Tháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có…
Chương 539
Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Không sai, Tề Thiệu từ khi cô la hét muốn đi trung tâm hàng không vũ trụ, hắn đã bắt đầu suy nghĩ biện pháp giúp cô.“Vậy làm sao bây giờ? Tâm nguyện của bạn gái, anh dù trả giá thế nào cũng phải nghĩ biện pháp để thỏa mãn cô ấy mà thôi.”Cố Vân Khê rất vui, hắn luôn luôn vì cô mà tính toán, đặt nhu cầu của cô lên hàng đầu. “Hì hì, Tề Thiệu, anh là bạn trai tốt nhất trên đời này.”"Anh muốn đính hôn."Cố Vân Khê nhìn người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn, thần sắc có chút hoảng hốt. Mấy năm nay hắn đã từ một chàng thiếu niên ngây ngô biến thành thanh niên tuấn lãng thành thục, nhưng có tính cách của hắn ở trước mặt cô một chút cũng không thay đổi.“Cái này...... phải được cha mẹ hai bên đồng ý mới được. Còn nữa, chúng ta phải để cha mẹ chủ trì nghi thức đính hôn cho chúng ta.”Nói đến đây, Tề Thiệu hơi oán hận, nói: "Anh cả em không đồng ý sao?”Hắn chỉ muốn đính hôn mà thôi, sao lại khó đến như vậy chứ?"Bởi vì em còn quá nhỏ." Cố Vân Khê có thể hiểu được tâm tình của anh trai mình, trong lòng Cố Hải Triều, em gái anh vẫn còn là một đứa trẻ, đính hôn cái gì chứ?“Thật ra, đính hôn hay không không quan trọng, chuyện em hứa với anh về nước sẽ kết hôn thì sẽ không thay đổi. Dù sao, anh đối với em tốt đến như vậy, anh lại ưu tú như vậy, nói thật ra thì, em vô cùng chướng mắt người khác.”Cô đặc biệt biết dỗ người, vừa nói còn kéo cánh tay Tề Thiệu lắc lắc, mềm mại đáng yêu làm nũng với hắn.Tề Thiệu sao mà chịu được, hắn chỉ muốn ôm cô hôn thật mạnh mà thôi.Nhưng khi hắn nhìn về phía hai người chướng mắt kia, không khỏi tức giận nói: "Này, hai cái bóng đèn này có thể tránh đi một chút được không?”“Không thể.”“Không được.”Hai người trăm miệng một lời cự tuyệt, dựa vào cái gì muốn bọn họ tránh đi chứ?“Thật phiền.” Tề Thiệu phiền não gãi gãi tóc, có bọn họ ở đây, hắn cũng không thể cùng Tiểu Khê hôn được, dù sao hai người họ cũng không thích biễu diễn trước mặt nhiều người như vậy.Cố Vân Khê cầm lấy khay trái cây nhét vào trong n.g.ự.c anh, nói: "Quỹ hai nhà chúng ta liên danh tổ chức một bữa tiệc chiêu mộ, mời các khách hàng cũ tham gia, anh thấy thế nào?" Tề Thiệu cầm nĩa xiên một miếng hoa quả, đưa vào miệng, ừm, rất ngọt.Hắn chuyển tay đút cho bạn gái, cười nói: "Như vậy thì tự nhiên hơn, cũng trực quan hơn. Đây quả là chủ ý không tồi, cứ làm như vậy đi, lần đầu tiên chúng ta tổ chức tiệc rượu, nhất định phải làm thật tốt.”Hắn ra lệnh một tiếng, các nhân viên liền bận rộn, tiến hành các hạng mục công tác chuẩn bị cho bữa tiệc này.Nào là đặt sân bãi, sắp xếp quy trình chiêu đãi cùng nhân thủ, chuẩn bị bữa ăn, chuẩn bị tiết mục vân vân, tất cả mọi người đều bận đến tối mặt tối mày.Khách hàng nhận được thiệp mời đều rất kinh ngạc, hai quỹ này nổi tiếng khiêm tốn, chưa bao giờ làm các loại hoạt động xả giao như thế này.Nhưng thành tích đặc biệt của bọn họ vẫn làm cho vô số người chạy theo như vịt. Các khách hàng nhận được thiệp mời không chút do dự từ chối các buỗi xã giao mình đã đặt trước, chạy tới bũa tiệc bọn họ.Còn nói gì nữa chứ, đây hính là cơ hội tốt dẫn bọn họ kiếm tiền.Phải biết rằng, tấm thiệp mời này rất có hạn, rất nhiều người cầu mà không được kia kìa.Phố Wall New York, Tề Thiệu và Cố Vân Khê mua một căn nhà lớn, mấy trăm mét vuông ở đây.Tề Thiệu từ khi đến Wall Street đã ở đây, còn dành ra hẳn một phòng để làm việc.Lúc này, căn nhà lớn này bỗng trở thành nơi tiếp đãi khách khứa của bọn họ.Quy cách yến hội cao cấp nhất, bố trí cực kỳ bắt mắt, hình thức theo lối tiệc buffet, bọn cô còn mời ban nhạc đến đây góp vui nữa chứ.Các quan khách sau khi chuẩn bị quần áo tươm tất đi tới đây mới biết, toàn bộ thiệp mời được phát đi chỉ có ba mươi sáu cái mà thôi, hay nói cách khác, chỉ có ba mươi sáu vị khách được mời đến bữa tiệc này. . 𝒯r𝓊yệ𝐧 chí𝐧h ở ﹙ 𝒯rU𝒎𝒯r 𝓊ye𝐧.v𝐧 ﹚Đây đều là nhân vật có uy tín, cho dù trước đó bọn họ không có quen biết nhau, nhưng cũng rất nhanh đã bắt chuyện, trao đổi tin tức của từng người cho nhau nghe.“Tony tiên sinh, anh là người của trung tâm vũ trụ sao?”“Đúng, đây là đồng nghiệp Jane của tôi.”Hai người đều là nhân vật thực quyền phân công quản lý một bộ phận riêng biệt, nhưng ở trước mặt những tinh anh của các ngành các nghề này, vẫn có chút nhỏ bé.Khách khứa đến đây thì tài sản phải có tối thiểu là mấy trăm triệu.Ngay sau khi hai người biết rõ thân phận của những người ở đây, không khỏi hai mặt nhìn nhau, có chút kinh ngạc không thôi. Bọn họ thật sự không hiểu được quy tắc phát thiệp mời của chủ nhân bữa tiệc này là cái gì.
Không sai, Tề Thiệu từ khi cô la hét muốn đi trung tâm hàng không vũ trụ, hắn đã bắt đầu suy nghĩ biện pháp giúp cô.
“Vậy làm sao bây giờ? Tâm nguyện của bạn gái, anh dù trả giá thế nào cũng phải nghĩ biện pháp để thỏa mãn cô ấy mà thôi.”
Cố Vân Khê rất vui, hắn luôn luôn vì cô mà tính toán, đặt nhu cầu của cô lên hàng đầu. “Hì hì, Tề Thiệu, anh là bạn trai tốt nhất trên đời này.”
"Anh muốn đính hôn."
Cố Vân Khê nhìn người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn, thần sắc có chút hoảng hốt. Mấy năm nay hắn đã từ một chàng thiếu niên ngây ngô biến thành thanh niên tuấn lãng thành thục, nhưng có tính cách của hắn ở trước mặt cô một chút cũng không thay đổi.
“Cái này...... phải được cha mẹ hai bên đồng ý mới được. Còn nữa, chúng ta phải để cha mẹ chủ trì nghi thức đính hôn cho chúng ta.”
Nói đến đây, Tề Thiệu hơi oán hận, nói: "Anh cả em không đồng ý sao?”
Hắn chỉ muốn đính hôn mà thôi, sao lại khó đến như vậy chứ?
"Bởi vì em còn quá nhỏ." Cố Vân Khê có thể hiểu được tâm tình của anh trai mình, trong lòng Cố Hải Triều, em gái anh vẫn còn là một đứa trẻ, đính hôn cái gì chứ?
“Thật ra, đính hôn hay không không quan trọng, chuyện em hứa với anh về nước sẽ kết hôn thì sẽ không thay đổi. Dù sao, anh đối với em tốt đến như vậy, anh lại ưu tú như vậy, nói thật ra thì, em vô cùng chướng mắt người khác.”
Cô đặc biệt biết dỗ người, vừa nói còn kéo cánh tay Tề Thiệu lắc lắc, mềm mại đáng yêu làm nũng với hắn.
Tề Thiệu sao mà chịu được, hắn chỉ muốn ôm cô hôn thật mạnh mà thôi.
Nhưng khi hắn nhìn về phía hai người chướng mắt kia, không khỏi tức giận nói: "Này, hai cái bóng đèn này có thể tránh đi một chút được không?”
“Không thể.”
“Không được.”
Hai người trăm miệng một lời cự tuyệt, dựa vào cái gì muốn bọn họ tránh đi chứ?
“Thật phiền.” Tề Thiệu phiền não gãi gãi tóc, có bọn họ ở đây, hắn cũng không thể cùng Tiểu Khê hôn được, dù sao hai người họ cũng không thích biễu diễn trước mặt nhiều người như vậy.
Cố Vân Khê cầm lấy khay trái cây nhét vào trong n.g.ự.c anh, nói: "Quỹ hai nhà chúng ta liên danh tổ chức một bữa tiệc chiêu mộ, mời các khách hàng cũ tham gia, anh thấy thế nào?" Tề Thiệu cầm nĩa xiên một miếng hoa quả, đưa vào miệng, ừm, rất ngọt.
Hắn chuyển tay đút cho bạn gái, cười nói: "Như vậy thì tự nhiên hơn, cũng trực quan hơn. Đây quả là chủ ý không tồi, cứ làm như vậy đi, lần đầu tiên chúng ta tổ chức tiệc rượu, nhất định phải làm thật tốt.”
Hắn ra lệnh một tiếng, các nhân viên liền bận rộn, tiến hành các hạng mục công tác chuẩn bị cho bữa tiệc này.
Nào là đặt sân bãi, sắp xếp quy trình chiêu đãi cùng nhân thủ, chuẩn bị bữa ăn, chuẩn bị tiết mục vân vân, tất cả mọi người đều bận đến tối mặt tối mày.
Khách hàng nhận được thiệp mời đều rất kinh ngạc, hai quỹ này nổi tiếng khiêm tốn, chưa bao giờ làm các loại hoạt động xả giao như thế này.
Nhưng thành tích đặc biệt của bọn họ vẫn làm cho vô số người chạy theo như vịt. Các khách hàng nhận được thiệp mời không chút do dự từ chối các buỗi xã giao mình đã đặt trước, chạy tới bũa tiệc bọn họ.
Còn nói gì nữa chứ, đây hính là cơ hội tốt dẫn bọn họ kiếm tiền.
Phải biết rằng, tấm thiệp mời này rất có hạn, rất nhiều người cầu mà không được kia kìa.
Phố Wall New York, Tề Thiệu và Cố Vân Khê mua một căn nhà lớn, mấy trăm mét vuông ở đây.
Tề Thiệu từ khi đến Wall Street đã ở đây, còn dành ra hẳn một phòng để làm việc.
Lúc này, căn nhà lớn này bỗng trở thành nơi tiếp đãi khách khứa của bọn họ.
Quy cách yến hội cao cấp nhất, bố trí cực kỳ bắt mắt, hình thức theo lối tiệc buffet, bọn cô còn mời ban nhạc đến đây góp vui nữa chứ.
Các quan khách sau khi chuẩn bị quần áo tươm tất đi tới đây mới biết, toàn bộ thiệp mời được phát đi chỉ có ba mươi sáu cái mà thôi, hay nói cách khác, chỉ có ba mươi sáu vị khách được mời đến bữa tiệc này. . 𝒯r𝓊yệ𝐧 chí𝐧h ở ﹙ 𝒯rU𝒎𝒯r 𝓊ye𝐧.v𝐧 ﹚
Đây đều là nhân vật có uy tín, cho dù trước đó bọn họ không có quen biết nhau, nhưng cũng rất nhanh đã bắt chuyện, trao đổi tin tức của từng người cho nhau nghe.
“Tony tiên sinh, anh là người của trung tâm vũ trụ sao?”
“Đúng, đây là đồng nghiệp Jane của tôi.”
Hai người đều là nhân vật thực quyền phân công quản lý một bộ phận riêng biệt, nhưng ở trước mặt những tinh anh của các ngành các nghề này, vẫn có chút nhỏ bé.
Khách khứa đến đây thì tài sản phải có tối thiểu là mấy trăm triệu.
Ngay sau khi hai người biết rõ thân phận của những người ở đây, không khỏi hai mặt nhìn nhau, có chút kinh ngạc không thôi. Bọn họ thật sự không hiểu được quy tắc phát thiệp mời của chủ nhân bữa tiệc này là cái gì.
Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Không sai, Tề Thiệu từ khi cô la hét muốn đi trung tâm hàng không vũ trụ, hắn đã bắt đầu suy nghĩ biện pháp giúp cô.“Vậy làm sao bây giờ? Tâm nguyện của bạn gái, anh dù trả giá thế nào cũng phải nghĩ biện pháp để thỏa mãn cô ấy mà thôi.”Cố Vân Khê rất vui, hắn luôn luôn vì cô mà tính toán, đặt nhu cầu của cô lên hàng đầu. “Hì hì, Tề Thiệu, anh là bạn trai tốt nhất trên đời này.”"Anh muốn đính hôn."Cố Vân Khê nhìn người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn, thần sắc có chút hoảng hốt. Mấy năm nay hắn đã từ một chàng thiếu niên ngây ngô biến thành thanh niên tuấn lãng thành thục, nhưng có tính cách của hắn ở trước mặt cô một chút cũng không thay đổi.“Cái này...... phải được cha mẹ hai bên đồng ý mới được. Còn nữa, chúng ta phải để cha mẹ chủ trì nghi thức đính hôn cho chúng ta.”Nói đến đây, Tề Thiệu hơi oán hận, nói: "Anh cả em không đồng ý sao?”Hắn chỉ muốn đính hôn mà thôi, sao lại khó đến như vậy chứ?"Bởi vì em còn quá nhỏ." Cố Vân Khê có thể hiểu được tâm tình của anh trai mình, trong lòng Cố Hải Triều, em gái anh vẫn còn là một đứa trẻ, đính hôn cái gì chứ?“Thật ra, đính hôn hay không không quan trọng, chuyện em hứa với anh về nước sẽ kết hôn thì sẽ không thay đổi. Dù sao, anh đối với em tốt đến như vậy, anh lại ưu tú như vậy, nói thật ra thì, em vô cùng chướng mắt người khác.”Cô đặc biệt biết dỗ người, vừa nói còn kéo cánh tay Tề Thiệu lắc lắc, mềm mại đáng yêu làm nũng với hắn.Tề Thiệu sao mà chịu được, hắn chỉ muốn ôm cô hôn thật mạnh mà thôi.Nhưng khi hắn nhìn về phía hai người chướng mắt kia, không khỏi tức giận nói: "Này, hai cái bóng đèn này có thể tránh đi một chút được không?”“Không thể.”“Không được.”Hai người trăm miệng một lời cự tuyệt, dựa vào cái gì muốn bọn họ tránh đi chứ?“Thật phiền.” Tề Thiệu phiền não gãi gãi tóc, có bọn họ ở đây, hắn cũng không thể cùng Tiểu Khê hôn được, dù sao hai người họ cũng không thích biễu diễn trước mặt nhiều người như vậy.Cố Vân Khê cầm lấy khay trái cây nhét vào trong n.g.ự.c anh, nói: "Quỹ hai nhà chúng ta liên danh tổ chức một bữa tiệc chiêu mộ, mời các khách hàng cũ tham gia, anh thấy thế nào?" Tề Thiệu cầm nĩa xiên một miếng hoa quả, đưa vào miệng, ừm, rất ngọt.Hắn chuyển tay đút cho bạn gái, cười nói: "Như vậy thì tự nhiên hơn, cũng trực quan hơn. Đây quả là chủ ý không tồi, cứ làm như vậy đi, lần đầu tiên chúng ta tổ chức tiệc rượu, nhất định phải làm thật tốt.”Hắn ra lệnh một tiếng, các nhân viên liền bận rộn, tiến hành các hạng mục công tác chuẩn bị cho bữa tiệc này.Nào là đặt sân bãi, sắp xếp quy trình chiêu đãi cùng nhân thủ, chuẩn bị bữa ăn, chuẩn bị tiết mục vân vân, tất cả mọi người đều bận đến tối mặt tối mày.Khách hàng nhận được thiệp mời đều rất kinh ngạc, hai quỹ này nổi tiếng khiêm tốn, chưa bao giờ làm các loại hoạt động xả giao như thế này.Nhưng thành tích đặc biệt của bọn họ vẫn làm cho vô số người chạy theo như vịt. Các khách hàng nhận được thiệp mời không chút do dự từ chối các buỗi xã giao mình đã đặt trước, chạy tới bũa tiệc bọn họ.Còn nói gì nữa chứ, đây hính là cơ hội tốt dẫn bọn họ kiếm tiền.Phải biết rằng, tấm thiệp mời này rất có hạn, rất nhiều người cầu mà không được kia kìa.Phố Wall New York, Tề Thiệu và Cố Vân Khê mua một căn nhà lớn, mấy trăm mét vuông ở đây.Tề Thiệu từ khi đến Wall Street đã ở đây, còn dành ra hẳn một phòng để làm việc.Lúc này, căn nhà lớn này bỗng trở thành nơi tiếp đãi khách khứa của bọn họ.Quy cách yến hội cao cấp nhất, bố trí cực kỳ bắt mắt, hình thức theo lối tiệc buffet, bọn cô còn mời ban nhạc đến đây góp vui nữa chứ.Các quan khách sau khi chuẩn bị quần áo tươm tất đi tới đây mới biết, toàn bộ thiệp mời được phát đi chỉ có ba mươi sáu cái mà thôi, hay nói cách khác, chỉ có ba mươi sáu vị khách được mời đến bữa tiệc này. . 𝒯r𝓊yệ𝐧 chí𝐧h ở ﹙ 𝒯rU𝒎𝒯r 𝓊ye𝐧.v𝐧 ﹚Đây đều là nhân vật có uy tín, cho dù trước đó bọn họ không có quen biết nhau, nhưng cũng rất nhanh đã bắt chuyện, trao đổi tin tức của từng người cho nhau nghe.“Tony tiên sinh, anh là người của trung tâm vũ trụ sao?”“Đúng, đây là đồng nghiệp Jane của tôi.”Hai người đều là nhân vật thực quyền phân công quản lý một bộ phận riêng biệt, nhưng ở trước mặt những tinh anh của các ngành các nghề này, vẫn có chút nhỏ bé.Khách khứa đến đây thì tài sản phải có tối thiểu là mấy trăm triệu.Ngay sau khi hai người biết rõ thân phận của những người ở đây, không khỏi hai mặt nhìn nhau, có chút kinh ngạc không thôi. Bọn họ thật sự không hiểu được quy tắc phát thiệp mời của chủ nhân bữa tiệc này là cái gì.