“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có…
Chương 376: Quân Chỉ (4)
Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Ngày đó lúc chú ba Sở dạy giỗ Phúc Đoàn đã nói qua một chút việc Phúc Đoàn làm chuyện thiếu đạo đức bị Triệu Mãnh đánh. Nếu chuyện này có liên quan đến năng lực đặc biệt của Phúc Đoàn, thì cậu bé đã biết năng lực của Phúc Đoàn...Rất khó nói, người nhà họ Sở vì để che giấu không để năng lực của Phúc Đoàn tiết lộ ra ngoài, không biết sẽ làm gì với cậu bé và ông Lục. Cho dù cậu bé và ông Lục có thân phận đặc biệt, nếu có xảy ra chuyện, người trong đội có thể biết nhưng những người còn lại chưa chắc đã biết sự thật.Rồng mạnh cũng khó trấn áp được rắn địa phương, cho dù là trung ương thì đối với địa phương cũng khó có thể có được 100% quyền kiểm soát. Càng không nói đến những tiểu đội trong núi lớn này, lòng tốt đơn thuần nhất là ở đây, mà tội ác nham hiểm nhất cũng có thể ở đây.Sở Phong...Sau khi Sở Phong hiểu rõ Diệp Quân Chi đang suy nghĩ gì, cô vô cùng kinh ngạc.Cô nên khen Diệp Quân Chi suy nghĩ rất cẩn thận hay là nên nói cậu bé bản tính đa nghi đây? Tuy nhiên cẩn thận xác thực phần lớn đều đi kèm với đa nghi.Diệp Quân Chi xuất thân từ gia tộc lớn, rất được Diệp Công coi trọng, cách suy nghĩ của cậu bé xuất phát từ góc độ toàn bộ mối quan hệ trong gia đình và huyết thống thực sự phù hợp với xuất thân của cậu bé.Cố Đình Sâm như vậy lại là do bị may mắn làm hỏng tâm trí.Sở Phong nói: "Cậu suy nghĩ quá nhiều, nhưng chuyện về Phúc Đoàn, xác thực cậu cũng chỉ có thể hỏi tôi, hỏi người khác thì người khác sẽ không nói rõ ràng."Những người còn lại nhiêu lắm cũng chỉ cảm thấy Phúc Đoàn tà ma hoặc linh nghiệm.Cô lại rút một cái gai nữa ra, lần này chảy ra một ít máu, Sở Phong dùng lá ngải cứu lau khô: "Tính cách cậu đa nghỉ như vậy, từ trước cậu vẫn luôn như vậy sao?"Diệp Quân Chi tạm thời không nói gì.Trong thời gian này sóng gió bấp bênh, cuộc sống ở thủ đô lại càng là như thế.Diệp Quân Chi đã hiểu từ lâu, nhưng hiểu biết sớm chỉ mang đến đau khổ, bởi vì cậu bé không có sức mạnh để tự bảo vệ mình. Mấy năm trước cậu bé đã nhìn thấy, ngay cả bạn bè của nhà họ Diệp cũng sẽ tung tin đồn thất thiệt. Bọn họ đến nhà họ Diệp làm khách, sau khi làm khách thì lan truyên một số tin đồn vô căn cứ.Sau đó, người nhà Diệp Quân Chi bị hạ cấp và phải rời khỏi thủ đô.Cậu bé còn nhỏ, không có năng lực bảo vệ mình, bảo vệ gia tộc, chỉ có thể không ngừng quan sát, dân dần, càng ngày càng trở nên đa nghi, dường như đa nghi đến mức sinh ra ma quỷ.Hai năm nay thì tốt hơn một chút, Diệp Quân Chi đang cố gắng hết sức khống chế khuyết điểm của mình.Về phần suy đoán đội viên đội sản xuất ở mức tồi tệ nhất, đó là bởi vì người ở thu đô đều không muốn đi làm thanh niên trí thức. Nhiều lúc họ có thể nghe được ở nơi nào đó có thanh niên trí thức đắc tội với đội viên, bị đội viên giết chết, còn có thể nghe được nữ thanh niên trí thức gặp phải chuyện còn bị thảm hơn.Những chuyện này không nhiều lắm, tin tức cũng phong tỏa khá tốt, nhưng đất đai rộng lớn tài nguyên dồi dào, làm sao có thể thật sự không có một trường hợp nào được chứ? Bên trên xây dựng rất nhiều quy định bảo vệ thanh niên trí thức chính là bởi vì những chuyện này đã xảy ra.Diệp Quân Chi nghe được rất nhiều, hơn nữa cho tới bây giờ cậu bé đều có thái độ bi quan đối với bản chất con người. Hơn nữa khả năng của Phúc Đoàn thực sự không thể tưởng tượng nổi, mấy lân đã thành công hãm hại cậu bé ngay dưới mắt cậu, quả thực làm cho Diệp Quân Chi mới chín tuổi bị rối loạn trận tuyến.Cậu bé đã phán đoán sai và phải trả giá. Diệp Quân Chi suy nghĩ một chút mới trả lời Sở Phong: "Đa nghi, có đôi khi có thể cứu mạng, có đôi khi cũng có thể mất mạng."
Ngày đó lúc chú ba Sở dạy giỗ Phúc Đoàn đã nói qua một chút việc Phúc Đoàn làm chuyện thiếu đạo đức bị Triệu Mãnh đánh. Nếu chuyện này có liên quan đến năng lực đặc biệt của Phúc Đoàn, thì cậu bé đã biết năng lực của Phúc Đoàn...
Rất khó nói, người nhà họ Sở vì để che giấu không để năng lực của Phúc Đoàn tiết lộ ra ngoài, không biết sẽ làm gì với cậu bé và ông Lục. Cho dù cậu bé và ông Lục có thân phận đặc biệt, nếu có xảy ra chuyện, người trong đội có thể biết nhưng những người còn lại chưa chắc đã biết sự thật.
Rồng mạnh cũng khó trấn áp được rắn địa phương, cho dù là trung ương thì đối với địa phương cũng khó có thể có được 100% quyền kiểm soát. Càng không nói đến những tiểu đội trong núi lớn này, lòng tốt đơn thuần nhất là ở đây, mà tội ác nham hiểm nhất cũng có thể ở đây.
Sở Phong...
Sau khi Sở Phong hiểu rõ Diệp Quân Chi đang suy nghĩ gì, cô vô cùng kinh ngạc.
Cô nên khen Diệp Quân Chi suy nghĩ rất cẩn thận hay là nên nói cậu bé bản tính đa nghi đây? Tuy nhiên cẩn thận xác thực phần lớn đều đi kèm với đa nghi.
Diệp Quân Chi xuất thân từ gia tộc lớn, rất được Diệp Công coi trọng, cách suy nghĩ của cậu bé xuất phát từ góc độ toàn bộ mối quan hệ trong gia đình và huyết thống thực sự phù hợp với xuất thân của cậu bé.
Cố Đình Sâm như vậy lại là do bị may mắn làm hỏng tâm trí.
Sở Phong nói: "Cậu suy nghĩ quá nhiều, nhưng chuyện về Phúc Đoàn, xác thực cậu cũng chỉ có thể hỏi tôi, hỏi người khác thì người khác sẽ không nói rõ ràng."
Những người còn lại nhiêu lắm cũng chỉ cảm thấy Phúc Đoàn tà ma hoặc linh nghiệm.
Cô lại rút một cái gai nữa ra, lần này chảy ra một ít máu, Sở Phong dùng lá ngải cứu lau khô: "Tính cách cậu đa nghỉ như vậy, từ trước cậu vẫn luôn như vậy sao?"
Diệp Quân Chi tạm thời không nói gì.
Trong thời gian này sóng gió bấp bênh, cuộc sống ở thủ đô lại càng là như thế.
Diệp Quân Chi đã hiểu từ lâu, nhưng hiểu biết sớm chỉ mang đến đau khổ, bởi vì cậu bé không có sức mạnh để tự bảo vệ mình. Mấy năm trước cậu bé đã nhìn thấy, ngay cả bạn bè của nhà họ Diệp cũng sẽ tung tin đồn thất thiệt. Bọn họ đến nhà họ Diệp làm khách, sau khi làm khách thì lan truyên một số tin đồn vô căn cứ.
Sau đó, người nhà Diệp Quân Chi bị hạ cấp và phải rời khỏi thủ đô.
Cậu bé còn nhỏ, không có năng lực bảo vệ mình, bảo vệ gia tộc, chỉ có thể không ngừng quan sát, dân dần, càng ngày càng trở nên đa nghi, dường như đa nghi đến mức sinh ra ma quỷ.
Hai năm nay thì tốt hơn một chút, Diệp Quân Chi đang cố gắng hết sức khống chế khuyết điểm của mình.
Về phần suy đoán đội viên đội sản xuất ở mức tồi tệ nhất, đó là bởi vì người ở thu đô đều không muốn đi làm thanh niên trí thức. Nhiều lúc họ có thể nghe được ở nơi nào đó có thanh niên trí thức đắc tội với đội viên, bị đội viên giết chết, còn có thể nghe được nữ thanh niên trí thức gặp phải chuyện còn bị thảm hơn.
Những chuyện này không nhiều lắm, tin tức cũng phong tỏa khá tốt, nhưng đất đai rộng lớn tài nguyên dồi dào, làm sao có thể thật sự không có một trường hợp nào được chứ? Bên trên xây dựng rất nhiều quy định bảo vệ thanh niên trí thức chính là bởi vì những chuyện này đã xảy ra.
Diệp Quân Chi nghe được rất nhiều, hơn nữa cho tới bây giờ cậu bé đều có thái độ bi quan đối với bản chất con người. Hơn nữa khả năng của Phúc Đoàn thực sự không thể tưởng tượng nổi, mấy lân đã thành công hãm hại cậu bé ngay dưới mắt cậu, quả thực làm cho Diệp Quân Chi mới chín tuổi bị rối loạn trận tuyến.
Cậu bé đã phán đoán sai và phải trả giá. Diệp Quân Chi suy nghĩ một chút mới trả lời Sở Phong: "Đa nghi, có đôi khi có thể cứu mạng, có đôi khi cũng có thể mất mạng."
Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Ngày đó lúc chú ba Sở dạy giỗ Phúc Đoàn đã nói qua một chút việc Phúc Đoàn làm chuyện thiếu đạo đức bị Triệu Mãnh đánh. Nếu chuyện này có liên quan đến năng lực đặc biệt của Phúc Đoàn, thì cậu bé đã biết năng lực của Phúc Đoàn...Rất khó nói, người nhà họ Sở vì để che giấu không để năng lực của Phúc Đoàn tiết lộ ra ngoài, không biết sẽ làm gì với cậu bé và ông Lục. Cho dù cậu bé và ông Lục có thân phận đặc biệt, nếu có xảy ra chuyện, người trong đội có thể biết nhưng những người còn lại chưa chắc đã biết sự thật.Rồng mạnh cũng khó trấn áp được rắn địa phương, cho dù là trung ương thì đối với địa phương cũng khó có thể có được 100% quyền kiểm soát. Càng không nói đến những tiểu đội trong núi lớn này, lòng tốt đơn thuần nhất là ở đây, mà tội ác nham hiểm nhất cũng có thể ở đây.Sở Phong...Sau khi Sở Phong hiểu rõ Diệp Quân Chi đang suy nghĩ gì, cô vô cùng kinh ngạc.Cô nên khen Diệp Quân Chi suy nghĩ rất cẩn thận hay là nên nói cậu bé bản tính đa nghi đây? Tuy nhiên cẩn thận xác thực phần lớn đều đi kèm với đa nghi.Diệp Quân Chi xuất thân từ gia tộc lớn, rất được Diệp Công coi trọng, cách suy nghĩ của cậu bé xuất phát từ góc độ toàn bộ mối quan hệ trong gia đình và huyết thống thực sự phù hợp với xuất thân của cậu bé.Cố Đình Sâm như vậy lại là do bị may mắn làm hỏng tâm trí.Sở Phong nói: "Cậu suy nghĩ quá nhiều, nhưng chuyện về Phúc Đoàn, xác thực cậu cũng chỉ có thể hỏi tôi, hỏi người khác thì người khác sẽ không nói rõ ràng."Những người còn lại nhiêu lắm cũng chỉ cảm thấy Phúc Đoàn tà ma hoặc linh nghiệm.Cô lại rút một cái gai nữa ra, lần này chảy ra một ít máu, Sở Phong dùng lá ngải cứu lau khô: "Tính cách cậu đa nghỉ như vậy, từ trước cậu vẫn luôn như vậy sao?"Diệp Quân Chi tạm thời không nói gì.Trong thời gian này sóng gió bấp bênh, cuộc sống ở thủ đô lại càng là như thế.Diệp Quân Chi đã hiểu từ lâu, nhưng hiểu biết sớm chỉ mang đến đau khổ, bởi vì cậu bé không có sức mạnh để tự bảo vệ mình. Mấy năm trước cậu bé đã nhìn thấy, ngay cả bạn bè của nhà họ Diệp cũng sẽ tung tin đồn thất thiệt. Bọn họ đến nhà họ Diệp làm khách, sau khi làm khách thì lan truyên một số tin đồn vô căn cứ.Sau đó, người nhà Diệp Quân Chi bị hạ cấp và phải rời khỏi thủ đô.Cậu bé còn nhỏ, không có năng lực bảo vệ mình, bảo vệ gia tộc, chỉ có thể không ngừng quan sát, dân dần, càng ngày càng trở nên đa nghi, dường như đa nghi đến mức sinh ra ma quỷ.Hai năm nay thì tốt hơn một chút, Diệp Quân Chi đang cố gắng hết sức khống chế khuyết điểm của mình.Về phần suy đoán đội viên đội sản xuất ở mức tồi tệ nhất, đó là bởi vì người ở thu đô đều không muốn đi làm thanh niên trí thức. Nhiều lúc họ có thể nghe được ở nơi nào đó có thanh niên trí thức đắc tội với đội viên, bị đội viên giết chết, còn có thể nghe được nữ thanh niên trí thức gặp phải chuyện còn bị thảm hơn.Những chuyện này không nhiều lắm, tin tức cũng phong tỏa khá tốt, nhưng đất đai rộng lớn tài nguyên dồi dào, làm sao có thể thật sự không có một trường hợp nào được chứ? Bên trên xây dựng rất nhiều quy định bảo vệ thanh niên trí thức chính là bởi vì những chuyện này đã xảy ra.Diệp Quân Chi nghe được rất nhiều, hơn nữa cho tới bây giờ cậu bé đều có thái độ bi quan đối với bản chất con người. Hơn nữa khả năng của Phúc Đoàn thực sự không thể tưởng tượng nổi, mấy lân đã thành công hãm hại cậu bé ngay dưới mắt cậu, quả thực làm cho Diệp Quân Chi mới chín tuổi bị rối loạn trận tuyến.Cậu bé đã phán đoán sai và phải trả giá. Diệp Quân Chi suy nghĩ một chút mới trả lời Sở Phong: "Đa nghi, có đôi khi có thể cứu mạng, có đôi khi cũng có thể mất mạng."