“Nào nào nào, nếm thử món ăn mới của tớ, là lươn Bàn Long đấy!” Lê Tường bưng một mâm lớn đựng đầy thức ăn bỏ lên trên bàn, nhìn một bàn đồ ăn đầy tràn mà trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn. Tuy nói vận mệnh đối với cô có hơi bất công, từ nhỏ đã mất đi người thân, lại bị ung thư dạ dày, nhưng cô vẫn luôn có tri kỉ tốt bầu bạn ở bên cạnh, sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió, gần nửa đời người cũng sống trong vui sướng. “Kiều Kiều, cậu mau nếm thử đi!” Lâm Kiều đem sự chua sót nhịn xuống, sau đó đưa tay tiếp nhận chiếc đũa, cực kì nể tình mà gắp vài gắp đồ ăn, một bên vùi đầu ăn một bên lại khen ngợi kĩ năng nấu nướng của cô bạn mình. Nước mắt rơi cả vào trong bát mà cô cũng không dám ngẩng đầu, bởi vì cô sợ bị bạn mình nhìn thấy. Rõ ràng mới có 28 tuổi, còn trẻ như vậy, mà đã mắc bệnh ung thư thời kì cuối, cô cứ trơ mắt nhìn bạn tốt như một đóa hoa từ từ khô héo mà không có cách nào. Mỗi khi nhìn thấy đỉnh đầu trọc lốc của Lê Tường là cô liền khó chịu như muốn đòi mạng. “Kiều Kiều, cậu…
Chương 277
Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi HạiTác giả: Bất Bình An/不平安Truyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Nào nào nào, nếm thử món ăn mới của tớ, là lươn Bàn Long đấy!” Lê Tường bưng một mâm lớn đựng đầy thức ăn bỏ lên trên bàn, nhìn một bàn đồ ăn đầy tràn mà trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn. Tuy nói vận mệnh đối với cô có hơi bất công, từ nhỏ đã mất đi người thân, lại bị ung thư dạ dày, nhưng cô vẫn luôn có tri kỉ tốt bầu bạn ở bên cạnh, sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió, gần nửa đời người cũng sống trong vui sướng. “Kiều Kiều, cậu mau nếm thử đi!” Lâm Kiều đem sự chua sót nhịn xuống, sau đó đưa tay tiếp nhận chiếc đũa, cực kì nể tình mà gắp vài gắp đồ ăn, một bên vùi đầu ăn một bên lại khen ngợi kĩ năng nấu nướng của cô bạn mình. Nước mắt rơi cả vào trong bát mà cô cũng không dám ngẩng đầu, bởi vì cô sợ bị bạn mình nhìn thấy. Rõ ràng mới có 28 tuổi, còn trẻ như vậy, mà đã mắc bệnh ung thư thời kì cuối, cô cứ trơ mắt nhìn bạn tốt như một đóa hoa từ từ khô héo mà không có cách nào. Mỗi khi nhìn thấy đỉnh đầu trọc lốc của Lê Tường là cô liền khó chịu như muốn đòi mạng. “Kiều Kiều, cậu… Lê Tường xụ mặt, nói rất nghiêm túc, hai tỷ muội Đào Tử theo bản năng nhìn nhìn tay của mình, sau đó lập tức ngoan ngoãn gật đầu tỏ vẻ hai nàng đã nhớ kỹ.“Vừa rồi ta mới nhắc tới vệ sinh cá nhân, nhất định phải nhớ kỹ, hàng ngày ta đều sẽ kiểm tra.”“Ta hiểu!”“Được rồi, hiện tại nói tới vấn đề vệ sinh phòng bếp.”Lê Tường đi đến trước tủ bát, mở cửa tủ ra.“Nơi này được đặt các loại hương liệu gia vị và bình nước chấm, không cần biết các ngươi lấy loại nào, đều phải đặt lại đúng chỗ, không được để trình tự bừa bãi. Thêm nữa, không được để dầu mỡ và vệt nước từ trên bệ bếp hoặc là những nơi khác mang vào trong này. Tủ bát cần phải giữ gìn tuyệt đối khô ráo.”“Ừm ừm!”“Giống với nó, mấy thứ trên bàn này cũng vậy, dùng xong phải đặt đúng chỗ. Lúc quá bận rộn, có thể không có thời gian chú ý tới chuyện đó, nhưng chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, lập tức phải sửa sang lại mặt bàn. Có thói quen này, ngày sau khi làm việc, các ngươi sẽ theo bản năng không vứt mọi thứ bừa bãi.”Lê Tường đột nhiên nhìn về phía Hạnh Tử, cười nói: “Còn một việc nữa, lúc xào rau trong nồi tuyệt đối không được dùng giẻ lau đi quét, có bàn chải bằng tre và xơ mướp chuyên môn để rửa nồi.”Mặt Hạnh Tử có chút đỏ, nàng ấy lại nghĩ tới chuyện lúc trưa, suýt chút nữa thì nàng ấy đã lấy giẻ lau để lau dầu trong nồi.“Mặt khác, con d.a.o này đã dùng để xắt ớt nhất định phải rửa sạch mới được dùng để thái rau, có vài người không ăn được cay. Tóm lại, phòng bếp của chúng ta chỉ có chừng này thôi, những điều cần chú ý cũng chỉ có chừng này thứ, tạm thời ta chưa nói tới những thứ khác, chỉ cần các ngươi nhớ kỹ những lời ta nói hôm nay là được, còn những thứ khác, chúng ta từ từ học sau.”Lê Tường giao phòng bếp cho các nàng, để các nàng tự dọn dẹp, còn nàng đi lên lầu mang đệm chăn cũ xuống dưới.Trước mắt trong nhà chỉ còn bộ này, chỉ có thể để hai nàng ngủ trên bàn. Chờ về sau nhà mình đổi cửa hàng, lại nghĩ cách kiếm cho hai nàng ấy phòng riêng.Nữ hài tử vẫn nên ở phòng riêng mới tốt.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/chuong-277.html.]Mang hết những thứ cần thiết xuống dưới lầu, sau đó không còn việc của nàng nữa, nàng trực tiếp lên phòng của mình làm công việc quan trọng nhất trong ngày, đó là đếm tiền. Hiện giờ nàng có hai cái bình đựng tiền, một cái đựng ngân bối, một cái đựng đồng bối.Bên trong bình đựng ngân bối có 75 cái, không cần đếm lại nữa, hồi giữa trưa nàng mới lấy 30 đi. Bình đựng đồng đã đầy, nàng vẫn chưa mang nó đi đổi, vừa vặn lúc này cũng nên đếm rồi xâu chuỗi lại.“Một, hai, ba…… Một trăm, 101, 102…… Một ngàn.”Một ngàn xâu thành một chuỗi, Lê Tường đếm non nửa canh giờ mới xâu được hết chỗ đồng bối trong nhà.Tổng cộng có mười hai chuỗi, lẻ 400 đồng bối, nếu không phải hôm nay mua người còn tiêu mất hai mươi ngân bối, chắc chắn tiền trong nhà đã vượt qua con số một trăm ngân bối rồi, ngẫm lại vẫn thấy đau lòng.Lê Tường thả chín ngân bối còn thừa trên người mình vào bình, đồng bối cũng đều thả trở về, chờ ngày mai bảo phụ thân lấy ra đi đổi ngân bối mang về.Vừa cất xong xuôi, nàng đã nghe tiếng hai tỷ muội Đào Tử đang chào hỏi mấy người biểu tỷ trở lại.Dưới lầu hai tỷ muội Đào Tử còn tự nhiên hơn nàng nghĩ nhiều, nàng nghe được Đào Tử đang hỏi phụ mẫu muốn nước ấm hay không, sau đó nàng ấy còn chào hỏi biểu tỷ.Trước mắt xem ra, mua hai tỷ muội này về vẫn không sai.“Biểu muội, đây là tiền lời bên cửa hàng thịt hầm hôm nay, ngươi xem đi.”Lê Tường nhận lấy túi tiền biểu tỷ đưa cho, đếm được hơn 300 đồng bối, vẫn không tồi, buổi sáng mua chỗ hàng đó, còn thừa ra chừng này.Cũng không phải nàng không tin biểu tỷ và Lạc Trạch, chỉ là nàng luôn muốn tính rõ ràng từng khoản, cho nên hàng ngày đều phải tính sổ, kiểm tiền.Nhận tiền xong xuôi, Lê Tường lại nằm lại giường, thò đầu ra nhỏ giọng hỏi: “Biểu tỷ, ngươi cảm thấy hai tỷ muội Đào Tử thế nào?”
Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi HạiTác giả: Bất Bình An/不平安Truyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Nào nào nào, nếm thử món ăn mới của tớ, là lươn Bàn Long đấy!” Lê Tường bưng một mâm lớn đựng đầy thức ăn bỏ lên trên bàn, nhìn một bàn đồ ăn đầy tràn mà trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn. Tuy nói vận mệnh đối với cô có hơi bất công, từ nhỏ đã mất đi người thân, lại bị ung thư dạ dày, nhưng cô vẫn luôn có tri kỉ tốt bầu bạn ở bên cạnh, sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió, gần nửa đời người cũng sống trong vui sướng. “Kiều Kiều, cậu mau nếm thử đi!” Lâm Kiều đem sự chua sót nhịn xuống, sau đó đưa tay tiếp nhận chiếc đũa, cực kì nể tình mà gắp vài gắp đồ ăn, một bên vùi đầu ăn một bên lại khen ngợi kĩ năng nấu nướng của cô bạn mình. Nước mắt rơi cả vào trong bát mà cô cũng không dám ngẩng đầu, bởi vì cô sợ bị bạn mình nhìn thấy. Rõ ràng mới có 28 tuổi, còn trẻ như vậy, mà đã mắc bệnh ung thư thời kì cuối, cô cứ trơ mắt nhìn bạn tốt như một đóa hoa từ từ khô héo mà không có cách nào. Mỗi khi nhìn thấy đỉnh đầu trọc lốc của Lê Tường là cô liền khó chịu như muốn đòi mạng. “Kiều Kiều, cậu… Lê Tường xụ mặt, nói rất nghiêm túc, hai tỷ muội Đào Tử theo bản năng nhìn nhìn tay của mình, sau đó lập tức ngoan ngoãn gật đầu tỏ vẻ hai nàng đã nhớ kỹ.“Vừa rồi ta mới nhắc tới vệ sinh cá nhân, nhất định phải nhớ kỹ, hàng ngày ta đều sẽ kiểm tra.”“Ta hiểu!”“Được rồi, hiện tại nói tới vấn đề vệ sinh phòng bếp.”Lê Tường đi đến trước tủ bát, mở cửa tủ ra.“Nơi này được đặt các loại hương liệu gia vị và bình nước chấm, không cần biết các ngươi lấy loại nào, đều phải đặt lại đúng chỗ, không được để trình tự bừa bãi. Thêm nữa, không được để dầu mỡ và vệt nước từ trên bệ bếp hoặc là những nơi khác mang vào trong này. Tủ bát cần phải giữ gìn tuyệt đối khô ráo.”“Ừm ừm!”“Giống với nó, mấy thứ trên bàn này cũng vậy, dùng xong phải đặt đúng chỗ. Lúc quá bận rộn, có thể không có thời gian chú ý tới chuyện đó, nhưng chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, lập tức phải sửa sang lại mặt bàn. Có thói quen này, ngày sau khi làm việc, các ngươi sẽ theo bản năng không vứt mọi thứ bừa bãi.”Lê Tường đột nhiên nhìn về phía Hạnh Tử, cười nói: “Còn một việc nữa, lúc xào rau trong nồi tuyệt đối không được dùng giẻ lau đi quét, có bàn chải bằng tre và xơ mướp chuyên môn để rửa nồi.”Mặt Hạnh Tử có chút đỏ, nàng ấy lại nghĩ tới chuyện lúc trưa, suýt chút nữa thì nàng ấy đã lấy giẻ lau để lau dầu trong nồi.“Mặt khác, con d.a.o này đã dùng để xắt ớt nhất định phải rửa sạch mới được dùng để thái rau, có vài người không ăn được cay. Tóm lại, phòng bếp của chúng ta chỉ có chừng này thôi, những điều cần chú ý cũng chỉ có chừng này thứ, tạm thời ta chưa nói tới những thứ khác, chỉ cần các ngươi nhớ kỹ những lời ta nói hôm nay là được, còn những thứ khác, chúng ta từ từ học sau.”Lê Tường giao phòng bếp cho các nàng, để các nàng tự dọn dẹp, còn nàng đi lên lầu mang đệm chăn cũ xuống dưới.Trước mắt trong nhà chỉ còn bộ này, chỉ có thể để hai nàng ngủ trên bàn. Chờ về sau nhà mình đổi cửa hàng, lại nghĩ cách kiếm cho hai nàng ấy phòng riêng.Nữ hài tử vẫn nên ở phòng riêng mới tốt.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/chuong-277.html.]Mang hết những thứ cần thiết xuống dưới lầu, sau đó không còn việc của nàng nữa, nàng trực tiếp lên phòng của mình làm công việc quan trọng nhất trong ngày, đó là đếm tiền. Hiện giờ nàng có hai cái bình đựng tiền, một cái đựng ngân bối, một cái đựng đồng bối.Bên trong bình đựng ngân bối có 75 cái, không cần đếm lại nữa, hồi giữa trưa nàng mới lấy 30 đi. Bình đựng đồng đã đầy, nàng vẫn chưa mang nó đi đổi, vừa vặn lúc này cũng nên đếm rồi xâu chuỗi lại.“Một, hai, ba…… Một trăm, 101, 102…… Một ngàn.”Một ngàn xâu thành một chuỗi, Lê Tường đếm non nửa canh giờ mới xâu được hết chỗ đồng bối trong nhà.Tổng cộng có mười hai chuỗi, lẻ 400 đồng bối, nếu không phải hôm nay mua người còn tiêu mất hai mươi ngân bối, chắc chắn tiền trong nhà đã vượt qua con số một trăm ngân bối rồi, ngẫm lại vẫn thấy đau lòng.Lê Tường thả chín ngân bối còn thừa trên người mình vào bình, đồng bối cũng đều thả trở về, chờ ngày mai bảo phụ thân lấy ra đi đổi ngân bối mang về.Vừa cất xong xuôi, nàng đã nghe tiếng hai tỷ muội Đào Tử đang chào hỏi mấy người biểu tỷ trở lại.Dưới lầu hai tỷ muội Đào Tử còn tự nhiên hơn nàng nghĩ nhiều, nàng nghe được Đào Tử đang hỏi phụ mẫu muốn nước ấm hay không, sau đó nàng ấy còn chào hỏi biểu tỷ.Trước mắt xem ra, mua hai tỷ muội này về vẫn không sai.“Biểu muội, đây là tiền lời bên cửa hàng thịt hầm hôm nay, ngươi xem đi.”Lê Tường nhận lấy túi tiền biểu tỷ đưa cho, đếm được hơn 300 đồng bối, vẫn không tồi, buổi sáng mua chỗ hàng đó, còn thừa ra chừng này.Cũng không phải nàng không tin biểu tỷ và Lạc Trạch, chỉ là nàng luôn muốn tính rõ ràng từng khoản, cho nên hàng ngày đều phải tính sổ, kiểm tiền.Nhận tiền xong xuôi, Lê Tường lại nằm lại giường, thò đầu ra nhỏ giọng hỏi: “Biểu tỷ, ngươi cảm thấy hai tỷ muội Đào Tử thế nào?”
Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi HạiTác giả: Bất Bình An/不平安Truyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Nào nào nào, nếm thử món ăn mới của tớ, là lươn Bàn Long đấy!” Lê Tường bưng một mâm lớn đựng đầy thức ăn bỏ lên trên bàn, nhìn một bàn đồ ăn đầy tràn mà trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn. Tuy nói vận mệnh đối với cô có hơi bất công, từ nhỏ đã mất đi người thân, lại bị ung thư dạ dày, nhưng cô vẫn luôn có tri kỉ tốt bầu bạn ở bên cạnh, sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió, gần nửa đời người cũng sống trong vui sướng. “Kiều Kiều, cậu mau nếm thử đi!” Lâm Kiều đem sự chua sót nhịn xuống, sau đó đưa tay tiếp nhận chiếc đũa, cực kì nể tình mà gắp vài gắp đồ ăn, một bên vùi đầu ăn một bên lại khen ngợi kĩ năng nấu nướng của cô bạn mình. Nước mắt rơi cả vào trong bát mà cô cũng không dám ngẩng đầu, bởi vì cô sợ bị bạn mình nhìn thấy. Rõ ràng mới có 28 tuổi, còn trẻ như vậy, mà đã mắc bệnh ung thư thời kì cuối, cô cứ trơ mắt nhìn bạn tốt như một đóa hoa từ từ khô héo mà không có cách nào. Mỗi khi nhìn thấy đỉnh đầu trọc lốc của Lê Tường là cô liền khó chịu như muốn đòi mạng. “Kiều Kiều, cậu… Lê Tường xụ mặt, nói rất nghiêm túc, hai tỷ muội Đào Tử theo bản năng nhìn nhìn tay của mình, sau đó lập tức ngoan ngoãn gật đầu tỏ vẻ hai nàng đã nhớ kỹ.“Vừa rồi ta mới nhắc tới vệ sinh cá nhân, nhất định phải nhớ kỹ, hàng ngày ta đều sẽ kiểm tra.”“Ta hiểu!”“Được rồi, hiện tại nói tới vấn đề vệ sinh phòng bếp.”Lê Tường đi đến trước tủ bát, mở cửa tủ ra.“Nơi này được đặt các loại hương liệu gia vị và bình nước chấm, không cần biết các ngươi lấy loại nào, đều phải đặt lại đúng chỗ, không được để trình tự bừa bãi. Thêm nữa, không được để dầu mỡ và vệt nước từ trên bệ bếp hoặc là những nơi khác mang vào trong này. Tủ bát cần phải giữ gìn tuyệt đối khô ráo.”“Ừm ừm!”“Giống với nó, mấy thứ trên bàn này cũng vậy, dùng xong phải đặt đúng chỗ. Lúc quá bận rộn, có thể không có thời gian chú ý tới chuyện đó, nhưng chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, lập tức phải sửa sang lại mặt bàn. Có thói quen này, ngày sau khi làm việc, các ngươi sẽ theo bản năng không vứt mọi thứ bừa bãi.”Lê Tường đột nhiên nhìn về phía Hạnh Tử, cười nói: “Còn một việc nữa, lúc xào rau trong nồi tuyệt đối không được dùng giẻ lau đi quét, có bàn chải bằng tre và xơ mướp chuyên môn để rửa nồi.”Mặt Hạnh Tử có chút đỏ, nàng ấy lại nghĩ tới chuyện lúc trưa, suýt chút nữa thì nàng ấy đã lấy giẻ lau để lau dầu trong nồi.“Mặt khác, con d.a.o này đã dùng để xắt ớt nhất định phải rửa sạch mới được dùng để thái rau, có vài người không ăn được cay. Tóm lại, phòng bếp của chúng ta chỉ có chừng này thôi, những điều cần chú ý cũng chỉ có chừng này thứ, tạm thời ta chưa nói tới những thứ khác, chỉ cần các ngươi nhớ kỹ những lời ta nói hôm nay là được, còn những thứ khác, chúng ta từ từ học sau.”Lê Tường giao phòng bếp cho các nàng, để các nàng tự dọn dẹp, còn nàng đi lên lầu mang đệm chăn cũ xuống dưới.Trước mắt trong nhà chỉ còn bộ này, chỉ có thể để hai nàng ngủ trên bàn. Chờ về sau nhà mình đổi cửa hàng, lại nghĩ cách kiếm cho hai nàng ấy phòng riêng.Nữ hài tử vẫn nên ở phòng riêng mới tốt.[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/chuong-277.html.]Mang hết những thứ cần thiết xuống dưới lầu, sau đó không còn việc của nàng nữa, nàng trực tiếp lên phòng của mình làm công việc quan trọng nhất trong ngày, đó là đếm tiền. Hiện giờ nàng có hai cái bình đựng tiền, một cái đựng ngân bối, một cái đựng đồng bối.Bên trong bình đựng ngân bối có 75 cái, không cần đếm lại nữa, hồi giữa trưa nàng mới lấy 30 đi. Bình đựng đồng đã đầy, nàng vẫn chưa mang nó đi đổi, vừa vặn lúc này cũng nên đếm rồi xâu chuỗi lại.“Một, hai, ba…… Một trăm, 101, 102…… Một ngàn.”Một ngàn xâu thành một chuỗi, Lê Tường đếm non nửa canh giờ mới xâu được hết chỗ đồng bối trong nhà.Tổng cộng có mười hai chuỗi, lẻ 400 đồng bối, nếu không phải hôm nay mua người còn tiêu mất hai mươi ngân bối, chắc chắn tiền trong nhà đã vượt qua con số một trăm ngân bối rồi, ngẫm lại vẫn thấy đau lòng.Lê Tường thả chín ngân bối còn thừa trên người mình vào bình, đồng bối cũng đều thả trở về, chờ ngày mai bảo phụ thân lấy ra đi đổi ngân bối mang về.Vừa cất xong xuôi, nàng đã nghe tiếng hai tỷ muội Đào Tử đang chào hỏi mấy người biểu tỷ trở lại.Dưới lầu hai tỷ muội Đào Tử còn tự nhiên hơn nàng nghĩ nhiều, nàng nghe được Đào Tử đang hỏi phụ mẫu muốn nước ấm hay không, sau đó nàng ấy còn chào hỏi biểu tỷ.Trước mắt xem ra, mua hai tỷ muội này về vẫn không sai.“Biểu muội, đây là tiền lời bên cửa hàng thịt hầm hôm nay, ngươi xem đi.”Lê Tường nhận lấy túi tiền biểu tỷ đưa cho, đếm được hơn 300 đồng bối, vẫn không tồi, buổi sáng mua chỗ hàng đó, còn thừa ra chừng này.Cũng không phải nàng không tin biểu tỷ và Lạc Trạch, chỉ là nàng luôn muốn tính rõ ràng từng khoản, cho nên hàng ngày đều phải tính sổ, kiểm tiền.Nhận tiền xong xuôi, Lê Tường lại nằm lại giường, thò đầu ra nhỏ giọng hỏi: “Biểu tỷ, ngươi cảm thấy hai tỷ muội Đào Tử thế nào?”