“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có…
Chương 469: Nhân Quả (6)
Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Còn Sở Chí Nghiệp sao? Anh ta cũng không thể thoát khỏi bị trừng phạt và bị kết án phán tám năm tù.Ngày Sở Chí Nghiệp bị đưa đi, Niên Xuân Hoa vừa la lối khóc lóc vừa lăn lộn trên mặt đất nhưng bà ta vẫn chẳng làm gì được, bà ta khóc, bà ta hối hận.Bà ta đấm ngực nói: "Chí Nghiệp, sao con lại ngu ngốc như vậy chứ! Con còn có gia đình, có công việc, sao còn muốn đi quậy cùng đám người kia làm gì.""Lúc trước mẹ không nên khen con, mẹ không nên nói con thông minh, lẽ ra mẹ phải nên biết từ sớm con không mang tiền về nhà là có chuyện! Mẹ đã luôn nghĩ con thông minh nhất cho nên mẹ mới yên tâm, giờ thì mẹ hối hận rồi!"Trên mặt của Niên Xuân Hoa đầy nước mắt.Người mà đời này bị bà ta ghét bỏ là Sở Chí Quốc, Trân Dung Phương thì ngược lại càng lúc càng bay lên cành cao trở thành phượng hoàng. Sau khi đại đội được sửa thành thôn, tiểu đội sửa thành tổ, Sở Chí Quốc lại cùng mọi người liên hợp lại để hợp nhất đất đai, gieo trông cây công nghiệp và hình thành quy mô.Mà lúc ấy Niên Xuân Hoa thì sao? Chuyện này trước khi bà ta trùng sinh làm gì có thật cho nên bà ta không thể phán đoán ra được mà chỉ có thể nói không tốt.Căn bản không cho gia đình mình gia nhập.Đời này đứa con trai út Sở Chí Nghiệp được bà ta nhìn trúng lại phải ngồi lao tù, quãng thời gian đẹp nhất đều phải ở trong tù, vê sau còn để lại tiền án.Niên Xuân Hoa có hối hận nhưng đã vô dụng.Sở Chí Nghiệp bị mang đi, các thành viên trong đội, không, giờ phút này phải nói người trong thôn chỉ biết ngao ngán lắc đầu, chỉ có thể trách mẹ hiền chiều hư con.Từ nhỏ đến lớn Sở Chí Nghiệp đã có thủ đoạn gian dối, Niên Xuân Hoa nói là vì anh ta thông minh, đầu óc linh hoạt. Sở Chí Nghiệp làm chuyện xấu, Niên Xuân Hoa nói anh ta có phúc, những người không có phúc thì biết cái gì?Sở Chí Nghiệp từng bước một đi đến vực sâu.Nếu trên đường Sở Chí Nghiệp không có sự may mắn của Phúc Đoàn thì có thể anh ta đã bị bắt giữa đường phạm tội, khả năng khi ấy tội danh sẽ không đến nỗi nghiêm trọng như vậy, nhưng thật không may, lúc trước anh ta đã có được sự may mắn của Phúc Đoàn.Biết đâu chính sự may mắn đó lại là mâm mống tai họa.Dưới sự giận dữ, buồn bã cùng tận, Niên Xuân Hoa một hơi thở không nổi mà trúng gió ngay tại chỗ. Chờ tới khi bà ta kịp phản ứng lại thì đã nằm nghiêng trên mặt đất, đôi mắt trợn ngược miệng há hốc.Nhìn lên bầu trời xanh mà dường như Niên Xuân Hoa thấy được chuyện xảy ra ở đời trước.Đời trước Phúc Đoàn là người cực kỳ may mắn, Chí Nghiệp làm ăn buôn bán thuận lợi... Chỉ là bỗng nhiên có một ngày có rất nhiều người xông tới nói rằng Sở Chí Nghiệp biển thủ quỹ công trình khiến công trình xuất hiện trục trặc.Sở Chí Nghiệp bị bắt ngồi tù, tất cả nhà xe của gia đình đều bị tịch thu đi, Phúc Đoàn cũng không trốn thoát được bởi vì cô bé cũng có một phần trong đó nên cũng phải ngồi tù... Bà ta tức giận tới mức muốn liêu mạng đi đánh người, nhưng lúc dẫm lên sàn nhà trơn trượt lại chẳng may ngã ngửa ra sau, lúc này mới có một màn trùng sinh tiếp diễn.Không ngờ tới đời này, sao vẫn có thể lại thê lương như vậy chứ?Sau khi Niên Xuân Hoa trúng gió, bà ta lại rơi vào trong tay của đám con dâu.Bà ta là kiểu điển hình của mẹ chồng ngược đãi con dâu, hiện giờ bà ta lại rơi vào tay đám người Trương Tiểu Phương thì cũng thừa biết cuộc sống của bà ta sẽ trở nên thế nào. Mỗi lần uống, mỗi miếng ăn đều có quy luật riêng.Sau khi Sở Chí Nghiệp vào tù, Phúc Đoàn càng cần thêm sự yêu thương của người khác.Cô bé cảm thấy người mẹ trên danh nghĩa Lý Tú Cầm không thích mình, mà cô bé cũng chẳng muốn. Chẳng phải lúc trước bởi vì cô bé mà Lý Tú Cầm đã chịu không ít lần đánh chửi của Niên Xuân Hoa sao?
Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Còn Sở Chí Nghiệp sao? Anh ta cũng không thể thoát khỏi bị trừng phạt và bị kết án phán tám năm tù.Ngày Sở Chí Nghiệp bị đưa đi, Niên Xuân Hoa vừa la lối khóc lóc vừa lăn lộn trên mặt đất nhưng bà ta vẫn chẳng làm gì được, bà ta khóc, bà ta hối hận.Bà ta đấm ngực nói: "Chí Nghiệp, sao con lại ngu ngốc như vậy chứ! Con còn có gia đình, có công việc, sao còn muốn đi quậy cùng đám người kia làm gì.""Lúc trước mẹ không nên khen con, mẹ không nên nói con thông minh, lẽ ra mẹ phải nên biết từ sớm con không mang tiền về nhà là có chuyện! Mẹ đã luôn nghĩ con thông minh nhất cho nên mẹ mới yên tâm, giờ thì mẹ hối hận rồi!"Trên mặt của Niên Xuân Hoa đầy nước mắt.Người mà đời này bị bà ta ghét bỏ là Sở Chí Quốc, Trân Dung Phương thì ngược lại càng lúc càng bay lên cành cao trở thành phượng hoàng. Sau khi đại đội được sửa thành thôn, tiểu đội sửa thành tổ, Sở Chí Quốc lại cùng mọi người liên hợp lại để hợp nhất đất đai, gieo trông cây công nghiệp và hình thành quy mô.Mà lúc ấy Niên Xuân Hoa thì sao? Chuyện này trước khi bà ta trùng sinh làm gì có thật cho nên bà ta không thể phán đoán ra được mà chỉ có thể nói không tốt.Căn bản không cho gia đình mình gia nhập.Đời này đứa con trai út Sở Chí Nghiệp được bà ta nhìn trúng lại phải ngồi lao tù, quãng thời gian đẹp nhất đều phải ở trong tù, vê sau còn để lại tiền án.Niên Xuân Hoa có hối hận nhưng đã vô dụng.Sở Chí Nghiệp bị mang đi, các thành viên trong đội, không, giờ phút này phải nói người trong thôn chỉ biết ngao ngán lắc đầu, chỉ có thể trách mẹ hiền chiều hư con.Từ nhỏ đến lớn Sở Chí Nghiệp đã có thủ đoạn gian dối, Niên Xuân Hoa nói là vì anh ta thông minh, đầu óc linh hoạt. Sở Chí Nghiệp làm chuyện xấu, Niên Xuân Hoa nói anh ta có phúc, những người không có phúc thì biết cái gì?Sở Chí Nghiệp từng bước một đi đến vực sâu.Nếu trên đường Sở Chí Nghiệp không có sự may mắn của Phúc Đoàn thì có thể anh ta đã bị bắt giữa đường phạm tội, khả năng khi ấy tội danh sẽ không đến nỗi nghiêm trọng như vậy, nhưng thật không may, lúc trước anh ta đã có được sự may mắn của Phúc Đoàn.Biết đâu chính sự may mắn đó lại là mâm mống tai họa.Dưới sự giận dữ, buồn bã cùng tận, Niên Xuân Hoa một hơi thở không nổi mà trúng gió ngay tại chỗ. Chờ tới khi bà ta kịp phản ứng lại thì đã nằm nghiêng trên mặt đất, đôi mắt trợn ngược miệng há hốc.Nhìn lên bầu trời xanh mà dường như Niên Xuân Hoa thấy được chuyện xảy ra ở đời trước.Đời trước Phúc Đoàn là người cực kỳ may mắn, Chí Nghiệp làm ăn buôn bán thuận lợi... Chỉ là bỗng nhiên có một ngày có rất nhiều người xông tới nói rằng Sở Chí Nghiệp biển thủ quỹ công trình khiến công trình xuất hiện trục trặc.Sở Chí Nghiệp bị bắt ngồi tù, tất cả nhà xe của gia đình đều bị tịch thu đi, Phúc Đoàn cũng không trốn thoát được bởi vì cô bé cũng có một phần trong đó nên cũng phải ngồi tù... Bà ta tức giận tới mức muốn liêu mạng đi đánh người, nhưng lúc dẫm lên sàn nhà trơn trượt lại chẳng may ngã ngửa ra sau, lúc này mới có một màn trùng sinh tiếp diễn.Không ngờ tới đời này, sao vẫn có thể lại thê lương như vậy chứ?Sau khi Niên Xuân Hoa trúng gió, bà ta lại rơi vào trong tay của đám con dâu.Bà ta là kiểu điển hình của mẹ chồng ngược đãi con dâu, hiện giờ bà ta lại rơi vào tay đám người Trương Tiểu Phương thì cũng thừa biết cuộc sống của bà ta sẽ trở nên thế nào. Mỗi lần uống, mỗi miếng ăn đều có quy luật riêng.Sau khi Sở Chí Nghiệp vào tù, Phúc Đoàn càng cần thêm sự yêu thương của người khác.Cô bé cảm thấy người mẹ trên danh nghĩa Lý Tú Cầm không thích mình, mà cô bé cũng chẳng muốn. Chẳng phải lúc trước bởi vì cô bé mà Lý Tú Cầm đã chịu không ít lần đánh chửi của Niên Xuân Hoa sao?
Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Còn Sở Chí Nghiệp sao? Anh ta cũng không thể thoát khỏi bị trừng phạt và bị kết án phán tám năm tù.Ngày Sở Chí Nghiệp bị đưa đi, Niên Xuân Hoa vừa la lối khóc lóc vừa lăn lộn trên mặt đất nhưng bà ta vẫn chẳng làm gì được, bà ta khóc, bà ta hối hận.Bà ta đấm ngực nói: "Chí Nghiệp, sao con lại ngu ngốc như vậy chứ! Con còn có gia đình, có công việc, sao còn muốn đi quậy cùng đám người kia làm gì.""Lúc trước mẹ không nên khen con, mẹ không nên nói con thông minh, lẽ ra mẹ phải nên biết từ sớm con không mang tiền về nhà là có chuyện! Mẹ đã luôn nghĩ con thông minh nhất cho nên mẹ mới yên tâm, giờ thì mẹ hối hận rồi!"Trên mặt của Niên Xuân Hoa đầy nước mắt.Người mà đời này bị bà ta ghét bỏ là Sở Chí Quốc, Trân Dung Phương thì ngược lại càng lúc càng bay lên cành cao trở thành phượng hoàng. Sau khi đại đội được sửa thành thôn, tiểu đội sửa thành tổ, Sở Chí Quốc lại cùng mọi người liên hợp lại để hợp nhất đất đai, gieo trông cây công nghiệp và hình thành quy mô.Mà lúc ấy Niên Xuân Hoa thì sao? Chuyện này trước khi bà ta trùng sinh làm gì có thật cho nên bà ta không thể phán đoán ra được mà chỉ có thể nói không tốt.Căn bản không cho gia đình mình gia nhập.Đời này đứa con trai út Sở Chí Nghiệp được bà ta nhìn trúng lại phải ngồi lao tù, quãng thời gian đẹp nhất đều phải ở trong tù, vê sau còn để lại tiền án.Niên Xuân Hoa có hối hận nhưng đã vô dụng.Sở Chí Nghiệp bị mang đi, các thành viên trong đội, không, giờ phút này phải nói người trong thôn chỉ biết ngao ngán lắc đầu, chỉ có thể trách mẹ hiền chiều hư con.Từ nhỏ đến lớn Sở Chí Nghiệp đã có thủ đoạn gian dối, Niên Xuân Hoa nói là vì anh ta thông minh, đầu óc linh hoạt. Sở Chí Nghiệp làm chuyện xấu, Niên Xuân Hoa nói anh ta có phúc, những người không có phúc thì biết cái gì?Sở Chí Nghiệp từng bước một đi đến vực sâu.Nếu trên đường Sở Chí Nghiệp không có sự may mắn của Phúc Đoàn thì có thể anh ta đã bị bắt giữa đường phạm tội, khả năng khi ấy tội danh sẽ không đến nỗi nghiêm trọng như vậy, nhưng thật không may, lúc trước anh ta đã có được sự may mắn của Phúc Đoàn.Biết đâu chính sự may mắn đó lại là mâm mống tai họa.Dưới sự giận dữ, buồn bã cùng tận, Niên Xuân Hoa một hơi thở không nổi mà trúng gió ngay tại chỗ. Chờ tới khi bà ta kịp phản ứng lại thì đã nằm nghiêng trên mặt đất, đôi mắt trợn ngược miệng há hốc.Nhìn lên bầu trời xanh mà dường như Niên Xuân Hoa thấy được chuyện xảy ra ở đời trước.Đời trước Phúc Đoàn là người cực kỳ may mắn, Chí Nghiệp làm ăn buôn bán thuận lợi... Chỉ là bỗng nhiên có một ngày có rất nhiều người xông tới nói rằng Sở Chí Nghiệp biển thủ quỹ công trình khiến công trình xuất hiện trục trặc.Sở Chí Nghiệp bị bắt ngồi tù, tất cả nhà xe của gia đình đều bị tịch thu đi, Phúc Đoàn cũng không trốn thoát được bởi vì cô bé cũng có một phần trong đó nên cũng phải ngồi tù... Bà ta tức giận tới mức muốn liêu mạng đi đánh người, nhưng lúc dẫm lên sàn nhà trơn trượt lại chẳng may ngã ngửa ra sau, lúc này mới có một màn trùng sinh tiếp diễn.Không ngờ tới đời này, sao vẫn có thể lại thê lương như vậy chứ?Sau khi Niên Xuân Hoa trúng gió, bà ta lại rơi vào trong tay của đám con dâu.Bà ta là kiểu điển hình của mẹ chồng ngược đãi con dâu, hiện giờ bà ta lại rơi vào tay đám người Trương Tiểu Phương thì cũng thừa biết cuộc sống của bà ta sẽ trở nên thế nào. Mỗi lần uống, mỗi miếng ăn đều có quy luật riêng.Sau khi Sở Chí Nghiệp vào tù, Phúc Đoàn càng cần thêm sự yêu thương của người khác.Cô bé cảm thấy người mẹ trên danh nghĩa Lý Tú Cầm không thích mình, mà cô bé cũng chẳng muốn. Chẳng phải lúc trước bởi vì cô bé mà Lý Tú Cầm đã chịu không ít lần đánh chửi của Niên Xuân Hoa sao?