Tháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có…
Chương 305
Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Người Tề gia đều không khỏi sửng sốt, bọn họ đều hoài nghi lỗ tai của mình có vấn đề.Nhà bọn họ hiện đang có một thiên tài yêu nghiệt, sau đó người này lại còn kết giao thêm một người bạn, cũng là thiên tài yêu nghiệt! Ông trời a, như thế thì cũng quá khoa trương rồi.Tề đại tiểu thư nhịn không được hỏi: “Chờ một chút, các người đây là đang nói Cố Vân Khê sao?”"Đúng, chính là cô ấy. Thiếu nữ thiên tài chỉ mới 16 tuổi.” Trong lời nói Tề lão gia không giấu sự tôn sùng: "Một người như vậy có thể cho Tề gia chúng ta dựa vào, thì đó chính là vinh hạnh của toàn bộ con cháu Tề gia. Các người đúng là đã nhặt được của còn muốn báo quan."Tâm tình người Tề gia hiện tại vô cùng phức tạp, không ngôn từ nào có thể hình dung được tâm tình này. Đặc biệt là những người phụ nữ ở đây.Cùng đều là phụ nữ với nhau, tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy?Tề lão gia thấy được tấm gương như Cố Vân Khê, cho nên ông mới càng thêm cảm thấy ba người con gái của mình đúng là không được nuôi dạy tốt.Rõ ràng xuất thân tốt đến như vậy, lại còn được hưởng nền giáo dục tốt nhất, nhưng toàn là kẻ vô tích sự, cho dù có cố như thế nào cũng không thành tài được.“Nghĩ xem khi 16 tuổi các người đã làm được gì? Năm 16 tuổi, con bé đã nghiên cứu được bốn bằng sáng chế độc quyền cho quốc gia, kiếm được ngàn vạn…”Khóe miệng Tề Thiệu hơi nhếch lên: "Cũng không hẳn, cô ấy tính chỉ được khoảng chín trăm vạn….”“Oang.” Cốc trà trong tay Tề đại phu nhân rơi xuống đất, nước nóng b.ắ.n tung tóe.Không riêng gì cô ta, những người khác cũng thất thố, ngay cả Tề nhị tiểu thư luôn luôn dịu dàng nhất cũng nhịn không được, hỏi: “Cô ấy sao có thể kiếm được nhiều tiền đến như vậy?"“Mua cổ phiếu.”“Cô ta còn biết mua cổ phiếu? Không phải chuyên ngành cô ta là học vật lý sao?”“Thế giới của thiên tài các người không hiểu được đâu.” Tề Thiệu kiêu ngạo, nói: "Mười lăm tuổi cô ấy đã có thể dựa vào cổ phiếu mà kiếm được chín mươi vạn, sau đó liền liên tục mua ra bán vào số cổ phiếu này. Tính đến bây giờ, số cổ phiếu kia cũng có thể tăng gấp mười lần.”Cái kiểu khoe khoang c.h.ế.t tiệt này, làm cho người ta không khỏi đỏ mắt.Trình Nhất Tề rốt cuộc nhịn không được xen vào hỏi: "Cậu hỏi giúp cháu, cô ấy mua cổ phiếu gì vậy?” Anh ta là con trai lớn của Trình Hướng Đông, lớn hơn Tề Thiệu năm tuổi, hiện giờ đang bắt đầu quản lý các hạng mục của Tề thị…Là con trai lớn của Tề đại tiểu thư, từ nhỏ đã được yêu thương che chở. Cho nên cái công ty Trình Phái kia của anh ta có thể thành công đến bây giờ, hơn phân nửa cũng là nhờ vào thân phận này. Dù sao, cháu ngoại của Tề gia cũng có quyền thừa kế.Tề Thiệu thản nhiên nhìn anh ta: “Đã bán hết rồi. Cô ấy nói bây giờ không phải lúc, chờ đợt giá thị trường tiếp theo rồi mới tính tiếp.”Có điều, cô ấy sẽ nhanh ra nước ngoài du học, chắc sẽ không muốn mua nữa. Dù sao lúc trước mua cổ phiếu, cũng chỉ là muốn chơi một chút thôi, cô ấy cũng không thiếu tiền chút tiền này.Trình Nhất Tề nghe vậy có chút hụt hẫng, dù sao một năm thu được đến ngàn vạn, ai có thể ngăn được hấp dẫn như vậy chứ? “Cậu không chơi cổ phiếu cùng cô ấy sao?”Tề Thiệu cùng với anh ta quan hệ cũng rất bình thường, từ góc độ nào đó thì có thể nói, bọn họ chính là đối thủ cạnh tranh của nhau.Khi còn bé thì tranh ai được Tề lão gia thương yêu hơn? Còn đến lớn thì tranh giành xem Tề thị thuộc về ai?Tề Thiệu cũng không có hứng thú với việc thừa kế Tề thị, nhưng việc bọn họ lại không từ thủ đoạn để tranh giành cái gia sản, khiến hắn rất không vui."Không có. Lúc trước tôi luôn ở nước ngoài du học, nào có thời gian cùng sức lực để làm chuyện này?”Trình Nhất Tề ngẫm lại cũng đúng, thất vọng thở dài một hơi.“Ông ngoại, khi nào chúng ta có thể gặp được Cố tiểu thư?”Một tiếng Cố tiểu thư này, cũng đã đại biểu cho tâm tình bọn họ bắt đầu thay đổi, nói đúng hơn đã bắt đầu chấp nhận.Tề Thiệu hơi nhíu mày, trong lòng có chút khó chịu: “Cha, Tiểu Khê vừa phải viết luận văn tốt nghiệp còn phải chuẩn bị ra nước ngoài du học, nên có thể gần đây cô ấy vô cùng bận rộn.”“Chabiết, cha sẽ không quấy rầy con bé. Mọi chuyện sau này cứ chờ con bé giải quyết xong rồi sẽ tính tiếp.”Tề Thiệu trở lại phòng cũng không nhàn rỗi, phát ra rất nhiều mệnh lệnh.“Tiếp tục quan sát bọn họ, có tin tức gì lập tức nói cho tôi biết.”Tốt hơn hết vẫn nên tìm hiểu kỹ về bọn người Trình Hướng Đông, Trần Y Lệ, Ngô Chí Cương này, dù sao cẩn thận vẫn tốt hơn.Hắn còn đang muốn nói tiếp cái gì đó, nhưng khi ánh mắt quét về phía cửa, hắn liền đành cúp điện thoại.
Người Tề gia đều không khỏi sửng sốt, bọn họ đều hoài nghi lỗ tai của mình có vấn đề.
Nhà bọn họ hiện đang có một thiên tài yêu nghiệt, sau đó người này lại còn kết giao thêm một người bạn, cũng là thiên tài yêu nghiệt! Ông trời a, như thế thì cũng quá khoa trương rồi.
Tề đại tiểu thư nhịn không được hỏi: “Chờ một chút, các người đây là đang nói Cố Vân Khê sao?”
"Đúng, chính là cô ấy. Thiếu nữ thiên tài chỉ mới 16 tuổi.” Trong lời nói Tề lão gia không giấu sự tôn sùng: "Một người như vậy có thể cho Tề gia chúng ta dựa vào, thì đó chính là vinh hạnh của toàn bộ con cháu Tề gia. Các người đúng là đã nhặt được của còn muốn báo quan."
Tâm tình người Tề gia hiện tại vô cùng phức tạp, không ngôn từ nào có thể hình dung được tâm tình này. Đặc biệt là những người phụ nữ ở đây.
Cùng đều là phụ nữ với nhau, tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy?
Tề lão gia thấy được tấm gương như Cố Vân Khê, cho nên ông mới càng thêm cảm thấy ba người con gái của mình đúng là không được nuôi dạy tốt.
Rõ ràng xuất thân tốt đến như vậy, lại còn được hưởng nền giáo dục tốt nhất, nhưng toàn là kẻ vô tích sự, cho dù có cố như thế nào cũng không thành tài được.
“Nghĩ xem khi 16 tuổi các người đã làm được gì? Năm 16 tuổi, con bé đã nghiên cứu được bốn bằng sáng chế độc quyền cho quốc gia, kiếm được ngàn vạn…”
Khóe miệng Tề Thiệu hơi nhếch lên: "Cũng không hẳn, cô ấy tính chỉ được khoảng chín trăm vạn….”
“Oang.” Cốc trà trong tay Tề đại phu nhân rơi xuống đất, nước nóng b.ắ.n tung tóe.
Không riêng gì cô ta, những người khác cũng thất thố, ngay cả Tề nhị tiểu thư luôn luôn dịu dàng nhất cũng nhịn không được, hỏi: “Cô ấy sao có thể kiếm được nhiều tiền đến như vậy?"
“Mua cổ phiếu.”
“Cô ta còn biết mua cổ phiếu? Không phải chuyên ngành cô ta là học vật lý sao?”
“Thế giới của thiên tài các người không hiểu được đâu.” Tề Thiệu kiêu ngạo, nói: "Mười lăm tuổi cô ấy đã có thể dựa vào cổ phiếu mà kiếm được chín mươi vạn, sau đó liền liên tục mua ra bán vào số cổ phiếu này. Tính đến bây giờ, số cổ phiếu kia cũng có thể tăng gấp mười lần.”
Cái kiểu khoe khoang c.h.ế.t tiệt này, làm cho người ta không khỏi đỏ mắt.
Trình Nhất Tề rốt cuộc nhịn không được xen vào hỏi: "Cậu hỏi giúp cháu, cô ấy mua cổ phiếu gì vậy?” Anh ta là con trai lớn của Trình Hướng Đông, lớn hơn Tề Thiệu năm tuổi, hiện giờ đang bắt đầu quản lý các hạng mục của Tề thị…Là con trai lớn của Tề đại tiểu thư, từ nhỏ đã được yêu thương che chở. Cho nên cái công ty Trình Phái kia của anh ta có thể thành công đến bây giờ, hơn phân nửa cũng là nhờ vào thân phận này. Dù sao, cháu ngoại của Tề gia cũng có quyền thừa kế.
Tề Thiệu thản nhiên nhìn anh ta: “Đã bán hết rồi. Cô ấy nói bây giờ không phải lúc, chờ đợt giá thị trường tiếp theo rồi mới tính tiếp.”
Có điều, cô ấy sẽ nhanh ra nước ngoài du học, chắc sẽ không muốn mua nữa. Dù sao lúc trước mua cổ phiếu, cũng chỉ là muốn chơi một chút thôi, cô ấy cũng không thiếu tiền chút tiền này.
Trình Nhất Tề nghe vậy có chút hụt hẫng, dù sao một năm thu được đến ngàn vạn, ai có thể ngăn được hấp dẫn như vậy chứ? “Cậu không chơi cổ phiếu cùng cô ấy sao?”
Tề Thiệu cùng với anh ta quan hệ cũng rất bình thường, từ góc độ nào đó thì có thể nói, bọn họ chính là đối thủ cạnh tranh của nhau.
Khi còn bé thì tranh ai được Tề lão gia thương yêu hơn? Còn đến lớn thì tranh giành xem Tề thị thuộc về ai?
Tề Thiệu cũng không có hứng thú với việc thừa kế Tề thị, nhưng việc bọn họ lại không từ thủ đoạn để tranh giành cái gia sản, khiến hắn rất không vui.
"Không có. Lúc trước tôi luôn ở nước ngoài du học, nào có thời gian cùng sức lực để làm chuyện này?”
Trình Nhất Tề ngẫm lại cũng đúng, thất vọng thở dài một hơi.
“Ông ngoại, khi nào chúng ta có thể gặp được Cố tiểu thư?”
Một tiếng Cố tiểu thư này, cũng đã đại biểu cho tâm tình bọn họ bắt đầu thay đổi, nói đúng hơn đã bắt đầu chấp nhận.
Tề Thiệu hơi nhíu mày, trong lòng có chút khó chịu: “Cha, Tiểu Khê vừa phải viết luận văn tốt nghiệp còn phải chuẩn bị ra nước ngoài du học, nên có thể gần đây cô ấy vô cùng bận rộn.”
“Chabiết, cha sẽ không quấy rầy con bé. Mọi chuyện sau này cứ chờ con bé giải quyết xong rồi sẽ tính tiếp.”
Tề Thiệu trở lại phòng cũng không nhàn rỗi, phát ra rất nhiều mệnh lệnh.
“Tiếp tục quan sát bọn họ, có tin tức gì lập tức nói cho tôi biết.”
Tốt hơn hết vẫn nên tìm hiểu kỹ về bọn người Trình Hướng Đông, Trần Y Lệ, Ngô Chí Cương này, dù sao cẩn thận vẫn tốt hơn.
Hắn còn đang muốn nói tiếp cái gì đó, nhưng khi ánh mắt quét về phía cửa, hắn liền đành cúp điện thoại.
Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Người Tề gia đều không khỏi sửng sốt, bọn họ đều hoài nghi lỗ tai của mình có vấn đề.Nhà bọn họ hiện đang có một thiên tài yêu nghiệt, sau đó người này lại còn kết giao thêm một người bạn, cũng là thiên tài yêu nghiệt! Ông trời a, như thế thì cũng quá khoa trương rồi.Tề đại tiểu thư nhịn không được hỏi: “Chờ một chút, các người đây là đang nói Cố Vân Khê sao?”"Đúng, chính là cô ấy. Thiếu nữ thiên tài chỉ mới 16 tuổi.” Trong lời nói Tề lão gia không giấu sự tôn sùng: "Một người như vậy có thể cho Tề gia chúng ta dựa vào, thì đó chính là vinh hạnh của toàn bộ con cháu Tề gia. Các người đúng là đã nhặt được của còn muốn báo quan."Tâm tình người Tề gia hiện tại vô cùng phức tạp, không ngôn từ nào có thể hình dung được tâm tình này. Đặc biệt là những người phụ nữ ở đây.Cùng đều là phụ nữ với nhau, tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy?Tề lão gia thấy được tấm gương như Cố Vân Khê, cho nên ông mới càng thêm cảm thấy ba người con gái của mình đúng là không được nuôi dạy tốt.Rõ ràng xuất thân tốt đến như vậy, lại còn được hưởng nền giáo dục tốt nhất, nhưng toàn là kẻ vô tích sự, cho dù có cố như thế nào cũng không thành tài được.“Nghĩ xem khi 16 tuổi các người đã làm được gì? Năm 16 tuổi, con bé đã nghiên cứu được bốn bằng sáng chế độc quyền cho quốc gia, kiếm được ngàn vạn…”Khóe miệng Tề Thiệu hơi nhếch lên: "Cũng không hẳn, cô ấy tính chỉ được khoảng chín trăm vạn….”“Oang.” Cốc trà trong tay Tề đại phu nhân rơi xuống đất, nước nóng b.ắ.n tung tóe.Không riêng gì cô ta, những người khác cũng thất thố, ngay cả Tề nhị tiểu thư luôn luôn dịu dàng nhất cũng nhịn không được, hỏi: “Cô ấy sao có thể kiếm được nhiều tiền đến như vậy?"“Mua cổ phiếu.”“Cô ta còn biết mua cổ phiếu? Không phải chuyên ngành cô ta là học vật lý sao?”“Thế giới của thiên tài các người không hiểu được đâu.” Tề Thiệu kiêu ngạo, nói: "Mười lăm tuổi cô ấy đã có thể dựa vào cổ phiếu mà kiếm được chín mươi vạn, sau đó liền liên tục mua ra bán vào số cổ phiếu này. Tính đến bây giờ, số cổ phiếu kia cũng có thể tăng gấp mười lần.”Cái kiểu khoe khoang c.h.ế.t tiệt này, làm cho người ta không khỏi đỏ mắt.Trình Nhất Tề rốt cuộc nhịn không được xen vào hỏi: "Cậu hỏi giúp cháu, cô ấy mua cổ phiếu gì vậy?” Anh ta là con trai lớn của Trình Hướng Đông, lớn hơn Tề Thiệu năm tuổi, hiện giờ đang bắt đầu quản lý các hạng mục của Tề thị…Là con trai lớn của Tề đại tiểu thư, từ nhỏ đã được yêu thương che chở. Cho nên cái công ty Trình Phái kia của anh ta có thể thành công đến bây giờ, hơn phân nửa cũng là nhờ vào thân phận này. Dù sao, cháu ngoại của Tề gia cũng có quyền thừa kế.Tề Thiệu thản nhiên nhìn anh ta: “Đã bán hết rồi. Cô ấy nói bây giờ không phải lúc, chờ đợt giá thị trường tiếp theo rồi mới tính tiếp.”Có điều, cô ấy sẽ nhanh ra nước ngoài du học, chắc sẽ không muốn mua nữa. Dù sao lúc trước mua cổ phiếu, cũng chỉ là muốn chơi một chút thôi, cô ấy cũng không thiếu tiền chút tiền này.Trình Nhất Tề nghe vậy có chút hụt hẫng, dù sao một năm thu được đến ngàn vạn, ai có thể ngăn được hấp dẫn như vậy chứ? “Cậu không chơi cổ phiếu cùng cô ấy sao?”Tề Thiệu cùng với anh ta quan hệ cũng rất bình thường, từ góc độ nào đó thì có thể nói, bọn họ chính là đối thủ cạnh tranh của nhau.Khi còn bé thì tranh ai được Tề lão gia thương yêu hơn? Còn đến lớn thì tranh giành xem Tề thị thuộc về ai?Tề Thiệu cũng không có hứng thú với việc thừa kế Tề thị, nhưng việc bọn họ lại không từ thủ đoạn để tranh giành cái gia sản, khiến hắn rất không vui."Không có. Lúc trước tôi luôn ở nước ngoài du học, nào có thời gian cùng sức lực để làm chuyện này?”Trình Nhất Tề ngẫm lại cũng đúng, thất vọng thở dài một hơi.“Ông ngoại, khi nào chúng ta có thể gặp được Cố tiểu thư?”Một tiếng Cố tiểu thư này, cũng đã đại biểu cho tâm tình bọn họ bắt đầu thay đổi, nói đúng hơn đã bắt đầu chấp nhận.Tề Thiệu hơi nhíu mày, trong lòng có chút khó chịu: “Cha, Tiểu Khê vừa phải viết luận văn tốt nghiệp còn phải chuẩn bị ra nước ngoài du học, nên có thể gần đây cô ấy vô cùng bận rộn.”“Chabiết, cha sẽ không quấy rầy con bé. Mọi chuyện sau này cứ chờ con bé giải quyết xong rồi sẽ tính tiếp.”Tề Thiệu trở lại phòng cũng không nhàn rỗi, phát ra rất nhiều mệnh lệnh.“Tiếp tục quan sát bọn họ, có tin tức gì lập tức nói cho tôi biết.”Tốt hơn hết vẫn nên tìm hiểu kỹ về bọn người Trình Hướng Đông, Trần Y Lệ, Ngô Chí Cương này, dù sao cẩn thận vẫn tốt hơn.Hắn còn đang muốn nói tiếp cái gì đó, nhưng khi ánh mắt quét về phía cửa, hắn liền đành cúp điện thoại.