Hôn ước giữa ta và Tạ Trọng Lâu đã được định sẵn từ trong bụng mẹ. Nhà họ Lục vốn là dòng dõi quý tộc, còn vinh quang của nhà họ Tạ là do cha của Tạ Trọng Lâu dùng kiếm giành được trên chiến trường. Cha mẹ ta kính trọng ông ấy vì sự dũng cảm và trung thành với vua, nên đã hứa gả ta cho nhà họ Tạ từ khi ta còn chưa chào đời. Chính vì vậy, ta và Tạ Trọng Lâu đã chơi với nhau từ nhỏ. Tính tình hắn vừa ngang bướng vừa ương ngạnh, thường xuyên bị Tạ bá phụ phạt quất roi. Có lần, hắn mới học được một chiêu kiếm pháp, liền khoe khoang trước mặt ta, nhưng lại không điều khiển được lực, mũi kiếm sượt qua má ta, m. á. u chảy ròng ròng. Tạ bá phụ phạt hắn quỳ nửa ngày giữa trời tuyết lạnh, ta đến xin tha, nhưng bị Tạ Trọng Lâu đang quỳ dưới đất níu lấy vạt áo: "Vết thương của muội có nặng không?" Ta cúi đầu nhìn hắn, trong đôi mắt thường ngày luôn ngạo nghễ và bất cần của thiếu niên giờ đây tràn đầy sự hối hận. Hắn mím môi, đưa tay lau vết thương trên mặt ta, khẽ nói xin lỗi: "Xin lỗi, Chiêu…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...