"Cá nướng... sống rồi!" Mạnh Hồi Thanh mở to mắt, nhìn chằm chằm vào vật dài đen thui trước mặt còn to hơn cả mình, bật ra một tiếng kêu kinh ngạc chói tai. Thứ chỉ có thể nhận ra hình dáng của một con cá này, toàn thân đen kịt, còn tỏa ra mùi thơm cháy khét. Chỉ là, nó đang cố gắng chớp chớp mắt. Nếu không phải đôi mắt còn hơi ướt át, khi chuyển động có chút ánh sáng lấp lánh, Mạnh Hồi Thanh có lẽ đã không phát hiện ra. Nhìn kỹ hơn, dường như dưới lớp da ngoài bị nướng đen kịt, có vài chỗ còn lấp lánh ánh vàng. Thật là phiền não, quả thực rất phiền não. Mạnh Hồi Thanh chống cằm, ba cái đuôi đỏ rực, lông xù xù phía sau cũng đang vẫy qua vẫy lại bực bội. Miếng cá nướng đến miệng rồi còn mất, nghĩ thế nào cũng thấy thất vọng... Đêm nay, Mạnh Hồi Thanh vốn đang ngủ ngon lành trong hang cáo của mình, bỗng bị một tiếng động lớn đánh thức. Khi y đến vườn rau nhà mình, liền thấy một cái hố to, trong hố là con cá nướng đen thui này. Y nghĩ, đã là của trên trời rơi xuống, không ăn thì phí. Thế…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...