Tháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có…

Chương 501

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Tựa như luận văn liên danh lần trước, tiếng chất vấn đến nay đều có.Muốn thoát khỏi tiếng nghi ngờ, chỉ có thể dùng thực lực chứng minh chính mình.Tựa như những phú nhị đại, điều kiện bản thân cho dù tốt, nhưng muốn vượt qua cha mẹ, thì phải đạt được sự tán thành của đại chúng, thật sự rất khó.Cố Vân Khê cũng biết điểm này, đem hộp cơm đưa tới một phần, "Được rồi, em đây có thể lấy cờ hiệu của thầy để tuyển người không?"Giáo sư Miller mở ra xem, là sủi cảo, cái này ông thích ăn. “Không chiêu được người? Không đến mức đó chứ?”Chiêu thì có thể chiêu được, nhưng trình độ không cao, Cố Vân Khê có chút ghét bỏ, "Em đang học tiến sĩ, tuyển người như thế nào?”Giáo sư Miller gắp sủi cảo cắn một miếng, chính là vị này.“Ba hộp bánh đậu xanh, đừng để sư mẫu em biết.”Cố Vân Khê:...“Ngài ăn ít đồ ngọt một chút đi, sư mẫu cũng lo lắng cho sức khỏe của ngài.”“Niềm vui của cuộc sống là ăn.” Giáo sư Miller nói đạo lý rõ ràng, nói cho cùng, chính là muốn ăn mỹ thực.Cố Vân Khê không có cách nào với ông cả, "Vậy được rồi, em bảo người nhà làm rồi đưa tới.”Giáo sư Miller ăn xong một đ ĩa sủi cảo, cảm thấy mỹ mãn mà lau miệng, "Em có rảnh có thể đến phòng thí nghiệm xem thử.”Ánh mắt Cố Vân Khê sáng lên, cô rất tò mò, "Hôm nay được không?”“Em rảnh rỗi như vậy sao?”“Gấp hơn nữa cũng không thiếu một ngày nửa ngày.” Cố Vân Khê vui vẻ quyết định, tận lực dành nhiều thời gian tới đây đi dạo.Sau đó, Cố Vân Khê lấy cờ hiệu giáo sư Miller, quả thật tuyển được ba người có trình độ tương đối cao đang học tiến sĩ.Người ta vốn là hướng về phía giáo sư Miller tới, cũng không ôm hy vọng đối với trình độ của Cố Vân Khê.Ai ngờ, Cố Vân Khê không chỉ đăng ký tên miền trên mạng quốc tế, còn trực tiếp lấy ra hình ảnh kết cấu của cô, trang báo đều thiết kế xong, quy hoạch cũng có.Kỳ thật, hiểu công việc biết, những thứ này mới là mấu chốt khó khăn nhất, nhưng một mình cô đều làm xong.Cứ như vậy, sẽ đơn giản hơn rất nhiều.Một người hỏi, "Đây là dịch vụ email trực tuyến miễn phí?"“Đúng, miễn phí.” Người nọ kỳ quái hỏi, "Không có tiền, dựa vào cái gì duy trì vận hành? Lâu dài không được.”Khóe miệng Cố Vân Khê nhếch lên, hắn không hiểu, miễn phí mới là đắt nhất.“Đây là chuyện tôi nên suy nghĩ, mọi người cứ viết chương trình theo ý tôi là được." Cố Vân Khê rất mạnh mẽ, "Mỗi người phụ trách một phần.”Cô sắp xếp công việc cụ thể cho từng người, yêu cầu mỗi ngày báo cáo tiến triển cho cô.Về phần Hoắc Minh Duyệt, cô ấy phụ trách tổng hợp.Hoắc Minh Duyệt vừa mới nhập môn, kiến thức chuyên môn khẳng định không đủ, nhưng, làm việc vặt cũng được, trong hoàn cảnh này mưa dầm thấm đất, tiến bộ sẽ nhanh hơn. “Được rồi.”Cố Vân Khê bắt đầu bế quan, không đi đâu cả, mỗi ngày ở phòng thí nghiệm đủ 15 tiếng, thời gian còn lại chính là ăn cơm ngủ.Như vậy thời gian Tề Thiệu gặp cô cũng ít hơn.Đêm khuya, Tề Thiệu mang theo hộp cơm tới tìm cô, lôi cô ra khỏi phòng thí nghiệm.Hắn không nhịn được cảm khái, "Tiểu Khê, muốn gặp em một lần thật khó.”Cố Vân Khê ăn cánh gà nướng thơm ngào ngạt, trên mặt lộ ra nụ cười, "Ngày hôm qua chúng ta vừa gặp mặt, cùng nhau ăn khuya, anh còn đưa em về KTX!”Mất trí nhớ sao?Tề Thiệu cực kỳ bất đắc dĩ, "Anh muốn hẹn hò.”Tuy rằng thành bạn trai bạn gái, nhưng hình thức ở chung của hai người không có gì thay đổi, chỉ là... trạng thái trên bạn tốt, dưới tình yêu.Hắn rất muốn thay đổi loại trạng thái này, bồi dưỡng tình cảm, nhưng Cố Vân Khê bận rộn thành như vậy, căn bản không có thời gian.Cố Vân Khê có chút xin lỗi, "Dự án này đối với em mà nói là rất quan trọng, em muốn làm trước một bước, nếu thuận lợi, sang năm sẽ có người đến thu mua.”Cô cũng không muốn bận rộn như vậy, nhưng, có một số việc một khi bắt đầu liền không dừng lại được.Tề Thiệu nhíu mày, "Thu mua?" Đây là chuyên ngành của hắn, mẫn cảm nhất.“Đúng, có thể kiếm được bốn trăm triệu đô la Mỹ.” Cố Vân Khê cầm lấy coca, đêm hôm khuya khoắt uống cái này sẽ béo chết, nhưng, vui vẻ a. Đây là một cơ hội tuyệt vời.Theo lý thuyết, hạng mục này một mình cô cũng có thể làm, nhưng, cần thời gian quá dài, hao tổn không nổi, thời gian chính là tiền tài.Tề Thiệu có chút ngoài ý muốn, "Giá trị cao như vậy?”Cố Vân Khê nhẫn nại giải thích, "Tất cả mọi người đều làm cái này, chỉ có giành trước trở thành người đầu tiên, mới có giá trị.”“Ai.” Tề Thiệu nhẹ nhàng thở dài, đạo lý đều hiểu, nhưng, vẫn rất mất mát, thời gian yêu đương cũng không chen ra được, hắn vĩnh viễn xếp ở phía sau.

Tựa như luận văn liên danh lần trước, tiếng chất vấn đến nay đều có.

Muốn thoát khỏi tiếng nghi ngờ, chỉ có thể dùng thực lực chứng minh chính mình.

Tựa như những phú nhị đại, điều kiện bản thân cho dù tốt, nhưng muốn vượt qua cha mẹ, thì phải đạt được sự tán thành của đại chúng, thật sự rất khó.

Cố Vân Khê cũng biết điểm này, đem hộp cơm đưa tới một phần, "Được rồi, em đây có thể lấy cờ hiệu của thầy để tuyển người không?"

Giáo sư Miller mở ra xem, là sủi cảo, cái này ông thích ăn. “Không chiêu được người? Không đến mức đó chứ?”

Chiêu thì có thể chiêu được, nhưng trình độ không cao, Cố Vân Khê có chút ghét bỏ, "Em đang học tiến sĩ, tuyển người như thế nào?”

Giáo sư Miller gắp sủi cảo cắn một miếng, chính là vị này.

“Ba hộp bánh đậu xanh, đừng để sư mẫu em biết.”

Cố Vân Khê:...

“Ngài ăn ít đồ ngọt một chút đi, sư mẫu cũng lo lắng cho sức khỏe của ngài.”

“Niềm vui của cuộc sống là ăn.” Giáo sư Miller nói đạo lý rõ ràng, nói cho cùng, chính là muốn ăn mỹ thực.

Cố Vân Khê không có cách nào với ông cả, "Vậy được rồi, em bảo người nhà làm rồi đưa tới.”

Giáo sư Miller ăn xong một đ ĩa sủi cảo, cảm thấy mỹ mãn mà lau miệng, "Em có rảnh có thể đến phòng thí nghiệm xem thử.”

Ánh mắt Cố Vân Khê sáng lên, cô rất tò mò, "Hôm nay được không?”

“Em rảnh rỗi như vậy sao?”

“Gấp hơn nữa cũng không thiếu một ngày nửa ngày.” Cố Vân Khê vui vẻ quyết định, tận lực dành nhiều thời gian tới đây đi dạo.

Sau đó, Cố Vân Khê lấy cờ hiệu giáo sư Miller, quả thật tuyển được ba người có trình độ tương đối cao đang học tiến sĩ.

Người ta vốn là hướng về phía giáo sư Miller tới, cũng không ôm hy vọng đối với trình độ của Cố Vân Khê.

Ai ngờ, Cố Vân Khê không chỉ đăng ký tên miền trên mạng quốc tế, còn trực tiếp lấy ra hình ảnh kết cấu của cô, trang báo đều thiết kế xong, quy hoạch cũng có.

Kỳ thật, hiểu công việc biết, những thứ này mới là mấu chốt khó khăn nhất, nhưng một mình cô đều làm xong.

Cứ như vậy, sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Một người hỏi, "Đây là dịch vụ email trực tuyến miễn phí?"

“Đúng, miễn phí.” Người nọ kỳ quái hỏi, "Không có tiền, dựa vào cái gì duy trì vận hành? Lâu dài không được.”

Khóe miệng Cố Vân Khê nhếch lên, hắn không hiểu, miễn phí mới là đắt nhất.

“Đây là chuyện tôi nên suy nghĩ, mọi người cứ viết chương trình theo ý tôi là được." Cố Vân Khê rất mạnh mẽ, "Mỗi người phụ trách một phần.”

Cô sắp xếp công việc cụ thể cho từng người, yêu cầu mỗi ngày báo cáo tiến triển cho cô.

Về phần Hoắc Minh Duyệt, cô ấy phụ trách tổng hợp.

Hoắc Minh Duyệt vừa mới nhập môn, kiến thức chuyên môn khẳng định không đủ, nhưng, làm việc vặt cũng được, trong hoàn cảnh này mưa dầm thấm đất, tiến bộ sẽ nhanh hơn. “Được rồi.”

Cố Vân Khê bắt đầu bế quan, không đi đâu cả, mỗi ngày ở phòng thí nghiệm đủ 15 tiếng, thời gian còn lại chính là ăn cơm ngủ.

Như vậy thời gian Tề Thiệu gặp cô cũng ít hơn.

Đêm khuya, Tề Thiệu mang theo hộp cơm tới tìm cô, lôi cô ra khỏi phòng thí nghiệm.

Hắn không nhịn được cảm khái, "Tiểu Khê, muốn gặp em một lần thật khó.”

Cố Vân Khê ăn cánh gà nướng thơm ngào ngạt, trên mặt lộ ra nụ cười, "Ngày hôm qua chúng ta vừa gặp mặt, cùng nhau ăn khuya, anh còn đưa em về KTX!”

Mất trí nhớ sao?

Tề Thiệu cực kỳ bất đắc dĩ, "Anh muốn hẹn hò.”

Tuy rằng thành bạn trai bạn gái, nhưng hình thức ở chung của hai người không có gì thay đổi, chỉ là... trạng thái trên bạn tốt, dưới tình yêu.

Hắn rất muốn thay đổi loại trạng thái này, bồi dưỡng tình cảm, nhưng Cố Vân Khê bận rộn thành như vậy, căn bản không có thời gian.

Cố Vân Khê có chút xin lỗi, "Dự án này đối với em mà nói là rất quan trọng, em muốn làm trước một bước, nếu thuận lợi, sang năm sẽ có người đến thu mua.”

Cô cũng không muốn bận rộn như vậy, nhưng, có một số việc một khi bắt đầu liền không dừng lại được.

Tề Thiệu nhíu mày, "Thu mua?" Đây là chuyên ngành của hắn, mẫn cảm nhất.

“Đúng, có thể kiếm được bốn trăm triệu đô la Mỹ.” Cố Vân Khê cầm lấy coca, đêm hôm khuya khoắt uống cái này sẽ béo chết, nhưng, vui vẻ a. Đây là một cơ hội tuyệt vời.

Theo lý thuyết, hạng mục này một mình cô cũng có thể làm, nhưng, cần thời gian quá dài, hao tổn không nổi, thời gian chính là tiền tài.

Tề Thiệu có chút ngoài ý muốn, "Giá trị cao như vậy?”

Cố Vân Khê nhẫn nại giải thích, "Tất cả mọi người đều làm cái này, chỉ có giành trước trở thành người đầu tiên, mới có giá trị.”

“Ai.” Tề Thiệu nhẹ nhàng thở dài, đạo lý đều hiểu, nhưng, vẫn rất mất mát, thời gian yêu đương cũng không chen ra được, hắn vĩnh viễn xếp ở phía sau.

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Tựa như luận văn liên danh lần trước, tiếng chất vấn đến nay đều có.Muốn thoát khỏi tiếng nghi ngờ, chỉ có thể dùng thực lực chứng minh chính mình.Tựa như những phú nhị đại, điều kiện bản thân cho dù tốt, nhưng muốn vượt qua cha mẹ, thì phải đạt được sự tán thành của đại chúng, thật sự rất khó.Cố Vân Khê cũng biết điểm này, đem hộp cơm đưa tới một phần, "Được rồi, em đây có thể lấy cờ hiệu của thầy để tuyển người không?"Giáo sư Miller mở ra xem, là sủi cảo, cái này ông thích ăn. “Không chiêu được người? Không đến mức đó chứ?”Chiêu thì có thể chiêu được, nhưng trình độ không cao, Cố Vân Khê có chút ghét bỏ, "Em đang học tiến sĩ, tuyển người như thế nào?”Giáo sư Miller gắp sủi cảo cắn một miếng, chính là vị này.“Ba hộp bánh đậu xanh, đừng để sư mẫu em biết.”Cố Vân Khê:...“Ngài ăn ít đồ ngọt một chút đi, sư mẫu cũng lo lắng cho sức khỏe của ngài.”“Niềm vui của cuộc sống là ăn.” Giáo sư Miller nói đạo lý rõ ràng, nói cho cùng, chính là muốn ăn mỹ thực.Cố Vân Khê không có cách nào với ông cả, "Vậy được rồi, em bảo người nhà làm rồi đưa tới.”Giáo sư Miller ăn xong một đ ĩa sủi cảo, cảm thấy mỹ mãn mà lau miệng, "Em có rảnh có thể đến phòng thí nghiệm xem thử.”Ánh mắt Cố Vân Khê sáng lên, cô rất tò mò, "Hôm nay được không?”“Em rảnh rỗi như vậy sao?”“Gấp hơn nữa cũng không thiếu một ngày nửa ngày.” Cố Vân Khê vui vẻ quyết định, tận lực dành nhiều thời gian tới đây đi dạo.Sau đó, Cố Vân Khê lấy cờ hiệu giáo sư Miller, quả thật tuyển được ba người có trình độ tương đối cao đang học tiến sĩ.Người ta vốn là hướng về phía giáo sư Miller tới, cũng không ôm hy vọng đối với trình độ của Cố Vân Khê.Ai ngờ, Cố Vân Khê không chỉ đăng ký tên miền trên mạng quốc tế, còn trực tiếp lấy ra hình ảnh kết cấu của cô, trang báo đều thiết kế xong, quy hoạch cũng có.Kỳ thật, hiểu công việc biết, những thứ này mới là mấu chốt khó khăn nhất, nhưng một mình cô đều làm xong.Cứ như vậy, sẽ đơn giản hơn rất nhiều.Một người hỏi, "Đây là dịch vụ email trực tuyến miễn phí?"“Đúng, miễn phí.” Người nọ kỳ quái hỏi, "Không có tiền, dựa vào cái gì duy trì vận hành? Lâu dài không được.”Khóe miệng Cố Vân Khê nhếch lên, hắn không hiểu, miễn phí mới là đắt nhất.“Đây là chuyện tôi nên suy nghĩ, mọi người cứ viết chương trình theo ý tôi là được." Cố Vân Khê rất mạnh mẽ, "Mỗi người phụ trách một phần.”Cô sắp xếp công việc cụ thể cho từng người, yêu cầu mỗi ngày báo cáo tiến triển cho cô.Về phần Hoắc Minh Duyệt, cô ấy phụ trách tổng hợp.Hoắc Minh Duyệt vừa mới nhập môn, kiến thức chuyên môn khẳng định không đủ, nhưng, làm việc vặt cũng được, trong hoàn cảnh này mưa dầm thấm đất, tiến bộ sẽ nhanh hơn. “Được rồi.”Cố Vân Khê bắt đầu bế quan, không đi đâu cả, mỗi ngày ở phòng thí nghiệm đủ 15 tiếng, thời gian còn lại chính là ăn cơm ngủ.Như vậy thời gian Tề Thiệu gặp cô cũng ít hơn.Đêm khuya, Tề Thiệu mang theo hộp cơm tới tìm cô, lôi cô ra khỏi phòng thí nghiệm.Hắn không nhịn được cảm khái, "Tiểu Khê, muốn gặp em một lần thật khó.”Cố Vân Khê ăn cánh gà nướng thơm ngào ngạt, trên mặt lộ ra nụ cười, "Ngày hôm qua chúng ta vừa gặp mặt, cùng nhau ăn khuya, anh còn đưa em về KTX!”Mất trí nhớ sao?Tề Thiệu cực kỳ bất đắc dĩ, "Anh muốn hẹn hò.”Tuy rằng thành bạn trai bạn gái, nhưng hình thức ở chung của hai người không có gì thay đổi, chỉ là... trạng thái trên bạn tốt, dưới tình yêu.Hắn rất muốn thay đổi loại trạng thái này, bồi dưỡng tình cảm, nhưng Cố Vân Khê bận rộn thành như vậy, căn bản không có thời gian.Cố Vân Khê có chút xin lỗi, "Dự án này đối với em mà nói là rất quan trọng, em muốn làm trước một bước, nếu thuận lợi, sang năm sẽ có người đến thu mua.”Cô cũng không muốn bận rộn như vậy, nhưng, có một số việc một khi bắt đầu liền không dừng lại được.Tề Thiệu nhíu mày, "Thu mua?" Đây là chuyên ngành của hắn, mẫn cảm nhất.“Đúng, có thể kiếm được bốn trăm triệu đô la Mỹ.” Cố Vân Khê cầm lấy coca, đêm hôm khuya khoắt uống cái này sẽ béo chết, nhưng, vui vẻ a. Đây là một cơ hội tuyệt vời.Theo lý thuyết, hạng mục này một mình cô cũng có thể làm, nhưng, cần thời gian quá dài, hao tổn không nổi, thời gian chính là tiền tài.Tề Thiệu có chút ngoài ý muốn, "Giá trị cao như vậy?”Cố Vân Khê nhẫn nại giải thích, "Tất cả mọi người đều làm cái này, chỉ có giành trước trở thành người đầu tiên, mới có giá trị.”“Ai.” Tề Thiệu nhẹ nhàng thở dài, đạo lý đều hiểu, nhưng, vẫn rất mất mát, thời gian yêu đương cũng không chen ra được, hắn vĩnh viễn xếp ở phía sau.

Chương 501