*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Suỵt, đừng làm phiền mẹ, mẹ đang ngủ. ”“Em biết, em chỉ muốn đắp chăn cho mẹ thôi. ”“Khi nào mẹ mới tỉnh lại vậy?”“Anh cũng không biết, bà nói mẹ ngủ một giấc là sẽ tốt lên. ”Lâm Nghiên Thu tỉnh lại, nghe được bên tai có một giọng non nớt vang lên, cô khó khăn mở hai mắt ra, đập vào mắt là một trần nhà màu đen được làm bằng gỗ, dường như có mùi lạ trong không khí, là mùi đất xen lẫn với mùi ẩm mốc. Đầu choáng váng một trận, Lâm Nghiên Thu thử ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng tối tăm, trên cửa sổ là những tờ báo ố vàng và những bức chân dung của các nhà lãnh đạo được treo trên tường, tất cả đều hiện rõ dấu vết cũ kỹ của thời gian. “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh lại rồi. ”Lâm Nghiên Thu bị giọng nói đột ngột làm cho hoảng sợ, sau đó cô chưa kịp trả lời thì một đứa nhỏ bẩn thỉu đã chui tọt vào trong lòng cô, sức lực của nhóc cũng không nhỏ chút nào…
Chương 13
Thập Niên 80: Nhật Ký Sinh Tồn Của Bạch Phú MỹTác giả: Sơn Tra Hoàn TửTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Suỵt, đừng làm phiền mẹ, mẹ đang ngủ. ”“Em biết, em chỉ muốn đắp chăn cho mẹ thôi. ”“Khi nào mẹ mới tỉnh lại vậy?”“Anh cũng không biết, bà nói mẹ ngủ một giấc là sẽ tốt lên. ”Lâm Nghiên Thu tỉnh lại, nghe được bên tai có một giọng non nớt vang lên, cô khó khăn mở hai mắt ra, đập vào mắt là một trần nhà màu đen được làm bằng gỗ, dường như có mùi lạ trong không khí, là mùi đất xen lẫn với mùi ẩm mốc. Đầu choáng váng một trận, Lâm Nghiên Thu thử ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng tối tăm, trên cửa sổ là những tờ báo ố vàng và những bức chân dung của các nhà lãnh đạo được treo trên tường, tất cả đều hiện rõ dấu vết cũ kỹ của thời gian. “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh lại rồi. ”Lâm Nghiên Thu bị giọng nói đột ngột làm cho hoảng sợ, sau đó cô chưa kịp trả lời thì một đứa nhỏ bẩn thỉu đã chui tọt vào trong lòng cô, sức lực của nhóc cũng không nhỏ chút nào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bây giờ sắp hình thành lữ đoàn trinh sát cấp A, sư đoàn dự định phân công người trước mắt này làm đại đội trưởng, nếu nắm được cơ hội, tương lai của người trước mắt này là vô hạn.Với tư cách là đội trưởng cũ, chỉ đạo viên chân thành hi vọng binh mạnh nhất đã từng được dẫn dắt sẽ nhận được đường thăng tiến càng dài rộng hơn nữa.Trong lúc nhất thời tâm tư trăm chuyển, đang định nói thêm hai câu, thì thấy khuôn mặt từ trước đến nay không hay biểu lộ biểu cảm nay lại đen lại, bức thư điện báo trong tay đã sắp bị nghiền thành bột mịn.Chỉ đạo viên có hơi tò mò trên thư nói gì vậy, mà có thể làm cho người khác tức giận thành như vậy?Còn chưa kịp đưa đầu nhìn qua, đã nhận được một ánh mắt cảnh cáo.Chỉ đạo viên gãi gãi mũi, rất tự giác rời khỏi văn phòng, còn đóng cửa lại nữa.Trước bàn làm việc, Trình Gia Thuận sững người, nhìn chằm chằm vào mấy chữ trên thư.Vợ con bỏ đi rồi, nhanh về!Phóng tầm mắt ra toàn bộ xã Hồng Kỳ, không ai không biết tới cái tên Cao Quế Hương.Bà sinh ra hai trai hai gái, không nói đến tiền đồ nhưng so với các con của nhà khác thì không biết gia đình bà mạnh hơn bao nhiêu lần.Con trai cả của bà là đội trưởng đội sản xuất, anh ở trong đại đội là một nhân vật nói một không hai, con gái lớn năm xưa thi đậu trường y, sau đó đến huyện thành làm y tá, hiện tại cô là người ăn cơm và nhận lương của nhà nước.Về phần con trai thứ ba cũng là người mà bà hài lòng nhất, năm mười tám tuổi Trình Gia Thuật đã vào bộ đội, sau khi lăn lộn hơn mười năm thì bây giờ anh đã là đại đội trưởng!Có thể dạy dỗ được mấy đứa con tài giỏi như vậy, đã cho thấy bà không phải là một người đàn bà đanh đá không biết suy nghĩ.Nhưng khi nghe lời của con dâu ba nói xong đã khiến cho Cao Quế Hương đang tức giận thì đột nhiên sững người.Trong lòng bà lập tức dâng lên nghi ngờ.Đúng vậy, mấy đứa con của bà đứa sau lại ưu tú hơn đứa trước..
Thập Niên 80: Nhật Ký Sinh Tồn Của Bạch Phú MỹTác giả: Sơn Tra Hoàn TửTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Suỵt, đừng làm phiền mẹ, mẹ đang ngủ. ”“Em biết, em chỉ muốn đắp chăn cho mẹ thôi. ”“Khi nào mẹ mới tỉnh lại vậy?”“Anh cũng không biết, bà nói mẹ ngủ một giấc là sẽ tốt lên. ”Lâm Nghiên Thu tỉnh lại, nghe được bên tai có một giọng non nớt vang lên, cô khó khăn mở hai mắt ra, đập vào mắt là một trần nhà màu đen được làm bằng gỗ, dường như có mùi lạ trong không khí, là mùi đất xen lẫn với mùi ẩm mốc. Đầu choáng váng một trận, Lâm Nghiên Thu thử ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng tối tăm, trên cửa sổ là những tờ báo ố vàng và những bức chân dung của các nhà lãnh đạo được treo trên tường, tất cả đều hiện rõ dấu vết cũ kỹ của thời gian. “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh lại rồi. ”Lâm Nghiên Thu bị giọng nói đột ngột làm cho hoảng sợ, sau đó cô chưa kịp trả lời thì một đứa nhỏ bẩn thỉu đã chui tọt vào trong lòng cô, sức lực của nhóc cũng không nhỏ chút nào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bây giờ sắp hình thành lữ đoàn trinh sát cấp A, sư đoàn dự định phân công người trước mắt này làm đại đội trưởng, nếu nắm được cơ hội, tương lai của người trước mắt này là vô hạn.Với tư cách là đội trưởng cũ, chỉ đạo viên chân thành hi vọng binh mạnh nhất đã từng được dẫn dắt sẽ nhận được đường thăng tiến càng dài rộng hơn nữa.Trong lúc nhất thời tâm tư trăm chuyển, đang định nói thêm hai câu, thì thấy khuôn mặt từ trước đến nay không hay biểu lộ biểu cảm nay lại đen lại, bức thư điện báo trong tay đã sắp bị nghiền thành bột mịn.Chỉ đạo viên có hơi tò mò trên thư nói gì vậy, mà có thể làm cho người khác tức giận thành như vậy?Còn chưa kịp đưa đầu nhìn qua, đã nhận được một ánh mắt cảnh cáo.Chỉ đạo viên gãi gãi mũi, rất tự giác rời khỏi văn phòng, còn đóng cửa lại nữa.Trước bàn làm việc, Trình Gia Thuận sững người, nhìn chằm chằm vào mấy chữ trên thư.Vợ con bỏ đi rồi, nhanh về!Phóng tầm mắt ra toàn bộ xã Hồng Kỳ, không ai không biết tới cái tên Cao Quế Hương.Bà sinh ra hai trai hai gái, không nói đến tiền đồ nhưng so với các con của nhà khác thì không biết gia đình bà mạnh hơn bao nhiêu lần.Con trai cả của bà là đội trưởng đội sản xuất, anh ở trong đại đội là một nhân vật nói một không hai, con gái lớn năm xưa thi đậu trường y, sau đó đến huyện thành làm y tá, hiện tại cô là người ăn cơm và nhận lương của nhà nước.Về phần con trai thứ ba cũng là người mà bà hài lòng nhất, năm mười tám tuổi Trình Gia Thuật đã vào bộ đội, sau khi lăn lộn hơn mười năm thì bây giờ anh đã là đại đội trưởng!Có thể dạy dỗ được mấy đứa con tài giỏi như vậy, đã cho thấy bà không phải là một người đàn bà đanh đá không biết suy nghĩ.Nhưng khi nghe lời của con dâu ba nói xong đã khiến cho Cao Quế Hương đang tức giận thì đột nhiên sững người.Trong lòng bà lập tức dâng lên nghi ngờ.Đúng vậy, mấy đứa con của bà đứa sau lại ưu tú hơn đứa trước..
Thập Niên 80: Nhật Ký Sinh Tồn Của Bạch Phú MỹTác giả: Sơn Tra Hoàn TửTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Suỵt, đừng làm phiền mẹ, mẹ đang ngủ. ”“Em biết, em chỉ muốn đắp chăn cho mẹ thôi. ”“Khi nào mẹ mới tỉnh lại vậy?”“Anh cũng không biết, bà nói mẹ ngủ một giấc là sẽ tốt lên. ”Lâm Nghiên Thu tỉnh lại, nghe được bên tai có một giọng non nớt vang lên, cô khó khăn mở hai mắt ra, đập vào mắt là một trần nhà màu đen được làm bằng gỗ, dường như có mùi lạ trong không khí, là mùi đất xen lẫn với mùi ẩm mốc. Đầu choáng váng một trận, Lâm Nghiên Thu thử ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng tối tăm, trên cửa sổ là những tờ báo ố vàng và những bức chân dung của các nhà lãnh đạo được treo trên tường, tất cả đều hiện rõ dấu vết cũ kỹ của thời gian. “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh lại rồi. ”Lâm Nghiên Thu bị giọng nói đột ngột làm cho hoảng sợ, sau đó cô chưa kịp trả lời thì một đứa nhỏ bẩn thỉu đã chui tọt vào trong lòng cô, sức lực của nhóc cũng không nhỏ chút nào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bây giờ sắp hình thành lữ đoàn trinh sát cấp A, sư đoàn dự định phân công người trước mắt này làm đại đội trưởng, nếu nắm được cơ hội, tương lai của người trước mắt này là vô hạn.Với tư cách là đội trưởng cũ, chỉ đạo viên chân thành hi vọng binh mạnh nhất đã từng được dẫn dắt sẽ nhận được đường thăng tiến càng dài rộng hơn nữa.Trong lúc nhất thời tâm tư trăm chuyển, đang định nói thêm hai câu, thì thấy khuôn mặt từ trước đến nay không hay biểu lộ biểu cảm nay lại đen lại, bức thư điện báo trong tay đã sắp bị nghiền thành bột mịn.Chỉ đạo viên có hơi tò mò trên thư nói gì vậy, mà có thể làm cho người khác tức giận thành như vậy?Còn chưa kịp đưa đầu nhìn qua, đã nhận được một ánh mắt cảnh cáo.Chỉ đạo viên gãi gãi mũi, rất tự giác rời khỏi văn phòng, còn đóng cửa lại nữa.Trước bàn làm việc, Trình Gia Thuận sững người, nhìn chằm chằm vào mấy chữ trên thư.Vợ con bỏ đi rồi, nhanh về!Phóng tầm mắt ra toàn bộ xã Hồng Kỳ, không ai không biết tới cái tên Cao Quế Hương.Bà sinh ra hai trai hai gái, không nói đến tiền đồ nhưng so với các con của nhà khác thì không biết gia đình bà mạnh hơn bao nhiêu lần.Con trai cả của bà là đội trưởng đội sản xuất, anh ở trong đại đội là một nhân vật nói một không hai, con gái lớn năm xưa thi đậu trường y, sau đó đến huyện thành làm y tá, hiện tại cô là người ăn cơm và nhận lương của nhà nước.Về phần con trai thứ ba cũng là người mà bà hài lòng nhất, năm mười tám tuổi Trình Gia Thuật đã vào bộ đội, sau khi lăn lộn hơn mười năm thì bây giờ anh đã là đại đội trưởng!Có thể dạy dỗ được mấy đứa con tài giỏi như vậy, đã cho thấy bà không phải là một người đàn bà đanh đá không biết suy nghĩ.Nhưng khi nghe lời của con dâu ba nói xong đã khiến cho Cao Quế Hương đang tức giận thì đột nhiên sững người.Trong lòng bà lập tức dâng lên nghi ngờ.Đúng vậy, mấy đứa con của bà đứa sau lại ưu tú hơn đứa trước..