Tác giả:

Lần đầu tiên Tần Tu nhìn thấy Tô Ánh Hàm là ở tiệc đính hôn của em trai. Cô trang điểm vô cùng tinh xảo xinh đẹp, khi xuất hiện ngay lập tức liền cướp đi toàn bộ sự chú ý của anh. Tô Ánh Hàm thực sự đẹp. Rất đẹp. Cái loại sắc đẹp vừa thấy sẽ biết đây là con gái cưng của một gia đình giàu có, được ngàn kiều trăm sủng mà lớn lên. Bởi vì cô chỉ vừa mới trưởng thành, tuổi không lớn, nên trên người còn mang đậm vẻ không rành thế sự cùng sự ngây thơ từ trong xương cốt. Trước đó, Tần Tu cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thích một cô gái như vậy. Tuy anh là con trai cả của Tần gia, nhưng chung quy cũng không phải là do chính thất sinh ra. Đoạn thời gian dài 18 năm lúc chưa được Tần gia đón về, anh đã phải trải qua rất nhiều khổ sở, rất nhiều khó khăn. Trở về Tần gia rồi, 6 năm qua, Tần Tu lại phải trải qua rất nhiều lần gió tanh mưa máu, phải dùng rất nhiều tâm cơ thủ đoạn, mới có thể đứng vững gót chân. Mà Tô Ánh Hàm, loại con gái được nuôi dưỡng, chăm sóc như hoa trong nhà kính mà lớn lên…

Chương 79

Song Hướng Mê Luyến - Khê Tịch TịchTác giả: Khê Tịch TịchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLần đầu tiên Tần Tu nhìn thấy Tô Ánh Hàm là ở tiệc đính hôn của em trai. Cô trang điểm vô cùng tinh xảo xinh đẹp, khi xuất hiện ngay lập tức liền cướp đi toàn bộ sự chú ý của anh. Tô Ánh Hàm thực sự đẹp. Rất đẹp. Cái loại sắc đẹp vừa thấy sẽ biết đây là con gái cưng của một gia đình giàu có, được ngàn kiều trăm sủng mà lớn lên. Bởi vì cô chỉ vừa mới trưởng thành, tuổi không lớn, nên trên người còn mang đậm vẻ không rành thế sự cùng sự ngây thơ từ trong xương cốt. Trước đó, Tần Tu cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thích một cô gái như vậy. Tuy anh là con trai cả của Tần gia, nhưng chung quy cũng không phải là do chính thất sinh ra. Đoạn thời gian dài 18 năm lúc chưa được Tần gia đón về, anh đã phải trải qua rất nhiều khổ sở, rất nhiều khó khăn. Trở về Tần gia rồi, 6 năm qua, Tần Tu lại phải trải qua rất nhiều lần gió tanh mưa máu, phải dùng rất nhiều tâm cơ thủ đoạn, mới có thể đứng vững gót chân. Mà Tô Ánh Hàm, loại con gái được nuôi dưỡng, chăm sóc như hoa trong nhà kính mà lớn lên… Chờ đến khi giải quyết công việc xong, Tần Tu đi cùng Tô Ánh Hàm vào phòng tắm rửa mặt. Lúc sáng anh đã làm vệ sinh cá nhân rồi, bây giờ không cần làm gì nữa, chỉ dựa vào bên cạnh cửa nhìn Tô Ánh Hàm.Tô Ánh Hàm chớp mắt: “Anh nhìn em làm gì?”Tần Tu: “Em đẹp.”Lời ngon tiếng ngọt thình lình được thốt ra, dù bất ngờ nhưng Tô Ánh Hàm lại thấy rất vui vẻ.Cô vui vẻ lắc lắc thân mình, định đi đánh răng, kết quả vừa quay qua, kem trêи bàn chải đã rớt xuống.“Ầy ——”Lại phải nặn kem đánh răng lại lần nữa rồi.Ngay khi Tô Ánh Hàm bĩu môi định làm, một bàn tay đột nhiên duỗi tới từ phía sau.Là Tần Tu.Anh cầm lấy tuýp kem đánh răng, giúp cô vặn nắp, ra hiệu Tô Ánh Hàm đưa bàn chải qua.Tô Ánh Hàm làm theo.Tần Tu lập tức nghiêm túc nặn kem lên.Tô Ánh Hàm không nhịn được cười.Tần Tu hỏi cô: “Em cười cái gì?”Tô Ánh Hàm nâng cằm: “Em đây là đang cười vui vẻ, cười ngọt ngào, không thể sao?”Tần Tu cũng cười theo.Anh đứng sau lưng Tô Ánh Hàm, bóp cằm cô nhét bàn chải đánh răng vào trong miệng.“Ngoan, đánh răng nhanh lên nào, chúng ta nên xuống ăn cơm rồi.”“Ưm… Nhẹ một chút…”“Chẳng lẽ vừa rồi anh làm mạnh lắm sao?”Tô Ánh Hàm: “Ưm… Mạnh, đương nhiên là mạnh rồi…”Tần Tu xoa nhẹ đầu cô, nói: “Khó chiều.”Tô Ánh Hàm lập tức quay qua đùa giỡn với anh.Cuối cùng, bởi vì trận đùa giỡn này mà hai người tốn không ít thời gian, chờ đến lúc xuống lầu, Tô Ánh Hàm đã đói đến nỗi bụng réo lên.Cảm giác đói lập tức lên tới đỉnh khi cô ngửi thấy mùi đồ ăn đầy đủ sắc hương kia.“Em muốn ăn móng heo!”“Chậm một chút nào.” Tần Tu đứng phía sau bất đắc dĩ nhìn cô: “Không có ai giành với em đâu.”Tay nghề dì giúp việc nhà Tần Tu thật sự là không tồi, Tô Ánh Hàm không chỉ ăn nhiều móng heo, cơm cũng ăn không ít.Cơm nước vừa xong không bao lâu, ngoài cửa liền truyền đến tiếng còi xe hơi.Tô Ánh Hàm bày ra vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía Tần Tu, hỏi anh là ai đến, Tần Tu không trả lời, chỉ nói với cô, đến rồi em sẽ biết.Tô Ánh Hàm nghe anh nói như vậy thì càng tò mò hơn.Cứ như vậy hai ba phút trôi qua, cửa lớn đại sảnh mở ra, một người đàn ông cao gầy anh tuấn bước vào, gật đầu với Tô Ánh Hàm.Tô Ánh Hàm vội vàng đứng lên gọi: “Tẩu tử?”Người đàn ông vừa tới không hề có bất kì biểu tình dư thừa gì, chỉ đơn giản “Ừ” một tiếng.Tô Ánh Hàm không hiểu, cô bước qua kéo tay Tần Tu, nhỏ giọng hỏi: “Anh gọi tẩu tử của em đến đây làm gì?”Tần Tu xoa xoa đầu cô, nói: “Lát nữa Tần Nhiên cũng sẽ tới đây.”Tô Ánh Hàm: “Không phải Tần Nhiên bị mẹ anh ấy cột vào công ty rồi sao?”Tần Tu: “Anh có thể gỡ cậu ta ra được.”Tô Ánh Hàm hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của Tần Tu, anh nói có thể, vậy thì nhất định là có thể.Lại nửa giờ trôi qua, Tần Tu đón Tần Nhiên vào phòng khách, Tô Ánh Hàm còn đang định bước qua chào hỏi Tần Nhiên, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng, Tần Nhiên đã đẩy bả vai cô ra, đi thẳng qua người cô.Tô Ánh Hàm: “?”Cứ không cho người khác mặt mũi như vậy sao? Tình cảm nhiều năm khuê mật đi đâu mất rồi?Nhưng mà vừa quay đầu lại, mi mắt Tô Ánh Hàm liền run rẩy, ngay lập tức hiểu được hành động của hắn.Tần Nhiên trực tiếp liền bổ nhào vào người đàn ông của hắn, gắt gao ôm lấy người đàn ông của hắn từ sau lưng, không ngừng kêu khóc: “Ông xã em nhớ anh! Lỗ hậu ngứa ngáy sắp chết rồi, mỗi ngày đều muốn được anh làm, anh làm em được không? Hiện tại liền làm em!”Tô Ánh Hàm nhịn không được lên tiếng nhắc nhở: “Em còn ở đây!”Tần Nhiên làm gì mà như lang như hổ vậy!

Chờ đến khi giải quyết công việc xong, Tần Tu đi cùng Tô Ánh Hàm vào phòng tắm rửa mặt. Lúc sáng anh đã làm vệ sinh cá nhân rồi, bây giờ không cần làm gì nữa, chỉ dựa vào bên cạnh cửa nhìn Tô Ánh Hàm.

Tô Ánh Hàm chớp mắt: “Anh nhìn em làm gì?”

Tần Tu: “Em đẹp.”

Lời ngon tiếng ngọt thình lình được thốt ra, dù bất ngờ nhưng Tô Ánh Hàm lại thấy rất vui vẻ.

Cô vui vẻ lắc lắc thân mình, định đi đánh răng, kết quả vừa quay qua, kem trêи bàn chải đã rớt xuống.

“Ầy ——”

Lại phải nặn kem đánh răng lại lần nữa rồi.

Ngay khi Tô Ánh Hàm bĩu môi định làm, một bàn tay đột nhiên duỗi tới từ phía sau.

Là Tần Tu.

Anh cầm lấy tuýp kem đánh răng, giúp cô vặn nắp, ra hiệu Tô Ánh Hàm đưa bàn chải qua.

Tô Ánh Hàm làm theo.

Tần Tu lập tức nghiêm túc nặn kem lên.

Tô Ánh Hàm không nhịn được cười.

Tần Tu hỏi cô: “Em cười cái gì?”

Tô Ánh Hàm nâng cằm: “Em đây là đang cười vui vẻ, cười ngọt ngào, không thể sao?”

Tần Tu cũng cười theo.

Anh đứng sau lưng Tô Ánh Hàm, bóp cằm cô nhét bàn chải đánh răng vào trong miệng.

“Ngoan, đánh răng nhanh lên nào, chúng ta nên xuống ăn cơm rồi.”

“Ưm… Nhẹ một chút…”

“Chẳng lẽ vừa rồi anh làm mạnh lắm sao?”

Tô Ánh Hàm: “Ưm… Mạnh, đương nhiên là mạnh rồi…”

Tần Tu xoa nhẹ đầu cô, nói: “Khó chiều.”

Tô Ánh Hàm lập tức quay qua đùa giỡn với anh.

Cuối cùng, bởi vì trận đùa giỡn này mà hai người tốn không ít thời gian, chờ đến lúc xuống lầu, Tô Ánh Hàm đã đói đến nỗi bụng réo lên.

Cảm giác đói lập tức lên tới đỉnh khi cô ngửi thấy mùi đồ ăn đầy đủ sắc hương kia.

“Em muốn ăn móng heo!”

“Chậm một chút nào.” Tần Tu đứng phía sau bất đắc dĩ nhìn cô: “Không có ai giành với em đâu.”

Tay nghề dì giúp việc nhà Tần Tu thật sự là không tồi, Tô Ánh Hàm không chỉ ăn nhiều móng heo, cơm cũng ăn không ít.

Cơm nước vừa xong không bao lâu, ngoài cửa liền truyền đến tiếng còi xe hơi.

Tô Ánh Hàm bày ra vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía Tần Tu, hỏi anh là ai đến, Tần Tu không trả lời, chỉ nói với cô, đến rồi em sẽ biết.

Tô Ánh Hàm nghe anh nói như vậy thì càng tò mò hơn.

Cứ như vậy hai ba phút trôi qua, cửa lớn đại sảnh mở ra, một người đàn ông cao gầy anh tuấn bước vào, gật đầu với Tô Ánh Hàm.

Tô Ánh Hàm vội vàng đứng lên gọi: “Tẩu tử?”

Người đàn ông vừa tới không hề có bất kì biểu tình dư thừa gì, chỉ đơn giản “Ừ” một tiếng.

Tô Ánh Hàm không hiểu, cô bước qua kéo tay Tần Tu, nhỏ giọng hỏi: “Anh gọi tẩu tử của em đến đây làm gì?”

Tần Tu xoa xoa đầu cô, nói: “Lát nữa Tần Nhiên cũng sẽ tới đây.”

Tô Ánh Hàm: “Không phải Tần Nhiên bị mẹ anh ấy cột vào công ty rồi sao?”

Tần Tu: “Anh có thể gỡ cậu ta ra được.”

Tô Ánh Hàm hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của Tần Tu, anh nói có thể, vậy thì nhất định là có thể.

Lại nửa giờ trôi qua, Tần Tu đón Tần Nhiên vào phòng khách, Tô Ánh Hàm còn đang định bước qua chào hỏi Tần Nhiên, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng, Tần Nhiên đã đẩy bả vai cô ra, đi thẳng qua người cô.

Tô Ánh Hàm: “?”

Cứ không cho người khác mặt mũi như vậy sao? Tình cảm nhiều năm khuê mật đi đâu mất rồi?

Nhưng mà vừa quay đầu lại, mi mắt Tô Ánh Hàm liền run rẩy, ngay lập tức hiểu được hành động của hắn.

Tần Nhiên trực tiếp liền bổ nhào vào người đàn ông của hắn, gắt gao ôm lấy người đàn ông của hắn từ sau lưng, không ngừng kêu khóc: “Ông xã em nhớ anh! Lỗ hậu ngứa ngáy sắp chết rồi, mỗi ngày đều muốn được anh làm, anh làm em được không? Hiện tại liền làm em!”

Tô Ánh Hàm nhịn không được lên tiếng nhắc nhở: “Em còn ở đây!”

Tần Nhiên làm gì mà như lang như hổ vậy!

Song Hướng Mê Luyến - Khê Tịch TịchTác giả: Khê Tịch TịchTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngLần đầu tiên Tần Tu nhìn thấy Tô Ánh Hàm là ở tiệc đính hôn của em trai. Cô trang điểm vô cùng tinh xảo xinh đẹp, khi xuất hiện ngay lập tức liền cướp đi toàn bộ sự chú ý của anh. Tô Ánh Hàm thực sự đẹp. Rất đẹp. Cái loại sắc đẹp vừa thấy sẽ biết đây là con gái cưng của một gia đình giàu có, được ngàn kiều trăm sủng mà lớn lên. Bởi vì cô chỉ vừa mới trưởng thành, tuổi không lớn, nên trên người còn mang đậm vẻ không rành thế sự cùng sự ngây thơ từ trong xương cốt. Trước đó, Tần Tu cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thích một cô gái như vậy. Tuy anh là con trai cả của Tần gia, nhưng chung quy cũng không phải là do chính thất sinh ra. Đoạn thời gian dài 18 năm lúc chưa được Tần gia đón về, anh đã phải trải qua rất nhiều khổ sở, rất nhiều khó khăn. Trở về Tần gia rồi, 6 năm qua, Tần Tu lại phải trải qua rất nhiều lần gió tanh mưa máu, phải dùng rất nhiều tâm cơ thủ đoạn, mới có thể đứng vững gót chân. Mà Tô Ánh Hàm, loại con gái được nuôi dưỡng, chăm sóc như hoa trong nhà kính mà lớn lên… Chờ đến khi giải quyết công việc xong, Tần Tu đi cùng Tô Ánh Hàm vào phòng tắm rửa mặt. Lúc sáng anh đã làm vệ sinh cá nhân rồi, bây giờ không cần làm gì nữa, chỉ dựa vào bên cạnh cửa nhìn Tô Ánh Hàm.Tô Ánh Hàm chớp mắt: “Anh nhìn em làm gì?”Tần Tu: “Em đẹp.”Lời ngon tiếng ngọt thình lình được thốt ra, dù bất ngờ nhưng Tô Ánh Hàm lại thấy rất vui vẻ.Cô vui vẻ lắc lắc thân mình, định đi đánh răng, kết quả vừa quay qua, kem trêи bàn chải đã rớt xuống.“Ầy ——”Lại phải nặn kem đánh răng lại lần nữa rồi.Ngay khi Tô Ánh Hàm bĩu môi định làm, một bàn tay đột nhiên duỗi tới từ phía sau.Là Tần Tu.Anh cầm lấy tuýp kem đánh răng, giúp cô vặn nắp, ra hiệu Tô Ánh Hàm đưa bàn chải qua.Tô Ánh Hàm làm theo.Tần Tu lập tức nghiêm túc nặn kem lên.Tô Ánh Hàm không nhịn được cười.Tần Tu hỏi cô: “Em cười cái gì?”Tô Ánh Hàm nâng cằm: “Em đây là đang cười vui vẻ, cười ngọt ngào, không thể sao?”Tần Tu cũng cười theo.Anh đứng sau lưng Tô Ánh Hàm, bóp cằm cô nhét bàn chải đánh răng vào trong miệng.“Ngoan, đánh răng nhanh lên nào, chúng ta nên xuống ăn cơm rồi.”“Ưm… Nhẹ một chút…”“Chẳng lẽ vừa rồi anh làm mạnh lắm sao?”Tô Ánh Hàm: “Ưm… Mạnh, đương nhiên là mạnh rồi…”Tần Tu xoa nhẹ đầu cô, nói: “Khó chiều.”Tô Ánh Hàm lập tức quay qua đùa giỡn với anh.Cuối cùng, bởi vì trận đùa giỡn này mà hai người tốn không ít thời gian, chờ đến lúc xuống lầu, Tô Ánh Hàm đã đói đến nỗi bụng réo lên.Cảm giác đói lập tức lên tới đỉnh khi cô ngửi thấy mùi đồ ăn đầy đủ sắc hương kia.“Em muốn ăn móng heo!”“Chậm một chút nào.” Tần Tu đứng phía sau bất đắc dĩ nhìn cô: “Không có ai giành với em đâu.”Tay nghề dì giúp việc nhà Tần Tu thật sự là không tồi, Tô Ánh Hàm không chỉ ăn nhiều móng heo, cơm cũng ăn không ít.Cơm nước vừa xong không bao lâu, ngoài cửa liền truyền đến tiếng còi xe hơi.Tô Ánh Hàm bày ra vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía Tần Tu, hỏi anh là ai đến, Tần Tu không trả lời, chỉ nói với cô, đến rồi em sẽ biết.Tô Ánh Hàm nghe anh nói như vậy thì càng tò mò hơn.Cứ như vậy hai ba phút trôi qua, cửa lớn đại sảnh mở ra, một người đàn ông cao gầy anh tuấn bước vào, gật đầu với Tô Ánh Hàm.Tô Ánh Hàm vội vàng đứng lên gọi: “Tẩu tử?”Người đàn ông vừa tới không hề có bất kì biểu tình dư thừa gì, chỉ đơn giản “Ừ” một tiếng.Tô Ánh Hàm không hiểu, cô bước qua kéo tay Tần Tu, nhỏ giọng hỏi: “Anh gọi tẩu tử của em đến đây làm gì?”Tần Tu xoa xoa đầu cô, nói: “Lát nữa Tần Nhiên cũng sẽ tới đây.”Tô Ánh Hàm: “Không phải Tần Nhiên bị mẹ anh ấy cột vào công ty rồi sao?”Tần Tu: “Anh có thể gỡ cậu ta ra được.”Tô Ánh Hàm hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của Tần Tu, anh nói có thể, vậy thì nhất định là có thể.Lại nửa giờ trôi qua, Tần Tu đón Tần Nhiên vào phòng khách, Tô Ánh Hàm còn đang định bước qua chào hỏi Tần Nhiên, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng, Tần Nhiên đã đẩy bả vai cô ra, đi thẳng qua người cô.Tô Ánh Hàm: “?”Cứ không cho người khác mặt mũi như vậy sao? Tình cảm nhiều năm khuê mật đi đâu mất rồi?Nhưng mà vừa quay đầu lại, mi mắt Tô Ánh Hàm liền run rẩy, ngay lập tức hiểu được hành động của hắn.Tần Nhiên trực tiếp liền bổ nhào vào người đàn ông của hắn, gắt gao ôm lấy người đàn ông của hắn từ sau lưng, không ngừng kêu khóc: “Ông xã em nhớ anh! Lỗ hậu ngứa ngáy sắp chết rồi, mỗi ngày đều muốn được anh làm, anh làm em được không? Hiện tại liền làm em!”Tô Ánh Hàm nhịn không được lên tiếng nhắc nhở: “Em còn ở đây!”Tần Nhiên làm gì mà như lang như hổ vậy!

Chương 79