Ngụy Lịch chê ta xuất thân hèn kém, con vừa sinh ra đã bị mang đi. Khi Ngụy Tử Mộ được năm tuổi, Ngụy Lịch muốn cưới người trong lòng làm bình thê. Ta nghe hắn nói: "Vương thị xuất thân danh gia vọng tộc, bà ấy thành thân với cha ta thật tốt." Hắn đẩy ta ra: "Ta không cần một nha hoàn làm mẹ!" Nghe vậy, ta sững sờ một hồi lâu, sau đó bình thản cầu xin một tờ thư hòa ly Bảy năm sau trở về kinh đô, Ngụy Tử Mộ chạy đến, cẩn thận kéo tay áo ta: "Mẹ." Ta nhẹ nhàng rút tay áo lại, mỉm cười hỏi cậu: "Tiểu công tử, có thấy Tuyên Lãng con ta không?" Sắc mặt cậu lập tức tái nhợt, ngây người nhìn ta. 01 Đêm tuyết lạnh, ta xách thuốc sắc nửa ngày, bước từng bước qua gió tuyết đến Trúc Hiên. Người ở Trúc Hiên nói rằng tiểu công tử bị cảm lạnh, không chịu uống thuốc đắng, mọi người cuống cuồng. Ta thêm một chút lá cúc ngọt vào thuốc, ở lại phòng bếp nhỏ nấu cả nửa ngày. Tính ra, đã hơn nửa tháng ta không gặp nó. Từ khi sinh ra, nó được mang đến ở với lão phu nhân, nơi đó…
Chương 14
7 Năm Sau Hòa Ly - Qua Chi ChiTác giả: Qua Chi ChiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngNgụy Lịch chê ta xuất thân hèn kém, con vừa sinh ra đã bị mang đi. Khi Ngụy Tử Mộ được năm tuổi, Ngụy Lịch muốn cưới người trong lòng làm bình thê. Ta nghe hắn nói: "Vương thị xuất thân danh gia vọng tộc, bà ấy thành thân với cha ta thật tốt." Hắn đẩy ta ra: "Ta không cần một nha hoàn làm mẹ!" Nghe vậy, ta sững sờ một hồi lâu, sau đó bình thản cầu xin một tờ thư hòa ly Bảy năm sau trở về kinh đô, Ngụy Tử Mộ chạy đến, cẩn thận kéo tay áo ta: "Mẹ." Ta nhẹ nhàng rút tay áo lại, mỉm cười hỏi cậu: "Tiểu công tử, có thấy Tuyên Lãng con ta không?" Sắc mặt cậu lập tức tái nhợt, ngây người nhìn ta. 01 Đêm tuyết lạnh, ta xách thuốc sắc nửa ngày, bước từng bước qua gió tuyết đến Trúc Hiên. Người ở Trúc Hiên nói rằng tiểu công tử bị cảm lạnh, không chịu uống thuốc đắng, mọi người cuống cuồng. Ta thêm một chút lá cúc ngọt vào thuốc, ở lại phòng bếp nhỏ nấu cả nửa ngày. Tính ra, đã hơn nửa tháng ta không gặp nó. Từ khi sinh ra, nó được mang đến ở với lão phu nhân, nơi đó… Ngụy Tử Mộ lên xe ngựa, lấy lại tinh thần, thấp giọng van xin Ngụy Lịch, nói hắn muốn mẫu thân. Ngụy Lịch cười nhìn hắn, rồi quay đi, lạnh nhạt nói: “Ngươi còn muốn ta làm gì nữa? Nàng có chồng, có con, ngươi muốn ta g.i.ế.c chồng con nàng rồi bắt nàng về sao? Hay là giống như ngươi, đẩy đứa trẻ đó xuống ao, rồi được nàng thương hại?” Ngụy Tử Mộ toàn thân lạnh toát, ngón tay run rẩy, ngay cả cha hắn cũng đoán được suy nghĩ của hắn lúc đó, vậy thì nàng… hắn không dám nghĩ thêm. Ta không trả lời hắn, rốt cuộc đã hiểu không ra gì là cái gì.
7 Năm Sau Hòa Ly - Qua Chi ChiTác giả: Qua Chi ChiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngNgụy Lịch chê ta xuất thân hèn kém, con vừa sinh ra đã bị mang đi. Khi Ngụy Tử Mộ được năm tuổi, Ngụy Lịch muốn cưới người trong lòng làm bình thê. Ta nghe hắn nói: "Vương thị xuất thân danh gia vọng tộc, bà ấy thành thân với cha ta thật tốt." Hắn đẩy ta ra: "Ta không cần một nha hoàn làm mẹ!" Nghe vậy, ta sững sờ một hồi lâu, sau đó bình thản cầu xin một tờ thư hòa ly Bảy năm sau trở về kinh đô, Ngụy Tử Mộ chạy đến, cẩn thận kéo tay áo ta: "Mẹ." Ta nhẹ nhàng rút tay áo lại, mỉm cười hỏi cậu: "Tiểu công tử, có thấy Tuyên Lãng con ta không?" Sắc mặt cậu lập tức tái nhợt, ngây người nhìn ta. 01 Đêm tuyết lạnh, ta xách thuốc sắc nửa ngày, bước từng bước qua gió tuyết đến Trúc Hiên. Người ở Trúc Hiên nói rằng tiểu công tử bị cảm lạnh, không chịu uống thuốc đắng, mọi người cuống cuồng. Ta thêm một chút lá cúc ngọt vào thuốc, ở lại phòng bếp nhỏ nấu cả nửa ngày. Tính ra, đã hơn nửa tháng ta không gặp nó. Từ khi sinh ra, nó được mang đến ở với lão phu nhân, nơi đó… Ngụy Tử Mộ lên xe ngựa, lấy lại tinh thần, thấp giọng van xin Ngụy Lịch, nói hắn muốn mẫu thân. Ngụy Lịch cười nhìn hắn, rồi quay đi, lạnh nhạt nói: “Ngươi còn muốn ta làm gì nữa? Nàng có chồng, có con, ngươi muốn ta g.i.ế.c chồng con nàng rồi bắt nàng về sao? Hay là giống như ngươi, đẩy đứa trẻ đó xuống ao, rồi được nàng thương hại?” Ngụy Tử Mộ toàn thân lạnh toát, ngón tay run rẩy, ngay cả cha hắn cũng đoán được suy nghĩ của hắn lúc đó, vậy thì nàng… hắn không dám nghĩ thêm. Ta không trả lời hắn, rốt cuộc đã hiểu không ra gì là cái gì.
7 Năm Sau Hòa Ly - Qua Chi ChiTác giả: Qua Chi ChiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngNgụy Lịch chê ta xuất thân hèn kém, con vừa sinh ra đã bị mang đi. Khi Ngụy Tử Mộ được năm tuổi, Ngụy Lịch muốn cưới người trong lòng làm bình thê. Ta nghe hắn nói: "Vương thị xuất thân danh gia vọng tộc, bà ấy thành thân với cha ta thật tốt." Hắn đẩy ta ra: "Ta không cần một nha hoàn làm mẹ!" Nghe vậy, ta sững sờ một hồi lâu, sau đó bình thản cầu xin một tờ thư hòa ly Bảy năm sau trở về kinh đô, Ngụy Tử Mộ chạy đến, cẩn thận kéo tay áo ta: "Mẹ." Ta nhẹ nhàng rút tay áo lại, mỉm cười hỏi cậu: "Tiểu công tử, có thấy Tuyên Lãng con ta không?" Sắc mặt cậu lập tức tái nhợt, ngây người nhìn ta. 01 Đêm tuyết lạnh, ta xách thuốc sắc nửa ngày, bước từng bước qua gió tuyết đến Trúc Hiên. Người ở Trúc Hiên nói rằng tiểu công tử bị cảm lạnh, không chịu uống thuốc đắng, mọi người cuống cuồng. Ta thêm một chút lá cúc ngọt vào thuốc, ở lại phòng bếp nhỏ nấu cả nửa ngày. Tính ra, đã hơn nửa tháng ta không gặp nó. Từ khi sinh ra, nó được mang đến ở với lão phu nhân, nơi đó… Ngụy Tử Mộ lên xe ngựa, lấy lại tinh thần, thấp giọng van xin Ngụy Lịch, nói hắn muốn mẫu thân. Ngụy Lịch cười nhìn hắn, rồi quay đi, lạnh nhạt nói: “Ngươi còn muốn ta làm gì nữa? Nàng có chồng, có con, ngươi muốn ta g.i.ế.c chồng con nàng rồi bắt nàng về sao? Hay là giống như ngươi, đẩy đứa trẻ đó xuống ao, rồi được nàng thương hại?” Ngụy Tử Mộ toàn thân lạnh toát, ngón tay run rẩy, ngay cả cha hắn cũng đoán được suy nghĩ của hắn lúc đó, vậy thì nàng… hắn không dám nghĩ thêm. Ta không trả lời hắn, rốt cuộc đã hiểu không ra gì là cái gì.