“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có…

Chương 364: Bị Bẩn (4)

Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Vì vậy, hôm nay sau khi Lý Tú Cầm từ ruộng trở về liền dặn dò mấy đứa nhỏ: "Lát nữa các con cho gà ăn, quét sạch sẽ tường bên ngoài và lan can chuồng gà. Chiều nay các cán bộ sẽ đến kiểm tra vệ sinh trước và sau nhà."Mọi người trong đội sản xuất đều là nông dân, có thể một số thói quen vệ sinh chưa tốt lắm nên xã sẽ tổ chức cho người đi kiểm tra vệ sinh định kỳ vài tháng một lần. Chẳng hạn như trước và sau nhà không thể để phân gà, phân chó khắp nơi, cũng không thể ném vỏ nhựa và những thứ khác lung tung.Củi cũng phải chất đống thật gọn gàng không được thượng vàng hạ cám để lộn xôn lung tung.Lý Tú Cầm vừa dứt lời, Sở Hướng Đông, Sở Hướng Tây còn cả Sở Bưởi liền rất tự giác đi tìm dụng cụ thích hợp, tìm chổi, giỏ cho gà ăn, liềm nhỏ để cắt cỏ...Còn Phúc Đoàn thì sao? Phúc Đoàn chỉ ngồi trên băng ghế nhỏ nghĩ đến Sở Học Văn, Sở Học Võ khi nào mới có thể mang con chim mình muốn vê.Một chút tự giác giúp đỡ cô ta cũng không có, dường như cô ta trời sinh không phải làm những chuyện này.Trước đây đều là như vậy nhưng hôm nay thì khác. Khi Phúc Đoàn đang ôm khuôn mặt nhỏ nhắn lắc lư chân, Lý Tú Câm đưa cho cô ta một cây chổi nói: "Phúc đoàn, con cũng đi quét nhà đi."Phúc Đoàn:...Phúc Đoàn kinh ngạc nhìn chằm chằm cây chổi kia, há hốc miệng, cô ta, cô ta cũng phải đi quét nhà sao? Trước đây, cô ta đều không phải làm những việc này.Phúc Đoàn nhăn nhăn nhó nhó, không chịu đứng dậy. Trong lòng Lý Tú Cầm có chút không vui, Sở Hướng Đông và Sở Bưởi đều làm việc, Phúc Đoàn lại không muốn, cũng khó trách bọn nhỏ của cô ấy đều cam tâm tình nguyện cho rằng mình thấp hèn hơn so với Phúc Đoàn.Lý Tú Cầm giải thích: Phúc Đoàn, hôm nay mấy người bá dâu thứ hai của con còn chưa về nhà. Đám Đại Tráng thì đi theo người đội hỗ trợ nhặt củi."Bởi vì nuôi tằm nóng lên cần củi, nhân lực trong đội không đủ, liền phát động trẻ con lớn hơn một chút giúp đỡ nhặt củi.Lý Tú Cầm nói: "Hiện tại nhân lực trong nhà không đủ. Phúc Đoàn, con cũng phải biết chia sẻ cho gia đình mới đúng."Lý Tú Cầm nói hợp tình hợp lý như vậy, Phúc Đoàn dù có oan ức không muốn đi nữa cũng chỉ có thể nhận lấy chổi nói: "Con biết rồi."Cứ như vậy, Phúc Đoàn cũng bắt đầu con đường làm việc.Cô ta không có kinh nghiệm làm việc gì, cầm chổi, lảo đảo đi quét sàn nhà. Khi quét nhà bụi bặm bắn tung tóe khiến Phúc Đoàn ho sặc sụa. Cô ta xoay cơ thể tròn vo, nhìn quanh bốn phía, muốn xem khi nào Niên Xuân Hoa trở vê...Kết quả, Phúc Đoàn phân tâm trong lúc làm việc không chú ý, chổi quét lệch, sau khi chưa nhấc chân lên đã động chổi liền quét một bãi phân gà vào ống quần của mình.Nhìn ống quần xinh đẹp của mình trở thành như vậy, Phúc Đoàn theo bản năng liền mếu máo, há miệng liên muốn khóc lớn.Đáng tiếc, bị Lý Tú Câm đang vác củi nhìn thấy.Lý Tú Cầm vội vàng nhắc nhở cô ta: "Phúc Đoàn! Bây giờ trong không khí là tất cả các bụi phân con quét, con mở miệng hút vào sẽ bị bệnh!"Phúc Đoàn:... Cô ta sợ hãi vội vàng im lặng, không muốn hút những thứ bẩn thỉu đó.Lý Tú Câm đã sớm nhìn thấy rõ ràng hành động nhìn xung quanh của Phúc Đoàn, cô ấy nói: "Phúc Đoàn, con đừng quét nhà nữa, đợi mẹ thu dọn sạch sẽ củi ở trước và sau nhà rồi mẹ quét. Bây giờ Hướng Đông và những người khác đều đang làm việc. Cái quần này của con thì con tự mình giặt sạch đi.""Để lâu nó sẽ bốc mùi."Một câu nói, Phúc Đoàn lại không thể không đi giặt quần của mình. Trước tiên cô ta phải đốt củi để đun nóng nước trong nồi, sau đó múc nước ra chậu gỗ để giặt quần áo.Đứa nhỏ nhà nông nào cũng đều sẽ làm được các bước này, nhưng Phúc Đoàn làm lại giống như muốn mạng của cô ta, làm chậm đến không chịu nổi.

Vì vậy, hôm nay sau khi Lý Tú Cầm từ ruộng trở về liền dặn dò mấy đứa nhỏ: "Lát nữa các con cho gà ăn, quét sạch sẽ tường bên ngoài và lan can chuồng gà. Chiều nay các cán bộ sẽ đến kiểm tra vệ sinh trước và sau nhà."

Mọi người trong đội sản xuất đều là nông dân, có thể một số thói quen vệ sinh chưa tốt lắm nên xã sẽ tổ chức cho người đi kiểm tra vệ sinh định kỳ vài tháng một lần. Chẳng hạn như trước và sau nhà không thể để phân gà, phân chó khắp nơi, cũng không thể ném vỏ nhựa và những thứ khác lung tung.

Củi cũng phải chất đống thật gọn gàng không được thượng vàng hạ cám để lộn xôn lung tung.

Lý Tú Cầm vừa dứt lời, Sở Hướng Đông, Sở Hướng Tây còn cả Sở Bưởi liền rất tự giác đi tìm dụng cụ thích hợp, tìm chổi, giỏ cho gà ăn, liềm nhỏ để cắt cỏ...

Còn Phúc Đoàn thì sao? Phúc Đoàn chỉ ngồi trên băng ghế nhỏ nghĩ đến Sở Học Văn, Sở Học Võ khi nào mới có thể mang con chim mình muốn vê.

Một chút tự giác giúp đỡ cô ta cũng không có, dường như cô ta trời sinh không phải làm những chuyện này.

Trước đây đều là như vậy nhưng hôm nay thì khác. Khi Phúc Đoàn đang ôm khuôn mặt nhỏ nhắn lắc lư chân, Lý Tú Câm đưa cho cô ta một cây chổi nói: "Phúc đoàn, con cũng đi quét nhà đi."

Phúc Đoàn:...

Phúc Đoàn kinh ngạc nhìn chằm chằm cây chổi kia, há hốc miệng, cô ta, cô ta cũng phải đi quét nhà sao? Trước đây, cô ta đều không phải làm những việc này.

Phúc Đoàn nhăn nhăn nhó nhó, không chịu đứng dậy. Trong lòng Lý Tú Cầm có chút không vui, Sở Hướng Đông và Sở Bưởi đều làm việc, Phúc Đoàn lại không muốn, cũng khó trách bọn nhỏ của cô ấy đều cam tâm tình nguyện cho rằng mình thấp hèn hơn so với Phúc Đoàn.

Lý Tú Cầm giải thích: Phúc Đoàn, hôm nay mấy người bá dâu thứ hai của con còn chưa về nhà. Đám Đại Tráng thì đi theo người đội hỗ trợ nhặt củi."

Bởi vì nuôi tằm nóng lên cần củi, nhân lực trong đội không đủ, liền phát động trẻ con lớn hơn một chút giúp đỡ nhặt củi.

Lý Tú Cầm nói: "Hiện tại nhân lực trong nhà không đủ. Phúc Đoàn, con cũng phải biết chia sẻ cho gia đình mới đúng."

Lý Tú Cầm nói hợp tình hợp lý như vậy, Phúc Đoàn dù có oan ức không muốn đi nữa cũng chỉ có thể nhận lấy chổi nói: "Con biết rồi."

Cứ như vậy, Phúc Đoàn cũng bắt đầu con đường làm việc.

Cô ta không có kinh nghiệm làm việc gì, cầm chổi, lảo đảo đi quét sàn nhà. Khi quét nhà bụi bặm bắn tung tóe khiến Phúc Đoàn ho sặc sụa. Cô ta xoay cơ thể tròn vo, nhìn quanh bốn phía, muốn xem khi nào Niên Xuân Hoa trở vê...

Kết quả, Phúc Đoàn phân tâm trong lúc làm việc không chú ý, chổi quét lệch, sau khi chưa nhấc chân lên đã động chổi liền quét một bãi phân gà vào ống quần của mình.

Nhìn ống quần xinh đẹp của mình trở thành như vậy, Phúc Đoàn theo bản năng liền mếu máo, há miệng liên muốn khóc lớn.

Đáng tiếc, bị Lý Tú Câm đang vác củi nhìn thấy.

Lý Tú Cầm vội vàng nhắc nhở cô ta: "Phúc Đoàn! Bây giờ trong không khí là tất cả các bụi phân con quét, con mở miệng hút vào sẽ bị bệnh!"

Phúc Đoàn:... Cô ta sợ hãi vội vàng im lặng, không muốn hút những thứ bẩn thỉu đó.

Lý Tú Câm đã sớm nhìn thấy rõ ràng hành động nhìn xung quanh của Phúc Đoàn, cô ấy nói: "Phúc Đoàn, con đừng quét nhà nữa, đợi mẹ thu dọn sạch sẽ củi ở trước và sau nhà rồi mẹ quét. Bây giờ Hướng Đông và những người khác đều đang làm việc. Cái quần này của con thì con tự mình giặt sạch đi."

"Để lâu nó sẽ bốc mùi."

Một câu nói, Phúc Đoàn lại không thể không đi giặt quần của mình. Trước tiên cô ta phải đốt củi để đun nóng nước trong nồi, sau đó múc nước ra chậu gỗ để giặt quần áo.

Đứa nhỏ nhà nông nào cũng đều sẽ làm được các bước này, nhưng Phúc Đoàn làm lại giống như muốn mạng của cô ta, làm chậm đến không chịu nổi.

Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Vì vậy, hôm nay sau khi Lý Tú Cầm từ ruộng trở về liền dặn dò mấy đứa nhỏ: "Lát nữa các con cho gà ăn, quét sạch sẽ tường bên ngoài và lan can chuồng gà. Chiều nay các cán bộ sẽ đến kiểm tra vệ sinh trước và sau nhà."Mọi người trong đội sản xuất đều là nông dân, có thể một số thói quen vệ sinh chưa tốt lắm nên xã sẽ tổ chức cho người đi kiểm tra vệ sinh định kỳ vài tháng một lần. Chẳng hạn như trước và sau nhà không thể để phân gà, phân chó khắp nơi, cũng không thể ném vỏ nhựa và những thứ khác lung tung.Củi cũng phải chất đống thật gọn gàng không được thượng vàng hạ cám để lộn xôn lung tung.Lý Tú Cầm vừa dứt lời, Sở Hướng Đông, Sở Hướng Tây còn cả Sở Bưởi liền rất tự giác đi tìm dụng cụ thích hợp, tìm chổi, giỏ cho gà ăn, liềm nhỏ để cắt cỏ...Còn Phúc Đoàn thì sao? Phúc Đoàn chỉ ngồi trên băng ghế nhỏ nghĩ đến Sở Học Văn, Sở Học Võ khi nào mới có thể mang con chim mình muốn vê.Một chút tự giác giúp đỡ cô ta cũng không có, dường như cô ta trời sinh không phải làm những chuyện này.Trước đây đều là như vậy nhưng hôm nay thì khác. Khi Phúc Đoàn đang ôm khuôn mặt nhỏ nhắn lắc lư chân, Lý Tú Câm đưa cho cô ta một cây chổi nói: "Phúc đoàn, con cũng đi quét nhà đi."Phúc Đoàn:...Phúc Đoàn kinh ngạc nhìn chằm chằm cây chổi kia, há hốc miệng, cô ta, cô ta cũng phải đi quét nhà sao? Trước đây, cô ta đều không phải làm những việc này.Phúc Đoàn nhăn nhăn nhó nhó, không chịu đứng dậy. Trong lòng Lý Tú Cầm có chút không vui, Sở Hướng Đông và Sở Bưởi đều làm việc, Phúc Đoàn lại không muốn, cũng khó trách bọn nhỏ của cô ấy đều cam tâm tình nguyện cho rằng mình thấp hèn hơn so với Phúc Đoàn.Lý Tú Cầm giải thích: Phúc Đoàn, hôm nay mấy người bá dâu thứ hai của con còn chưa về nhà. Đám Đại Tráng thì đi theo người đội hỗ trợ nhặt củi."Bởi vì nuôi tằm nóng lên cần củi, nhân lực trong đội không đủ, liền phát động trẻ con lớn hơn một chút giúp đỡ nhặt củi.Lý Tú Cầm nói: "Hiện tại nhân lực trong nhà không đủ. Phúc Đoàn, con cũng phải biết chia sẻ cho gia đình mới đúng."Lý Tú Cầm nói hợp tình hợp lý như vậy, Phúc Đoàn dù có oan ức không muốn đi nữa cũng chỉ có thể nhận lấy chổi nói: "Con biết rồi."Cứ như vậy, Phúc Đoàn cũng bắt đầu con đường làm việc.Cô ta không có kinh nghiệm làm việc gì, cầm chổi, lảo đảo đi quét sàn nhà. Khi quét nhà bụi bặm bắn tung tóe khiến Phúc Đoàn ho sặc sụa. Cô ta xoay cơ thể tròn vo, nhìn quanh bốn phía, muốn xem khi nào Niên Xuân Hoa trở vê...Kết quả, Phúc Đoàn phân tâm trong lúc làm việc không chú ý, chổi quét lệch, sau khi chưa nhấc chân lên đã động chổi liền quét một bãi phân gà vào ống quần của mình.Nhìn ống quần xinh đẹp của mình trở thành như vậy, Phúc Đoàn theo bản năng liền mếu máo, há miệng liên muốn khóc lớn.Đáng tiếc, bị Lý Tú Câm đang vác củi nhìn thấy.Lý Tú Cầm vội vàng nhắc nhở cô ta: "Phúc Đoàn! Bây giờ trong không khí là tất cả các bụi phân con quét, con mở miệng hút vào sẽ bị bệnh!"Phúc Đoàn:... Cô ta sợ hãi vội vàng im lặng, không muốn hút những thứ bẩn thỉu đó.Lý Tú Câm đã sớm nhìn thấy rõ ràng hành động nhìn xung quanh của Phúc Đoàn, cô ấy nói: "Phúc Đoàn, con đừng quét nhà nữa, đợi mẹ thu dọn sạch sẽ củi ở trước và sau nhà rồi mẹ quét. Bây giờ Hướng Đông và những người khác đều đang làm việc. Cái quần này của con thì con tự mình giặt sạch đi.""Để lâu nó sẽ bốc mùi."Một câu nói, Phúc Đoàn lại không thể không đi giặt quần của mình. Trước tiên cô ta phải đốt củi để đun nóng nước trong nồi, sau đó múc nước ra chậu gỗ để giặt quần áo.Đứa nhỏ nhà nông nào cũng đều sẽ làm được các bước này, nhưng Phúc Đoàn làm lại giống như muốn mạng của cô ta, làm chậm đến không chịu nổi.

Chương 364: Bị Bẩn (4)