Tháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có…

Chương 680

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… “Để ta.” Phu nhân Adams vươn tay phải ra, Cố Vân Khê im lặng đưa cái khăn qua.Phu nhân Adams mặt không chút thay đổi chà lau mộ bia, hành động rất nhẹ nhàng, cũng rất chậm rãi, nên cũng không biết bà ấy đang suy nghĩ cái gì.Dưới ánh mặt trời, sườn mặt bà ấy trầm tĩnh như nước.Bà ấy cũng nhìn về phía một khoảng đất trống không bên cạnh, nói: "Phần đất này là để lại cho ta sao?"“Đúng vậy. "Lúc trước Cố Vân Khê đã nghĩ, khi còn sống mẹ con bọn họ đã chia lìa, nên sau khi c.h.ế.t cô cũng muốn mẹ con của bọn họ cũng có một kết cục tốt.Phu nhân Adams im lặng một lúc lâu, nói: "Nhưng ta sẽ không được chôn cất ở đây."Cố Vân Khê cái gì cũng không hỏi, tôn trọng lựa chọn của bà ấy. Vì dù sao bà ấy cũng có người thân ở nước Mỹ, thời gian sống ở đó cũng xem như là cả đời người rồi.Phu nhân Adams vội vã đến cũng vội vã đi tựa như một đám mây trắng vậy, khi đó Cố Vân Khê còn nghĩ rằng bà ấy đúng là chỉ đến để tảo mộ mà thôi.Một tháng sau, trong một đêm khuya, Cố Vân Khê nhận được một cuộc điện thoại từ nước ngoài, bên đó tự xưng là đại quản gia của gia tộc Adams.Ông ấy mang đến tin dữ nói rằng, phu nhân Adams đã qua đời.Cố Vân Khê nghe vậy thất thần cả nửa ngày. Thì ra lúc bà ấy về nước tảo mộ thì đã bị bệnh nguy kịch rồi.Nhưng ngay lúc đó bà lại không muốn để cho ai biết được bệnh tình của mình, trách không được bà ấy lại trang điểm đậm đến như vậy.Kiêu ngạo cả đời, nên đến cuối cùng bà ấy không thể chấp nhận được việc mình sẽ sống chật vật phút cuối đời.“Căn cứ vào di chúc của bà ấy, cô sẽ được nhận gần ba tỷ đô la Mỹ.”“Hả? "Cố Vân Khê kinh ngạc, lúc nào bà ấy cũng lạnh nhạt với cô, cô còn cho rằng bà ấy không thích cô ấy lắm.Nhưng không ngờ đến phút cuối đời, bà ấy lại để lại cho cô một khoản tiền lớn đến như vậy. “Chỉ có một mình tôi sao?”“Vâng, chỉ có tên cho cô thôi”Đối mặt với di sản khổng lồ, Cố Vân Khê không khỏi lâm vào trầm tư.Không lâu sau đó, cô đã sáng lập ra quỹ ‘Tô Mạn Châu’ không chỉ tài trợ cho sinh viên nghèo khó mà cô còn xây dựng tòa nhà sách và tòa nhà thí nghiệm ‘Cố Kiến Quốc’ cho cả trăm trường.Phương thức đặc thù này của cô chủ yếu là vì hai mẹ con bọn họ mà tích góp từng tí một công đức, nếu có kiếp sau, cô vẫn hy vọng bọn họ sẽ có một cuộc sống tốt hơn.Nhiều năm sau, một tấm ảnh được lan truyền điên cuồng trên mạng, nhanh chóng đăng lên hot search.Đây là một tấm ảnh chụp chung, hai người nam nữ trẻ tuổi trong ảnh mặc trang phục thể thao màu sắc khác nhau, màu sắc sặc sỡ, mỗi một khuôn mặt tươi cười sáng lạn, xuân tràn đầy, vô cùng chói mắt.[Đúng là nhan sắc trời đánh, nam tuấn nữ đẹp, so với bây giờ các minh tinh đều đẹp mắt hơn! Fan các nhà nghe tin chạy tới, chuẩn bị đại chiến ba trăm hợp hồi, ca ca tỷ tỷ nhà mình đẹp nhất, không tiếp nhận phản bác.][Nhưng mở ảnh ra nhìn kỹ, lập tức quỳ xuống.][Trời ạ, tôi không nhìn lầm chứ, lại có cả ông chủ Cố Hải Ba, ông chủ công ty truyền thông Tề Tĩnh, bọn họ lúc còn trẻ thế nhưng đã từng quen biết nhau!][Đều đẹp trai quá, nhan sắc lúc còn trẻ của hai vị ‘ba ba’ này không ngờ lại xuất sắc đến như vậy, tôi thừa nhận đây là người đàn ông duy nhất đẹp trai hơn anh trai tôi.]Phía dưới là một đống người ăn dưa, chuyên thích thổi ba hoa chích chòe, tâng bốc hai vị ‘ba ba’ này lên đến tận trời.[Ah, tôi phát hiện ra rồi, ông chủ ‘Bách Tư’ Cố Hải Ba và ông chủ tập đoàn ‘Tứ Hải’ Cố Hải Triều có tên tương tự nhau. Lúc trước tôi còn tưởng rằng đó là trùng hợp thôi, dù sao bọn họ cũng không thường hay tương tác ở nơi công cộng, cũng không có mối liên quan gì. Nhưng khi còn trẻ bọn họ xuất hiện chung trong cùng một tấm ảnh, đây rốt cuộc là quan hệ gì? Thật sự không phải anh em ruột sao?][Nơi này hẳn là nơi của hai vị lão đại này.][Không phải chứ? Tập đoàn Tứ Hải là trang web thương mại điện tử nổi tiếng nhất, Bách Tư cũng vậy, không lẽ bọn họ là anh em thật sao? Vậy thì lợi hại biết bao nhiêu.][Có đại thần nào biết sự tình thật sự thế nào không?][Tôi cảm thấy hứng thú nhất với nam sinh ở giữa, nhìn qua rất có khí chất, giống như một quý công tử trong trẻo lạnh lùng bước ra từ truyện tranh.]

“Để ta.” Phu nhân Adams vươn tay phải ra, Cố Vân Khê im lặng đưa cái khăn qua.

Phu nhân Adams mặt không chút thay đổi chà lau mộ bia, hành động rất nhẹ nhàng, cũng rất chậm rãi, nên cũng không biết bà ấy đang suy nghĩ cái gì.

Dưới ánh mặt trời, sườn mặt bà ấy trầm tĩnh như nước.

Bà ấy cũng nhìn về phía một khoảng đất trống không bên cạnh, nói: "Phần đất này là để lại cho ta sao?"

“Đúng vậy. "Lúc trước Cố Vân Khê đã nghĩ, khi còn sống mẹ con bọn họ đã chia lìa, nên sau khi c.h.ế.t cô cũng muốn mẹ con của bọn họ cũng có một kết cục tốt.

Phu nhân Adams im lặng một lúc lâu, nói: "Nhưng ta sẽ không được chôn cất ở đây."

Cố Vân Khê cái gì cũng không hỏi, tôn trọng lựa chọn của bà ấy. Vì dù sao bà ấy cũng có người thân ở nước Mỹ, thời gian sống ở đó cũng xem như là cả đời người rồi.

Phu nhân Adams vội vã đến cũng vội vã đi tựa như một đám mây trắng vậy, khi đó Cố Vân Khê còn nghĩ rằng bà ấy đúng là chỉ đến để tảo mộ mà thôi.

Một tháng sau, trong một đêm khuya, Cố Vân Khê nhận được một cuộc điện thoại từ nước ngoài, bên đó tự xưng là đại quản gia của gia tộc Adams.

Ông ấy mang đến tin dữ nói rằng, phu nhân Adams đã qua đời.

Cố Vân Khê nghe vậy thất thần cả nửa ngày. Thì ra lúc bà ấy về nước tảo mộ thì đã bị bệnh nguy kịch rồi.

Nhưng ngay lúc đó bà lại không muốn để cho ai biết được bệnh tình của mình, trách không được bà ấy lại trang điểm đậm đến như vậy.

Kiêu ngạo cả đời, nên đến cuối cùng bà ấy không thể chấp nhận được việc mình sẽ sống chật vật phút cuối đời.

“Căn cứ vào di chúc của bà ấy, cô sẽ được nhận gần ba tỷ đô la Mỹ.”

“Hả? "Cố Vân Khê kinh ngạc, lúc nào bà ấy cũng lạnh nhạt với cô, cô còn cho rằng bà ấy không thích cô ấy lắm.

Nhưng không ngờ đến phút cuối đời, bà ấy lại để lại cho cô một khoản tiền lớn đến như vậy. “Chỉ có một mình tôi sao?”

“Vâng, chỉ có tên cho cô thôi”

Đối mặt với di sản khổng lồ, Cố Vân Khê không khỏi lâm vào trầm tư.

Không lâu sau đó, cô đã sáng lập ra quỹ ‘Tô Mạn Châu’ không chỉ tài trợ cho sinh viên nghèo khó mà cô còn xây dựng tòa nhà sách và tòa nhà thí nghiệm ‘Cố Kiến Quốc’ cho cả trăm trường.

Phương thức đặc thù này của cô chủ yếu là vì hai mẹ con bọn họ mà tích góp từng tí một công đức, nếu có kiếp sau, cô vẫn hy vọng bọn họ sẽ có một cuộc sống tốt hơn.

Nhiều năm sau, một tấm ảnh được lan truyền điên cuồng trên mạng, nhanh chóng đăng lên hot search.

Đây là một tấm ảnh chụp chung, hai người nam nữ trẻ tuổi trong ảnh mặc trang phục thể thao màu sắc khác nhau, màu sắc sặc sỡ, mỗi một khuôn mặt tươi cười sáng lạn, xuân tràn đầy, vô cùng chói mắt.

[Đúng là nhan sắc trời đánh, nam tuấn nữ đẹp, so với bây giờ các minh tinh đều đẹp mắt hơn! Fan các nhà nghe tin chạy tới, chuẩn bị đại chiến ba trăm hợp hồi, ca ca tỷ tỷ nhà mình đẹp nhất, không tiếp nhận phản bác.]

[Nhưng mở ảnh ra nhìn kỹ, lập tức quỳ xuống.]

[Trời ạ, tôi không nhìn lầm chứ, lại có cả ông chủ Cố Hải Ba, ông chủ công ty truyền thông Tề Tĩnh, bọn họ lúc còn trẻ thế nhưng đã từng quen biết nhau!]

[Đều đẹp trai quá, nhan sắc lúc còn trẻ của hai vị ‘ba ba’ này không ngờ lại xuất sắc đến như vậy, tôi thừa nhận đây là người đàn ông duy nhất đẹp trai hơn anh trai tôi.]

Phía dưới là một đống người ăn dưa, chuyên thích thổi ba hoa chích chòe, tâng bốc hai vị ‘ba ba’ này lên đến tận trời.

[Ah, tôi phát hiện ra rồi, ông chủ ‘Bách Tư’ Cố Hải Ba và ông chủ tập đoàn ‘Tứ Hải’ Cố Hải Triều có tên tương tự nhau. Lúc trước tôi còn tưởng rằng đó là trùng hợp thôi, dù sao bọn họ cũng không thường hay tương tác ở nơi công cộng, cũng không có mối liên quan gì. Nhưng khi còn trẻ bọn họ xuất hiện chung trong cùng một tấm ảnh, đây rốt cuộc là quan hệ gì? Thật sự không phải anh em ruột sao?]

[Nơi này hẳn là nơi của hai vị lão đại này.]

[Không phải chứ? Tập đoàn Tứ Hải là trang web thương mại điện tử nổi tiếng nhất, Bách Tư cũng vậy, không lẽ bọn họ là anh em thật sao? Vậy thì lợi hại biết bao nhiêu.]

[Có đại thần nào biết sự tình thật sự thế nào không?]

[Tôi cảm thấy hứng thú nhất với nam sinh ở giữa, nhìn qua rất có khí chất, giống như một quý công tử trong trẻo lạnh lùng bước ra từ truyện tranh.]

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… “Để ta.” Phu nhân Adams vươn tay phải ra, Cố Vân Khê im lặng đưa cái khăn qua.Phu nhân Adams mặt không chút thay đổi chà lau mộ bia, hành động rất nhẹ nhàng, cũng rất chậm rãi, nên cũng không biết bà ấy đang suy nghĩ cái gì.Dưới ánh mặt trời, sườn mặt bà ấy trầm tĩnh như nước.Bà ấy cũng nhìn về phía một khoảng đất trống không bên cạnh, nói: "Phần đất này là để lại cho ta sao?"“Đúng vậy. "Lúc trước Cố Vân Khê đã nghĩ, khi còn sống mẹ con bọn họ đã chia lìa, nên sau khi c.h.ế.t cô cũng muốn mẹ con của bọn họ cũng có một kết cục tốt.Phu nhân Adams im lặng một lúc lâu, nói: "Nhưng ta sẽ không được chôn cất ở đây."Cố Vân Khê cái gì cũng không hỏi, tôn trọng lựa chọn của bà ấy. Vì dù sao bà ấy cũng có người thân ở nước Mỹ, thời gian sống ở đó cũng xem như là cả đời người rồi.Phu nhân Adams vội vã đến cũng vội vã đi tựa như một đám mây trắng vậy, khi đó Cố Vân Khê còn nghĩ rằng bà ấy đúng là chỉ đến để tảo mộ mà thôi.Một tháng sau, trong một đêm khuya, Cố Vân Khê nhận được một cuộc điện thoại từ nước ngoài, bên đó tự xưng là đại quản gia của gia tộc Adams.Ông ấy mang đến tin dữ nói rằng, phu nhân Adams đã qua đời.Cố Vân Khê nghe vậy thất thần cả nửa ngày. Thì ra lúc bà ấy về nước tảo mộ thì đã bị bệnh nguy kịch rồi.Nhưng ngay lúc đó bà lại không muốn để cho ai biết được bệnh tình của mình, trách không được bà ấy lại trang điểm đậm đến như vậy.Kiêu ngạo cả đời, nên đến cuối cùng bà ấy không thể chấp nhận được việc mình sẽ sống chật vật phút cuối đời.“Căn cứ vào di chúc của bà ấy, cô sẽ được nhận gần ba tỷ đô la Mỹ.”“Hả? "Cố Vân Khê kinh ngạc, lúc nào bà ấy cũng lạnh nhạt với cô, cô còn cho rằng bà ấy không thích cô ấy lắm.Nhưng không ngờ đến phút cuối đời, bà ấy lại để lại cho cô một khoản tiền lớn đến như vậy. “Chỉ có một mình tôi sao?”“Vâng, chỉ có tên cho cô thôi”Đối mặt với di sản khổng lồ, Cố Vân Khê không khỏi lâm vào trầm tư.Không lâu sau đó, cô đã sáng lập ra quỹ ‘Tô Mạn Châu’ không chỉ tài trợ cho sinh viên nghèo khó mà cô còn xây dựng tòa nhà sách và tòa nhà thí nghiệm ‘Cố Kiến Quốc’ cho cả trăm trường.Phương thức đặc thù này của cô chủ yếu là vì hai mẹ con bọn họ mà tích góp từng tí một công đức, nếu có kiếp sau, cô vẫn hy vọng bọn họ sẽ có một cuộc sống tốt hơn.Nhiều năm sau, một tấm ảnh được lan truyền điên cuồng trên mạng, nhanh chóng đăng lên hot search.Đây là một tấm ảnh chụp chung, hai người nam nữ trẻ tuổi trong ảnh mặc trang phục thể thao màu sắc khác nhau, màu sắc sặc sỡ, mỗi một khuôn mặt tươi cười sáng lạn, xuân tràn đầy, vô cùng chói mắt.[Đúng là nhan sắc trời đánh, nam tuấn nữ đẹp, so với bây giờ các minh tinh đều đẹp mắt hơn! Fan các nhà nghe tin chạy tới, chuẩn bị đại chiến ba trăm hợp hồi, ca ca tỷ tỷ nhà mình đẹp nhất, không tiếp nhận phản bác.][Nhưng mở ảnh ra nhìn kỹ, lập tức quỳ xuống.][Trời ạ, tôi không nhìn lầm chứ, lại có cả ông chủ Cố Hải Ba, ông chủ công ty truyền thông Tề Tĩnh, bọn họ lúc còn trẻ thế nhưng đã từng quen biết nhau!][Đều đẹp trai quá, nhan sắc lúc còn trẻ của hai vị ‘ba ba’ này không ngờ lại xuất sắc đến như vậy, tôi thừa nhận đây là người đàn ông duy nhất đẹp trai hơn anh trai tôi.]Phía dưới là một đống người ăn dưa, chuyên thích thổi ba hoa chích chòe, tâng bốc hai vị ‘ba ba’ này lên đến tận trời.[Ah, tôi phát hiện ra rồi, ông chủ ‘Bách Tư’ Cố Hải Ba và ông chủ tập đoàn ‘Tứ Hải’ Cố Hải Triều có tên tương tự nhau. Lúc trước tôi còn tưởng rằng đó là trùng hợp thôi, dù sao bọn họ cũng không thường hay tương tác ở nơi công cộng, cũng không có mối liên quan gì. Nhưng khi còn trẻ bọn họ xuất hiện chung trong cùng một tấm ảnh, đây rốt cuộc là quan hệ gì? Thật sự không phải anh em ruột sao?][Nơi này hẳn là nơi của hai vị lão đại này.][Không phải chứ? Tập đoàn Tứ Hải là trang web thương mại điện tử nổi tiếng nhất, Bách Tư cũng vậy, không lẽ bọn họ là anh em thật sao? Vậy thì lợi hại biết bao nhiêu.][Có đại thần nào biết sự tình thật sự thế nào không?][Tôi cảm thấy hứng thú nhất với nam sinh ở giữa, nhìn qua rất có khí chất, giống như một quý công tử trong trẻo lạnh lùng bước ra từ truyện tranh.]

Chương 680