“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có…
Chương 473: Nhân Quả (10)
Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Diệp Quân Chi ngồi gần cạnh Sở Phong, Sở Thâm ngồi cùng bạn gái của mình là Lâm Lan, đám người Sở Đóa cùng người yêu của mình.Mọi người cùng ở bên nhau đón chào năm mới, Sở Đóa đề nghị mọi người cùng nhau chạm ly, trong mắt tất cả mọi người đều đầy những ánh sao sáng: "Cảnh tượng này tốt đẹp tựa như giấc mơ vậy."Mọi người sôi nổi nói: "Mộng đẹp đều trở thành sự thật."Cơm nước xong xuôi, mọi người lại không tuân thủ được lời nói cùng nhau đón giao thừa mà dần dần chìm vào giấc ngủ.Dường như Sở Đóa mơ thấy mình đang co ro ở một góc nhỏ, ba mẹ chỉ biết lấy lòng Phúc Đoàn, ghét bỏ con gái. Cô ấy mơ mơ màng màng, có một ngày vào ban đêm cô ấy còn phải đi giặt quần áo mới cho Phúc Đoàn nên chẳng may bị ngã xuống hồ nước.Dường như Sở Lê lại mơ thấy trong nhà mình trở nên rất có tiên, nhưng cô ấy lại thành nhóm so sánh của Phúc Đoàn. Cô ấy uất ức thành bệnh lại liên lụy tới mẹ... Mẹ quyết định ly hôn mang theo cô ấy, không cần vinh hoa phú quý mà cùng cô ấy bỏ đi tha hương.Sở Thâm lại mơ thấy mình bị què còn em gái thì phát điên...Tuy trong giấc mơ nhưng thật sự rất đau lòng.Nhưng may mắn đó chỉ là giấc mơ, còn hiện thực mọi người vẫn đang đoàn tụ vẫy chào năm cũ nghênh đón năm mới.Vốn dĩ Sở Phong cũng chỉ đang híp mắt ngủ, một cuộc điện thoại đã đánh thức cô dậy gọi cô đi tới bệnh viện để làm ca phẫu thuật. Hiện tại tuổi tác của Sở Phong còn chưa phải là một chuyên gia nên vẫn chỉ tới giúp đỡ những việc nhỏ.Giáo viên cũng rất coi trọng cô. Sở Phong rón ra rón rén tính đi tăng ca, Diệp Quân Chỉ bỗng nhiên tỉnh dậy nói: “Anh đưa em đi."Anh lấy chìa khóa xe chuẩn bị lái xe đưa cô đi nhưng Sở Phong lại nói: "Anh tiếp tục ngủ đi."Diệp Quân Chi chỉnh tóc lại cho cô: "Đón giao thừa không cần ngủ, trên đường đi anh và em có thể cùng nhau tán gâu một lúc."Anh vẫn luôn như vậy, cực kỳ dịu dàng.Có thể khiến cho Sở Phong cảm giác được sự yêu thương sâu sắc.Sở Phong được Diệp Quân Chi đưa tới bệnh viện, lúc đi vào cửa phòng phẫu thuật bỗng nhiên vẻ mặt cô trở nên hoảng hốt, Sở Phong đỡ lấy cửa phòng phẫu thuật.Diệp Quân Chi quan tâm hỏi cô: "Làm sao vậy?"Sở Phong lập tức khôi phục lại vẻ bình thường: "Không có gì."Chỉ là vừa rồi dường như vận mệnh chú định có chút cảm giác cô có thể có cơ hội trùng sinh cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên, mà bởi vì có rất nhiều người đã bị vận may quỷ dị như vậy làm hại.Mà cái giá để Sở Phong thay đổi vận mệnh hiện tại chính là...Cô phải thực hiện hàng loại các ca phẫu thuật, cứu mỗi một người mới có thể đền bù được công đức của đại giới này.Ánh mắt của Sở Phong càng trở nên kiên định hơn, chuyện này cô rất vui vẻ chịu đựng.Cửa phòng phẫu thuật đóng lại, Diệp Quân Chi cũng không thu hồi tâm mắt của mình, trong lòng anh yên lặng nói: "Anh sẽ bảo vệ em thật tốt."Mà lúc này ở một thành phố khác.Cố Đình Sâm đang cùng Phúc Đoàn ở bên nhau ăn tết, nhưng cái tết này cũng không cảm thấy vui vẻ gì.Tuy rằng Cố Đình Sâm đã bị gia đình ruồng bỏ nhưng anh ta vẫn không giống những người bình thường khác. Anh ta vẫn muốn kinh doanh kiếm tiền, cũng có tiền vốn.Chỉ là chuyện phiền toái thật sự quá nhiều.Mới đầu, Cố Đình Sâm luôn ngốc nghếch bảo vệ Phúc Đoàn nhưng về sau tất cả mọi người đều biết thương nhân Cố Đình Sâm là người không có nguyên tắc chỉ vì muốn cho Phúc Đoàn được vui vẻ.Thậm chí Phúc Đoàn còn rất thích đi so sánh với người ta.Đã năm lần bảy lượt các đối tác làm ăn của Cố Đình Sâm đều không nhịn được vỗ bàn mắng anh ta: "Anh đúng là ngốc quá mài! Muốn chiều vợ thì về nhà mà chiều đừng trì hoãn ông đây kiếm tiền!"Mỗi bước đi của Cố Đình Sâm đều trở nên gian nan hơn và cũng mất rất nhiều tiền.
Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Diệp Quân Chi ngồi gần cạnh Sở Phong, Sở Thâm ngồi cùng bạn gái của mình là Lâm Lan, đám người Sở Đóa cùng người yêu của mình.Mọi người cùng ở bên nhau đón chào năm mới, Sở Đóa đề nghị mọi người cùng nhau chạm ly, trong mắt tất cả mọi người đều đầy những ánh sao sáng: "Cảnh tượng này tốt đẹp tựa như giấc mơ vậy."Mọi người sôi nổi nói: "Mộng đẹp đều trở thành sự thật."Cơm nước xong xuôi, mọi người lại không tuân thủ được lời nói cùng nhau đón giao thừa mà dần dần chìm vào giấc ngủ.Dường như Sở Đóa mơ thấy mình đang co ro ở một góc nhỏ, ba mẹ chỉ biết lấy lòng Phúc Đoàn, ghét bỏ con gái. Cô ấy mơ mơ màng màng, có một ngày vào ban đêm cô ấy còn phải đi giặt quần áo mới cho Phúc Đoàn nên chẳng may bị ngã xuống hồ nước.Dường như Sở Lê lại mơ thấy trong nhà mình trở nên rất có tiên, nhưng cô ấy lại thành nhóm so sánh của Phúc Đoàn. Cô ấy uất ức thành bệnh lại liên lụy tới mẹ... Mẹ quyết định ly hôn mang theo cô ấy, không cần vinh hoa phú quý mà cùng cô ấy bỏ đi tha hương.Sở Thâm lại mơ thấy mình bị què còn em gái thì phát điên...Tuy trong giấc mơ nhưng thật sự rất đau lòng.Nhưng may mắn đó chỉ là giấc mơ, còn hiện thực mọi người vẫn đang đoàn tụ vẫy chào năm cũ nghênh đón năm mới.Vốn dĩ Sở Phong cũng chỉ đang híp mắt ngủ, một cuộc điện thoại đã đánh thức cô dậy gọi cô đi tới bệnh viện để làm ca phẫu thuật. Hiện tại tuổi tác của Sở Phong còn chưa phải là một chuyên gia nên vẫn chỉ tới giúp đỡ những việc nhỏ.Giáo viên cũng rất coi trọng cô. Sở Phong rón ra rón rén tính đi tăng ca, Diệp Quân Chỉ bỗng nhiên tỉnh dậy nói: “Anh đưa em đi."Anh lấy chìa khóa xe chuẩn bị lái xe đưa cô đi nhưng Sở Phong lại nói: "Anh tiếp tục ngủ đi."Diệp Quân Chi chỉnh tóc lại cho cô: "Đón giao thừa không cần ngủ, trên đường đi anh và em có thể cùng nhau tán gâu một lúc."Anh vẫn luôn như vậy, cực kỳ dịu dàng.Có thể khiến cho Sở Phong cảm giác được sự yêu thương sâu sắc.Sở Phong được Diệp Quân Chi đưa tới bệnh viện, lúc đi vào cửa phòng phẫu thuật bỗng nhiên vẻ mặt cô trở nên hoảng hốt, Sở Phong đỡ lấy cửa phòng phẫu thuật.Diệp Quân Chi quan tâm hỏi cô: "Làm sao vậy?"Sở Phong lập tức khôi phục lại vẻ bình thường: "Không có gì."Chỉ là vừa rồi dường như vận mệnh chú định có chút cảm giác cô có thể có cơ hội trùng sinh cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên, mà bởi vì có rất nhiều người đã bị vận may quỷ dị như vậy làm hại.Mà cái giá để Sở Phong thay đổi vận mệnh hiện tại chính là...Cô phải thực hiện hàng loại các ca phẫu thuật, cứu mỗi một người mới có thể đền bù được công đức của đại giới này.Ánh mắt của Sở Phong càng trở nên kiên định hơn, chuyện này cô rất vui vẻ chịu đựng.Cửa phòng phẫu thuật đóng lại, Diệp Quân Chi cũng không thu hồi tâm mắt của mình, trong lòng anh yên lặng nói: "Anh sẽ bảo vệ em thật tốt."Mà lúc này ở một thành phố khác.Cố Đình Sâm đang cùng Phúc Đoàn ở bên nhau ăn tết, nhưng cái tết này cũng không cảm thấy vui vẻ gì.Tuy rằng Cố Đình Sâm đã bị gia đình ruồng bỏ nhưng anh ta vẫn không giống những người bình thường khác. Anh ta vẫn muốn kinh doanh kiếm tiền, cũng có tiền vốn.Chỉ là chuyện phiền toái thật sự quá nhiều.Mới đầu, Cố Đình Sâm luôn ngốc nghếch bảo vệ Phúc Đoàn nhưng về sau tất cả mọi người đều biết thương nhân Cố Đình Sâm là người không có nguyên tắc chỉ vì muốn cho Phúc Đoàn được vui vẻ.Thậm chí Phúc Đoàn còn rất thích đi so sánh với người ta.Đã năm lần bảy lượt các đối tác làm ăn của Cố Đình Sâm đều không nhịn được vỗ bàn mắng anh ta: "Anh đúng là ngốc quá mài! Muốn chiều vợ thì về nhà mà chiều đừng trì hoãn ông đây kiếm tiền!"Mỗi bước đi của Cố Đình Sâm đều trở nên gian nan hơn và cũng mất rất nhiều tiền.
Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Diệp Quân Chi ngồi gần cạnh Sở Phong, Sở Thâm ngồi cùng bạn gái của mình là Lâm Lan, đám người Sở Đóa cùng người yêu của mình.Mọi người cùng ở bên nhau đón chào năm mới, Sở Đóa đề nghị mọi người cùng nhau chạm ly, trong mắt tất cả mọi người đều đầy những ánh sao sáng: "Cảnh tượng này tốt đẹp tựa như giấc mơ vậy."Mọi người sôi nổi nói: "Mộng đẹp đều trở thành sự thật."Cơm nước xong xuôi, mọi người lại không tuân thủ được lời nói cùng nhau đón giao thừa mà dần dần chìm vào giấc ngủ.Dường như Sở Đóa mơ thấy mình đang co ro ở một góc nhỏ, ba mẹ chỉ biết lấy lòng Phúc Đoàn, ghét bỏ con gái. Cô ấy mơ mơ màng màng, có một ngày vào ban đêm cô ấy còn phải đi giặt quần áo mới cho Phúc Đoàn nên chẳng may bị ngã xuống hồ nước.Dường như Sở Lê lại mơ thấy trong nhà mình trở nên rất có tiên, nhưng cô ấy lại thành nhóm so sánh của Phúc Đoàn. Cô ấy uất ức thành bệnh lại liên lụy tới mẹ... Mẹ quyết định ly hôn mang theo cô ấy, không cần vinh hoa phú quý mà cùng cô ấy bỏ đi tha hương.Sở Thâm lại mơ thấy mình bị què còn em gái thì phát điên...Tuy trong giấc mơ nhưng thật sự rất đau lòng.Nhưng may mắn đó chỉ là giấc mơ, còn hiện thực mọi người vẫn đang đoàn tụ vẫy chào năm cũ nghênh đón năm mới.Vốn dĩ Sở Phong cũng chỉ đang híp mắt ngủ, một cuộc điện thoại đã đánh thức cô dậy gọi cô đi tới bệnh viện để làm ca phẫu thuật. Hiện tại tuổi tác của Sở Phong còn chưa phải là một chuyên gia nên vẫn chỉ tới giúp đỡ những việc nhỏ.Giáo viên cũng rất coi trọng cô. Sở Phong rón ra rón rén tính đi tăng ca, Diệp Quân Chỉ bỗng nhiên tỉnh dậy nói: “Anh đưa em đi."Anh lấy chìa khóa xe chuẩn bị lái xe đưa cô đi nhưng Sở Phong lại nói: "Anh tiếp tục ngủ đi."Diệp Quân Chi chỉnh tóc lại cho cô: "Đón giao thừa không cần ngủ, trên đường đi anh và em có thể cùng nhau tán gâu một lúc."Anh vẫn luôn như vậy, cực kỳ dịu dàng.Có thể khiến cho Sở Phong cảm giác được sự yêu thương sâu sắc.Sở Phong được Diệp Quân Chi đưa tới bệnh viện, lúc đi vào cửa phòng phẫu thuật bỗng nhiên vẻ mặt cô trở nên hoảng hốt, Sở Phong đỡ lấy cửa phòng phẫu thuật.Diệp Quân Chi quan tâm hỏi cô: "Làm sao vậy?"Sở Phong lập tức khôi phục lại vẻ bình thường: "Không có gì."Chỉ là vừa rồi dường như vận mệnh chú định có chút cảm giác cô có thể có cơ hội trùng sinh cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên, mà bởi vì có rất nhiều người đã bị vận may quỷ dị như vậy làm hại.Mà cái giá để Sở Phong thay đổi vận mệnh hiện tại chính là...Cô phải thực hiện hàng loại các ca phẫu thuật, cứu mỗi một người mới có thể đền bù được công đức của đại giới này.Ánh mắt của Sở Phong càng trở nên kiên định hơn, chuyện này cô rất vui vẻ chịu đựng.Cửa phòng phẫu thuật đóng lại, Diệp Quân Chi cũng không thu hồi tâm mắt của mình, trong lòng anh yên lặng nói: "Anh sẽ bảo vệ em thật tốt."Mà lúc này ở một thành phố khác.Cố Đình Sâm đang cùng Phúc Đoàn ở bên nhau ăn tết, nhưng cái tết này cũng không cảm thấy vui vẻ gì.Tuy rằng Cố Đình Sâm đã bị gia đình ruồng bỏ nhưng anh ta vẫn không giống những người bình thường khác. Anh ta vẫn muốn kinh doanh kiếm tiền, cũng có tiền vốn.Chỉ là chuyện phiền toái thật sự quá nhiều.Mới đầu, Cố Đình Sâm luôn ngốc nghếch bảo vệ Phúc Đoàn nhưng về sau tất cả mọi người đều biết thương nhân Cố Đình Sâm là người không có nguyên tắc chỉ vì muốn cho Phúc Đoàn được vui vẻ.Thậm chí Phúc Đoàn còn rất thích đi so sánh với người ta.Đã năm lần bảy lượt các đối tác làm ăn của Cố Đình Sâm đều không nhịn được vỗ bàn mắng anh ta: "Anh đúng là ngốc quá mài! Muốn chiều vợ thì về nhà mà chiều đừng trì hoãn ông đây kiếm tiền!"Mỗi bước đi của Cố Đình Sâm đều trở nên gian nan hơn và cũng mất rất nhiều tiền.