.Trong giọng nói của Vân Hoán xen lẫn sự tủi thân nói không ra lời, anh thật sự cảm thấy rất ủy khuất. Nói mà xem, anh ở căn cứ bận bịu chuẩn bị chuyện đám cưới của bọn họ mệt gần chết, thế nhưng vật nhỏ nào đó không có lương tâm, ngược lại ở bên ngoài phong lưu khoái hoạt.Trước thì cùng một chỗ với Vương Ổn Ổn "bỏ trốn", hiện tại vậy mà còn muốn cưới người khác, rốt cuộc cô có để anh vào mắt hay không.Tần Nhất dù sao cũng có chút chột dạ, vuốt vuốt chóp mũi: "Không phải, không phải đâu, có lý do mà.""Anh đợi lời giải thích của em." Vân Hoán nhìn thoáng qua Tần Nhất đang chột dạ, day day huyệt Thái Dương."Vậy, vậy thì Đế thiếu, tôi có thể hỏi ngài một vấn đề không? Ngài và Tần Nhất có quan hệ thế nào thế?" Cao Phong Quý rốt cuộc nhịn không được, nhìn dáng vẻ thân thuộc của Vân Hoán và Tần Nhất, trong lòng Cao Phong Quý ngo ngoe muốn động.Edit by Thanh tỷChương 653: Tương ngộ (3)
[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!Tác giả: Lưu Ly Chi NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEdit by Thanh tỷ Chương 398: Thiếu tinh hạch Tần Hàn Vũ biết tính Bảo Bảo quật cường, thế nhưng anh cũng nhìn ra nơi mềm mại dưới đáy lòng cô, không có cô đồng ý, vật nhỏ này sao dám chạy đến chỗ anh cơ chứ. Tần Hàn Vũ điểm nhẹ một cái lên chóp mũi hồng hồng của Đỗ Quyên, sau đó đặt nó lên đùi, khởi động xe tiếp tục lên đường. Vân Hoán vươn tay ôm vai Tần Nhất, để cô dựa vào mình, ba người dọc đường đều im lặng không ai nói chuyện. Thành phố H đã là một thành phố bỏ hoang, bên trong một chút hơi người cũng đều không có. Tận thế đã kéo dài được mấy năm, vật tư trong thành đã bị lục soát gần như không còn. Ngày thường có rất ít người đến đây, nếu có người đến cũng là vì săn gϊếŧ Zombie và bán thú nhân. Tần Hàn Vũ tìm một chỗ khuất dừng xe lại, Tần Nhất vung tay lên, thu ô tô vào trong không gian. Vân Hoán đặt Tịch ở trên vai, sau đó nắm tay Tần Nhất đi về phía trước. Tần Hàn Vũ theo phía sau, tiểu Linh Hồ nằm sấp trên vai anh. Vận khí của Tần Nhất không tệ, đi dạo lung tung trên đường… Chương 652: Tương ngộ (2)Thế nhưng Công tử của chúng ta là ai, dù cho trong lòng có chút chột dạ, nhưng trên mặt vẫn lạnh nhạt như nước: "Sao lại tới đây?"Vân Hoán giận quá hóa cười: "Tại sao anh tới, em không biết ư?"Vân Hoán như vậy khiến cho người ta cảm thấy rất khủng bố, đặc biệt là trong trong mắt Cao Phong Quý, ông ta hiện tại dám chắc trăm phần trăm Tần Nhất đã đắc tội Đế thiếu.Ngược lại, Tần Nhất hoàn toàn không cảm thấy đáng sợ chút nào, trái lại cảm thấy Vân Hoán hiện tại không hiểu sao có chút đáng yêu.Vân Hoán làm mặt lạnh, thế nhưng Tần Nhất lại thấy được vị chua đầy người cùng sự giận dỗi trong mắt anh, người này á, ghen rùi."Đế, Đế thiếu, ngài xem, Tần Nhất ở chỗ này. Chúng tôi không biết Tần Nhất đắc tội ngài, người bây giờ ở ngay đây, ngài cứ việc mang đi."Cao Phong Quý run run rẩy rẩy, không chút do dự đẩy Tần Nhất ra. Ông ta bây giờ vô cùng hối hận, sớm biết ông ta không nên vì tham món lợi nhỏ làm mờ, nghĩ giữ Tần Nhất lại, căn cứ bọn hắn có thể càng thêm mạnh."Cha, sao cha có thể như thế! Tần Nhất, Tần Nhất cũng coi như người một nhà chúng ta rồi." Cao Nghiên tức giận, cô ta biết ngay mà, cha cô ta khẳng định sẽ từ bỏ Tần Nhất."Một nhà cái gì, kết hôn cái gì, hai người còn chưa tuyên thệ đâu, không tính không tính." Cao Phong Quý cứng cổ, không chịu thừa nhận.Làm sao có thể thừa nhận chứ, một khi thừa nhận, nếu như Vân Hoán giận lây sang Cao gia bọn hắn thì phải làm sao."Cha..." Cao Nghiên là thật sự tức giận.Hai cha con Cao gia đang vì Tần Nhất mà cãi cọ qua lại, nào biết Tần Nhất hoàn toàn không hề lo lắng."Em ấy, đúng là không bớt lo." Vân Hoán cuối cùng vẫn nhận thua trước, đối diện mắt phượng xinh đẹp lóng lánh như ngọc của Tần Nhất, tất cả tức giận trong lòng đều tan thành mây khói.Bảo bối động lòng người như vậy, sao anh có thể thật sự tức giận đây?Chỉ là, trừng phạt nên có thì anh tuyệt sẽ không bỏ qua.Ai bảo tiểu gia hỏa này dám cùng người khác "bỏ trốn".Cao Nghiên và Cao Phong Quý vẻ mặt mờ mịt nhìn Vân Hoán thân mật xoa đầu Tần Nhất, cưng chiều hiện rõ trên mặt anh.Ối cha mẹ ơi, bọn họ đang nhìn thấy cái gì?Tại sao Đế thiếu một giây trước còn nổi giận đùng đùng, một giây sau đã trở nên ôn nhu?Ôn nhu? Cao Phong Quý dùng sức xoa xoa mắt mình, lần nữa xác nhận bản thân không có nhìn nhầm, từ lúc nào, từ lúc nào Diêm Vương Vân Hoán sẽ cười ôn nhu như vậy?Rốt cuộc Tần Nhất này là ai?Tần Nhất hoàn toàn không cảm kích, khuôn mặt tuấn tú nhàn nhạt: "Anh còn chưa nói cho em biết sao anh lại tới đây?"Tần Nhất rất tò mò, tại sao anh lại biết vị trí của cô, hơn nữa còn có thể chính xác tìm tới chỗ cô."Anh có thể không đến à, còn không đến, người nào đó liền muốn kết hôn." Người mình yêu muốn kết hôn, cô dâu lại không phải mình, cái này mẹ nó thật sự có chút nhức trứng.Trong giọng nói của Vân Hoán xen lẫn sự tủi thân nói không ra lời, anh thật sự cảm thấy rất ủy khuất. Nói mà xem, anh ở căn cứ bận bịu chuẩn bị chuyện đám cưới của bọn họ mệt gần chết, thế nhưng vật nhỏ nào đó không có lương tâm, ngược lại ở bên ngoài phong lưu khoái hoạt.Trước thì cùng một chỗ với Vương Ổn Ổn "bỏ trốn", hiện tại vậy mà còn muốn cưới người khác, rốt cuộc cô có để anh vào mắt hay không.Tần Nhất dù sao cũng có chút chột dạ, vuốt vuốt chóp mũi: "Không phải, không phải đâu, có lý do mà.""Anh đợi lời giải thích của em." Vân Hoán nhìn thoáng qua Tần Nhất đang chột dạ, day day huyệt Thái Dương."Vậy, vậy thì Đế thiếu, tôi có thể hỏi ngài một vấn đề không? Ngài và Tần Nhất có quan hệ thế nào thế?" Cao Phong Quý rốt cuộc nhịn không được, nhìn dáng vẻ thân thuộc của Vân Hoán và Tần Nhất, trong lòng Cao Phong Quý ngo ngoe muốn động.Edit by Thanh tỷChương 653: Tương ngộ (3)
[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!Tác giả: Lưu Ly Chi NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEdit by Thanh tỷ Chương 398: Thiếu tinh hạch Tần Hàn Vũ biết tính Bảo Bảo quật cường, thế nhưng anh cũng nhìn ra nơi mềm mại dưới đáy lòng cô, không có cô đồng ý, vật nhỏ này sao dám chạy đến chỗ anh cơ chứ. Tần Hàn Vũ điểm nhẹ một cái lên chóp mũi hồng hồng của Đỗ Quyên, sau đó đặt nó lên đùi, khởi động xe tiếp tục lên đường. Vân Hoán vươn tay ôm vai Tần Nhất, để cô dựa vào mình, ba người dọc đường đều im lặng không ai nói chuyện. Thành phố H đã là một thành phố bỏ hoang, bên trong một chút hơi người cũng đều không có. Tận thế đã kéo dài được mấy năm, vật tư trong thành đã bị lục soát gần như không còn. Ngày thường có rất ít người đến đây, nếu có người đến cũng là vì săn gϊếŧ Zombie và bán thú nhân. Tần Hàn Vũ tìm một chỗ khuất dừng xe lại, Tần Nhất vung tay lên, thu ô tô vào trong không gian. Vân Hoán đặt Tịch ở trên vai, sau đó nắm tay Tần Nhất đi về phía trước. Tần Hàn Vũ theo phía sau, tiểu Linh Hồ nằm sấp trên vai anh. Vận khí của Tần Nhất không tệ, đi dạo lung tung trên đường… Chương 652: Tương ngộ (2)Thế nhưng Công tử của chúng ta là ai, dù cho trong lòng có chút chột dạ, nhưng trên mặt vẫn lạnh nhạt như nước: "Sao lại tới đây?"Vân Hoán giận quá hóa cười: "Tại sao anh tới, em không biết ư?"Vân Hoán như vậy khiến cho người ta cảm thấy rất khủng bố, đặc biệt là trong trong mắt Cao Phong Quý, ông ta hiện tại dám chắc trăm phần trăm Tần Nhất đã đắc tội Đế thiếu.Ngược lại, Tần Nhất hoàn toàn không cảm thấy đáng sợ chút nào, trái lại cảm thấy Vân Hoán hiện tại không hiểu sao có chút đáng yêu.Vân Hoán làm mặt lạnh, thế nhưng Tần Nhất lại thấy được vị chua đầy người cùng sự giận dỗi trong mắt anh, người này á, ghen rùi."Đế, Đế thiếu, ngài xem, Tần Nhất ở chỗ này. Chúng tôi không biết Tần Nhất đắc tội ngài, người bây giờ ở ngay đây, ngài cứ việc mang đi."Cao Phong Quý run run rẩy rẩy, không chút do dự đẩy Tần Nhất ra. Ông ta bây giờ vô cùng hối hận, sớm biết ông ta không nên vì tham món lợi nhỏ làm mờ, nghĩ giữ Tần Nhất lại, căn cứ bọn hắn có thể càng thêm mạnh."Cha, sao cha có thể như thế! Tần Nhất, Tần Nhất cũng coi như người một nhà chúng ta rồi." Cao Nghiên tức giận, cô ta biết ngay mà, cha cô ta khẳng định sẽ từ bỏ Tần Nhất."Một nhà cái gì, kết hôn cái gì, hai người còn chưa tuyên thệ đâu, không tính không tính." Cao Phong Quý cứng cổ, không chịu thừa nhận.Làm sao có thể thừa nhận chứ, một khi thừa nhận, nếu như Vân Hoán giận lây sang Cao gia bọn hắn thì phải làm sao."Cha..." Cao Nghiên là thật sự tức giận.Hai cha con Cao gia đang vì Tần Nhất mà cãi cọ qua lại, nào biết Tần Nhất hoàn toàn không hề lo lắng."Em ấy, đúng là không bớt lo." Vân Hoán cuối cùng vẫn nhận thua trước, đối diện mắt phượng xinh đẹp lóng lánh như ngọc của Tần Nhất, tất cả tức giận trong lòng đều tan thành mây khói.Bảo bối động lòng người như vậy, sao anh có thể thật sự tức giận đây?Chỉ là, trừng phạt nên có thì anh tuyệt sẽ không bỏ qua.Ai bảo tiểu gia hỏa này dám cùng người khác "bỏ trốn".Cao Nghiên và Cao Phong Quý vẻ mặt mờ mịt nhìn Vân Hoán thân mật xoa đầu Tần Nhất, cưng chiều hiện rõ trên mặt anh.Ối cha mẹ ơi, bọn họ đang nhìn thấy cái gì?Tại sao Đế thiếu một giây trước còn nổi giận đùng đùng, một giây sau đã trở nên ôn nhu?Ôn nhu? Cao Phong Quý dùng sức xoa xoa mắt mình, lần nữa xác nhận bản thân không có nhìn nhầm, từ lúc nào, từ lúc nào Diêm Vương Vân Hoán sẽ cười ôn nhu như vậy?Rốt cuộc Tần Nhất này là ai?Tần Nhất hoàn toàn không cảm kích, khuôn mặt tuấn tú nhàn nhạt: "Anh còn chưa nói cho em biết sao anh lại tới đây?"Tần Nhất rất tò mò, tại sao anh lại biết vị trí của cô, hơn nữa còn có thể chính xác tìm tới chỗ cô."Anh có thể không đến à, còn không đến, người nào đó liền muốn kết hôn." Người mình yêu muốn kết hôn, cô dâu lại không phải mình, cái này mẹ nó thật sự có chút nhức trứng.Trong giọng nói của Vân Hoán xen lẫn sự tủi thân nói không ra lời, anh thật sự cảm thấy rất ủy khuất. Nói mà xem, anh ở căn cứ bận bịu chuẩn bị chuyện đám cưới của bọn họ mệt gần chết, thế nhưng vật nhỏ nào đó không có lương tâm, ngược lại ở bên ngoài phong lưu khoái hoạt.Trước thì cùng một chỗ với Vương Ổn Ổn "bỏ trốn", hiện tại vậy mà còn muốn cưới người khác, rốt cuộc cô có để anh vào mắt hay không.Tần Nhất dù sao cũng có chút chột dạ, vuốt vuốt chóp mũi: "Không phải, không phải đâu, có lý do mà.""Anh đợi lời giải thích của em." Vân Hoán nhìn thoáng qua Tần Nhất đang chột dạ, day day huyệt Thái Dương."Vậy, vậy thì Đế thiếu, tôi có thể hỏi ngài một vấn đề không? Ngài và Tần Nhất có quan hệ thế nào thế?" Cao Phong Quý rốt cuộc nhịn không được, nhìn dáng vẻ thân thuộc của Vân Hoán và Tần Nhất, trong lòng Cao Phong Quý ngo ngoe muốn động.Edit by Thanh tỷChương 653: Tương ngộ (3)