Thành phố Thanh Giang, phố Hỉ Nhạc. Tết Thanh Minh vừa qua, cái lạnh mùa xuân vẫn chưa tan, đường phố vắng tanh. Nhân viên văn phòng vội vã đuổi kịp chuyến xe, học sinh xách cặp chạy vội, xe cộ ùn ùn kéo về khu trung tâm sầm uất, trong góc của khu phố cổ có vài cửa hàng mọc thưa thớt, chỉ còn vài cụ già đi dạo tập thể dục buổi sáng đang nói chuyện phiếm. Những ngôi nhà cũ được xây dựng quanh khu dân cư bị bao phủ bởi khói dầu và tro bụi, tỏa ra bầu không khí ngột ngạt. Chỉ có tòa nhà hai tâng ở góc phố là mới hơn những tòa nhà khác, rõ ràng là vừa được trang hoàng cách đây không lâu. Điều kỳ lạ là nó không có biển hiệu, ngay cả miếng dán bảo vệ cửa còn chưa được bóc ra, có vẻ như vừa trang hoàng xong đã bỏ không. Xe vừa dừng lại, Diệp Tuyền đang ngủ ở ghế sau lười biếng nhướng mịi, hỏi với vẻ chắc chắn: "Đây là tòa nhà ở cuối đường sao?" "Đúng vậy đúng vậy!" Người môi giới nghĩ tới số tiên mà người bán đưa thêm, khẽ miết tràng hạt ở trong tay, giọng nói dần lớn hơn: "... Cô nhìn đi,…

Chương 3

Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác QuỷTác giả: Khách Sạn Trà Thiên Sơn/天山茶賓館Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThành phố Thanh Giang, phố Hỉ Nhạc. Tết Thanh Minh vừa qua, cái lạnh mùa xuân vẫn chưa tan, đường phố vắng tanh. Nhân viên văn phòng vội vã đuổi kịp chuyến xe, học sinh xách cặp chạy vội, xe cộ ùn ùn kéo về khu trung tâm sầm uất, trong góc của khu phố cổ có vài cửa hàng mọc thưa thớt, chỉ còn vài cụ già đi dạo tập thể dục buổi sáng đang nói chuyện phiếm. Những ngôi nhà cũ được xây dựng quanh khu dân cư bị bao phủ bởi khói dầu và tro bụi, tỏa ra bầu không khí ngột ngạt. Chỉ có tòa nhà hai tâng ở góc phố là mới hơn những tòa nhà khác, rõ ràng là vừa được trang hoàng cách đây không lâu. Điều kỳ lạ là nó không có biển hiệu, ngay cả miếng dán bảo vệ cửa còn chưa được bóc ra, có vẻ như vừa trang hoàng xong đã bỏ không. Xe vừa dừng lại, Diệp Tuyền đang ngủ ở ghế sau lười biếng nhướng mịi, hỏi với vẻ chắc chắn: "Đây là tòa nhà ở cuối đường sao?" "Đúng vậy đúng vậy!" Người môi giới nghĩ tới số tiên mà người bán đưa thêm, khẽ miết tràng hạt ở trong tay, giọng nói dần lớn hơn: "... Cô nhìn đi,… "Hay là như vầy đi, nếu cô vẫn muốn mua tôi sẽ giảm tiền hoa hồng cho cô xem như nhận lỗi, phí sang tên này nọ tôi cũng sẽ bao luôn. Nếu cô không muốn mua nữa thì để tôi nghĩ cách...""Căn này đi." Diệp Tuyền khẳng định dứt khoát."Tiểu Diệp?!" Lý Hồng Vân sửng sốt, lo lắng mà thấp giọng nói: "Cháu còn nhỏ tuổi nên không tin cũng bình thường, nhưng có vài việc không phải dì nói linh tinh đâu! Chủ nhà trước đó nếu không phải sinh bệnh thì cũng là nửa đêm nghe thấy tiếng âm ï... Mọi người đều tránh xa chỗ này!"Bà ấy vốn định nói ra để khiến cô sợ mà suy nghĩ lại, ai ngờ vẻ mặt của Diệp Tuyền lại không thay đổi, nói: "Không sao, cháu không sợ cái này đâu."Kẽo kẹt-Gió thổi vào trong tiền sảnh đã lâu không có người, bàn ghế xếp chồng lên nhau được phủ vải để chống bụi, nhưng dù vậy chúng vẫn bị tích tụ một lớp bụi, giống như bóng dáng của điềm xấu.Càng nhìn vào bên trong càng thấy ớn lạnh một cách khó hiểu.Người môi giới mở cửa xong liền lùi lại hai bước: "Điện nước vẫn chưa bị cắt, nếu có vấn đề gì thì bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm tôi, tôi sẽ đến kiểm tra lại ngay!"Nói xong anh ta liền đưa chìa khóa cho Diệp Tuyền, sợ cô đổi ý nên vội vàng cất bước rời đi.Bà Ngưu nhìn Diệp Tuyền đi vào cửa, bĩu môi nói: "Làm lễ không bao lâu thì nửa đêm vẫn còn nghe tiếng động. Ai nấy đều nói chỗ này là ngã ba hung sát tạo thành chữ Đinh (.))... Một cô gái trẻ như vậy thì sao có thể trụ lại được? Bây giờ mà không tin thì kiểu gì hai ngày nữa cũng sẽ phải trả tiền cọc thôi."Lý Hồng Vân cũng thở dài.Diệp Tuyên nhìn vê phía góc đại sảnh, đóng cửa lại, cánh cửa bởi vì đã lâu không dùng nên phát ra âm thanh nặng nề.Cạch-Đèn vừa mới mở bỗng nhiên chập chờn, trong chốc lát, một luồng ánh sáng lờ mờ từ cửa sổ không đóng ở sau bếp chiếu vào, chiếu sáng bóng các dãy bàn ghế không ngừng lắc lư một cách quỷ dị."A a a có ma, cứu tôi với!!!" Trong đại sảnh đột nhiên vang lên tiếng kêu cứu thảm thiết.Một cái bóng trong suốt từ phía sau tấm vải chống bụi trong góc nhảy ra, khiến cho tấm vải này di chuyển mà không cần gió, chỉ nhìn tốc độ cũng có thể đoán đối phương vừa lăn vừa bò.Diệp Tuyền: "...?"Sự cảnh giác và nhạy cảm mà cô tích lũy được trong nhiều năm sẽ không biến mất trong một thời gian ngắn, cô đã phát hiện ra có một hồn ma đang ẩn nấp ở phía sau để nhìn lén. Nhưng đây là lần đầu tiên mà cô nhìn thấy một hồn ma nhát gan, thậm chí còn sợ ma như vậy.Bóng ma kia chạy đến cửa sau bếp mới dừng lại, cẩn thận thò đầu ra ngoài, chải lại mái tóc rối bù, liếc nhìn bóng đèn đã sáng bình thường, vỗ n.g.ự.c trấn an bản thân."Làm tôi sợ muốn chết. À không, quỷ không c.h.ế.t được."Nữ quỷ tóc dài tò mò nhìn Diệp Tuyền: "Đại sư mới? Không không, chủ tiệm mới? Haiz, hy vọng chủ tiệm lần này có gan lớn một chút, một con quỷ như tôi ở chỗ này chán như gì." Diệp Tuyền không nhìn đối phương thêm lần nữa, cô lướt qua ma nữ như thể không nhìn thấy cô ấy. Nữ quỷ đã quen với việc người bình thường không thể nhìn thấy mình, chờ mãi mới đợi được người mới đi vào, dù Diệp Tuyền không đáp lại nhưng cô ấy vẫn rất vui vẻ. Cô đi đến chỗ nào thì nữ quỷ cũng đi theo đến chỗ đó, từ phàn nàn rằng mình buồn chán đến việc tự giải trí bằng cách đi lại bằng tay chân. Diệp Tuyên nhìn quanh tòa nhà hai tâng, trong lòng âm thâm đánh giá.

Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác QuỷTác giả: Khách Sạn Trà Thiên Sơn/天山茶賓館Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThành phố Thanh Giang, phố Hỉ Nhạc. Tết Thanh Minh vừa qua, cái lạnh mùa xuân vẫn chưa tan, đường phố vắng tanh. Nhân viên văn phòng vội vã đuổi kịp chuyến xe, học sinh xách cặp chạy vội, xe cộ ùn ùn kéo về khu trung tâm sầm uất, trong góc của khu phố cổ có vài cửa hàng mọc thưa thớt, chỉ còn vài cụ già đi dạo tập thể dục buổi sáng đang nói chuyện phiếm. Những ngôi nhà cũ được xây dựng quanh khu dân cư bị bao phủ bởi khói dầu và tro bụi, tỏa ra bầu không khí ngột ngạt. Chỉ có tòa nhà hai tâng ở góc phố là mới hơn những tòa nhà khác, rõ ràng là vừa được trang hoàng cách đây không lâu. Điều kỳ lạ là nó không có biển hiệu, ngay cả miếng dán bảo vệ cửa còn chưa được bóc ra, có vẻ như vừa trang hoàng xong đã bỏ không. Xe vừa dừng lại, Diệp Tuyền đang ngủ ở ghế sau lười biếng nhướng mịi, hỏi với vẻ chắc chắn: "Đây là tòa nhà ở cuối đường sao?" "Đúng vậy đúng vậy!" Người môi giới nghĩ tới số tiên mà người bán đưa thêm, khẽ miết tràng hạt ở trong tay, giọng nói dần lớn hơn: "... Cô nhìn đi,… "Hay là như vầy đi, nếu cô vẫn muốn mua tôi sẽ giảm tiền hoa hồng cho cô xem như nhận lỗi, phí sang tên này nọ tôi cũng sẽ bao luôn. Nếu cô không muốn mua nữa thì để tôi nghĩ cách...""Căn này đi." Diệp Tuyền khẳng định dứt khoát."Tiểu Diệp?!" Lý Hồng Vân sửng sốt, lo lắng mà thấp giọng nói: "Cháu còn nhỏ tuổi nên không tin cũng bình thường, nhưng có vài việc không phải dì nói linh tinh đâu! Chủ nhà trước đó nếu không phải sinh bệnh thì cũng là nửa đêm nghe thấy tiếng âm ï... Mọi người đều tránh xa chỗ này!"Bà ấy vốn định nói ra để khiến cô sợ mà suy nghĩ lại, ai ngờ vẻ mặt của Diệp Tuyền lại không thay đổi, nói: "Không sao, cháu không sợ cái này đâu."Kẽo kẹt-Gió thổi vào trong tiền sảnh đã lâu không có người, bàn ghế xếp chồng lên nhau được phủ vải để chống bụi, nhưng dù vậy chúng vẫn bị tích tụ một lớp bụi, giống như bóng dáng của điềm xấu.Càng nhìn vào bên trong càng thấy ớn lạnh một cách khó hiểu.Người môi giới mở cửa xong liền lùi lại hai bước: "Điện nước vẫn chưa bị cắt, nếu có vấn đề gì thì bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm tôi, tôi sẽ đến kiểm tra lại ngay!"Nói xong anh ta liền đưa chìa khóa cho Diệp Tuyền, sợ cô đổi ý nên vội vàng cất bước rời đi.Bà Ngưu nhìn Diệp Tuyền đi vào cửa, bĩu môi nói: "Làm lễ không bao lâu thì nửa đêm vẫn còn nghe tiếng động. Ai nấy đều nói chỗ này là ngã ba hung sát tạo thành chữ Đinh (.))... Một cô gái trẻ như vậy thì sao có thể trụ lại được? Bây giờ mà không tin thì kiểu gì hai ngày nữa cũng sẽ phải trả tiền cọc thôi."Lý Hồng Vân cũng thở dài.Diệp Tuyên nhìn vê phía góc đại sảnh, đóng cửa lại, cánh cửa bởi vì đã lâu không dùng nên phát ra âm thanh nặng nề.Cạch-Đèn vừa mới mở bỗng nhiên chập chờn, trong chốc lát, một luồng ánh sáng lờ mờ từ cửa sổ không đóng ở sau bếp chiếu vào, chiếu sáng bóng các dãy bàn ghế không ngừng lắc lư một cách quỷ dị."A a a có ma, cứu tôi với!!!" Trong đại sảnh đột nhiên vang lên tiếng kêu cứu thảm thiết.Một cái bóng trong suốt từ phía sau tấm vải chống bụi trong góc nhảy ra, khiến cho tấm vải này di chuyển mà không cần gió, chỉ nhìn tốc độ cũng có thể đoán đối phương vừa lăn vừa bò.Diệp Tuyền: "...?"Sự cảnh giác và nhạy cảm mà cô tích lũy được trong nhiều năm sẽ không biến mất trong một thời gian ngắn, cô đã phát hiện ra có một hồn ma đang ẩn nấp ở phía sau để nhìn lén. Nhưng đây là lần đầu tiên mà cô nhìn thấy một hồn ma nhát gan, thậm chí còn sợ ma như vậy.Bóng ma kia chạy đến cửa sau bếp mới dừng lại, cẩn thận thò đầu ra ngoài, chải lại mái tóc rối bù, liếc nhìn bóng đèn đã sáng bình thường, vỗ n.g.ự.c trấn an bản thân."Làm tôi sợ muốn chết. À không, quỷ không c.h.ế.t được."Nữ quỷ tóc dài tò mò nhìn Diệp Tuyền: "Đại sư mới? Không không, chủ tiệm mới? Haiz, hy vọng chủ tiệm lần này có gan lớn một chút, một con quỷ như tôi ở chỗ này chán như gì." Diệp Tuyền không nhìn đối phương thêm lần nữa, cô lướt qua ma nữ như thể không nhìn thấy cô ấy. Nữ quỷ đã quen với việc người bình thường không thể nhìn thấy mình, chờ mãi mới đợi được người mới đi vào, dù Diệp Tuyền không đáp lại nhưng cô ấy vẫn rất vui vẻ. Cô đi đến chỗ nào thì nữ quỷ cũng đi theo đến chỗ đó, từ phàn nàn rằng mình buồn chán đến việc tự giải trí bằng cách đi lại bằng tay chân. Diệp Tuyên nhìn quanh tòa nhà hai tâng, trong lòng âm thâm đánh giá.

Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác QuỷTác giả: Khách Sạn Trà Thiên Sơn/天山茶賓館Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThành phố Thanh Giang, phố Hỉ Nhạc. Tết Thanh Minh vừa qua, cái lạnh mùa xuân vẫn chưa tan, đường phố vắng tanh. Nhân viên văn phòng vội vã đuổi kịp chuyến xe, học sinh xách cặp chạy vội, xe cộ ùn ùn kéo về khu trung tâm sầm uất, trong góc của khu phố cổ có vài cửa hàng mọc thưa thớt, chỉ còn vài cụ già đi dạo tập thể dục buổi sáng đang nói chuyện phiếm. Những ngôi nhà cũ được xây dựng quanh khu dân cư bị bao phủ bởi khói dầu và tro bụi, tỏa ra bầu không khí ngột ngạt. Chỉ có tòa nhà hai tâng ở góc phố là mới hơn những tòa nhà khác, rõ ràng là vừa được trang hoàng cách đây không lâu. Điều kỳ lạ là nó không có biển hiệu, ngay cả miếng dán bảo vệ cửa còn chưa được bóc ra, có vẻ như vừa trang hoàng xong đã bỏ không. Xe vừa dừng lại, Diệp Tuyền đang ngủ ở ghế sau lười biếng nhướng mịi, hỏi với vẻ chắc chắn: "Đây là tòa nhà ở cuối đường sao?" "Đúng vậy đúng vậy!" Người môi giới nghĩ tới số tiên mà người bán đưa thêm, khẽ miết tràng hạt ở trong tay, giọng nói dần lớn hơn: "... Cô nhìn đi,… "Hay là như vầy đi, nếu cô vẫn muốn mua tôi sẽ giảm tiền hoa hồng cho cô xem như nhận lỗi, phí sang tên này nọ tôi cũng sẽ bao luôn. Nếu cô không muốn mua nữa thì để tôi nghĩ cách...""Căn này đi." Diệp Tuyền khẳng định dứt khoát."Tiểu Diệp?!" Lý Hồng Vân sửng sốt, lo lắng mà thấp giọng nói: "Cháu còn nhỏ tuổi nên không tin cũng bình thường, nhưng có vài việc không phải dì nói linh tinh đâu! Chủ nhà trước đó nếu không phải sinh bệnh thì cũng là nửa đêm nghe thấy tiếng âm ï... Mọi người đều tránh xa chỗ này!"Bà ấy vốn định nói ra để khiến cô sợ mà suy nghĩ lại, ai ngờ vẻ mặt của Diệp Tuyền lại không thay đổi, nói: "Không sao, cháu không sợ cái này đâu."Kẽo kẹt-Gió thổi vào trong tiền sảnh đã lâu không có người, bàn ghế xếp chồng lên nhau được phủ vải để chống bụi, nhưng dù vậy chúng vẫn bị tích tụ một lớp bụi, giống như bóng dáng của điềm xấu.Càng nhìn vào bên trong càng thấy ớn lạnh một cách khó hiểu.Người môi giới mở cửa xong liền lùi lại hai bước: "Điện nước vẫn chưa bị cắt, nếu có vấn đề gì thì bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm tôi, tôi sẽ đến kiểm tra lại ngay!"Nói xong anh ta liền đưa chìa khóa cho Diệp Tuyền, sợ cô đổi ý nên vội vàng cất bước rời đi.Bà Ngưu nhìn Diệp Tuyền đi vào cửa, bĩu môi nói: "Làm lễ không bao lâu thì nửa đêm vẫn còn nghe tiếng động. Ai nấy đều nói chỗ này là ngã ba hung sát tạo thành chữ Đinh (.))... Một cô gái trẻ như vậy thì sao có thể trụ lại được? Bây giờ mà không tin thì kiểu gì hai ngày nữa cũng sẽ phải trả tiền cọc thôi."Lý Hồng Vân cũng thở dài.Diệp Tuyên nhìn vê phía góc đại sảnh, đóng cửa lại, cánh cửa bởi vì đã lâu không dùng nên phát ra âm thanh nặng nề.Cạch-Đèn vừa mới mở bỗng nhiên chập chờn, trong chốc lát, một luồng ánh sáng lờ mờ từ cửa sổ không đóng ở sau bếp chiếu vào, chiếu sáng bóng các dãy bàn ghế không ngừng lắc lư một cách quỷ dị."A a a có ma, cứu tôi với!!!" Trong đại sảnh đột nhiên vang lên tiếng kêu cứu thảm thiết.Một cái bóng trong suốt từ phía sau tấm vải chống bụi trong góc nhảy ra, khiến cho tấm vải này di chuyển mà không cần gió, chỉ nhìn tốc độ cũng có thể đoán đối phương vừa lăn vừa bò.Diệp Tuyền: "...?"Sự cảnh giác và nhạy cảm mà cô tích lũy được trong nhiều năm sẽ không biến mất trong một thời gian ngắn, cô đã phát hiện ra có một hồn ma đang ẩn nấp ở phía sau để nhìn lén. Nhưng đây là lần đầu tiên mà cô nhìn thấy một hồn ma nhát gan, thậm chí còn sợ ma như vậy.Bóng ma kia chạy đến cửa sau bếp mới dừng lại, cẩn thận thò đầu ra ngoài, chải lại mái tóc rối bù, liếc nhìn bóng đèn đã sáng bình thường, vỗ n.g.ự.c trấn an bản thân."Làm tôi sợ muốn chết. À không, quỷ không c.h.ế.t được."Nữ quỷ tóc dài tò mò nhìn Diệp Tuyền: "Đại sư mới? Không không, chủ tiệm mới? Haiz, hy vọng chủ tiệm lần này có gan lớn một chút, một con quỷ như tôi ở chỗ này chán như gì." Diệp Tuyền không nhìn đối phương thêm lần nữa, cô lướt qua ma nữ như thể không nhìn thấy cô ấy. Nữ quỷ đã quen với việc người bình thường không thể nhìn thấy mình, chờ mãi mới đợi được người mới đi vào, dù Diệp Tuyền không đáp lại nhưng cô ấy vẫn rất vui vẻ. Cô đi đến chỗ nào thì nữ quỷ cũng đi theo đến chỗ đó, từ phàn nàn rằng mình buồn chán đến việc tự giải trí bằng cách đi lại bằng tay chân. Diệp Tuyên nhìn quanh tòa nhà hai tâng, trong lòng âm thâm đánh giá.

Chương 3