Nửa đêm 0 giờ, trong tủ nhà xác vẫn phát ra tiếng vỗ yếu ớt. Then chốt ngăn kéo đựng xác lỏng lẻo, lạch cạch một tiếng rồi bị đẩy ra từ bên trong, một thanh niên ở sâu trong ngắn kéo bò ra, nặng nề ngã xuống sàn. Y mặc một bộ quần áo bệnh nhân sọc xanh trắng mỏng manh, bị hơi lạnh trong ngăn kéo làm lạnh như sắp mất đi cảm giác, ước chừng qua nửa phút mới cảm thấy có chút sức lực, hơi hé mắt ra. Đập vào mắt là một nền gạch Gra-ni-tô lâu năm không sửa, tường gạch men trong phòng ố vàng, đầy vết rỉ sét, nấm mốc và mùi ẩm ướt. Trên sàn cách đó không xa có một tấm thẻ, y cố gắng bò qua, gảy tấm thẻ lên, chậm rãi chạm vào hoa văn trên thẻ. Đây là một thẻ căn cước, vẻ mặt thanh niên tóc ngắn màu đen trên ảnh rất lạnh lùng, ánh mắt nhìn chăm chú vào ống kính giống như muốn giết chết người chụp ảnh. Hàng họ và tên viết “Úc Ngạn”, sinh năm L999. Y đối chiếu tên trên căn cước với dây đeo trên cổ tay phải của mình, xác nhận thân phận bản thân. Úc Ngạn, đây là tên của mình. Y gắng gượng ngồi dậy…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...