Tác giả:

“Răng rắc, răng rắc......”Rừng nguyên sinh mênh mông vô bờ. Dưới cổ thụ khổng lồ chọc trời, có một cô gái mảnh mai sắc mặt trắng bệch đang cố gắng ấn cái bật lửa đồ cổ đã bị đào thải mấy trăm năm trong tay.Chiếc bật lửa chẳng phát ra chút lửa nào, nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy đầu ngón tay của mình sắp bị mài ra lửa trước.Cô vốn là người tu tiên thời hiện đại. Cô vượt qua giai đoạn linh khí hồi phục, sau khi thành Trúc Cơ thì lấy một tốc độ kinh người đột phá đủ loại cấp bậc. Nhưng lúc vừa định phi thăng thì bị ngũ lôi oanh đỉnh, sau đấy bất hạnh xuyên qua.Cô xuyên qua trở thành công chúa của thời đại Tinh tế, hơn nữa còn là một cô công chúa giả.Cô là công chúa nhỏ được cưng chiều nhất trong hoàng gia, là đứa con gái đầu tiên của hoàng hậu. Từ nhỏ đã lớn lên trong hũ mật, nhận được ngàn vạn cưng chiều, dù muốn có tinh tú hay mặt trăng thì đều được như ý.Vị hôn phu là siêu sao đỉnh lưu của giới giải trí, là tình nhân trong mộng của hàng triệu thiếu nữ. Sau khi gặp hắn, cô vừa…

Chương 226

Công Chúa Giả Livestream Làm RuộngTác giả: Dư Thụ Vãn CaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Răng rắc, răng rắc......”Rừng nguyên sinh mênh mông vô bờ. Dưới cổ thụ khổng lồ chọc trời, có một cô gái mảnh mai sắc mặt trắng bệch đang cố gắng ấn cái bật lửa đồ cổ đã bị đào thải mấy trăm năm trong tay.Chiếc bật lửa chẳng phát ra chút lửa nào, nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy đầu ngón tay của mình sắp bị mài ra lửa trước.Cô vốn là người tu tiên thời hiện đại. Cô vượt qua giai đoạn linh khí hồi phục, sau khi thành Trúc Cơ thì lấy một tốc độ kinh người đột phá đủ loại cấp bậc. Nhưng lúc vừa định phi thăng thì bị ngũ lôi oanh đỉnh, sau đấy bất hạnh xuyên qua.Cô xuyên qua trở thành công chúa của thời đại Tinh tế, hơn nữa còn là một cô công chúa giả.Cô là công chúa nhỏ được cưng chiều nhất trong hoàng gia, là đứa con gái đầu tiên của hoàng hậu. Từ nhỏ đã lớn lên trong hũ mật, nhận được ngàn vạn cưng chiều, dù muốn có tinh tú hay mặt trăng thì đều được như ý.Vị hôn phu là siêu sao đỉnh lưu của giới giải trí, là tình nhân trong mộng của hàng triệu thiếu nữ. Sau khi gặp hắn, cô vừa… "Bà có ý gì, ý bà là ta không có năng lực giải quyết chuyện này ư?" Trang Sinh Hiểu Lê không phục. Bùi Hàm Yên nói: "Mục đích ta tới đây là để khuyên ngươi cứ chờ đó, đừng đi lung tung.""Là vì ta không giúp được gì?" Trang Sinh Hiểu Lê gần như đã hiểu được ý của bà ấy."Phải." Bùi Hàm Yên không nể tình, nói: "Ngươi không còn thân phận hoàng tử, vì thế chẳng làm được chuyện gì cả."Trang Sinh Hiểu Lê: "Không lẽ không phải hoàng tử thì không thể làm gì? Ta vẫn là anh trai của Hiểu Mộng như cũ, dựa vào đâu không cho ta giúp đỡ?"Bùi Hàm Yên cười khẩy: "Ngày xưa lúc còn là hoàng tử ngươi đã không thể làm tròn trách nhiệm của một người anh, cả ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng, không hiểu chuyện, chỉ biết hưởng thụ vinh hoa phú quý từ hoàng thất. Bây giờ ngươi chẳng là ai nên chẳng còn tác dụng gì cả. Ngươi cứ ngoan ngoãn chờ ở Đế Đô, đừng tạo ra phiền phức đã là trợ giúp lớn rồi."Trang Sinh Hiểu Lê vô thức muốn lên tiếng phản bác, nhưng lời nói này của Bùi Hàm Yên vô cùng có lý khiến hắn không tìm được căn cứ gì để phản bác lại. Bị bà ấy nói đỏ mặt tía tai, ngậm ngùi không nói được gì."Ngày trước ngươi không hề quan tâm tới Hiểu Mộng, tại sao bây giờ lại đột nhiên đổi tính?" Bùi Hàm Yên đột ngột hỏi."Ta...” Trang Sinh Hiểu Lê hốt hoảng, nhớ lại thật lâu về trước. Ký ức hắn từng cố tình lảng tránh nhưng một khi mở cánh cửa hồi ức ra, nó sẽ trở nên vô cùng rõ ràng. Hắn vẫn nhớ rõ từng câu từng chữ ngày xưa mẹ từng nói với hắn.DTV"Dẫn em gái đi...”"... Hãy chăm sóc tốt cho em con."Đứa trẻ sơ sinh còn bọc tã lót nằm trên mặt đất khóc lóc thảm thiết, đứa bé trai cũng lệ rơi ướt mặt, nắm chặt ống tay áo của mẹ sụt sịt nói: "Mẹ ơi, hu hu hu... Con sợ lắm!"Hắn không biết đây là đâu, xung quanh là rừng rậm nguyên thủy xa lạ, xuyên qua khe hở của rừng cây là những cái bóng chiếu xuống như yêu ma quỷ quái vây quanh người họ. Mẹ thì yếu ớt nằm cạnh hồ, bảo hắn ôm theo em gái một mình chạy trốn."Không, ta không dám...”Hắn còn nhỏ lắm, chân cẳng ngắn ngủi. Em gái thì đang gào khóc thảm thương khiến hắn không thể ôm theo em gái rời đi.Trang Sinh Vân Huyên cũng nhận ra được tình cảnh của họ tuyệt vọng nhường nào. Bà run rẩy nâng tay lên, một luồng sáng mộng ảo b.ắ.n từ đầu ngón tay bà ra rơi xuống người đứa trẻ.Em gái đột nhiên ngừng khóc khiến cậu bé cảm thấy rất mới lạ."Ôm theo em gái đi, con đã có thể rời khỏi nơi này."Nghe thấy mẹ thúc giục, hắn thử ôm em gái lên. Quả nhiên em gái đã nhẹ đi, nhẹ bẫng như một cục bông gòn vậy."Nhưng mẹ phải làm thế nào bây giờ?""Ta không đi được...” Khi tia sáng cuối cùng biến mất, sắc mặt bà tái nhợt, tựa như đã hao tổn toàn bộ sức lực. Ngay cả lông mi cũng không thể chống đỡ mở ra được nữa."Các con đi mau đi!" Lời thúc giục cuối cùng của bà đã trở nên mơ hồ trong ký ức. Trang Sinh Hiểu Lê chỉ nhớ cảnh mình ôm theo em gái nhẹ bẫng rồi dùng toàn lực chạy thật nhanh trong rừng. Do em gái được vầng sáng mẹ tạo ra bảo vệ nên không bị thương gì, còn hắn do chạy quá nhanh nên hao hết sức lực, mà khu rừng thì rộng lớn tựa như chạy mãi không thể thoát ra.Tới khi hắn tỉnh lại thì đã quay về hoàng cùng. Sau đó hắn nhận được tin dữ là mẹ đã c.h.ế.t bệnh, theo đó là một đám phi tần hậu cung xuất hiện.Tối hôm hạ táng mẹ, phụ hoàng và đám phi tần trong cung nhiệt tình nói cười đùa giỡn với nhau, tiếng cười ầm ĩ của họ truyền tới tẩm cung của hoàng hậu.Khi hắn chạy tới, em gái nằm trong phòng ngủ không một bóng người đã khóc đứt hơi. Vì thế khi cung nhân ôm em gái rời đi, hắn không những không luyến tiếc mà còn thở phào nhẹ nhõm. Lúc ấy hắn chỉ nhớ tới mẹ, đầu óc trẻ con còn non nớt nên cái nhìn phiến diện. Hắn đã nghĩ, nếu không tại em gái thì mẹ sẽ không chết.

Công Chúa Giả Livestream Làm RuộngTác giả: Dư Thụ Vãn CaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Răng rắc, răng rắc......”Rừng nguyên sinh mênh mông vô bờ. Dưới cổ thụ khổng lồ chọc trời, có một cô gái mảnh mai sắc mặt trắng bệch đang cố gắng ấn cái bật lửa đồ cổ đã bị đào thải mấy trăm năm trong tay.Chiếc bật lửa chẳng phát ra chút lửa nào, nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy đầu ngón tay của mình sắp bị mài ra lửa trước.Cô vốn là người tu tiên thời hiện đại. Cô vượt qua giai đoạn linh khí hồi phục, sau khi thành Trúc Cơ thì lấy một tốc độ kinh người đột phá đủ loại cấp bậc. Nhưng lúc vừa định phi thăng thì bị ngũ lôi oanh đỉnh, sau đấy bất hạnh xuyên qua.Cô xuyên qua trở thành công chúa của thời đại Tinh tế, hơn nữa còn là một cô công chúa giả.Cô là công chúa nhỏ được cưng chiều nhất trong hoàng gia, là đứa con gái đầu tiên của hoàng hậu. Từ nhỏ đã lớn lên trong hũ mật, nhận được ngàn vạn cưng chiều, dù muốn có tinh tú hay mặt trăng thì đều được như ý.Vị hôn phu là siêu sao đỉnh lưu của giới giải trí, là tình nhân trong mộng của hàng triệu thiếu nữ. Sau khi gặp hắn, cô vừa… "Bà có ý gì, ý bà là ta không có năng lực giải quyết chuyện này ư?" Trang Sinh Hiểu Lê không phục. Bùi Hàm Yên nói: "Mục đích ta tới đây là để khuyên ngươi cứ chờ đó, đừng đi lung tung.""Là vì ta không giúp được gì?" Trang Sinh Hiểu Lê gần như đã hiểu được ý của bà ấy."Phải." Bùi Hàm Yên không nể tình, nói: "Ngươi không còn thân phận hoàng tử, vì thế chẳng làm được chuyện gì cả."Trang Sinh Hiểu Lê: "Không lẽ không phải hoàng tử thì không thể làm gì? Ta vẫn là anh trai của Hiểu Mộng như cũ, dựa vào đâu không cho ta giúp đỡ?"Bùi Hàm Yên cười khẩy: "Ngày xưa lúc còn là hoàng tử ngươi đã không thể làm tròn trách nhiệm của một người anh, cả ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng, không hiểu chuyện, chỉ biết hưởng thụ vinh hoa phú quý từ hoàng thất. Bây giờ ngươi chẳng là ai nên chẳng còn tác dụng gì cả. Ngươi cứ ngoan ngoãn chờ ở Đế Đô, đừng tạo ra phiền phức đã là trợ giúp lớn rồi."Trang Sinh Hiểu Lê vô thức muốn lên tiếng phản bác, nhưng lời nói này của Bùi Hàm Yên vô cùng có lý khiến hắn không tìm được căn cứ gì để phản bác lại. Bị bà ấy nói đỏ mặt tía tai, ngậm ngùi không nói được gì."Ngày trước ngươi không hề quan tâm tới Hiểu Mộng, tại sao bây giờ lại đột nhiên đổi tính?" Bùi Hàm Yên đột ngột hỏi."Ta...” Trang Sinh Hiểu Lê hốt hoảng, nhớ lại thật lâu về trước. Ký ức hắn từng cố tình lảng tránh nhưng một khi mở cánh cửa hồi ức ra, nó sẽ trở nên vô cùng rõ ràng. Hắn vẫn nhớ rõ từng câu từng chữ ngày xưa mẹ từng nói với hắn.DTV"Dẫn em gái đi...”"... Hãy chăm sóc tốt cho em con."Đứa trẻ sơ sinh còn bọc tã lót nằm trên mặt đất khóc lóc thảm thiết, đứa bé trai cũng lệ rơi ướt mặt, nắm chặt ống tay áo của mẹ sụt sịt nói: "Mẹ ơi, hu hu hu... Con sợ lắm!"Hắn không biết đây là đâu, xung quanh là rừng rậm nguyên thủy xa lạ, xuyên qua khe hở của rừng cây là những cái bóng chiếu xuống như yêu ma quỷ quái vây quanh người họ. Mẹ thì yếu ớt nằm cạnh hồ, bảo hắn ôm theo em gái một mình chạy trốn."Không, ta không dám...”Hắn còn nhỏ lắm, chân cẳng ngắn ngủi. Em gái thì đang gào khóc thảm thương khiến hắn không thể ôm theo em gái rời đi.Trang Sinh Vân Huyên cũng nhận ra được tình cảnh của họ tuyệt vọng nhường nào. Bà run rẩy nâng tay lên, một luồng sáng mộng ảo b.ắ.n từ đầu ngón tay bà ra rơi xuống người đứa trẻ.Em gái đột nhiên ngừng khóc khiến cậu bé cảm thấy rất mới lạ."Ôm theo em gái đi, con đã có thể rời khỏi nơi này."Nghe thấy mẹ thúc giục, hắn thử ôm em gái lên. Quả nhiên em gái đã nhẹ đi, nhẹ bẫng như một cục bông gòn vậy."Nhưng mẹ phải làm thế nào bây giờ?""Ta không đi được...” Khi tia sáng cuối cùng biến mất, sắc mặt bà tái nhợt, tựa như đã hao tổn toàn bộ sức lực. Ngay cả lông mi cũng không thể chống đỡ mở ra được nữa."Các con đi mau đi!" Lời thúc giục cuối cùng của bà đã trở nên mơ hồ trong ký ức. Trang Sinh Hiểu Lê chỉ nhớ cảnh mình ôm theo em gái nhẹ bẫng rồi dùng toàn lực chạy thật nhanh trong rừng. Do em gái được vầng sáng mẹ tạo ra bảo vệ nên không bị thương gì, còn hắn do chạy quá nhanh nên hao hết sức lực, mà khu rừng thì rộng lớn tựa như chạy mãi không thể thoát ra.Tới khi hắn tỉnh lại thì đã quay về hoàng cùng. Sau đó hắn nhận được tin dữ là mẹ đã c.h.ế.t bệnh, theo đó là một đám phi tần hậu cung xuất hiện.Tối hôm hạ táng mẹ, phụ hoàng và đám phi tần trong cung nhiệt tình nói cười đùa giỡn với nhau, tiếng cười ầm ĩ của họ truyền tới tẩm cung của hoàng hậu.Khi hắn chạy tới, em gái nằm trong phòng ngủ không một bóng người đã khóc đứt hơi. Vì thế khi cung nhân ôm em gái rời đi, hắn không những không luyến tiếc mà còn thở phào nhẹ nhõm. Lúc ấy hắn chỉ nhớ tới mẹ, đầu óc trẻ con còn non nớt nên cái nhìn phiến diện. Hắn đã nghĩ, nếu không tại em gái thì mẹ sẽ không chết.

Công Chúa Giả Livestream Làm RuộngTác giả: Dư Thụ Vãn CaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Răng rắc, răng rắc......”Rừng nguyên sinh mênh mông vô bờ. Dưới cổ thụ khổng lồ chọc trời, có một cô gái mảnh mai sắc mặt trắng bệch đang cố gắng ấn cái bật lửa đồ cổ đã bị đào thải mấy trăm năm trong tay.Chiếc bật lửa chẳng phát ra chút lửa nào, nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy đầu ngón tay của mình sắp bị mài ra lửa trước.Cô vốn là người tu tiên thời hiện đại. Cô vượt qua giai đoạn linh khí hồi phục, sau khi thành Trúc Cơ thì lấy một tốc độ kinh người đột phá đủ loại cấp bậc. Nhưng lúc vừa định phi thăng thì bị ngũ lôi oanh đỉnh, sau đấy bất hạnh xuyên qua.Cô xuyên qua trở thành công chúa của thời đại Tinh tế, hơn nữa còn là một cô công chúa giả.Cô là công chúa nhỏ được cưng chiều nhất trong hoàng gia, là đứa con gái đầu tiên của hoàng hậu. Từ nhỏ đã lớn lên trong hũ mật, nhận được ngàn vạn cưng chiều, dù muốn có tinh tú hay mặt trăng thì đều được như ý.Vị hôn phu là siêu sao đỉnh lưu của giới giải trí, là tình nhân trong mộng của hàng triệu thiếu nữ. Sau khi gặp hắn, cô vừa… "Bà có ý gì, ý bà là ta không có năng lực giải quyết chuyện này ư?" Trang Sinh Hiểu Lê không phục. Bùi Hàm Yên nói: "Mục đích ta tới đây là để khuyên ngươi cứ chờ đó, đừng đi lung tung.""Là vì ta không giúp được gì?" Trang Sinh Hiểu Lê gần như đã hiểu được ý của bà ấy."Phải." Bùi Hàm Yên không nể tình, nói: "Ngươi không còn thân phận hoàng tử, vì thế chẳng làm được chuyện gì cả."Trang Sinh Hiểu Lê: "Không lẽ không phải hoàng tử thì không thể làm gì? Ta vẫn là anh trai của Hiểu Mộng như cũ, dựa vào đâu không cho ta giúp đỡ?"Bùi Hàm Yên cười khẩy: "Ngày xưa lúc còn là hoàng tử ngươi đã không thể làm tròn trách nhiệm của một người anh, cả ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng, không hiểu chuyện, chỉ biết hưởng thụ vinh hoa phú quý từ hoàng thất. Bây giờ ngươi chẳng là ai nên chẳng còn tác dụng gì cả. Ngươi cứ ngoan ngoãn chờ ở Đế Đô, đừng tạo ra phiền phức đã là trợ giúp lớn rồi."Trang Sinh Hiểu Lê vô thức muốn lên tiếng phản bác, nhưng lời nói này của Bùi Hàm Yên vô cùng có lý khiến hắn không tìm được căn cứ gì để phản bác lại. Bị bà ấy nói đỏ mặt tía tai, ngậm ngùi không nói được gì."Ngày trước ngươi không hề quan tâm tới Hiểu Mộng, tại sao bây giờ lại đột nhiên đổi tính?" Bùi Hàm Yên đột ngột hỏi."Ta...” Trang Sinh Hiểu Lê hốt hoảng, nhớ lại thật lâu về trước. Ký ức hắn từng cố tình lảng tránh nhưng một khi mở cánh cửa hồi ức ra, nó sẽ trở nên vô cùng rõ ràng. Hắn vẫn nhớ rõ từng câu từng chữ ngày xưa mẹ từng nói với hắn.DTV"Dẫn em gái đi...”"... Hãy chăm sóc tốt cho em con."Đứa trẻ sơ sinh còn bọc tã lót nằm trên mặt đất khóc lóc thảm thiết, đứa bé trai cũng lệ rơi ướt mặt, nắm chặt ống tay áo của mẹ sụt sịt nói: "Mẹ ơi, hu hu hu... Con sợ lắm!"Hắn không biết đây là đâu, xung quanh là rừng rậm nguyên thủy xa lạ, xuyên qua khe hở của rừng cây là những cái bóng chiếu xuống như yêu ma quỷ quái vây quanh người họ. Mẹ thì yếu ớt nằm cạnh hồ, bảo hắn ôm theo em gái một mình chạy trốn."Không, ta không dám...”Hắn còn nhỏ lắm, chân cẳng ngắn ngủi. Em gái thì đang gào khóc thảm thương khiến hắn không thể ôm theo em gái rời đi.Trang Sinh Vân Huyên cũng nhận ra được tình cảnh của họ tuyệt vọng nhường nào. Bà run rẩy nâng tay lên, một luồng sáng mộng ảo b.ắ.n từ đầu ngón tay bà ra rơi xuống người đứa trẻ.Em gái đột nhiên ngừng khóc khiến cậu bé cảm thấy rất mới lạ."Ôm theo em gái đi, con đã có thể rời khỏi nơi này."Nghe thấy mẹ thúc giục, hắn thử ôm em gái lên. Quả nhiên em gái đã nhẹ đi, nhẹ bẫng như một cục bông gòn vậy."Nhưng mẹ phải làm thế nào bây giờ?""Ta không đi được...” Khi tia sáng cuối cùng biến mất, sắc mặt bà tái nhợt, tựa như đã hao tổn toàn bộ sức lực. Ngay cả lông mi cũng không thể chống đỡ mở ra được nữa."Các con đi mau đi!" Lời thúc giục cuối cùng của bà đã trở nên mơ hồ trong ký ức. Trang Sinh Hiểu Lê chỉ nhớ cảnh mình ôm theo em gái nhẹ bẫng rồi dùng toàn lực chạy thật nhanh trong rừng. Do em gái được vầng sáng mẹ tạo ra bảo vệ nên không bị thương gì, còn hắn do chạy quá nhanh nên hao hết sức lực, mà khu rừng thì rộng lớn tựa như chạy mãi không thể thoát ra.Tới khi hắn tỉnh lại thì đã quay về hoàng cùng. Sau đó hắn nhận được tin dữ là mẹ đã c.h.ế.t bệnh, theo đó là một đám phi tần hậu cung xuất hiện.Tối hôm hạ táng mẹ, phụ hoàng và đám phi tần trong cung nhiệt tình nói cười đùa giỡn với nhau, tiếng cười ầm ĩ của họ truyền tới tẩm cung của hoàng hậu.Khi hắn chạy tới, em gái nằm trong phòng ngủ không một bóng người đã khóc đứt hơi. Vì thế khi cung nhân ôm em gái rời đi, hắn không những không luyến tiếc mà còn thở phào nhẹ nhõm. Lúc ấy hắn chỉ nhớ tới mẹ, đầu óc trẻ con còn non nớt nên cái nhìn phiến diện. Hắn đã nghĩ, nếu không tại em gái thì mẹ sẽ không chết.

Chương 226