"Mới nghe nữ nhi bán thân chôn cha thôi, một thân trai tráng như ngươi cũng đến chung vui sao?" "Thằng nhóc yếu đuối ẻo lả, khéo thùng nước cũng khiêng không nổi đâu!" "Uầy, để ta hỏi xem. Nhóc có biết bồi bạn châm hương* hay đắp chăn làm ấm không?" Trong một góc phố, dòng người tụ tập thành vòng xem trò vui, nhìn mấy kẻ lưu manh chỉ chỉ trỏ trỏ một thiếu niên ở phía đối diện. Thiếu niên ấy mặc đồ tang, vóc người gầy yếu, dáng dấp không đến mười ba mười bốn tuổi, tướng mạo lại có vài phần anh tuấn. Người đó đối mặt với châm chọc khiêu khích vẫn thẳng lưng mà đứng, đôi mắt rũ xuống nhìn mặt đất. Thấy thiếu niên không để ý đến mình, mấy gã lưu manh bèn tức giận, gào to chuẩn bị đánh người, nhưng đúng vào lúc nắm tay giơ lên thì có một tiếng quát lớn truyền đến. "To gan! Ai dám làm càn?" Theo tiếng mà nhìn, người cất giọng hóa ra lại là quản sự của phủ Dung An Hầu, phía sau còn có một đội xe ngựa đi theo. Hầu phủ là người mà dân chúng tầm thường không thể đắc tội, không chỉ đám lưu manh…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...