Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 55
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cậu lại bắt được mấu chốt, “Công ty niêm yết??” Doãn Thường Lăng trợn trừng mắt, lông mày xoắn tít vào, tỏ rõ “sao có thể?!”Kiếp trước sống uổng phí à?? Vừa sốc vừa pha lẫn xấu hổ, nhớ đến lời mình nói tối hôm đó, cảnh ấy, vẻ mặt thành khẩn của Bách Vụ Thanh…Tổ sư mình là thằng ngu à…“Thường Lăng, sao thế?” Giả Dị Gia thấy Doãn Thường Lăng đỏ bừng mặt vô cớ, bỗng tỏ vẻ tớ hiểu rồi, “Ồ~ Cậu yên tâm! Hot boy hot girl không phải một cặp đâu, chúng ta cạnh tranh công bằng.”Doãn Thường Lăng lắc đầu, suy sụp, cậu thu dọn cặp sách, gục đầu như phải chịu đả kích mà đi ra ngoài, vẫy tay ra hiệu tạm biệt.“Ơ? Cậu ấy sao thế?” Giả Dị Gia kéo Vương Đông Kỳ, hỏi.Vương Đông Kỳ nhún vai, không biết.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cậu lại bắt được mấu chốt, “Công ty niêm yết??” Doãn Thường Lăng trợn trừng mắt, lông mày xoắn tít vào, tỏ rõ “sao có thể?!”Kiếp trước sống uổng phí à?? Vừa sốc vừa pha lẫn xấu hổ, nhớ đến lời mình nói tối hôm đó, cảnh ấy, vẻ mặt thành khẩn của Bách Vụ Thanh…Tổ sư mình là thằng ngu à…“Thường Lăng, sao thế?” Giả Dị Gia thấy Doãn Thường Lăng đỏ bừng mặt vô cớ, bỗng tỏ vẻ tớ hiểu rồi, “Ồ~ Cậu yên tâm! Hot boy hot girl không phải một cặp đâu, chúng ta cạnh tranh công bằng.”Doãn Thường Lăng lắc đầu, suy sụp, cậu thu dọn cặp sách, gục đầu như phải chịu đả kích mà đi ra ngoài, vẫy tay ra hiệu tạm biệt.“Ơ? Cậu ấy sao thế?” Giả Dị Gia kéo Vương Đông Kỳ, hỏi.Vương Đông Kỳ nhún vai, không biết.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cậu lại bắt được mấu chốt, “Công ty niêm yết??” Doãn Thường Lăng trợn trừng mắt, lông mày xoắn tít vào, tỏ rõ “sao có thể?!”Kiếp trước sống uổng phí à?? Vừa sốc vừa pha lẫn xấu hổ, nhớ đến lời mình nói tối hôm đó, cảnh ấy, vẻ mặt thành khẩn của Bách Vụ Thanh…Tổ sư mình là thằng ngu à…“Thường Lăng, sao thế?” Giả Dị Gia thấy Doãn Thường Lăng đỏ bừng mặt vô cớ, bỗng tỏ vẻ tớ hiểu rồi, “Ồ~ Cậu yên tâm! Hot boy hot girl không phải một cặp đâu, chúng ta cạnh tranh công bằng.”Doãn Thường Lăng lắc đầu, suy sụp, cậu thu dọn cặp sách, gục đầu như phải chịu đả kích mà đi ra ngoài, vẫy tay ra hiệu tạm biệt.“Ơ? Cậu ấy sao thế?” Giả Dị Gia kéo Vương Đông Kỳ, hỏi.Vương Đông Kỳ nhún vai, không biết.