Năm Định Nguyên thứ nhất, trời vào đầu đông, không khí đã có phần lạnh lẽo, Vệ Thái phi nửa nằm trên sạp ấm, nhìn ra ngoài qua khung cửa đỏ thấy những cây chuối đã héo úa, đưa tay lên cho người bên cạnh, trong lời nói đầy vẻ lười biếng mệt mỏi. “A Uyển đi đâu rồi?” “Hồi nương nương, A Uyển cô nương đã đi đến ngự thiện phòng, ngày ấy thái y nói thân thể ngài quá yếu, cần phải bồi bổ.” Tiểu cung nữ không nói thêm gì, từ khi tân đế đăng cơ, những nô tài khác trong cung chỉ coi bà như không tồn tại, thực phẩm hàng ngày từ ngự thiện phòng bên kia gửi tới đều rất đơn giản. Nàng ta nói một cách khéo léo, Vệ Thái phi cũng đoán được nguyên do, nhưng vẫn không biểu hiện ra ngoài, bảo các nàng ta đóng cửa sổ, “Các ngươi lui xuống đi, khi A Uyển trở về thì cho nàng ấy vào, bản cung có việc muốn giao cho nàng ấy.” Vệ Thái phi lại nằm xuống, mi tâm vẫn luôn nhíu chặt, trong lòng suy nghĩ điều gì, vừa nhắm mắt lại, thì từ phía trước màn không xa có người vén màn lên, chỉ thấy một cô nương dáng người…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...