Tháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có…

Chương 34

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Bên ngoài truyền đến tiếng hàng xóm chào hỏi nhâu, "Hải Triều, A Thải đã trở về rồi sao, đây là mua cái gì?"“Chỉ một ít đồ dùng sinh hoạt, cần dùng gấp.” Cố Hải Triều đẩy xe đi vào, trên xe chất đầy đồ.Cố Hải Ba vội vàng mở cửa phòng, nhìn một hồi, ngoại trừ anh chị, thì Trần Chấn Hoa cũng tới.Bọn họ mang đồ đạc gửi ở trong tiệm chú Trần về đây, còn mang về nửa cân dầu, một túi bột mì, mấy miếng đậu hũ, một cái đầu cá, mấy củ cải trắng, chỉ là không mua được thịt heo.“Đầu năm nay vật tư cũng quá thiếu thốn.”Bọn họ đẩy xe đi tới đi lui vài chuyến, chọc cho hàng xóm đều chạy ra xem, ngay cả Cố lão thái cũng nhịn không được ở trong phòng nhìn lén ra ngoài.Gạch xi măng cát vừa vào sân, mọi người thấy rõ, đây là muốn sửa sang lại phòng.Cũng đúng, gian phòng này rất rách, trời mưa còn có thể bị rỉ nước, tường da rạn nứt khắp nơi, hoàn cảnh cư trú quá ác liệt.Hơn nữa, tuổi tác em trai em gái dần lớn, cần tránh hiềm nghi, Cố Hải Triều đã muốn tách thành hai gian nhỏ, tách ra ở.Nói làm liền làm, các hàng xóm nhàn rỗi trong viện nghe tin cũng tới nhao nhao giúp một tay. Nhiều người sức lớn, rất nhanh liền dở xong gian phòng rách nát, gỗ cũng không lãng phí, liền dùng để làm vách ngăn, nếu không cũng có thể làm củi lửa.Nóc nhà được sửa chữa, mặt tường cũng sửa chữa xong, trên mặt đất trải một tầng xi măng, thoáng cái liền sáng sủa vài phần.Phòng chia làm hai gian, phòng trong lắp một cửa sổ thủy tinh, nhìn không còn âm u nữa.Phòng rất nhỏ, chỉ đặt được một cái giường cao thấp hai tầng, một cái tủ năm đấu, đây là phòng của hai chị em Cố Vân Thải.Cố Văn Thải rất kích động, "Em gái, em muốn ngủ trên hay dưới?”“Phía trên.” Cố Vân Khê mặt mày hớn hở, cuối cùng cũng có không gian riêng của mình, cô thật sự không quen ngủ chung giường với người khác.Phòng ngoài cũng đặt một cái giường hai tầng nửa mới nửa cũ, để cho anh em Cố Hải Triều ở, một cái bàn bát tiên thiếu chân, sửa một chút liền có thể sử dụng, vừa có thể làm bàn cơm, lại có thể làm bàn học.Những thứ này tất cả đều là mua từ cửa hàng đồ cũ cùng trạm thu mua phế phẩm, dọn dẹp sạch sẽ còn có thể dùng tới vài năm.Bên cửa sổ làm một tấm ngăn, phía dưới là lò dầu hỏa, mùa đông giá rét ở nhà nấu chút thức ăn, nước nóng.Cố Hải Triều khéo tay dùng tấm ván gỗ cũ đánh bốn cái ghế nhỏ, rất thô ráp, nhưng đủ dùng.

Bên ngoài truyền đến tiếng hàng xóm chào hỏi nhâu, "Hải Triều, A Thải đã trở về rồi sao, đây là mua cái gì?"

“Chỉ một ít đồ dùng sinh hoạt, cần dùng gấp.” Cố Hải Triều đẩy xe đi vào, trên xe chất đầy đồ.

Cố Hải Ba vội vàng mở cửa phòng, nhìn một hồi, ngoại trừ anh chị, thì Trần Chấn Hoa cũng tới.

Bọn họ mang đồ đạc gửi ở trong tiệm chú Trần về đây, còn mang về nửa cân dầu, một túi bột mì, mấy miếng đậu hũ, một cái đầu cá, mấy củ cải trắng, chỉ là không mua được thịt heo.

“Đầu năm nay vật tư cũng quá thiếu thốn.”

Bọn họ đẩy xe đi tới đi lui vài chuyến, chọc cho hàng xóm đều chạy ra xem, ngay cả Cố lão thái cũng nhịn không được ở trong phòng nhìn lén ra ngoài.

Gạch xi măng cát vừa vào sân, mọi người thấy rõ, đây là muốn sửa sang lại phòng.

Cũng đúng, gian phòng này rất rách, trời mưa còn có thể bị rỉ nước, tường da rạn nứt khắp nơi, hoàn cảnh cư trú quá ác liệt.

Hơn nữa, tuổi tác em trai em gái dần lớn, cần tránh hiềm nghi, Cố Hải Triều đã muốn tách thành hai gian nhỏ, tách ra ở.

Nói làm liền làm, các hàng xóm nhàn rỗi trong viện nghe tin cũng tới nhao nhao giúp một tay. Nhiều người sức lớn, rất nhanh liền dở xong gian phòng rách nát, gỗ cũng không lãng phí, liền dùng để làm vách ngăn, nếu không cũng có thể làm củi lửa.

Nóc nhà được sửa chữa, mặt tường cũng sửa chữa xong, trên mặt đất trải một tầng xi măng, thoáng cái liền sáng sủa vài phần.

Phòng chia làm hai gian, phòng trong lắp một cửa sổ thủy tinh, nhìn không còn âm u nữa.

Phòng rất nhỏ, chỉ đặt được một cái giường cao thấp hai tầng, một cái tủ năm đấu, đây là phòng của hai chị em Cố Vân Thải.

Cố Văn Thải rất kích động, "Em gái, em muốn ngủ trên hay dưới?”

“Phía trên.” Cố Vân Khê mặt mày hớn hở, cuối cùng cũng có không gian riêng của mình, cô thật sự không quen ngủ chung giường với người khác.

Phòng ngoài cũng đặt một cái giường hai tầng nửa mới nửa cũ, để cho anh em Cố Hải Triều ở, một cái bàn bát tiên thiếu chân, sửa một chút liền có thể sử dụng, vừa có thể làm bàn cơm, lại có thể làm bàn học.

Những thứ này tất cả đều là mua từ cửa hàng đồ cũ cùng trạm thu mua phế phẩm, dọn dẹp sạch sẽ còn có thể dùng tới vài năm.

Bên cửa sổ làm một tấm ngăn, phía dưới là lò dầu hỏa, mùa đông giá rét ở nhà nấu chút thức ăn, nước nóng.

Cố Hải Triều khéo tay dùng tấm ván gỗ cũ đánh bốn cái ghế nhỏ, rất thô ráp, nhưng đủ dùng.

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Bên ngoài truyền đến tiếng hàng xóm chào hỏi nhâu, "Hải Triều, A Thải đã trở về rồi sao, đây là mua cái gì?"“Chỉ một ít đồ dùng sinh hoạt, cần dùng gấp.” Cố Hải Triều đẩy xe đi vào, trên xe chất đầy đồ.Cố Hải Ba vội vàng mở cửa phòng, nhìn một hồi, ngoại trừ anh chị, thì Trần Chấn Hoa cũng tới.Bọn họ mang đồ đạc gửi ở trong tiệm chú Trần về đây, còn mang về nửa cân dầu, một túi bột mì, mấy miếng đậu hũ, một cái đầu cá, mấy củ cải trắng, chỉ là không mua được thịt heo.“Đầu năm nay vật tư cũng quá thiếu thốn.”Bọn họ đẩy xe đi tới đi lui vài chuyến, chọc cho hàng xóm đều chạy ra xem, ngay cả Cố lão thái cũng nhịn không được ở trong phòng nhìn lén ra ngoài.Gạch xi măng cát vừa vào sân, mọi người thấy rõ, đây là muốn sửa sang lại phòng.Cũng đúng, gian phòng này rất rách, trời mưa còn có thể bị rỉ nước, tường da rạn nứt khắp nơi, hoàn cảnh cư trú quá ác liệt.Hơn nữa, tuổi tác em trai em gái dần lớn, cần tránh hiềm nghi, Cố Hải Triều đã muốn tách thành hai gian nhỏ, tách ra ở.Nói làm liền làm, các hàng xóm nhàn rỗi trong viện nghe tin cũng tới nhao nhao giúp một tay. Nhiều người sức lớn, rất nhanh liền dở xong gian phòng rách nát, gỗ cũng không lãng phí, liền dùng để làm vách ngăn, nếu không cũng có thể làm củi lửa.Nóc nhà được sửa chữa, mặt tường cũng sửa chữa xong, trên mặt đất trải một tầng xi măng, thoáng cái liền sáng sủa vài phần.Phòng chia làm hai gian, phòng trong lắp một cửa sổ thủy tinh, nhìn không còn âm u nữa.Phòng rất nhỏ, chỉ đặt được một cái giường cao thấp hai tầng, một cái tủ năm đấu, đây là phòng của hai chị em Cố Vân Thải.Cố Văn Thải rất kích động, "Em gái, em muốn ngủ trên hay dưới?”“Phía trên.” Cố Vân Khê mặt mày hớn hở, cuối cùng cũng có không gian riêng của mình, cô thật sự không quen ngủ chung giường với người khác.Phòng ngoài cũng đặt một cái giường hai tầng nửa mới nửa cũ, để cho anh em Cố Hải Triều ở, một cái bàn bát tiên thiếu chân, sửa một chút liền có thể sử dụng, vừa có thể làm bàn cơm, lại có thể làm bàn học.Những thứ này tất cả đều là mua từ cửa hàng đồ cũ cùng trạm thu mua phế phẩm, dọn dẹp sạch sẽ còn có thể dùng tới vài năm.Bên cửa sổ làm một tấm ngăn, phía dưới là lò dầu hỏa, mùa đông giá rét ở nhà nấu chút thức ăn, nước nóng.Cố Hải Triều khéo tay dùng tấm ván gỗ cũ đánh bốn cái ghế nhỏ, rất thô ráp, nhưng đủ dùng.

Chương 34