Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 26

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Dường như nhận ra nghi ngờ của Doãn Thường Lăng, Vương Đông Kỳ vội vàng xua tay, “Đừng hiểu nhầm, thường ngày cậu lạnh lùng quá, ngoại trừ Đổng Hãn ra cậu chẳng để ý đến ai cả, mọi người đều không dám nói chuyện với cậu.”“Tôi không tin, người có tố chất bẩm sinh như Giả Dị Gia tôi đây, không ai từ chối cả!” Giả Dị Gia kiêu ngạo ưỡn ngực, đắc chí liếc nhìn Vương Đông Kỳ.“Chậc! Không biết ai mấy hôm trước cứ thấp thỏm như định sinh con với vợ ấy.” Vương Đông Kỳ đảo mắt, tự cầm lấy một cây kem vị dứa, cắn một miếng.Doãn Thường Lăng mỉm cười bất lực, có thể hai người này từng bị cậu từ chối, nên cậu mới bỏ lỡ bạn bè thú vị như vậy.Ba người đang nói chuyện vui vẻ, người xung quanh bỗng yên lặng hẳn.Doãn Thường Lăng nghi hoặc ngoái đầu lại nhìn, bèn thấy cửa từ từ mở ra, Đổng Hãn và Bách Vụ Thanh một đen một trắng bước vào.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Dường như nhận ra nghi ngờ của Doãn Thường Lăng, Vương Đông Kỳ vội vàng xua tay, “Đừng hiểu nhầm, thường ngày cậu lạnh lùng quá, ngoại trừ Đổng Hãn ra cậu chẳng để ý đến ai cả, mọi người đều không dám nói chuyện với cậu.”“Tôi không tin, người có tố chất bẩm sinh như Giả Dị Gia tôi đây, không ai từ chối cả!” Giả Dị Gia kiêu ngạo ưỡn ngực, đắc chí liếc nhìn Vương Đông Kỳ.“Chậc! Không biết ai mấy hôm trước cứ thấp thỏm như định sinh con với vợ ấy.” Vương Đông Kỳ đảo mắt, tự cầm lấy một cây kem vị dứa, cắn một miếng.Doãn Thường Lăng mỉm cười bất lực, có thể hai người này từng bị cậu từ chối, nên cậu mới bỏ lỡ bạn bè thú vị như vậy.Ba người đang nói chuyện vui vẻ, người xung quanh bỗng yên lặng hẳn.Doãn Thường Lăng nghi hoặc ngoái đầu lại nhìn, bèn thấy cửa từ từ mở ra, Đổng Hãn và Bách Vụ Thanh một đen một trắng bước vào.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Dường như nhận ra nghi ngờ của Doãn Thường Lăng, Vương Đông Kỳ vội vàng xua tay, “Đừng hiểu nhầm, thường ngày cậu lạnh lùng quá, ngoại trừ Đổng Hãn ra cậu chẳng để ý đến ai cả, mọi người đều không dám nói chuyện với cậu.”“Tôi không tin, người có tố chất bẩm sinh như Giả Dị Gia tôi đây, không ai từ chối cả!” Giả Dị Gia kiêu ngạo ưỡn ngực, đắc chí liếc nhìn Vương Đông Kỳ.“Chậc! Không biết ai mấy hôm trước cứ thấp thỏm như định sinh con với vợ ấy.” Vương Đông Kỳ đảo mắt, tự cầm lấy một cây kem vị dứa, cắn một miếng.Doãn Thường Lăng mỉm cười bất lực, có thể hai người này từng bị cậu từ chối, nên cậu mới bỏ lỡ bạn bè thú vị như vậy.Ba người đang nói chuyện vui vẻ, người xung quanh bỗng yên lặng hẳn.Doãn Thường Lăng nghi hoặc ngoái đầu lại nhìn, bèn thấy cửa từ từ mở ra, Đổng Hãn và Bách Vụ Thanh một đen một trắng bước vào.

Chương 26