*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Suỵt, đừng làm phiền mẹ, mẹ đang ngủ. ”“Em biết, em chỉ muốn đắp chăn cho mẹ thôi. ”“Khi nào mẹ mới tỉnh lại vậy?”“Anh cũng không biết, bà nói mẹ ngủ một giấc là sẽ tốt lên. ”Lâm Nghiên Thu tỉnh lại, nghe được bên tai có một giọng non nớt vang lên, cô khó khăn mở hai mắt ra, đập vào mắt là một trần nhà màu đen được làm bằng gỗ, dường như có mùi lạ trong không khí, là mùi đất xen lẫn với mùi ẩm mốc. Đầu choáng váng một trận, Lâm Nghiên Thu thử ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng tối tăm, trên cửa sổ là những tờ báo ố vàng và những bức chân dung của các nhà lãnh đạo được treo trên tường, tất cả đều hiện rõ dấu vết cũ kỹ của thời gian. “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh lại rồi. ”Lâm Nghiên Thu bị giọng nói đột ngột làm cho hoảng sợ, sau đó cô chưa kịp trả lời thì một đứa nhỏ bẩn thỉu đã chui tọt vào trong lòng cô, sức lực của nhóc cũng không nhỏ chút nào…
Chương 25
Thập Niên 80: Nhật Ký Sinh Tồn Của Bạch Phú MỹTác giả: Sơn Tra Hoàn TửTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Suỵt, đừng làm phiền mẹ, mẹ đang ngủ. ”“Em biết, em chỉ muốn đắp chăn cho mẹ thôi. ”“Khi nào mẹ mới tỉnh lại vậy?”“Anh cũng không biết, bà nói mẹ ngủ một giấc là sẽ tốt lên. ”Lâm Nghiên Thu tỉnh lại, nghe được bên tai có một giọng non nớt vang lên, cô khó khăn mở hai mắt ra, đập vào mắt là một trần nhà màu đen được làm bằng gỗ, dường như có mùi lạ trong không khí, là mùi đất xen lẫn với mùi ẩm mốc. Đầu choáng váng một trận, Lâm Nghiên Thu thử ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng tối tăm, trên cửa sổ là những tờ báo ố vàng và những bức chân dung của các nhà lãnh đạo được treo trên tường, tất cả đều hiện rõ dấu vết cũ kỹ của thời gian. “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh lại rồi. ”Lâm Nghiên Thu bị giọng nói đột ngột làm cho hoảng sợ, sau đó cô chưa kịp trả lời thì một đứa nhỏ bẩn thỉu đã chui tọt vào trong lòng cô, sức lực của nhóc cũng không nhỏ chút nào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau đó còn không đợi cô kịp phản ứng, bốp bốp, trên mông cô đã bị anh đánh hai cái, vô cùng đau đớn."Không đánh em thì sẽ không nhớ lâu, sau này tôi không cho phép em chu mông trước mặt đàn ông, đã nhớ kỹ chưa?"Lâm Nghiên Thu kinh hãi, từ nhỏ đến lớn còn chưa có người dám đánh cô, anh dựa vào cái gì đánh cô chứ, bản thân cô cũng không phải là vợ của anh, anh dựa vào cái gì! Thật là oan uổng quá đi!Cái gì mà không cho phép cô chu mông trước mặt đàn ông, cô cũng không phải chu mông cho anh xem, đúng là tự mình đa tình!Cổ tay cô bị anh bóp chặt rất đau, cô vùng vẫy không được đành phải đỏ mắt nức nở nói: "Buông tôi ra, đau quá à!"Thể lực tiêu binh trong bộ đội, khí lực của mỗi người rất lớn, mặc dù Trình Gia Thuật không dùng lực gì nhiều nhưng vẫn đem cổ tay tuyết trắng nhẵn mịn hằn lên năm dấu ngón tay.Trình Gia Thuật vội vàng buông tay cô ra, anh mất tự nhiên ho khan một tiếng rồi nói: "Tôi cho em một cơ hội, thành thật nói cho tôi biết em và người bán hàng rong kia đã xảy ra chuyện gì."Lâm Nghiên Thu xoa cổ tay, vốn dĩ cô còn đang ủy khuất, sau khi nghe người đàn ông này hỏi như vậy, cô liền quay đầu lại, hít mũi phát ra hai tiếng hừ hừ.Cô không muốn trả lời.Trình Gia Thuật cũng không nuông chiều cô, anh nghiêm túc nói: "Em bị xiêu vẹo cổ à? Mau quay qua đây nói chuyện rõ ràng!"Lâm Nghiên Thu vẫn còn nhớ rõ chi tiết này trong cốt truyện, khi nam chính vừa hỏi quan hệ của nữ phụ và người bán hàng rong thì nữ phụ liền tức giận.Cô ta còn la hét ầm ĩ nói bản thân đã chán ghét cảnh làm quả phụ rồi, cô ta muốn đi tìm tình yêu đích thực và có cuộc sống mới tốt đẹp hơn.Lâm Nghiên Thu: "! "Có thể tưởng tượng ra được kết quả nam chính đã bị chọc giận, còn nữ phụ tìm kiếm tình yêu đích thực thế nào mà vào cả trong tù.Lâm Nghiên Thu: "! "Cũng may bây giờ cô vẫn còn lý trí, điều quan trọng nhất là phải bảo vệ cái mạng nhỏ của mình..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau đó còn không đợi cô kịp phản ứng, bốp bốp, trên mông cô đã bị anh đánh hai cái, vô cùng đau đớn.
"Không đánh em thì sẽ không nhớ lâu, sau này tôi không cho phép em chu mông trước mặt đàn ông, đã nhớ kỹ chưa?"Lâm Nghiên Thu kinh hãi, từ nhỏ đến lớn còn chưa có người dám đánh cô, anh dựa vào cái gì đánh cô chứ, bản thân cô cũng không phải là vợ của anh, anh dựa vào cái gì! Thật là oan uổng quá đi!Cái gì mà không cho phép cô chu mông trước mặt đàn ông, cô cũng không phải chu mông cho anh xem, đúng là tự mình đa tình!Cổ tay cô bị anh bóp chặt rất đau, cô vùng vẫy không được đành phải đỏ mắt nức nở nói: "Buông tôi ra, đau quá à!"Thể lực tiêu binh trong bộ đội, khí lực của mỗi người rất lớn, mặc dù Trình Gia Thuật không dùng lực gì nhiều nhưng vẫn đem cổ tay tuyết trắng nhẵn mịn hằn lên năm dấu ngón tay.
Trình Gia Thuật vội vàng buông tay cô ra, anh mất tự nhiên ho khan một tiếng rồi nói: "Tôi cho em một cơ hội, thành thật nói cho tôi biết em và người bán hàng rong kia đã xảy ra chuyện gì.
"Lâm Nghiên Thu xoa cổ tay, vốn dĩ cô còn đang ủy khuất, sau khi nghe người đàn ông này hỏi như vậy, cô liền quay đầu lại, hít mũi phát ra hai tiếng hừ hừ.
Cô không muốn trả lời.
Trình Gia Thuật cũng không nuông chiều cô, anh nghiêm túc nói: "Em bị xiêu vẹo cổ à? Mau quay qua đây nói chuyện rõ ràng!"Lâm Nghiên Thu vẫn còn nhớ rõ chi tiết này trong cốt truyện, khi nam chính vừa hỏi quan hệ của nữ phụ và người bán hàng rong thì nữ phụ liền tức giận.
Cô ta còn la hét ầm ĩ nói bản thân đã chán ghét cảnh làm quả phụ rồi, cô ta muốn đi tìm tình yêu đích thực và có cuộc sống mới tốt đẹp hơn.
Lâm Nghiên Thu: "! "Có thể tưởng tượng ra được kết quả nam chính đã bị chọc giận, còn nữ phụ tìm kiếm tình yêu đích thực thế nào mà vào cả trong tù.
Lâm Nghiên Thu: "! "Cũng may bây giờ cô vẫn còn lý trí, điều quan trọng nhất là phải bảo vệ cái mạng nhỏ của mình.
.
Thập Niên 80: Nhật Ký Sinh Tồn Của Bạch Phú MỹTác giả: Sơn Tra Hoàn TửTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Suỵt, đừng làm phiền mẹ, mẹ đang ngủ. ”“Em biết, em chỉ muốn đắp chăn cho mẹ thôi. ”“Khi nào mẹ mới tỉnh lại vậy?”“Anh cũng không biết, bà nói mẹ ngủ một giấc là sẽ tốt lên. ”Lâm Nghiên Thu tỉnh lại, nghe được bên tai có một giọng non nớt vang lên, cô khó khăn mở hai mắt ra, đập vào mắt là một trần nhà màu đen được làm bằng gỗ, dường như có mùi lạ trong không khí, là mùi đất xen lẫn với mùi ẩm mốc. Đầu choáng váng một trận, Lâm Nghiên Thu thử ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng tối tăm, trên cửa sổ là những tờ báo ố vàng và những bức chân dung của các nhà lãnh đạo được treo trên tường, tất cả đều hiện rõ dấu vết cũ kỹ của thời gian. “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh lại rồi. ”Lâm Nghiên Thu bị giọng nói đột ngột làm cho hoảng sợ, sau đó cô chưa kịp trả lời thì một đứa nhỏ bẩn thỉu đã chui tọt vào trong lòng cô, sức lực của nhóc cũng không nhỏ chút nào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau đó còn không đợi cô kịp phản ứng, bốp bốp, trên mông cô đã bị anh đánh hai cái, vô cùng đau đớn."Không đánh em thì sẽ không nhớ lâu, sau này tôi không cho phép em chu mông trước mặt đàn ông, đã nhớ kỹ chưa?"Lâm Nghiên Thu kinh hãi, từ nhỏ đến lớn còn chưa có người dám đánh cô, anh dựa vào cái gì đánh cô chứ, bản thân cô cũng không phải là vợ của anh, anh dựa vào cái gì! Thật là oan uổng quá đi!Cái gì mà không cho phép cô chu mông trước mặt đàn ông, cô cũng không phải chu mông cho anh xem, đúng là tự mình đa tình!Cổ tay cô bị anh bóp chặt rất đau, cô vùng vẫy không được đành phải đỏ mắt nức nở nói: "Buông tôi ra, đau quá à!"Thể lực tiêu binh trong bộ đội, khí lực của mỗi người rất lớn, mặc dù Trình Gia Thuật không dùng lực gì nhiều nhưng vẫn đem cổ tay tuyết trắng nhẵn mịn hằn lên năm dấu ngón tay.Trình Gia Thuật vội vàng buông tay cô ra, anh mất tự nhiên ho khan một tiếng rồi nói: "Tôi cho em một cơ hội, thành thật nói cho tôi biết em và người bán hàng rong kia đã xảy ra chuyện gì."Lâm Nghiên Thu xoa cổ tay, vốn dĩ cô còn đang ủy khuất, sau khi nghe người đàn ông này hỏi như vậy, cô liền quay đầu lại, hít mũi phát ra hai tiếng hừ hừ.Cô không muốn trả lời.Trình Gia Thuật cũng không nuông chiều cô, anh nghiêm túc nói: "Em bị xiêu vẹo cổ à? Mau quay qua đây nói chuyện rõ ràng!"Lâm Nghiên Thu vẫn còn nhớ rõ chi tiết này trong cốt truyện, khi nam chính vừa hỏi quan hệ của nữ phụ và người bán hàng rong thì nữ phụ liền tức giận.Cô ta còn la hét ầm ĩ nói bản thân đã chán ghét cảnh làm quả phụ rồi, cô ta muốn đi tìm tình yêu đích thực và có cuộc sống mới tốt đẹp hơn.Lâm Nghiên Thu: "! "Có thể tưởng tượng ra được kết quả nam chính đã bị chọc giận, còn nữ phụ tìm kiếm tình yêu đích thực thế nào mà vào cả trong tù.Lâm Nghiên Thu: "! "Cũng may bây giờ cô vẫn còn lý trí, điều quan trọng nhất là phải bảo vệ cái mạng nhỏ của mình..