Tác giả:

Editor: Salad days Ánh nắng rực rỡ như muốn thiêu đốt mặt đất, các cây xanh thưa thớt làm bóng râm loang lỗ trên đường, không khí nóng làm người ta như muốn ngộp thở. Đường nhựa hắc lại ánh sáng chói mắt, hấp thu hết cái nóng như đang trêu chọc thanh niên duy nhất đang đi trên đường lúc này. Trần Thần mang dép lào, mặc quần sọt chạy lạch bạch qua các con phố, lấy tay khép lại đặt trên mắt để nhìn về phía đầu phố, thấy không có xe liền chạy băng qua, giống như sợ là chỉ cần dừng lại thôi thì đôi dép lào nhựa sẽ bị nướng cháy luôn quá. Cúi đầu đi vào tiệm trà sữa, không khí mát lạnh trong cửa hàng ùa đến làm hắn sảng khoái đến thở hắt ra một hơi. "Cho một ly trà sữa trân châu đường đỏ, 5 phần đường, để thạch trân châu" "Được..." - Ông chủ quán lười biếng đứng dậy, mắt nhắm mắt mở trả lời - "Cậu mua trà sữa trân châu gì?" Trần Thần chỉ tay ra cửa - "Không phải đang có giảm 50% giá trân châu đường đỏ sao?" .....! Trần Thần tựa người và quầy trà sữa, buồn bực mà nhìn về phía ngoài cửa,…

Chương 65

[ABO] Tổng Tài Gặp Gỡ Cún ConTác giả: Hồ Bất QuyTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngEditor: Salad days Ánh nắng rực rỡ như muốn thiêu đốt mặt đất, các cây xanh thưa thớt làm bóng râm loang lỗ trên đường, không khí nóng làm người ta như muốn ngộp thở. Đường nhựa hắc lại ánh sáng chói mắt, hấp thu hết cái nóng như đang trêu chọc thanh niên duy nhất đang đi trên đường lúc này. Trần Thần mang dép lào, mặc quần sọt chạy lạch bạch qua các con phố, lấy tay khép lại đặt trên mắt để nhìn về phía đầu phố, thấy không có xe liền chạy băng qua, giống như sợ là chỉ cần dừng lại thôi thì đôi dép lào nhựa sẽ bị nướng cháy luôn quá. Cúi đầu đi vào tiệm trà sữa, không khí mát lạnh trong cửa hàng ùa đến làm hắn sảng khoái đến thở hắt ra một hơi. "Cho một ly trà sữa trân châu đường đỏ, 5 phần đường, để thạch trân châu" "Được..." - Ông chủ quán lười biếng đứng dậy, mắt nhắm mắt mở trả lời - "Cậu mua trà sữa trân châu gì?" Trần Thần chỉ tay ra cửa - "Không phải đang có giảm 50% giá trân châu đường đỏ sao?" .....! Trần Thần tựa người và quầy trà sữa, buồn bực mà nhìn về phía ngoài cửa,… Cổng trường cao tạo một đường phân cách với bên ngoài, con đường phía bên ngoài đã đậu kín 2 hàng xe nhìn không thấy đoạn cuối, có thể thấy được tình hình giao thông đông đúc hiện tại nhưng được quy hoạch rất có thứ tự, chỉ là ngoài trời có hơi nóng.Tiếng chuông kết thúc buổi thi vang lên, thế là kỳ thi cuối năm đã kết thúc.Hề Hòa đang rộn ràng chen chúc trong đám đông, nhưng thật chất là bị dòng người đẩy đi, còn chưa đến cổng đã cố rướn cổ lên, liếc nhìn xem bên ngoài có thấy Hề Nhiễm hay Bùi Nhược Mộc không, cảm thấy cả người hưng phấn mà ra sức chen vào dòng người, còn vừa đi vừa nghĩ xem lát nữa gọi anh trai trước hai gọi chú trước.Hề Hòa nhướng mày, lập tức cười rộ lên, nhảy cẫng lên mà nhào tới cái ôm trước mặt - "Em thi xong rồi! Nghỉ hè thôi"Hề Nhiễm cười đỡ cậu, Bùi Nhược Mộc cũng thuận thế mà đỡ eo cậu - "Ừ, cuối cùng cũng được nghỉ, còn thi nữa thì chú cũng không chịu nổi"Lúc này từ trong đám người, Trần Thần hổn hển bước ra, chống tay lên gối thở chốc lát rồi nói - "Thầy giáo điểm danh này, cậu chưa gì đã chạy đi rồi. Cậu cầm giấy thông báo này, giữ kỹ đấy"Bùi Nhược Mộc cầm lấy túi đồ và giấy thông báo của Hề Hòa, thuận tiện gọi Trần Thần cùng đi ăn cơm. Trần Thần cũng không khách sáo mà đồng ý ngay, thế là đoàn người cùng lên xe đi.Xe này là chiếc hay dùng đi đón Hề Hòa, phía ghế sau có 1 cái tủ lạnh nhỏ, còn có vài cái gối bông, thảm cùng đồ chơi nên ghế sau chỉ có thể ngồi 2 người. Hề Hòa ngồi ghế cạnh tài xế, lúc này cũng chưa thắt dây an toàn, cậu đang ngồi quay ra sau để nói chuyện với Trần Thần, rồi tìm túi đồ ăn vặt, trước hết đút cho Bùi Nhược Mộc đang lái xe một miếng rồi mới chia cho mọi người cùng ăn. Bùi Nhược Mộc lúc này mới nói - "Được rồi, còn ăn nữa là không ăn cơm được đó, Hề Hòa ngồi lại đi nào, ra đường lớn rồi"Trời ngày hè nóng nực, nhưng buổi chiều có vẻ thoải mái một tí, dòng xe thì vẫn tấp nập từ nhiều hướng tụ về.Buổi tối 6 giờ, bên trong tòa nhà cao nhất Xương An, một bàn năm người bên cửa sổ được bày biện rất nhiều món ăn, năm ly nước đổ đầy rượu hoặc nước ép cùng nhau cụng vào vang lên một tiếng trong trẻo."Chúc mừng hai bạn nhỏ đã tốt nghiệp trung học nhé"Phó Lăng Vân vui vẻ, Bùi Nhược Mộc đặt ly xuống hỏi - "Ba em làm sao mà chịu thả em đó?"Phó Lăng Vân vui sướng lắc lắc ly nước trong tay - "Em nói với ba rằng em đi ăn cơm với anh đó"Bùi Nhược Mộc - "Trở về ba em hỏi đi theo anh học được gì thì em định trả lời thế nào?"Phó Lăng đột nhiên cứng người, quay đầu nhìn Hề Nhiễm, Hề Nhiễm nhắm mắt làm ngơ - "Không sao, chút nữa trên xe học lại các quy tắc hội nghị cổ đông là được"Phó Lăng Vân - "Cái đó tận 40 điều đấy"Hề Nhiễm lạnh nhạt nói - "Ba anh sẽ nói anh đi ăn cùng chú Bùi học được cái gì đó"Phó Lăng Vân trong nháy mắt liền ủ rũ.Bùi Nhược Mộc thầm cười, ba Phó Lăng Vân có đứa con trai bùn nhão không dinh được tường, còn thua cả một Omega đưa về nuôi, có thể tưởng tượng được gương mặt già nua ấy nhăn nhó cỡ nào.Hắn cười rộ lên - "Được rồi, hôm nay là ngày đặc biệt, không nhắc đến chuyện không vui nữa"Phó Lăng Vân - "Không phải là anh nhắc tới trước sao"

Cổng trường cao tạo một đường phân cách với bên ngoài, con đường phía bên ngoài đã đậu kín 2 hàng xe nhìn không thấy đoạn cuối, có thể thấy được tình hình giao thông đông đúc hiện tại nhưng được quy hoạch rất có thứ tự, chỉ là ngoài trời có hơi nóng.

Tiếng chuông kết thúc buổi thi vang lên, thế là kỳ thi cuối năm đã kết thúc.

Hề Hòa đang rộn ràng chen chúc trong đám đông, nhưng thật chất là bị dòng người đẩy đi, còn chưa đến cổng đã cố rướn cổ lên, liếc nhìn xem bên ngoài có thấy Hề Nhiễm hay Bùi Nhược Mộc không, cảm thấy cả người hưng phấn mà ra sức chen vào dòng người, còn vừa đi vừa nghĩ xem lát nữa gọi anh trai trước hai gọi chú trước.

Hề Hòa nhướng mày, lập tức cười rộ lên, nhảy cẫng lên mà nhào tới cái ôm trước mặt - "Em thi xong rồi! Nghỉ hè thôi"

Hề Nhiễm cười đỡ cậu, Bùi Nhược Mộc cũng thuận thế mà đỡ eo cậu - "Ừ, cuối cùng cũng được nghỉ, còn thi nữa thì chú cũng không chịu nổi"

Lúc này từ trong đám người, Trần Thần hổn hển bước ra, chống tay lên gối thở chốc lát rồi nói - "Thầy giáo điểm danh này, cậu chưa gì đã chạy đi rồi. Cậu cầm giấy thông báo này, giữ kỹ đấy"

Bùi Nhược Mộc cầm lấy túi đồ và giấy thông báo của Hề Hòa, thuận tiện gọi Trần Thần cùng đi ăn cơm. Trần Thần cũng không khách sáo mà đồng ý ngay, thế là đoàn người cùng lên xe đi.

Xe này là chiếc hay dùng đi đón Hề Hòa, phía ghế sau có 1 cái tủ lạnh nhỏ, còn có vài cái gối bông, thảm cùng đồ chơi nên ghế sau chỉ có thể ngồi 2 người. Hề Hòa ngồi ghế cạnh tài xế, lúc này cũng chưa thắt dây an toàn, cậu đang ngồi quay ra sau để nói chuyện với Trần Thần, rồi tìm túi đồ ăn vặt, trước hết đút cho Bùi Nhược Mộc đang lái xe một miếng rồi mới chia cho mọi người cùng ăn. Bùi Nhược Mộc lúc này mới nói - "Được rồi, còn ăn nữa là không ăn cơm được đó, Hề Hòa ngồi lại đi nào, ra đường lớn rồi"

Trời ngày hè nóng nực, nhưng buổi chiều có vẻ thoải mái một tí, dòng xe thì vẫn tấp nập từ nhiều hướng tụ về.

Buổi tối 6 giờ, bên trong tòa nhà cao nhất Xương An, một bàn năm người bên cửa sổ được bày biện rất nhiều món ăn, năm ly nước đổ đầy rượu hoặc nước ép cùng nhau cụng vào vang lên một tiếng trong trẻo.

"Chúc mừng hai bạn nhỏ đã tốt nghiệp trung học nhé"

Phó Lăng Vân vui vẻ, Bùi Nhược Mộc đặt ly xuống hỏi - "Ba em làm sao mà chịu thả em đó?"

Phó Lăng Vân vui sướng lắc lắc ly nước trong tay - "Em nói với ba rằng em đi ăn cơm với anh đó"

Bùi Nhược Mộc - "Trở về ba em hỏi đi theo anh học được gì thì em định trả lời thế nào?"

Phó Lăng đột nhiên cứng người, quay đầu nhìn Hề Nhiễm, Hề Nhiễm nhắm mắt làm ngơ - "Không sao, chút nữa trên xe học lại các quy tắc hội nghị cổ đông là được"

Phó Lăng Vân - "Cái đó tận 40 điều đấy"

Hề Nhiễm lạnh nhạt nói - "Ba anh sẽ nói anh đi ăn cùng chú Bùi học được cái gì đó"

Phó Lăng Vân trong nháy mắt liền ủ rũ.

Bùi Nhược Mộc thầm cười, ba Phó Lăng Vân có đứa con trai bùn nhão không dinh được tường, còn thua cả một Omega đưa về nuôi, có thể tưởng tượng được gương mặt già nua ấy nhăn nhó cỡ nào.

Hắn cười rộ lên - "Được rồi, hôm nay là ngày đặc biệt, không nhắc đến chuyện không vui nữa"

Phó Lăng Vân - "Không phải là anh nhắc tới trước sao"

[ABO] Tổng Tài Gặp Gỡ Cún ConTác giả: Hồ Bất QuyTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngEditor: Salad days Ánh nắng rực rỡ như muốn thiêu đốt mặt đất, các cây xanh thưa thớt làm bóng râm loang lỗ trên đường, không khí nóng làm người ta như muốn ngộp thở. Đường nhựa hắc lại ánh sáng chói mắt, hấp thu hết cái nóng như đang trêu chọc thanh niên duy nhất đang đi trên đường lúc này. Trần Thần mang dép lào, mặc quần sọt chạy lạch bạch qua các con phố, lấy tay khép lại đặt trên mắt để nhìn về phía đầu phố, thấy không có xe liền chạy băng qua, giống như sợ là chỉ cần dừng lại thôi thì đôi dép lào nhựa sẽ bị nướng cháy luôn quá. Cúi đầu đi vào tiệm trà sữa, không khí mát lạnh trong cửa hàng ùa đến làm hắn sảng khoái đến thở hắt ra một hơi. "Cho một ly trà sữa trân châu đường đỏ, 5 phần đường, để thạch trân châu" "Được..." - Ông chủ quán lười biếng đứng dậy, mắt nhắm mắt mở trả lời - "Cậu mua trà sữa trân châu gì?" Trần Thần chỉ tay ra cửa - "Không phải đang có giảm 50% giá trân châu đường đỏ sao?" .....! Trần Thần tựa người và quầy trà sữa, buồn bực mà nhìn về phía ngoài cửa,… Cổng trường cao tạo một đường phân cách với bên ngoài, con đường phía bên ngoài đã đậu kín 2 hàng xe nhìn không thấy đoạn cuối, có thể thấy được tình hình giao thông đông đúc hiện tại nhưng được quy hoạch rất có thứ tự, chỉ là ngoài trời có hơi nóng.Tiếng chuông kết thúc buổi thi vang lên, thế là kỳ thi cuối năm đã kết thúc.Hề Hòa đang rộn ràng chen chúc trong đám đông, nhưng thật chất là bị dòng người đẩy đi, còn chưa đến cổng đã cố rướn cổ lên, liếc nhìn xem bên ngoài có thấy Hề Nhiễm hay Bùi Nhược Mộc không, cảm thấy cả người hưng phấn mà ra sức chen vào dòng người, còn vừa đi vừa nghĩ xem lát nữa gọi anh trai trước hai gọi chú trước.Hề Hòa nhướng mày, lập tức cười rộ lên, nhảy cẫng lên mà nhào tới cái ôm trước mặt - "Em thi xong rồi! Nghỉ hè thôi"Hề Nhiễm cười đỡ cậu, Bùi Nhược Mộc cũng thuận thế mà đỡ eo cậu - "Ừ, cuối cùng cũng được nghỉ, còn thi nữa thì chú cũng không chịu nổi"Lúc này từ trong đám người, Trần Thần hổn hển bước ra, chống tay lên gối thở chốc lát rồi nói - "Thầy giáo điểm danh này, cậu chưa gì đã chạy đi rồi. Cậu cầm giấy thông báo này, giữ kỹ đấy"Bùi Nhược Mộc cầm lấy túi đồ và giấy thông báo của Hề Hòa, thuận tiện gọi Trần Thần cùng đi ăn cơm. Trần Thần cũng không khách sáo mà đồng ý ngay, thế là đoàn người cùng lên xe đi.Xe này là chiếc hay dùng đi đón Hề Hòa, phía ghế sau có 1 cái tủ lạnh nhỏ, còn có vài cái gối bông, thảm cùng đồ chơi nên ghế sau chỉ có thể ngồi 2 người. Hề Hòa ngồi ghế cạnh tài xế, lúc này cũng chưa thắt dây an toàn, cậu đang ngồi quay ra sau để nói chuyện với Trần Thần, rồi tìm túi đồ ăn vặt, trước hết đút cho Bùi Nhược Mộc đang lái xe một miếng rồi mới chia cho mọi người cùng ăn. Bùi Nhược Mộc lúc này mới nói - "Được rồi, còn ăn nữa là không ăn cơm được đó, Hề Hòa ngồi lại đi nào, ra đường lớn rồi"Trời ngày hè nóng nực, nhưng buổi chiều có vẻ thoải mái một tí, dòng xe thì vẫn tấp nập từ nhiều hướng tụ về.Buổi tối 6 giờ, bên trong tòa nhà cao nhất Xương An, một bàn năm người bên cửa sổ được bày biện rất nhiều món ăn, năm ly nước đổ đầy rượu hoặc nước ép cùng nhau cụng vào vang lên một tiếng trong trẻo."Chúc mừng hai bạn nhỏ đã tốt nghiệp trung học nhé"Phó Lăng Vân vui vẻ, Bùi Nhược Mộc đặt ly xuống hỏi - "Ba em làm sao mà chịu thả em đó?"Phó Lăng Vân vui sướng lắc lắc ly nước trong tay - "Em nói với ba rằng em đi ăn cơm với anh đó"Bùi Nhược Mộc - "Trở về ba em hỏi đi theo anh học được gì thì em định trả lời thế nào?"Phó Lăng đột nhiên cứng người, quay đầu nhìn Hề Nhiễm, Hề Nhiễm nhắm mắt làm ngơ - "Không sao, chút nữa trên xe học lại các quy tắc hội nghị cổ đông là được"Phó Lăng Vân - "Cái đó tận 40 điều đấy"Hề Nhiễm lạnh nhạt nói - "Ba anh sẽ nói anh đi ăn cùng chú Bùi học được cái gì đó"Phó Lăng Vân trong nháy mắt liền ủ rũ.Bùi Nhược Mộc thầm cười, ba Phó Lăng Vân có đứa con trai bùn nhão không dinh được tường, còn thua cả một Omega đưa về nuôi, có thể tưởng tượng được gương mặt già nua ấy nhăn nhó cỡ nào.Hắn cười rộ lên - "Được rồi, hôm nay là ngày đặc biệt, không nhắc đến chuyện không vui nữa"Phó Lăng Vân - "Không phải là anh nhắc tới trước sao"

Chương 65