Tháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có…
Chương 358
Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… “Anh Nghị, nơi này.”Một người tóc vàng vẫy tay với bọn họ: “Tôi đã giúp các người giành được chỗ bên kia, chỗ đó chính là thánh địa thu hút tiền tài được người ta ca tụng trong chợ này đó nha.”Tất cả mọi người đều bắt đầu bận rộn, bàn ghế cũng đã được sắp xếp xong, giá nướng cũng được chuyển xuống. Cố Vân Thái bắt đầu nhóm lửa, gia vị cùng nguyên liệu nấu ăn, đồ uống cũng đều được cô sắp xếp đâu vào đó.Sau khi chuẩn bị xong xuôi, cô treo bảng giá ở nơi dễ thấy nhất. Biểu ngữ vừa được treo lên, quán thịt nướng Hỏa Diệm Sơn của A Cố cứ như vậy đã được khai trương.Mùi thức ăn dần dần lan tỏa ra khắp mọi nơi, một mùi thơm ngọt ngào xông thẳng vào mũi người ta, khiến cho vị chủ quán đang bán hàng ở bên cạnh nhịn không được cũng nhìn lại xem một chút. “Đúng là thật thơm nha.”Cố Hải Triều cũng rất biết cách làm người, anh vội đem thịt nướng mới ra lò gửi cho chủ quán gần đó, cười nói: "Các vị nếm thử thịt nướng nhà tôi có vị như thế nào?”Các chủ quán nghe vậy có chút ngoài ý muốn, có người còn lớn tiếng nói: "Nhà các người là lần đầu tiên tới đây sao? Nhìn có chút lạ mặt.”Cố Hải Triều chỉ chỉ em trai em gái đang vùi đầu nướng thịt ở kia, trong mắt tràn đầy kiêu ngạo, nói: "Đúng vậy. Tôi tranh thủ một chút thời gian cùng em trai em gái gây dựng sự nghiệp. Hai đứa hiện tại cũng đang được nghỉ hè, nên tôi định để hai đứa sớm tiếp xúc với xã hội nhiều hơn một chút. Cũng xem như cho hai đứa kiếm chút tiền đóng học phí.”Vừa nghe lời này, các chủ quán liền yên tâm, bọn họ nhiều lắm cũng chỉ ở đây hai tháng, không tính cướp kế sinh nhai gì?“Em trai em gái cậu là học sinh sao?”Cố Hải Triều tràn đầy tự hào, nói: "Đúng vậy. Hai đứa nó đều là học sinh trường Nhất Trung, thành tích cuối năm cũng không tệ lắm.”Trong nhà có chủ quán cũng có người đang học trung học nên vô cùng hâm mộ: "Trường Nhất Trung rất tốt nha, vào được trường đó cũng xem như đã đặt một chân vào đại học chính quy rồi. Em trai em gái cậu xem ra cũng rất lợi hại.”Cố Hải Triều cười to, nói: "Tôi đã nói bọn nó tự kiếm tiền đi học đại học cho mình.”Chủ quán nhịn không được đồng tình với em trai em gái của anh: "Đây có phải là quá vất vả hay không?”Cố Hải Triều nghiêm túc nói: "Chỉ có sống trong cực khổ, thì mới nên người. Tôi thừa dịp lúc bọn nó vẫn còn trẻ cho bọn nó chịu khổ nhiều một chút, chỉ có như vậy trong tương lai mới có thể chịu khổ ít đi.”“Nói hay lắm, trẻ nhỏ đều nên giáo dục như vậy, lần sau tôi cũng mang theo con tôi đến đây, ngàn vạn lần cũng không thể nuông chiều bọn nó được.”Khách hàng càng ngày càng nhiều, người đông nghìn nghịt, tất cả mọi người đi qua quầy hàng của bọn họ đều nhịn không được ngửi ngửi một chút. Nhưng đến cuối cùng vẫn không có ai đến mua. Mọi người lấy làm lạ không thôi: "Tình huống gì? Vì sao không ai mua đồ ăn của chúng ta?”Cố Vân Thải nhíu mày, lo lắng nói: "Có phải... chúng ta ra giá hơi cao rồi không?”Cũng rất may, ngày đầu tiên cô chỉ định thử buôn bán, nên nguyên liệu nấu ăn cũng không nhiều lắm, nếu thật sự vẫn không bán được, cô có thể mang về tự mình ăn.Nhưng, xuất sư bất lợi, làm cho cô có chút không vui.“Chúng ta đều dùng nguyên liệu nấu ăn tươi ngon, lại không bỏ phẩm màu hóa chất gì, chỉ là tiền nào của nấy thôi.”Cố Hải Ba cũng có chút buồn bực: “Thôi quên đi, nếu không ai tới thì tự mình ăn vậy.”Cậu đem đồ ăn đã nướng xong đặt lên bàn, gọi anh trai cùng chị gái mình đến cùng nhau ăn.Khương Nghị thích ăn món này nhất, nhịn không được ăn ngấu nghiến, nhìn gã ăn vô cùng ngon miệng.Một miếng thịt dê nướng, một ngụm bia, sung sướng tựa như đang ở tiên cảnh.Một vị khách đi ngang qua, thấy bọn họ ăn ngon như vậy, nhịn không được nuốt nước miếng: "Anh trai này, cái này ăn ngon không? Nói thật cho tôi biết đi.”“Cái này nha...”Khương Nghị ăn xong, thỏa mãn nheo mắt lại, thật hạnh phúc. “Tôi khuyên người anh em tốt nhất đừng nên mua, nếu không sẽ hối hận cả đời.”Những lời này khiến không ít người dừng chân lại nghe được không khỏi nhíu mày: "Vì sao?Khương Nghị ăn ngon nên rung đùi đắc ý, nói: "Ăn được món thịt nướng ngon nhất đời này, suốt đời sẽ nhớ mãi không quên, nghĩ đến như vậy thôi liền đã thấy thảm rồi, ôi…”Gã lại ăn thêm một miếng.Vừa nghe lời này, DNA mỹ thực trong xương cốt của mọi người bắt đầu rục rịch, cái này hẳn là rất ngon, bọn họ nhất định phải thử xem.“Thịt nướng ngon nhất đời này, nếu bỏ lỡ mới có thể tiếc nuối cả đời.”“Liều c.h.ế.t ăn cá nóc nha, đây chính là tinh thần muốn ăn ngon không phải sao?”“Tôi muốn một xâu tim gà, hai cái cánh gà nướng, một cái bánh nướng.”“Ông chủ, cho tôi hai xâu thịt dê nướng, một xâu bánh mật, một phần đậu.”“Cho tôi một xâu cà tím nướng, một xâu gluten nướng, bánh bao nướng, gọi hai chai bia.”
“Anh Nghị, nơi này.”Một người tóc vàng vẫy tay với bọn họ: “Tôi đã giúp các người giành được chỗ bên kia, chỗ đó chính là thánh địa thu hút tiền tài được người ta ca tụng trong chợ này đó nha.”
Tất cả mọi người đều bắt đầu bận rộn, bàn ghế cũng đã được sắp xếp xong, giá nướng cũng được chuyển xuống. Cố Vân Thái bắt đầu nhóm lửa, gia vị cùng nguyên liệu nấu ăn, đồ uống cũng đều được cô sắp xếp đâu vào đó.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, cô treo bảng giá ở nơi dễ thấy nhất. Biểu ngữ vừa được treo lên, quán thịt nướng Hỏa Diệm Sơn của A Cố cứ như vậy đã được khai trương.
Mùi thức ăn dần dần lan tỏa ra khắp mọi nơi, một mùi thơm ngọt ngào xông thẳng vào mũi người ta, khiến cho vị chủ quán đang bán hàng ở bên cạnh nhịn không được cũng nhìn lại xem một chút. “Đúng là thật thơm nha.”
Cố Hải Triều cũng rất biết cách làm người, anh vội đem thịt nướng mới ra lò gửi cho chủ quán gần đó, cười nói: "Các vị nếm thử thịt nướng nhà tôi có vị như thế nào?”
Các chủ quán nghe vậy có chút ngoài ý muốn, có người còn lớn tiếng nói: "Nhà các người là lần đầu tiên tới đây sao? Nhìn có chút lạ mặt.”
Cố Hải Triều chỉ chỉ em trai em gái đang vùi đầu nướng thịt ở kia, trong mắt tràn đầy kiêu ngạo, nói: "Đúng vậy. Tôi tranh thủ một chút thời gian cùng em trai em gái gây dựng sự nghiệp. Hai đứa hiện tại cũng đang được nghỉ hè, nên tôi định để hai đứa sớm tiếp xúc với xã hội nhiều hơn một chút. Cũng xem như cho hai đứa kiếm chút tiền đóng học phí.”
Vừa nghe lời này, các chủ quán liền yên tâm, bọn họ nhiều lắm cũng chỉ ở đây hai tháng, không tính cướp kế sinh nhai gì?
“Em trai em gái cậu là học sinh sao?”
Cố Hải Triều tràn đầy tự hào, nói: "Đúng vậy. Hai đứa nó đều là học sinh trường Nhất Trung, thành tích cuối năm cũng không tệ lắm.”
Trong nhà có chủ quán cũng có người đang học trung học nên vô cùng hâm mộ: "Trường Nhất Trung rất tốt nha, vào được trường đó cũng xem như đã đặt một chân vào đại học chính quy rồi. Em trai em gái cậu xem ra cũng rất lợi hại.”
Cố Hải Triều cười to, nói: "Tôi đã nói bọn nó tự kiếm tiền đi học đại học cho mình.”
Chủ quán nhịn không được đồng tình với em trai em gái của anh: "Đây có phải là quá vất vả hay không?”
Cố Hải Triều nghiêm túc nói: "Chỉ có sống trong cực khổ, thì mới nên người. Tôi thừa dịp lúc bọn nó vẫn còn trẻ cho bọn nó chịu khổ nhiều một chút, chỉ có như vậy trong tương lai mới có thể chịu khổ ít đi.”
“Nói hay lắm, trẻ nhỏ đều nên giáo dục như vậy, lần sau tôi cũng mang theo con tôi đến đây, ngàn vạn lần cũng không thể nuông chiều bọn nó được.”
Khách hàng càng ngày càng nhiều, người đông nghìn nghịt, tất cả mọi người đi qua quầy hàng của bọn họ đều nhịn không được ngửi ngửi một chút. Nhưng đến cuối cùng vẫn không có ai đến mua. Mọi người lấy làm lạ không thôi: "Tình huống gì? Vì sao không ai mua đồ ăn của chúng ta?”
Cố Vân Thải nhíu mày, lo lắng nói: "Có phải... chúng ta ra giá hơi cao rồi không?”Cũng rất may, ngày đầu tiên cô chỉ định thử buôn bán, nên nguyên liệu nấu ăn cũng không nhiều lắm, nếu thật sự vẫn không bán được, cô có thể mang về tự mình ăn.
Nhưng, xuất sư bất lợi, làm cho cô có chút không vui.
“Chúng ta đều dùng nguyên liệu nấu ăn tươi ngon, lại không bỏ phẩm màu hóa chất gì, chỉ là tiền nào của nấy thôi.”Cố Hải Ba cũng có chút buồn bực: “Thôi quên đi, nếu không ai tới thì tự mình ăn vậy.”
Cậu đem đồ ăn đã nướng xong đặt lên bàn, gọi anh trai cùng chị gái mình đến cùng nhau ăn.
Khương Nghị thích ăn món này nhất, nhịn không được ăn ngấu nghiến, nhìn gã ăn vô cùng ngon miệng.
Một miếng thịt dê nướng, một ngụm bia, sung sướng tựa như đang ở tiên cảnh.
Một vị khách đi ngang qua, thấy bọn họ ăn ngon như vậy, nhịn không được nuốt nước miếng: "Anh trai này, cái này ăn ngon không? Nói thật cho tôi biết đi.”
“Cái này nha...”Khương Nghị ăn xong, thỏa mãn nheo mắt lại, thật hạnh phúc. “Tôi khuyên người anh em tốt nhất đừng nên mua, nếu không sẽ hối hận cả đời.”
Những lời này khiến không ít người dừng chân lại nghe được không khỏi nhíu mày: "Vì sao?
Khương Nghị ăn ngon nên rung đùi đắc ý, nói: "Ăn được món thịt nướng ngon nhất đời này, suốt đời sẽ nhớ mãi không quên, nghĩ đến như vậy thôi liền đã thấy thảm rồi, ôi…”Gã lại ăn thêm một miếng.
Vừa nghe lời này, DNA mỹ thực trong xương cốt của mọi người bắt đầu rục rịch, cái này hẳn là rất ngon, bọn họ nhất định phải thử xem.
“Thịt nướng ngon nhất đời này, nếu bỏ lỡ mới có thể tiếc nuối cả đời.”
“Liều c.h.ế.t ăn cá nóc nha, đây chính là tinh thần muốn ăn ngon không phải sao?”
“Tôi muốn một xâu tim gà, hai cái cánh gà nướng, một cái bánh nướng.”
“Ông chủ, cho tôi hai xâu thịt dê nướng, một xâu bánh mật, một phần đậu.”
“Cho tôi một xâu cà tím nướng, một xâu gluten nướng, bánh bao nướng, gọi hai chai bia.”
Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… “Anh Nghị, nơi này.”Một người tóc vàng vẫy tay với bọn họ: “Tôi đã giúp các người giành được chỗ bên kia, chỗ đó chính là thánh địa thu hút tiền tài được người ta ca tụng trong chợ này đó nha.”Tất cả mọi người đều bắt đầu bận rộn, bàn ghế cũng đã được sắp xếp xong, giá nướng cũng được chuyển xuống. Cố Vân Thái bắt đầu nhóm lửa, gia vị cùng nguyên liệu nấu ăn, đồ uống cũng đều được cô sắp xếp đâu vào đó.Sau khi chuẩn bị xong xuôi, cô treo bảng giá ở nơi dễ thấy nhất. Biểu ngữ vừa được treo lên, quán thịt nướng Hỏa Diệm Sơn của A Cố cứ như vậy đã được khai trương.Mùi thức ăn dần dần lan tỏa ra khắp mọi nơi, một mùi thơm ngọt ngào xông thẳng vào mũi người ta, khiến cho vị chủ quán đang bán hàng ở bên cạnh nhịn không được cũng nhìn lại xem một chút. “Đúng là thật thơm nha.”Cố Hải Triều cũng rất biết cách làm người, anh vội đem thịt nướng mới ra lò gửi cho chủ quán gần đó, cười nói: "Các vị nếm thử thịt nướng nhà tôi có vị như thế nào?”Các chủ quán nghe vậy có chút ngoài ý muốn, có người còn lớn tiếng nói: "Nhà các người là lần đầu tiên tới đây sao? Nhìn có chút lạ mặt.”Cố Hải Triều chỉ chỉ em trai em gái đang vùi đầu nướng thịt ở kia, trong mắt tràn đầy kiêu ngạo, nói: "Đúng vậy. Tôi tranh thủ một chút thời gian cùng em trai em gái gây dựng sự nghiệp. Hai đứa hiện tại cũng đang được nghỉ hè, nên tôi định để hai đứa sớm tiếp xúc với xã hội nhiều hơn một chút. Cũng xem như cho hai đứa kiếm chút tiền đóng học phí.”Vừa nghe lời này, các chủ quán liền yên tâm, bọn họ nhiều lắm cũng chỉ ở đây hai tháng, không tính cướp kế sinh nhai gì?“Em trai em gái cậu là học sinh sao?”Cố Hải Triều tràn đầy tự hào, nói: "Đúng vậy. Hai đứa nó đều là học sinh trường Nhất Trung, thành tích cuối năm cũng không tệ lắm.”Trong nhà có chủ quán cũng có người đang học trung học nên vô cùng hâm mộ: "Trường Nhất Trung rất tốt nha, vào được trường đó cũng xem như đã đặt một chân vào đại học chính quy rồi. Em trai em gái cậu xem ra cũng rất lợi hại.”Cố Hải Triều cười to, nói: "Tôi đã nói bọn nó tự kiếm tiền đi học đại học cho mình.”Chủ quán nhịn không được đồng tình với em trai em gái của anh: "Đây có phải là quá vất vả hay không?”Cố Hải Triều nghiêm túc nói: "Chỉ có sống trong cực khổ, thì mới nên người. Tôi thừa dịp lúc bọn nó vẫn còn trẻ cho bọn nó chịu khổ nhiều một chút, chỉ có như vậy trong tương lai mới có thể chịu khổ ít đi.”“Nói hay lắm, trẻ nhỏ đều nên giáo dục như vậy, lần sau tôi cũng mang theo con tôi đến đây, ngàn vạn lần cũng không thể nuông chiều bọn nó được.”Khách hàng càng ngày càng nhiều, người đông nghìn nghịt, tất cả mọi người đi qua quầy hàng của bọn họ đều nhịn không được ngửi ngửi một chút. Nhưng đến cuối cùng vẫn không có ai đến mua. Mọi người lấy làm lạ không thôi: "Tình huống gì? Vì sao không ai mua đồ ăn của chúng ta?”Cố Vân Thải nhíu mày, lo lắng nói: "Có phải... chúng ta ra giá hơi cao rồi không?”Cũng rất may, ngày đầu tiên cô chỉ định thử buôn bán, nên nguyên liệu nấu ăn cũng không nhiều lắm, nếu thật sự vẫn không bán được, cô có thể mang về tự mình ăn.Nhưng, xuất sư bất lợi, làm cho cô có chút không vui.“Chúng ta đều dùng nguyên liệu nấu ăn tươi ngon, lại không bỏ phẩm màu hóa chất gì, chỉ là tiền nào của nấy thôi.”Cố Hải Ba cũng có chút buồn bực: “Thôi quên đi, nếu không ai tới thì tự mình ăn vậy.”Cậu đem đồ ăn đã nướng xong đặt lên bàn, gọi anh trai cùng chị gái mình đến cùng nhau ăn.Khương Nghị thích ăn món này nhất, nhịn không được ăn ngấu nghiến, nhìn gã ăn vô cùng ngon miệng.Một miếng thịt dê nướng, một ngụm bia, sung sướng tựa như đang ở tiên cảnh.Một vị khách đi ngang qua, thấy bọn họ ăn ngon như vậy, nhịn không được nuốt nước miếng: "Anh trai này, cái này ăn ngon không? Nói thật cho tôi biết đi.”“Cái này nha...”Khương Nghị ăn xong, thỏa mãn nheo mắt lại, thật hạnh phúc. “Tôi khuyên người anh em tốt nhất đừng nên mua, nếu không sẽ hối hận cả đời.”Những lời này khiến không ít người dừng chân lại nghe được không khỏi nhíu mày: "Vì sao?Khương Nghị ăn ngon nên rung đùi đắc ý, nói: "Ăn được món thịt nướng ngon nhất đời này, suốt đời sẽ nhớ mãi không quên, nghĩ đến như vậy thôi liền đã thấy thảm rồi, ôi…”Gã lại ăn thêm một miếng.Vừa nghe lời này, DNA mỹ thực trong xương cốt của mọi người bắt đầu rục rịch, cái này hẳn là rất ngon, bọn họ nhất định phải thử xem.“Thịt nướng ngon nhất đời này, nếu bỏ lỡ mới có thể tiếc nuối cả đời.”“Liều c.h.ế.t ăn cá nóc nha, đây chính là tinh thần muốn ăn ngon không phải sao?”“Tôi muốn một xâu tim gà, hai cái cánh gà nướng, một cái bánh nướng.”“Ông chủ, cho tôi hai xâu thịt dê nướng, một xâu bánh mật, một phần đậu.”“Cho tôi một xâu cà tím nướng, một xâu gluten nướng, bánh bao nướng, gọi hai chai bia.”