Thành phố Thanh Giang, phố Hỉ Nhạc. Tết Thanh Minh vừa qua, cái lạnh mùa xuân vẫn chưa tan, đường phố vắng tanh. Nhân viên văn phòng vội vã đuổi kịp chuyến xe, học sinh xách cặp chạy vội, xe cộ ùn ùn kéo về khu trung tâm sầm uất, trong góc của khu phố cổ có vài cửa hàng mọc thưa thớt, chỉ còn vài cụ già đi dạo tập thể dục buổi sáng đang nói chuyện phiếm. Những ngôi nhà cũ được xây dựng quanh khu dân cư bị bao phủ bởi khói dầu và tro bụi, tỏa ra bầu không khí ngột ngạt. Chỉ có tòa nhà hai tâng ở góc phố là mới hơn những tòa nhà khác, rõ ràng là vừa được trang hoàng cách đây không lâu. Điều kỳ lạ là nó không có biển hiệu, ngay cả miếng dán bảo vệ cửa còn chưa được bóc ra, có vẻ như vừa trang hoàng xong đã bỏ không. Xe vừa dừng lại, Diệp Tuyền đang ngủ ở ghế sau lười biếng nhướng mịi, hỏi với vẻ chắc chắn: "Đây là tòa nhà ở cuối đường sao?" "Đúng vậy đúng vậy!" Người môi giới nghĩ tới số tiên mà người bán đưa thêm, khẽ miết tràng hạt ở trong tay, giọng nói dần lớn hơn: "... Cô nhìn đi,…
Chương 41
Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác QuỷTác giả: Khách Sạn Trà Thiên Sơn/天山茶賓館Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThành phố Thanh Giang, phố Hỉ Nhạc. Tết Thanh Minh vừa qua, cái lạnh mùa xuân vẫn chưa tan, đường phố vắng tanh. Nhân viên văn phòng vội vã đuổi kịp chuyến xe, học sinh xách cặp chạy vội, xe cộ ùn ùn kéo về khu trung tâm sầm uất, trong góc của khu phố cổ có vài cửa hàng mọc thưa thớt, chỉ còn vài cụ già đi dạo tập thể dục buổi sáng đang nói chuyện phiếm. Những ngôi nhà cũ được xây dựng quanh khu dân cư bị bao phủ bởi khói dầu và tro bụi, tỏa ra bầu không khí ngột ngạt. Chỉ có tòa nhà hai tâng ở góc phố là mới hơn những tòa nhà khác, rõ ràng là vừa được trang hoàng cách đây không lâu. Điều kỳ lạ là nó không có biển hiệu, ngay cả miếng dán bảo vệ cửa còn chưa được bóc ra, có vẻ như vừa trang hoàng xong đã bỏ không. Xe vừa dừng lại, Diệp Tuyền đang ngủ ở ghế sau lười biếng nhướng mịi, hỏi với vẻ chắc chắn: "Đây là tòa nhà ở cuối đường sao?" "Đúng vậy đúng vậy!" Người môi giới nghĩ tới số tiên mà người bán đưa thêm, khẽ miết tràng hạt ở trong tay, giọng nói dần lớn hơn: "... Cô nhìn đi,… Nói cách khác là... rất bận, vô cùng bận.Cô chỉ mới nghỉ hưu được mấy ngày thì lại bị "công ty" và chủ cũ để mắt đến. Muốn lừa cô làm thuê à? Không có cửa nhé.Quá trình quảng bá của Cổ Chi Dao vừa mới bắt đầu thì đã bị chặn lại, cô ấy xấu hổ ho khan nhưng vẫn nhất quyết muốn hoàn thành phần kết."Bây giờ việc qua lại giữa âm dương vẫn còn nhiều hạn chế nên nhân công không nhiều lắm. Cô đừng từ chối vội, cô cứ suy nghĩ cẩn thận đi. Bất cứ khi nào mà cô thấy hứng thú thì Thành Hoàng đại nhân sẽ ở miếu Thành Hoàng kính cẩn chờ đợi... Ơ, trừ tuần này ra."Diệp Tuyền nghi ngờ nhướng mày khiến ánh mắt của Cổ Chi Dao d.a.o động."Thành Hoàng đại nhân qua đời đã lâu cho nên chưa quen với văn phòng điện tử mới phổ biến lắm..."nẠ"Diệp Tuyền hiểu rồi."Thi trượt rồi nên tuần này bị giữ lại để học lại chứ gì.""Khu khụ khụ!"Tiếng ho của Cổ Chi Dao kinh thiên động địa, cô ấy liếc nhìn sắc mặt không đổi cố tình phá đám của Diệp Tuyên rồi nhanh chóng lấy một chiếc điện thoại giấy ra."Đây là số công việc của tôi, nếu cô có chuyện gì thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào."Màn hình điện thoại màu xanh sáng lên để lộ ra một cái app: Âm tin.... Đây là điện thoại gửi tin nhắn của âm phủ danh xứng với thực, cùng với sự đổi mới của nhân gian thì địa phủ cũng cải tổ để theo kịp thời đại. Mặc dù không phải đồ dùng bằng giấy nào cũng có thể dùng được nhưng là một ma viên làm việc trong địa phủ thì những thứ vật dụng không phổ biến này sẽ không phải là hàng giả.Ngoài việc hơi nhẹ ra thì ánh sáng hơi có màu của âm gian, cũng không khác điện thoại của trần gian nhiều, thậm chí bên ngoài còn có một chiếc ốp điện thoại màu đen phiên bản Q.Diệp Tuyền quét mã để thêm thì nhìn thấy ảnh đại diện của cô ấy toàn màu trắng nên thuận miệng hỏi."Đây là bản tiêu chuẩn của mọi người à? Tôi nhớ không phải địa phủ đã đổi đồng phục rồi sao? Sao mọi người chưa đổi?"Khi Diệp Tuyền đi ngang qua địa phủ thì đã thấy hai vị Hắc Bạch Vô Thường được tôn xưng là Thất gia và Bát gia đều đã thay đổi trang phục mới.Trang phục mới của địa phủ được cải tiến dựa trên các phiên bản trước nên hiện tại gọn gàng và hiện đại hơn, ngoài ra còn kế thừa sự trang trọng nữa nên trông khá đẹp. Vậy tại sao những Vô Thường thuộc cơ sở nhân gian lại thê thảm đến thế?Có tiền để trả lương cho Vô Thường mua một cái ốp điện thoại nên chắc không đến mức không mua nổi đồng phục chứ?"Đổi là đổi nhưng sau nhiều năm tuyên truyền xuống dưới thì trình độ tiếp nhận trang phục mới của mọi người không cao."Trong phút chốc bóng dáng của Cổ Chi Dao mờ đi, chiếc áo choàng bồng bênh của cô ấy được thay thế bằng một bộ trang phục mới mỏng nhẹ và gọn gàng hơn, ngay cả làn da nhợt nhạt của cô ấy cũng tốt hơn.Cô ấy thì thầm."Cách đây vài năm khi chúng tôi có đồng phục mới thì có người cho rằng chúng tôi giả tạo, chơi cosplay giả ma nhưng đến khi nhìn thấy gọi hồn thì lại quay đầu bỏ chạy, họ chỉ chịu dừng gây rối khi ở trước mặt Thành Hoàng. Cho nên khi ra ngoài gọi hồn tôi chỉ cân mặc cái áo choàng dài lúc đầu thôi, còn hai bộ này thì mặc thay thế cho nhau."Những ngày này ý thức chống lừa đảo của ma đã mạnh hơn nhưng con đường tuyên truyền vẫn còn dài và gian nan lắm.Diệp Tuyên đã chấp nhận kết bạn và bấm chia sẻ định vị."Không có chuyện gì khác thì tôi sẽ quay lại, có thời gian rảnh thì cô đến ăn cơm.""Chắc chắn rồi."Sau khi tiễn Diệp Tuyền đi thì Cổ Chi Dao lau mồ hôi không có thật, sau đó báo cáo tình hình cho Thành Hoàng.Tốc độ đánh máy của lão cổ hủ Thành Hoàng vẫn chậm như mọi khi, khung trò chuyện hiển thị đã nửa ngày mà vẫn còn để dòng chữ "đang nhập", cuối cùng thì cũng hiển thị.
Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác QuỷTác giả: Khách Sạn Trà Thiên Sơn/天山茶賓館Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThành phố Thanh Giang, phố Hỉ Nhạc. Tết Thanh Minh vừa qua, cái lạnh mùa xuân vẫn chưa tan, đường phố vắng tanh. Nhân viên văn phòng vội vã đuổi kịp chuyến xe, học sinh xách cặp chạy vội, xe cộ ùn ùn kéo về khu trung tâm sầm uất, trong góc của khu phố cổ có vài cửa hàng mọc thưa thớt, chỉ còn vài cụ già đi dạo tập thể dục buổi sáng đang nói chuyện phiếm. Những ngôi nhà cũ được xây dựng quanh khu dân cư bị bao phủ bởi khói dầu và tro bụi, tỏa ra bầu không khí ngột ngạt. Chỉ có tòa nhà hai tâng ở góc phố là mới hơn những tòa nhà khác, rõ ràng là vừa được trang hoàng cách đây không lâu. Điều kỳ lạ là nó không có biển hiệu, ngay cả miếng dán bảo vệ cửa còn chưa được bóc ra, có vẻ như vừa trang hoàng xong đã bỏ không. Xe vừa dừng lại, Diệp Tuyền đang ngủ ở ghế sau lười biếng nhướng mịi, hỏi với vẻ chắc chắn: "Đây là tòa nhà ở cuối đường sao?" "Đúng vậy đúng vậy!" Người môi giới nghĩ tới số tiên mà người bán đưa thêm, khẽ miết tràng hạt ở trong tay, giọng nói dần lớn hơn: "... Cô nhìn đi,… Nói cách khác là... rất bận, vô cùng bận.Cô chỉ mới nghỉ hưu được mấy ngày thì lại bị "công ty" và chủ cũ để mắt đến. Muốn lừa cô làm thuê à? Không có cửa nhé.Quá trình quảng bá của Cổ Chi Dao vừa mới bắt đầu thì đã bị chặn lại, cô ấy xấu hổ ho khan nhưng vẫn nhất quyết muốn hoàn thành phần kết."Bây giờ việc qua lại giữa âm dương vẫn còn nhiều hạn chế nên nhân công không nhiều lắm. Cô đừng từ chối vội, cô cứ suy nghĩ cẩn thận đi. Bất cứ khi nào mà cô thấy hứng thú thì Thành Hoàng đại nhân sẽ ở miếu Thành Hoàng kính cẩn chờ đợi... Ơ, trừ tuần này ra."Diệp Tuyền nghi ngờ nhướng mày khiến ánh mắt của Cổ Chi Dao d.a.o động."Thành Hoàng đại nhân qua đời đã lâu cho nên chưa quen với văn phòng điện tử mới phổ biến lắm..."nẠ"Diệp Tuyền hiểu rồi."Thi trượt rồi nên tuần này bị giữ lại để học lại chứ gì.""Khu khụ khụ!"Tiếng ho của Cổ Chi Dao kinh thiên động địa, cô ấy liếc nhìn sắc mặt không đổi cố tình phá đám của Diệp Tuyên rồi nhanh chóng lấy một chiếc điện thoại giấy ra."Đây là số công việc của tôi, nếu cô có chuyện gì thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào."Màn hình điện thoại màu xanh sáng lên để lộ ra một cái app: Âm tin.... Đây là điện thoại gửi tin nhắn của âm phủ danh xứng với thực, cùng với sự đổi mới của nhân gian thì địa phủ cũng cải tổ để theo kịp thời đại. Mặc dù không phải đồ dùng bằng giấy nào cũng có thể dùng được nhưng là một ma viên làm việc trong địa phủ thì những thứ vật dụng không phổ biến này sẽ không phải là hàng giả.Ngoài việc hơi nhẹ ra thì ánh sáng hơi có màu của âm gian, cũng không khác điện thoại của trần gian nhiều, thậm chí bên ngoài còn có một chiếc ốp điện thoại màu đen phiên bản Q.Diệp Tuyền quét mã để thêm thì nhìn thấy ảnh đại diện của cô ấy toàn màu trắng nên thuận miệng hỏi."Đây là bản tiêu chuẩn của mọi người à? Tôi nhớ không phải địa phủ đã đổi đồng phục rồi sao? Sao mọi người chưa đổi?"Khi Diệp Tuyền đi ngang qua địa phủ thì đã thấy hai vị Hắc Bạch Vô Thường được tôn xưng là Thất gia và Bát gia đều đã thay đổi trang phục mới.Trang phục mới của địa phủ được cải tiến dựa trên các phiên bản trước nên hiện tại gọn gàng và hiện đại hơn, ngoài ra còn kế thừa sự trang trọng nữa nên trông khá đẹp. Vậy tại sao những Vô Thường thuộc cơ sở nhân gian lại thê thảm đến thế?Có tiền để trả lương cho Vô Thường mua một cái ốp điện thoại nên chắc không đến mức không mua nổi đồng phục chứ?"Đổi là đổi nhưng sau nhiều năm tuyên truyền xuống dưới thì trình độ tiếp nhận trang phục mới của mọi người không cao."Trong phút chốc bóng dáng của Cổ Chi Dao mờ đi, chiếc áo choàng bồng bênh của cô ấy được thay thế bằng một bộ trang phục mới mỏng nhẹ và gọn gàng hơn, ngay cả làn da nhợt nhạt của cô ấy cũng tốt hơn.Cô ấy thì thầm."Cách đây vài năm khi chúng tôi có đồng phục mới thì có người cho rằng chúng tôi giả tạo, chơi cosplay giả ma nhưng đến khi nhìn thấy gọi hồn thì lại quay đầu bỏ chạy, họ chỉ chịu dừng gây rối khi ở trước mặt Thành Hoàng. Cho nên khi ra ngoài gọi hồn tôi chỉ cân mặc cái áo choàng dài lúc đầu thôi, còn hai bộ này thì mặc thay thế cho nhau."Những ngày này ý thức chống lừa đảo của ma đã mạnh hơn nhưng con đường tuyên truyền vẫn còn dài và gian nan lắm.Diệp Tuyên đã chấp nhận kết bạn và bấm chia sẻ định vị."Không có chuyện gì khác thì tôi sẽ quay lại, có thời gian rảnh thì cô đến ăn cơm.""Chắc chắn rồi."Sau khi tiễn Diệp Tuyền đi thì Cổ Chi Dao lau mồ hôi không có thật, sau đó báo cáo tình hình cho Thành Hoàng.Tốc độ đánh máy của lão cổ hủ Thành Hoàng vẫn chậm như mọi khi, khung trò chuyện hiển thị đã nửa ngày mà vẫn còn để dòng chữ "đang nhập", cuối cùng thì cũng hiển thị.
Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác QuỷTác giả: Khách Sạn Trà Thiên Sơn/天山茶賓館Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThành phố Thanh Giang, phố Hỉ Nhạc. Tết Thanh Minh vừa qua, cái lạnh mùa xuân vẫn chưa tan, đường phố vắng tanh. Nhân viên văn phòng vội vã đuổi kịp chuyến xe, học sinh xách cặp chạy vội, xe cộ ùn ùn kéo về khu trung tâm sầm uất, trong góc của khu phố cổ có vài cửa hàng mọc thưa thớt, chỉ còn vài cụ già đi dạo tập thể dục buổi sáng đang nói chuyện phiếm. Những ngôi nhà cũ được xây dựng quanh khu dân cư bị bao phủ bởi khói dầu và tro bụi, tỏa ra bầu không khí ngột ngạt. Chỉ có tòa nhà hai tâng ở góc phố là mới hơn những tòa nhà khác, rõ ràng là vừa được trang hoàng cách đây không lâu. Điều kỳ lạ là nó không có biển hiệu, ngay cả miếng dán bảo vệ cửa còn chưa được bóc ra, có vẻ như vừa trang hoàng xong đã bỏ không. Xe vừa dừng lại, Diệp Tuyền đang ngủ ở ghế sau lười biếng nhướng mịi, hỏi với vẻ chắc chắn: "Đây là tòa nhà ở cuối đường sao?" "Đúng vậy đúng vậy!" Người môi giới nghĩ tới số tiên mà người bán đưa thêm, khẽ miết tràng hạt ở trong tay, giọng nói dần lớn hơn: "... Cô nhìn đi,… Nói cách khác là... rất bận, vô cùng bận.Cô chỉ mới nghỉ hưu được mấy ngày thì lại bị "công ty" và chủ cũ để mắt đến. Muốn lừa cô làm thuê à? Không có cửa nhé.Quá trình quảng bá của Cổ Chi Dao vừa mới bắt đầu thì đã bị chặn lại, cô ấy xấu hổ ho khan nhưng vẫn nhất quyết muốn hoàn thành phần kết."Bây giờ việc qua lại giữa âm dương vẫn còn nhiều hạn chế nên nhân công không nhiều lắm. Cô đừng từ chối vội, cô cứ suy nghĩ cẩn thận đi. Bất cứ khi nào mà cô thấy hứng thú thì Thành Hoàng đại nhân sẽ ở miếu Thành Hoàng kính cẩn chờ đợi... Ơ, trừ tuần này ra."Diệp Tuyền nghi ngờ nhướng mày khiến ánh mắt của Cổ Chi Dao d.a.o động."Thành Hoàng đại nhân qua đời đã lâu cho nên chưa quen với văn phòng điện tử mới phổ biến lắm..."nẠ"Diệp Tuyền hiểu rồi."Thi trượt rồi nên tuần này bị giữ lại để học lại chứ gì.""Khu khụ khụ!"Tiếng ho của Cổ Chi Dao kinh thiên động địa, cô ấy liếc nhìn sắc mặt không đổi cố tình phá đám của Diệp Tuyên rồi nhanh chóng lấy một chiếc điện thoại giấy ra."Đây là số công việc của tôi, nếu cô có chuyện gì thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào."Màn hình điện thoại màu xanh sáng lên để lộ ra một cái app: Âm tin.... Đây là điện thoại gửi tin nhắn của âm phủ danh xứng với thực, cùng với sự đổi mới của nhân gian thì địa phủ cũng cải tổ để theo kịp thời đại. Mặc dù không phải đồ dùng bằng giấy nào cũng có thể dùng được nhưng là một ma viên làm việc trong địa phủ thì những thứ vật dụng không phổ biến này sẽ không phải là hàng giả.Ngoài việc hơi nhẹ ra thì ánh sáng hơi có màu của âm gian, cũng không khác điện thoại của trần gian nhiều, thậm chí bên ngoài còn có một chiếc ốp điện thoại màu đen phiên bản Q.Diệp Tuyền quét mã để thêm thì nhìn thấy ảnh đại diện của cô ấy toàn màu trắng nên thuận miệng hỏi."Đây là bản tiêu chuẩn của mọi người à? Tôi nhớ không phải địa phủ đã đổi đồng phục rồi sao? Sao mọi người chưa đổi?"Khi Diệp Tuyền đi ngang qua địa phủ thì đã thấy hai vị Hắc Bạch Vô Thường được tôn xưng là Thất gia và Bát gia đều đã thay đổi trang phục mới.Trang phục mới của địa phủ được cải tiến dựa trên các phiên bản trước nên hiện tại gọn gàng và hiện đại hơn, ngoài ra còn kế thừa sự trang trọng nữa nên trông khá đẹp. Vậy tại sao những Vô Thường thuộc cơ sở nhân gian lại thê thảm đến thế?Có tiền để trả lương cho Vô Thường mua một cái ốp điện thoại nên chắc không đến mức không mua nổi đồng phục chứ?"Đổi là đổi nhưng sau nhiều năm tuyên truyền xuống dưới thì trình độ tiếp nhận trang phục mới của mọi người không cao."Trong phút chốc bóng dáng của Cổ Chi Dao mờ đi, chiếc áo choàng bồng bênh của cô ấy được thay thế bằng một bộ trang phục mới mỏng nhẹ và gọn gàng hơn, ngay cả làn da nhợt nhạt của cô ấy cũng tốt hơn.Cô ấy thì thầm."Cách đây vài năm khi chúng tôi có đồng phục mới thì có người cho rằng chúng tôi giả tạo, chơi cosplay giả ma nhưng đến khi nhìn thấy gọi hồn thì lại quay đầu bỏ chạy, họ chỉ chịu dừng gây rối khi ở trước mặt Thành Hoàng. Cho nên khi ra ngoài gọi hồn tôi chỉ cân mặc cái áo choàng dài lúc đầu thôi, còn hai bộ này thì mặc thay thế cho nhau."Những ngày này ý thức chống lừa đảo của ma đã mạnh hơn nhưng con đường tuyên truyền vẫn còn dài và gian nan lắm.Diệp Tuyên đã chấp nhận kết bạn và bấm chia sẻ định vị."Không có chuyện gì khác thì tôi sẽ quay lại, có thời gian rảnh thì cô đến ăn cơm.""Chắc chắn rồi."Sau khi tiễn Diệp Tuyền đi thì Cổ Chi Dao lau mồ hôi không có thật, sau đó báo cáo tình hình cho Thành Hoàng.Tốc độ đánh máy của lão cổ hủ Thành Hoàng vẫn chậm như mọi khi, khung trò chuyện hiển thị đã nửa ngày mà vẫn còn để dòng chữ "đang nhập", cuối cùng thì cũng hiển thị.