Nam Thành vào tháng tư không khí mang hơi nước ẩm ướt, tựa như muốn nghênh đón một trận mưa lớn. Trần Ngộ nửa thân trên như ẩn như hiện, đứng ở trước gương, bắt đầu từ cổ áo cài từng viên từng viên cúc của chiếc sơ mi trắng, sau đó thắt lên chiếc cà vạt màu xanh lam, ngắm chính mình trong gương cậu lại do dự một hồi, duỗi tay kéo xuống, lại cởi bỏ hai cúc áo trên cùng, xương quai xanh tinh tế lộ ra, trên đó còn có một vết đỏ không biết như thế nào mà bị thương, thoạt nhìn như là dấu hôn ái muội, miễn cưỡng che khuất. Cậu mặc quần tây vào, để bàn chân trần tiếp tục đứng trước gương nhìn nhìn, đứng đắn lại có chút tùy ý, rất phù hợp với thiết lập nhân vật Tiếu Dao mà cậu xuyên vào hiện giờ! Trần Ngộ xuyên vào quyển "Hào môn nam tức"* đã được một đoạn thời gian. Cậu lúc trước xem quyển tiều thuyết này xuất phát từ sự ngẫu nhiên. Cậu ngày thường cũng rất ít khi xem tiểu thuyết, tự nhiên ngày đó cảm thấy nhàm chán, lướt xem hội tiểu thuyết một hồi thì thấy được áng văn này. *Hào môn nam…
Chương 176: Phiên ngoại 6
[Xuyên Thư] Ăn MậtTác giả: Công Tử Vu CaTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện SủngNam Thành vào tháng tư không khí mang hơi nước ẩm ướt, tựa như muốn nghênh đón một trận mưa lớn. Trần Ngộ nửa thân trên như ẩn như hiện, đứng ở trước gương, bắt đầu từ cổ áo cài từng viên từng viên cúc của chiếc sơ mi trắng, sau đó thắt lên chiếc cà vạt màu xanh lam, ngắm chính mình trong gương cậu lại do dự một hồi, duỗi tay kéo xuống, lại cởi bỏ hai cúc áo trên cùng, xương quai xanh tinh tế lộ ra, trên đó còn có một vết đỏ không biết như thế nào mà bị thương, thoạt nhìn như là dấu hôn ái muội, miễn cưỡng che khuất. Cậu mặc quần tây vào, để bàn chân trần tiếp tục đứng trước gương nhìn nhìn, đứng đắn lại có chút tùy ý, rất phù hợp với thiết lập nhân vật Tiếu Dao mà cậu xuyên vào hiện giờ! Trần Ngộ xuyên vào quyển "Hào môn nam tức"* đã được một đoạn thời gian. Cậu lúc trước xem quyển tiều thuyết này xuất phát từ sự ngẫu nhiên. Cậu ngày thường cũng rất ít khi xem tiểu thuyết, tự nhiên ngày đó cảm thấy nhàm chán, lướt xem hội tiểu thuyết một hồi thì thấy được áng văn này. *Hào môn nam… Chu Hải Vinh đại khái là độc thân lâu rồi, lòng muốn yêu đương tương đối mãnh liệt, Vương Trí vừa theo đuổi mình, hắn tuy rằng không có đáp ứng, nhưng cũng có hơi ngo ngoe rục rịch.Nhưng hắn lại cảm thấy chuyện mình đã quyết định là phải nói rõ ràng, chẳng lẽ không nên tìm một đối tượng hoàn toàn hợp tâm ý sao? Vương Trí tuy rằng các phương diện đều không tồi, nếu hắn cứ muốn cậy mạnh, Vương Trí phỏng chừng cũng nguyện ý vì hắn, nhưng rốt cuộc không phải hắn thích loại hình da thịt non mịn trắng nõn sạch sẽ sao.Chu Hải Vinh vốn dĩ không tỏ ý kiến, thẳng đến có một ngày hắn về Chu gia đại trạch, Chu Đồng hỏi: "Em bao lâu không yêu đương rồi?""Lười nhắc đến." Chu Hải Vinh nói."Trước kia em cũ còn chưa đi sạch sẽ, mới đã tới rồi, hiện tại rốt cuộc là làm sao vậy?"Chu Hải Vinh nói: "Chính là đột nhiên không có hứng thú a.""Bọn chị còn tưởng rằng em sống ở bên ngoài, yêu đường mà bọn chị không biết nữa." Chu Đồng rất lo lắng, nói: "Em...... Em sẽ không phải còn nhớ thương Tiếu Dao chứ?""Ả?"Sắc mặt Chu Đồng liền trắng đi một chút: "Lão nhị a, Tiếu Dao bây giờ đã kết hôn với lão đại, xem như tẩu tử của em, em đừng có......""Chị nghĩ gì vậy." Chu Hải Vinh cũng hơi có chút không được tự nhiên, nói, "Em đã sớm buông xuống."Chu Đồng trầm mặc một hồi, nói: "Em nếu mà đã buông, vậy làm sao vẫn luôn không có tình yêu mới vậy?""Phía sau không phải còn từng qua lại với Tô Lâm sao?""Cái đó không tính, mấy năm rồi chứ?""Không gặp được người thích hợp a, em cũng muốn tìm một người để ổn định, tuổi cũng không nhỏ. Trước kia có thể tùy tiện, hiện tại dù sao cũng phải thận trọng chút."Chu Đồng lại trầm mặc một hồi, đại khái là do dự muốn hay thôi, cuối cùng vẫn là mở miệng nói: "Chị cảm thấy............ Chị cũng không phải buộc em yêu đương, chính là em mấy năm nay đột nhiên đổi tính, em bảo anh cả em và Tiếu Dao hai người bọn họ nghĩ thế nào? Hai người bọn họ tuy rằng không nói, trong lòng khẳng định cũng cảm thấy quái quái, không nói bọn họ, bọn chị còn cảm thấy quái quái."Chu Hải Vinh ngượng ngùng, nói: "Vậy chị là có ý tứ gì, bảo em tùy tiện tìm một người?"Chu Đồng nói: "Tự em xem mà làm đi......"Ngữ khí có vẻ không giống như là để hắn xem mà làm.Chu Hải Vinh cảm thấy rất xấu hổ. Nghĩ đến có người cảm thấy hắn còn đối với Tiếu Dao lòng có dư tình, đặc biệt là nghĩ đến hai người Tiếu Dao và anh trai mình có lẽ cũng có loại nghi hoặc biệt nữu này, hắn lại càng xấu hổ.Chu Hải Vinh suy nghĩ một đêm, dự định bản thân cứ cùng Vương Trí thử xem.Nhưng hắn rốt cuộc là có chút do dự, liền đến chỗ Lưu Trạch Tiêu, đem những việc này nói ra: "Cậu cảm thấy, tôi cứ cùng Vương Trí thử trước xem xem, được không?"Lưu Trạch Tiêu nói: "Tôi cảm thấy cậu có hơi nhỏ a."Chu Hải Vinh giật mình, ngẩng đầu hỏi: "Nhỏ cái gì?"Lưu Trạch Tiêu nói: "Việc này cậu tìm tôi nói, không phải còn nhỏ thì là gì."Chu Hải Vinh ngượng ngùng, nói: "Chúng ta là anh em tốt, nhờ cậu giúp tôi ra chủ ý."Lưu Trạch Tiêu liền trầm mặc thời gian rất lâu, cuối cùng nói: "Nghe theo trái tim cậu, cậu nếu là thiệt tình thích cậu ta, vậy qua lại, nếu là vì gì khác, vậy thôi."Chu Hải Vinh quay đầu nhìn Lưu Trạch Tiêu một cái, Lưu Trạch Tiêu nói: "Được rồi, tôi hôm nay có việc, một hồi phải ra cửa, cậu đi trước đi.""Cậu có thể có chuyện gì.""Tôi còn có thể một ngày 24 giờ một chút việc riêng cũng không có, chỉ chơi với cậu?"Ngữ khí này đã hơi không vui.Chu Hải Vinh liền đứng lên, nói: "Vậy tôi đi tìm Vương Trí."Lưu Trạch Tiêu không nói chuyện, Chu Hải Vinh nhìn hắn một cái, cứ thế đi.Chu Hải Vinh cảm thấy tâm thái của mình còn rất vi diệu, nhưng là bản thân cũng không thể làm rõ, hắn cũng lười lý giải, từ trong nhà Lưu Trạch Tiêu ra tới, liền lái xe đi tìm Vương Trí.Ai biết mới đi được hai ba km đi, liền nghe thấy phía sau có xe ấn kèn, hắn xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua, thế nhưng là xe Lưu Trạch Tiêu.Chu Hải Vinh liền đem xe dừng ở một bên, xe Lưu Trạch Tiêu vòng qua hắn, ngừng ở đằng trước xe hắn. Đoạn đường này là đoạn phồn hoa, xe qua như nước chảy, nơi này cũng không thể dừng lâu, Chu Hải Vinh đã xuống xe, hỏi: "Có việc?"Lưu Trạch Tiêu trực tiếp đi về phía hắn, Chu Hải Vinh cảm thấy cậu ấy thần sắc không đúng, liền lui về phía sau một bước, ai biết Lưu Trạch Tiêu đi lên một tay nâng gáy hắn, trực tiếp liền hôn lên. Chu Hải Vinh bị dọa rồi, yếu ớt giãy giụa, đã bị đôi tay Lưu Trạch Tiêu hung hăng túm một cái, cắn một chút bờ môi của hắn.Đặc biệt bá đạo, hung ác.- ---------------------------------------------------AI CÔNG CHẮC KHỎI NÓI CŨNG BIẾT HEEEEEEEEEEEEENHÀ MẤY BỒ NAY LẶT MAI CHƯA, TẦM CHỤC CÂY LÀ LẶT XONG LẶT CẢ TAY Ạ.
[Xuyên Thư] Ăn MậtTác giả: Công Tử Vu CaTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện SủngNam Thành vào tháng tư không khí mang hơi nước ẩm ướt, tựa như muốn nghênh đón một trận mưa lớn. Trần Ngộ nửa thân trên như ẩn như hiện, đứng ở trước gương, bắt đầu từ cổ áo cài từng viên từng viên cúc của chiếc sơ mi trắng, sau đó thắt lên chiếc cà vạt màu xanh lam, ngắm chính mình trong gương cậu lại do dự một hồi, duỗi tay kéo xuống, lại cởi bỏ hai cúc áo trên cùng, xương quai xanh tinh tế lộ ra, trên đó còn có một vết đỏ không biết như thế nào mà bị thương, thoạt nhìn như là dấu hôn ái muội, miễn cưỡng che khuất. Cậu mặc quần tây vào, để bàn chân trần tiếp tục đứng trước gương nhìn nhìn, đứng đắn lại có chút tùy ý, rất phù hợp với thiết lập nhân vật Tiếu Dao mà cậu xuyên vào hiện giờ! Trần Ngộ xuyên vào quyển "Hào môn nam tức"* đã được một đoạn thời gian. Cậu lúc trước xem quyển tiều thuyết này xuất phát từ sự ngẫu nhiên. Cậu ngày thường cũng rất ít khi xem tiểu thuyết, tự nhiên ngày đó cảm thấy nhàm chán, lướt xem hội tiểu thuyết một hồi thì thấy được áng văn này. *Hào môn nam… Chu Hải Vinh đại khái là độc thân lâu rồi, lòng muốn yêu đương tương đối mãnh liệt, Vương Trí vừa theo đuổi mình, hắn tuy rằng không có đáp ứng, nhưng cũng có hơi ngo ngoe rục rịch.Nhưng hắn lại cảm thấy chuyện mình đã quyết định là phải nói rõ ràng, chẳng lẽ không nên tìm một đối tượng hoàn toàn hợp tâm ý sao? Vương Trí tuy rằng các phương diện đều không tồi, nếu hắn cứ muốn cậy mạnh, Vương Trí phỏng chừng cũng nguyện ý vì hắn, nhưng rốt cuộc không phải hắn thích loại hình da thịt non mịn trắng nõn sạch sẽ sao.Chu Hải Vinh vốn dĩ không tỏ ý kiến, thẳng đến có một ngày hắn về Chu gia đại trạch, Chu Đồng hỏi: "Em bao lâu không yêu đương rồi?""Lười nhắc đến." Chu Hải Vinh nói."Trước kia em cũ còn chưa đi sạch sẽ, mới đã tới rồi, hiện tại rốt cuộc là làm sao vậy?"Chu Hải Vinh nói: "Chính là đột nhiên không có hứng thú a.""Bọn chị còn tưởng rằng em sống ở bên ngoài, yêu đường mà bọn chị không biết nữa." Chu Đồng rất lo lắng, nói: "Em...... Em sẽ không phải còn nhớ thương Tiếu Dao chứ?""Ả?"Sắc mặt Chu Đồng liền trắng đi một chút: "Lão nhị a, Tiếu Dao bây giờ đã kết hôn với lão đại, xem như tẩu tử của em, em đừng có......""Chị nghĩ gì vậy." Chu Hải Vinh cũng hơi có chút không được tự nhiên, nói, "Em đã sớm buông xuống."Chu Đồng trầm mặc một hồi, nói: "Em nếu mà đã buông, vậy làm sao vẫn luôn không có tình yêu mới vậy?""Phía sau không phải còn từng qua lại với Tô Lâm sao?""Cái đó không tính, mấy năm rồi chứ?""Không gặp được người thích hợp a, em cũng muốn tìm một người để ổn định, tuổi cũng không nhỏ. Trước kia có thể tùy tiện, hiện tại dù sao cũng phải thận trọng chút."Chu Đồng lại trầm mặc một hồi, đại khái là do dự muốn hay thôi, cuối cùng vẫn là mở miệng nói: "Chị cảm thấy............ Chị cũng không phải buộc em yêu đương, chính là em mấy năm nay đột nhiên đổi tính, em bảo anh cả em và Tiếu Dao hai người bọn họ nghĩ thế nào? Hai người bọn họ tuy rằng không nói, trong lòng khẳng định cũng cảm thấy quái quái, không nói bọn họ, bọn chị còn cảm thấy quái quái."Chu Hải Vinh ngượng ngùng, nói: "Vậy chị là có ý tứ gì, bảo em tùy tiện tìm một người?"Chu Đồng nói: "Tự em xem mà làm đi......"Ngữ khí có vẻ không giống như là để hắn xem mà làm.Chu Hải Vinh cảm thấy rất xấu hổ. Nghĩ đến có người cảm thấy hắn còn đối với Tiếu Dao lòng có dư tình, đặc biệt là nghĩ đến hai người Tiếu Dao và anh trai mình có lẽ cũng có loại nghi hoặc biệt nữu này, hắn lại càng xấu hổ.Chu Hải Vinh suy nghĩ một đêm, dự định bản thân cứ cùng Vương Trí thử xem.Nhưng hắn rốt cuộc là có chút do dự, liền đến chỗ Lưu Trạch Tiêu, đem những việc này nói ra: "Cậu cảm thấy, tôi cứ cùng Vương Trí thử trước xem xem, được không?"Lưu Trạch Tiêu nói: "Tôi cảm thấy cậu có hơi nhỏ a."Chu Hải Vinh giật mình, ngẩng đầu hỏi: "Nhỏ cái gì?"Lưu Trạch Tiêu nói: "Việc này cậu tìm tôi nói, không phải còn nhỏ thì là gì."Chu Hải Vinh ngượng ngùng, nói: "Chúng ta là anh em tốt, nhờ cậu giúp tôi ra chủ ý."Lưu Trạch Tiêu liền trầm mặc thời gian rất lâu, cuối cùng nói: "Nghe theo trái tim cậu, cậu nếu là thiệt tình thích cậu ta, vậy qua lại, nếu là vì gì khác, vậy thôi."Chu Hải Vinh quay đầu nhìn Lưu Trạch Tiêu một cái, Lưu Trạch Tiêu nói: "Được rồi, tôi hôm nay có việc, một hồi phải ra cửa, cậu đi trước đi.""Cậu có thể có chuyện gì.""Tôi còn có thể một ngày 24 giờ một chút việc riêng cũng không có, chỉ chơi với cậu?"Ngữ khí này đã hơi không vui.Chu Hải Vinh liền đứng lên, nói: "Vậy tôi đi tìm Vương Trí."Lưu Trạch Tiêu không nói chuyện, Chu Hải Vinh nhìn hắn một cái, cứ thế đi.Chu Hải Vinh cảm thấy tâm thái của mình còn rất vi diệu, nhưng là bản thân cũng không thể làm rõ, hắn cũng lười lý giải, từ trong nhà Lưu Trạch Tiêu ra tới, liền lái xe đi tìm Vương Trí.Ai biết mới đi được hai ba km đi, liền nghe thấy phía sau có xe ấn kèn, hắn xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua, thế nhưng là xe Lưu Trạch Tiêu.Chu Hải Vinh liền đem xe dừng ở một bên, xe Lưu Trạch Tiêu vòng qua hắn, ngừng ở đằng trước xe hắn. Đoạn đường này là đoạn phồn hoa, xe qua như nước chảy, nơi này cũng không thể dừng lâu, Chu Hải Vinh đã xuống xe, hỏi: "Có việc?"Lưu Trạch Tiêu trực tiếp đi về phía hắn, Chu Hải Vinh cảm thấy cậu ấy thần sắc không đúng, liền lui về phía sau một bước, ai biết Lưu Trạch Tiêu đi lên một tay nâng gáy hắn, trực tiếp liền hôn lên. Chu Hải Vinh bị dọa rồi, yếu ớt giãy giụa, đã bị đôi tay Lưu Trạch Tiêu hung hăng túm một cái, cắn một chút bờ môi của hắn.Đặc biệt bá đạo, hung ác.- ---------------------------------------------------AI CÔNG CHẮC KHỎI NÓI CŨNG BIẾT HEEEEEEEEEEEEENHÀ MẤY BỒ NAY LẶT MAI CHƯA, TẦM CHỤC CÂY LÀ LẶT XONG LẶT CẢ TAY Ạ.
[Xuyên Thư] Ăn MậtTác giả: Công Tử Vu CaTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện SủngNam Thành vào tháng tư không khí mang hơi nước ẩm ướt, tựa như muốn nghênh đón một trận mưa lớn. Trần Ngộ nửa thân trên như ẩn như hiện, đứng ở trước gương, bắt đầu từ cổ áo cài từng viên từng viên cúc của chiếc sơ mi trắng, sau đó thắt lên chiếc cà vạt màu xanh lam, ngắm chính mình trong gương cậu lại do dự một hồi, duỗi tay kéo xuống, lại cởi bỏ hai cúc áo trên cùng, xương quai xanh tinh tế lộ ra, trên đó còn có một vết đỏ không biết như thế nào mà bị thương, thoạt nhìn như là dấu hôn ái muội, miễn cưỡng che khuất. Cậu mặc quần tây vào, để bàn chân trần tiếp tục đứng trước gương nhìn nhìn, đứng đắn lại có chút tùy ý, rất phù hợp với thiết lập nhân vật Tiếu Dao mà cậu xuyên vào hiện giờ! Trần Ngộ xuyên vào quyển "Hào môn nam tức"* đã được một đoạn thời gian. Cậu lúc trước xem quyển tiều thuyết này xuất phát từ sự ngẫu nhiên. Cậu ngày thường cũng rất ít khi xem tiểu thuyết, tự nhiên ngày đó cảm thấy nhàm chán, lướt xem hội tiểu thuyết một hồi thì thấy được áng văn này. *Hào môn nam… Chu Hải Vinh đại khái là độc thân lâu rồi, lòng muốn yêu đương tương đối mãnh liệt, Vương Trí vừa theo đuổi mình, hắn tuy rằng không có đáp ứng, nhưng cũng có hơi ngo ngoe rục rịch.Nhưng hắn lại cảm thấy chuyện mình đã quyết định là phải nói rõ ràng, chẳng lẽ không nên tìm một đối tượng hoàn toàn hợp tâm ý sao? Vương Trí tuy rằng các phương diện đều không tồi, nếu hắn cứ muốn cậy mạnh, Vương Trí phỏng chừng cũng nguyện ý vì hắn, nhưng rốt cuộc không phải hắn thích loại hình da thịt non mịn trắng nõn sạch sẽ sao.Chu Hải Vinh vốn dĩ không tỏ ý kiến, thẳng đến có một ngày hắn về Chu gia đại trạch, Chu Đồng hỏi: "Em bao lâu không yêu đương rồi?""Lười nhắc đến." Chu Hải Vinh nói."Trước kia em cũ còn chưa đi sạch sẽ, mới đã tới rồi, hiện tại rốt cuộc là làm sao vậy?"Chu Hải Vinh nói: "Chính là đột nhiên không có hứng thú a.""Bọn chị còn tưởng rằng em sống ở bên ngoài, yêu đường mà bọn chị không biết nữa." Chu Đồng rất lo lắng, nói: "Em...... Em sẽ không phải còn nhớ thương Tiếu Dao chứ?""Ả?"Sắc mặt Chu Đồng liền trắng đi một chút: "Lão nhị a, Tiếu Dao bây giờ đã kết hôn với lão đại, xem như tẩu tử của em, em đừng có......""Chị nghĩ gì vậy." Chu Hải Vinh cũng hơi có chút không được tự nhiên, nói, "Em đã sớm buông xuống."Chu Đồng trầm mặc một hồi, nói: "Em nếu mà đã buông, vậy làm sao vẫn luôn không có tình yêu mới vậy?""Phía sau không phải còn từng qua lại với Tô Lâm sao?""Cái đó không tính, mấy năm rồi chứ?""Không gặp được người thích hợp a, em cũng muốn tìm một người để ổn định, tuổi cũng không nhỏ. Trước kia có thể tùy tiện, hiện tại dù sao cũng phải thận trọng chút."Chu Đồng lại trầm mặc một hồi, đại khái là do dự muốn hay thôi, cuối cùng vẫn là mở miệng nói: "Chị cảm thấy............ Chị cũng không phải buộc em yêu đương, chính là em mấy năm nay đột nhiên đổi tính, em bảo anh cả em và Tiếu Dao hai người bọn họ nghĩ thế nào? Hai người bọn họ tuy rằng không nói, trong lòng khẳng định cũng cảm thấy quái quái, không nói bọn họ, bọn chị còn cảm thấy quái quái."Chu Hải Vinh ngượng ngùng, nói: "Vậy chị là có ý tứ gì, bảo em tùy tiện tìm một người?"Chu Đồng nói: "Tự em xem mà làm đi......"Ngữ khí có vẻ không giống như là để hắn xem mà làm.Chu Hải Vinh cảm thấy rất xấu hổ. Nghĩ đến có người cảm thấy hắn còn đối với Tiếu Dao lòng có dư tình, đặc biệt là nghĩ đến hai người Tiếu Dao và anh trai mình có lẽ cũng có loại nghi hoặc biệt nữu này, hắn lại càng xấu hổ.Chu Hải Vinh suy nghĩ một đêm, dự định bản thân cứ cùng Vương Trí thử xem.Nhưng hắn rốt cuộc là có chút do dự, liền đến chỗ Lưu Trạch Tiêu, đem những việc này nói ra: "Cậu cảm thấy, tôi cứ cùng Vương Trí thử trước xem xem, được không?"Lưu Trạch Tiêu nói: "Tôi cảm thấy cậu có hơi nhỏ a."Chu Hải Vinh giật mình, ngẩng đầu hỏi: "Nhỏ cái gì?"Lưu Trạch Tiêu nói: "Việc này cậu tìm tôi nói, không phải còn nhỏ thì là gì."Chu Hải Vinh ngượng ngùng, nói: "Chúng ta là anh em tốt, nhờ cậu giúp tôi ra chủ ý."Lưu Trạch Tiêu liền trầm mặc thời gian rất lâu, cuối cùng nói: "Nghe theo trái tim cậu, cậu nếu là thiệt tình thích cậu ta, vậy qua lại, nếu là vì gì khác, vậy thôi."Chu Hải Vinh quay đầu nhìn Lưu Trạch Tiêu một cái, Lưu Trạch Tiêu nói: "Được rồi, tôi hôm nay có việc, một hồi phải ra cửa, cậu đi trước đi.""Cậu có thể có chuyện gì.""Tôi còn có thể một ngày 24 giờ một chút việc riêng cũng không có, chỉ chơi với cậu?"Ngữ khí này đã hơi không vui.Chu Hải Vinh liền đứng lên, nói: "Vậy tôi đi tìm Vương Trí."Lưu Trạch Tiêu không nói chuyện, Chu Hải Vinh nhìn hắn một cái, cứ thế đi.Chu Hải Vinh cảm thấy tâm thái của mình còn rất vi diệu, nhưng là bản thân cũng không thể làm rõ, hắn cũng lười lý giải, từ trong nhà Lưu Trạch Tiêu ra tới, liền lái xe đi tìm Vương Trí.Ai biết mới đi được hai ba km đi, liền nghe thấy phía sau có xe ấn kèn, hắn xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua, thế nhưng là xe Lưu Trạch Tiêu.Chu Hải Vinh liền đem xe dừng ở một bên, xe Lưu Trạch Tiêu vòng qua hắn, ngừng ở đằng trước xe hắn. Đoạn đường này là đoạn phồn hoa, xe qua như nước chảy, nơi này cũng không thể dừng lâu, Chu Hải Vinh đã xuống xe, hỏi: "Có việc?"Lưu Trạch Tiêu trực tiếp đi về phía hắn, Chu Hải Vinh cảm thấy cậu ấy thần sắc không đúng, liền lui về phía sau một bước, ai biết Lưu Trạch Tiêu đi lên một tay nâng gáy hắn, trực tiếp liền hôn lên. Chu Hải Vinh bị dọa rồi, yếu ớt giãy giụa, đã bị đôi tay Lưu Trạch Tiêu hung hăng túm một cái, cắn một chút bờ môi của hắn.Đặc biệt bá đạo, hung ác.- ---------------------------------------------------AI CÔNG CHẮC KHỎI NÓI CŨNG BIẾT HEEEEEEEEEEEEENHÀ MẤY BỒ NAY LẶT MAI CHƯA, TẦM CHỤC CÂY LÀ LẶT XONG LẶT CẢ TAY Ạ.