Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 34

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng nhìn rất lâu, Bách Vụ Thanh ngắm cậu cũng lâu như vậy.Tới tận khi Doãn Thường Lăng phải cúi đầu xoa cổ vì cổ đau, cậu bỗng nhiên cảm thấy được cú tấn công cả thị giác và tinh thần.Bách Vụ Thanh nhìn rất đẹp trai, là loại không thể nào miêu tả được, cộng thêm ánh sao hỗ trợ, chỉ liếc mắt nhìn thôi là không thể buông bỏ được, mọi cử chỉ đều đẹp đẽ, làm người ta không dám phá vỡ, cặp mắt sáng như chứa đom đóm, lặng lẽ đáp trên người Doãn Thường Lăng, là ai cũng cảm thấy mình đúng là phúc ba đời.Ngoại trừ Doãn Thường Lăng, giờ da gà da vịt trên cánh tay cậu trỗi dậy, khoé môi co giật, ôi vãi người này nhìn chằm chằm cậu bao lâu rồi?!“Bạn Bách đến lúc nào vậy?”“Vừa đến.” Bách Vụ Thanh bước lại gần, đứng đối diện Doãn Thường Lăng.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng nhìn rất lâu, Bách Vụ Thanh ngắm cậu cũng lâu như vậy.Tới tận khi Doãn Thường Lăng phải cúi đầu xoa cổ vì cổ đau, cậu bỗng nhiên cảm thấy được cú tấn công cả thị giác và tinh thần.Bách Vụ Thanh nhìn rất đẹp trai, là loại không thể nào miêu tả được, cộng thêm ánh sao hỗ trợ, chỉ liếc mắt nhìn thôi là không thể buông bỏ được, mọi cử chỉ đều đẹp đẽ, làm người ta không dám phá vỡ, cặp mắt sáng như chứa đom đóm, lặng lẽ đáp trên người Doãn Thường Lăng, là ai cũng cảm thấy mình đúng là phúc ba đời.Ngoại trừ Doãn Thường Lăng, giờ da gà da vịt trên cánh tay cậu trỗi dậy, khoé môi co giật, ôi vãi người này nhìn chằm chằm cậu bao lâu rồi?!“Bạn Bách đến lúc nào vậy?”“Vừa đến.” Bách Vụ Thanh bước lại gần, đứng đối diện Doãn Thường Lăng.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng nhìn rất lâu, Bách Vụ Thanh ngắm cậu cũng lâu như vậy.Tới tận khi Doãn Thường Lăng phải cúi đầu xoa cổ vì cổ đau, cậu bỗng nhiên cảm thấy được cú tấn công cả thị giác và tinh thần.Bách Vụ Thanh nhìn rất đẹp trai, là loại không thể nào miêu tả được, cộng thêm ánh sao hỗ trợ, chỉ liếc mắt nhìn thôi là không thể buông bỏ được, mọi cử chỉ đều đẹp đẽ, làm người ta không dám phá vỡ, cặp mắt sáng như chứa đom đóm, lặng lẽ đáp trên người Doãn Thường Lăng, là ai cũng cảm thấy mình đúng là phúc ba đời.Ngoại trừ Doãn Thường Lăng, giờ da gà da vịt trên cánh tay cậu trỗi dậy, khoé môi co giật, ôi vãi người này nhìn chằm chằm cậu bao lâu rồi?!“Bạn Bách đến lúc nào vậy?”“Vừa đến.” Bách Vụ Thanh bước lại gần, đứng đối diện Doãn Thường Lăng.

Chương 34