Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 29

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Hả? Ai da~ Sinh nhật thôi mà tặng quà cáp gì chứ?” Giả Dị Gia miệng thì nói vậy, nhưng biểu hiện kia chỉ thiếu điều trèo lên người cậu.Doãn Thường Lăng ngồi xổm xuống lấy một túi giấy ra từ dưới cái bàn mà từ đầu cậu chưa từng rời đi, mở ra nhìn một cái, đồ vẫn còn đây, bèn đưa cho Giả Dị Gia, “Bóc ra xem đi.”Giả Dị Gia hưng phấn ra mặt, cậu ta thấy lần sinh nhật này đáng giá quá!!Vương Đông Kỳ hâm mộ nhìn cậu, “Bạn Doãn, thực ra ba tháng nữa là tôi cũng sinh nhật.”“Được được, tôi sẽ chuẩn bị trước.” Doãn Thường Lăng cười cứng ngắc, dẫu sao thì bên cạnh còn có Bách Vụ Thanh, không biết đây là tình huống gì, cài đặt của người này không đúng! Đoá hoa kiêu ngạo trước đây chẳng thèm yêu ai, sao giờ lại thích quấn lấy cậu thế?Làm gì chứ? Lẽ nào còn tưởng rằng tôi là thằng ngu mê mẩn Đổng Hãn trước đây sao?Nhắc đến Tào Tháo là Tào Tháo tới, Đổng Hãn thấy Bách Vụ Thanh ở đây, vội vàng chạy tới.“Vụ Thanh cậu đứng đây làm gì?”Cùng lúc này, bên Giả Dị Gia cũng kêu lên “Vãi!”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Hả? Ai da~ Sinh nhật thôi mà tặng quà cáp gì chứ?” Giả Dị Gia miệng thì nói vậy, nhưng biểu hiện kia chỉ thiếu điều trèo lên người cậu.Doãn Thường Lăng ngồi xổm xuống lấy một túi giấy ra từ dưới cái bàn mà từ đầu cậu chưa từng rời đi, mở ra nhìn một cái, đồ vẫn còn đây, bèn đưa cho Giả Dị Gia, “Bóc ra xem đi.”Giả Dị Gia hưng phấn ra mặt, cậu ta thấy lần sinh nhật này đáng giá quá!!Vương Đông Kỳ hâm mộ nhìn cậu, “Bạn Doãn, thực ra ba tháng nữa là tôi cũng sinh nhật.”“Được được, tôi sẽ chuẩn bị trước.” Doãn Thường Lăng cười cứng ngắc, dẫu sao thì bên cạnh còn có Bách Vụ Thanh, không biết đây là tình huống gì, cài đặt của người này không đúng! Đoá hoa kiêu ngạo trước đây chẳng thèm yêu ai, sao giờ lại thích quấn lấy cậu thế?Làm gì chứ? Lẽ nào còn tưởng rằng tôi là thằng ngu mê mẩn Đổng Hãn trước đây sao?Nhắc đến Tào Tháo là Tào Tháo tới, Đổng Hãn thấy Bách Vụ Thanh ở đây, vội vàng chạy tới.“Vụ Thanh cậu đứng đây làm gì?”Cùng lúc này, bên Giả Dị Gia cũng kêu lên “Vãi!”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Hả? Ai da~ Sinh nhật thôi mà tặng quà cáp gì chứ?” Giả Dị Gia miệng thì nói vậy, nhưng biểu hiện kia chỉ thiếu điều trèo lên người cậu.Doãn Thường Lăng ngồi xổm xuống lấy một túi giấy ra từ dưới cái bàn mà từ đầu cậu chưa từng rời đi, mở ra nhìn một cái, đồ vẫn còn đây, bèn đưa cho Giả Dị Gia, “Bóc ra xem đi.”Giả Dị Gia hưng phấn ra mặt, cậu ta thấy lần sinh nhật này đáng giá quá!!Vương Đông Kỳ hâm mộ nhìn cậu, “Bạn Doãn, thực ra ba tháng nữa là tôi cũng sinh nhật.”“Được được, tôi sẽ chuẩn bị trước.” Doãn Thường Lăng cười cứng ngắc, dẫu sao thì bên cạnh còn có Bách Vụ Thanh, không biết đây là tình huống gì, cài đặt của người này không đúng! Đoá hoa kiêu ngạo trước đây chẳng thèm yêu ai, sao giờ lại thích quấn lấy cậu thế?Làm gì chứ? Lẽ nào còn tưởng rằng tôi là thằng ngu mê mẩn Đổng Hãn trước đây sao?Nhắc đến Tào Tháo là Tào Tháo tới, Đổng Hãn thấy Bách Vụ Thanh ở đây, vội vàng chạy tới.“Vụ Thanh cậu đứng đây làm gì?”Cùng lúc này, bên Giả Dị Gia cũng kêu lên “Vãi!”

Chương 29