Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 9

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Bị thương?!”Một tiếng thét, một người phụ nữ yếu ớt chạy tới, Doãn Thường Lăng nhìn giống bà ba bốn phần, bà nâng mặt cậu, đau lòng nhìn trái soi phải, “Con trai cục cưng của tôi bị thương ở đâu? Mau nói cho mẹ biết, á! Chỗ trán sưng rồi!!”Doãn Thường Lăng trợn mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, đờ đẫn không phản ứng lại, mẹ Doãn thấy cậu như thế, sắp sợ phát khóc rồi, “Sao mà đi ra ngoài cái lại bị ngu rồi? Con trai ơi… Cô Lưu, mau gọi điện thoại cho bố nó, bảo ông ấy về mà xem!!”“Không cần đâu, con không sao.” Trong lòng Doãn Thường Lăng rất ấm áp, tình yêu hoàn toàn không che giấu này gần như sắp khiến cậu cảm động phát khóc.Cũng đúng là vậy, Doãn Thường Lăng ôm mẹ Doãn, oà khóc nức nở.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Bị thương?!”Một tiếng thét, một người phụ nữ yếu ớt chạy tới, Doãn Thường Lăng nhìn giống bà ba bốn phần, bà nâng mặt cậu, đau lòng nhìn trái soi phải, “Con trai cục cưng của tôi bị thương ở đâu? Mau nói cho mẹ biết, á! Chỗ trán sưng rồi!!”Doãn Thường Lăng trợn mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, đờ đẫn không phản ứng lại, mẹ Doãn thấy cậu như thế, sắp sợ phát khóc rồi, “Sao mà đi ra ngoài cái lại bị ngu rồi? Con trai ơi… Cô Lưu, mau gọi điện thoại cho bố nó, bảo ông ấy về mà xem!!”“Không cần đâu, con không sao.” Trong lòng Doãn Thường Lăng rất ấm áp, tình yêu hoàn toàn không che giấu này gần như sắp khiến cậu cảm động phát khóc.Cũng đúng là vậy, Doãn Thường Lăng ôm mẹ Doãn, oà khóc nức nở.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Bị thương?!”Một tiếng thét, một người phụ nữ yếu ớt chạy tới, Doãn Thường Lăng nhìn giống bà ba bốn phần, bà nâng mặt cậu, đau lòng nhìn trái soi phải, “Con trai cục cưng của tôi bị thương ở đâu? Mau nói cho mẹ biết, á! Chỗ trán sưng rồi!!”Doãn Thường Lăng trợn mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, đờ đẫn không phản ứng lại, mẹ Doãn thấy cậu như thế, sắp sợ phát khóc rồi, “Sao mà đi ra ngoài cái lại bị ngu rồi? Con trai ơi… Cô Lưu, mau gọi điện thoại cho bố nó, bảo ông ấy về mà xem!!”“Không cần đâu, con không sao.” Trong lòng Doãn Thường Lăng rất ấm áp, tình yêu hoàn toàn không che giấu này gần như sắp khiến cậu cảm động phát khóc.Cũng đúng là vậy, Doãn Thường Lăng ôm mẹ Doãn, oà khóc nức nở.

Chương 9