Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 32

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Sinh nhật của Giả Dị Gia ngoại trừ nửa tiếng mở đầu với Doãn Thường Lăng ra là khá thoải mái, thời gian sau đó đều xoay vòng như con quay giữa các bàn.Người trong lớp không phú thì quý, cậu ta phải tận dụng cơ hội này xây dựng quan hệ, Doãn Thường Lăng không làm phiền cậu ta, tự mình chuyển ghế, chọn hết đồ ăn đủ kiểu dáng trên bàn đặt trước mặt mình, đêm còn dài, đủ cho cậu từ từ hưởng thụ.Nếu không có hai người Bách Vụ Thanh và Đổng Hãn thì càng hay.Không biết có phải cố ý hay không, bàn của Đổng Hãn ở ngay đối diện cậu, trên đó có đủ loại thức ăn, nguyên nhân là vì người này chẳng đặc biệt thích ăn gì cũng chẳng đặc biệt ghét ăn gì.Có điều vẫn có thứ không thích, anh ta không thích ăn thì là, việc này rất ít người biết.Doãn Thường Lăng lắc đầu, uống thêm ngụm nước ép dâu tây ướp đá, cảm thấy hơi chán bèn ra bàn khác nếm thử cái khác.Ở đây chẳng mấy người bắt chuyện với cậu, cậu cũng không muốn nói chuyện, yên lặng vui vẻ.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Sinh nhật của Giả Dị Gia ngoại trừ nửa tiếng mở đầu với Doãn Thường Lăng ra là khá thoải mái, thời gian sau đó đều xoay vòng như con quay giữa các bàn.Người trong lớp không phú thì quý, cậu ta phải tận dụng cơ hội này xây dựng quan hệ, Doãn Thường Lăng không làm phiền cậu ta, tự mình chuyển ghế, chọn hết đồ ăn đủ kiểu dáng trên bàn đặt trước mặt mình, đêm còn dài, đủ cho cậu từ từ hưởng thụ.Nếu không có hai người Bách Vụ Thanh và Đổng Hãn thì càng hay.Không biết có phải cố ý hay không, bàn của Đổng Hãn ở ngay đối diện cậu, trên đó có đủ loại thức ăn, nguyên nhân là vì người này chẳng đặc biệt thích ăn gì cũng chẳng đặc biệt ghét ăn gì.Có điều vẫn có thứ không thích, anh ta không thích ăn thì là, việc này rất ít người biết.Doãn Thường Lăng lắc đầu, uống thêm ngụm nước ép dâu tây ướp đá, cảm thấy hơi chán bèn ra bàn khác nếm thử cái khác.Ở đây chẳng mấy người bắt chuyện với cậu, cậu cũng không muốn nói chuyện, yên lặng vui vẻ.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Sinh nhật của Giả Dị Gia ngoại trừ nửa tiếng mở đầu với Doãn Thường Lăng ra là khá thoải mái, thời gian sau đó đều xoay vòng như con quay giữa các bàn.Người trong lớp không phú thì quý, cậu ta phải tận dụng cơ hội này xây dựng quan hệ, Doãn Thường Lăng không làm phiền cậu ta, tự mình chuyển ghế, chọn hết đồ ăn đủ kiểu dáng trên bàn đặt trước mặt mình, đêm còn dài, đủ cho cậu từ từ hưởng thụ.Nếu không có hai người Bách Vụ Thanh và Đổng Hãn thì càng hay.Không biết có phải cố ý hay không, bàn của Đổng Hãn ở ngay đối diện cậu, trên đó có đủ loại thức ăn, nguyên nhân là vì người này chẳng đặc biệt thích ăn gì cũng chẳng đặc biệt ghét ăn gì.Có điều vẫn có thứ không thích, anh ta không thích ăn thì là, việc này rất ít người biết.Doãn Thường Lăng lắc đầu, uống thêm ngụm nước ép dâu tây ướp đá, cảm thấy hơi chán bèn ra bàn khác nếm thử cái khác.Ở đây chẳng mấy người bắt chuyện với cậu, cậu cũng không muốn nói chuyện, yên lặng vui vẻ.

Chương 32