Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 21
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Nói là làm, vừa hết tiết, Doãn Thường Lăng bèn xin giáo viên chủ nhiệm cho đổi chỗ.Kiểu lãng tử quay đầu này, giáo viên chủ nhiệm hiển nhiên rất kích động, lập tức cho cậu ngồi chỗ tốt hơn ở hàng ba.Đổng Hãn nhìn người bên cạnh mình thu dọn đồ đạc, không tưởng tượng nổi, “Cậu muốn đổi chỗ?”Doãn Thường Lăng chẳng muốn để ý đến anh ta tẹo nào, nhưng người này coi như nhân vật chính, không thể chọc giận được, “Ừm… tôi xứng đáng được chỗ ngồi đó.”“Cậu đang khinh tôi thành tích kém?” Đổng Hãn nổi nóng vô cớ.“Không, xa quá, không nhìn rõ.” Doãn Thường Lăng trợn mắt nói dối.Không muốn bị hỏi nữa, cậu tăng tốc độ thu dọn, ngồi vào chỗ mới trước khi vào tiết.Ôi má ơi~ Đến không khí cũng trong lành hẳn.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Nói là làm, vừa hết tiết, Doãn Thường Lăng bèn xin giáo viên chủ nhiệm cho đổi chỗ.Kiểu lãng tử quay đầu này, giáo viên chủ nhiệm hiển nhiên rất kích động, lập tức cho cậu ngồi chỗ tốt hơn ở hàng ba.Đổng Hãn nhìn người bên cạnh mình thu dọn đồ đạc, không tưởng tượng nổi, “Cậu muốn đổi chỗ?”Doãn Thường Lăng chẳng muốn để ý đến anh ta tẹo nào, nhưng người này coi như nhân vật chính, không thể chọc giận được, “Ừm… tôi xứng đáng được chỗ ngồi đó.”“Cậu đang khinh tôi thành tích kém?” Đổng Hãn nổi nóng vô cớ.“Không, xa quá, không nhìn rõ.” Doãn Thường Lăng trợn mắt nói dối.Không muốn bị hỏi nữa, cậu tăng tốc độ thu dọn, ngồi vào chỗ mới trước khi vào tiết.Ôi má ơi~ Đến không khí cũng trong lành hẳn.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Nói là làm, vừa hết tiết, Doãn Thường Lăng bèn xin giáo viên chủ nhiệm cho đổi chỗ.Kiểu lãng tử quay đầu này, giáo viên chủ nhiệm hiển nhiên rất kích động, lập tức cho cậu ngồi chỗ tốt hơn ở hàng ba.Đổng Hãn nhìn người bên cạnh mình thu dọn đồ đạc, không tưởng tượng nổi, “Cậu muốn đổi chỗ?”Doãn Thường Lăng chẳng muốn để ý đến anh ta tẹo nào, nhưng người này coi như nhân vật chính, không thể chọc giận được, “Ừm… tôi xứng đáng được chỗ ngồi đó.”“Cậu đang khinh tôi thành tích kém?” Đổng Hãn nổi nóng vô cớ.“Không, xa quá, không nhìn rõ.” Doãn Thường Lăng trợn mắt nói dối.Không muốn bị hỏi nữa, cậu tăng tốc độ thu dọn, ngồi vào chỗ mới trước khi vào tiết.Ôi má ơi~ Đến không khí cũng trong lành hẳn.